Mộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính…
Quyển 6 - Chương 510: Người yêu của Thập Nhị gia (10)
Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… Không nghĩ tới Mộ Lăng Không dùng hết uy nghiêm, lại không ngờ là muốn hỏi chuyện này.Đế Tuấn nhỏ giọng hô "Nương tử minh giám, vi phu oan uổng, một đêm đoàn tụ sum vầy kia, hoa tiền nguyệt hạ(trước hoa dưới trăng), là nương tử lôi kéo vi phu uống rượu, một vò, hai vò, ba bốn vò, cuối cùng vi phu ngăn cũng ngăn không được, kết quả là uống bao nhiêu cũng nhớ không được. . ."Mỗi lần hỏi, đều là bày ra lý do thoái thác này nọ.Nếu như thường ngàu, trong lòng Mộ Lăng Không còn nghi vấn, cũng lười đi truy hỏi.Dù sao chu toàn việc tốt, đã sớm làm vợ chồng ân ái, chuyện cũ cố truy hỏi cũng không có ý nghĩa.Nhưng hôm nay không giống.Khó được bản thân Đế Tuấn nhả ra, nói lộ ra, nàng nếu không nhân cơ hội này moi ra ít tin tức, sợ là qua hôm nay thì vĩnh viễn không biết được chân tướng.Hiện tại thả ra hắn lại muốn đi làm quái, vậy tốt hơn hết là chuyển đi lực chú ý, coi như là gián tiếp giúp Thái Nhất thu xếp.Nghĩ đến đây, Mộ Lăng Không nâng cao âm lượng, hung hăng phủ nhận "Không có khả năng, khi đó võ công của ta tuy không phải rất cao cường, không nói bậy coi như ở trong giang hồ cũng hơn một số nhân vật có tên tuổi, làm sao có thể uống chút rượu đã say như chết, bất tỉnh nhân sự, còn có, ngày đó bị Tứ Xuyên Hồng bao vây cửa, trên mặt ta còn mang mạng che mặt, chàng làm sao nhìn ra vẻ mặt hào quang vạn trượng hấp dẫn người?"Cúi xuống dưới cơ thể, môi anh đào nhắm nhắm trúng hai bên má của hắn, vừa hạ xuống, cắn xuống thật mạnh, cho đến để lại vết ô mai xong mới oán hận rời đi.Sợ lực tay nam tử lớn, không cẩn thận sẽ làm bị thương tới nàng, Đế Tuấn chỉ đành xin khoan dung kêu lên, lại một chút cũng không dám trốn tránh "Phương thức bức cung của nương tử thật là mới mẻ, ăn vi phu xong rồi.""Còn không nhanh nhanh qua đây." Thoáng nhìn thấy ánh mắt hắn di chuyển, Mộ Lăng Không không quên bổ sung, "Không được nói hưu nói vượn kéo đông kéo tây.""Vi phu từ trước đến nay từ ngữ như vàng, già trẻ không gạt, chưa từng lừa gạt nương tử." Có đôi khi không nói thật, nhiều nhất chỉ cũng coi là nói dối có ý tốt thôi.
Không nghĩ tới Mộ Lăng Không dùng hết uy nghiêm, lại không ngờ là muốn hỏi chuyện này.
Đế Tuấn nhỏ giọng hô "Nương tử minh giám, vi phu oan uổng, một đêm đoàn tụ sum vầy kia, hoa tiền nguyệt hạ(trước hoa dưới trăng), là nương tử lôi
kéo vi phu uống rượu, một vò, hai vò, ba bốn vò, cuối cùng vi phu ngăn
cũng ngăn không được, kết quả là uống bao nhiêu cũng nhớ không được. .
."
Mỗi lần hỏi, đều là bày ra lý do thoái thác này nọ.
Nếu như thường ngàu, trong lòng Mộ Lăng Không còn nghi vấn, cũng lười đi truy hỏi.
Dù sao chu toàn việc tốt, đã sớm làm vợ chồng ân ái, chuyện cũ cố truy hỏi cũng không có ý nghĩa.
Nhưng hôm nay không giống.
Khó được bản thân Đế Tuấn nhả ra, nói lộ ra, nàng nếu không nhân cơ hội này moi ra ít tin tức, sợ là qua hôm nay thì vĩnh viễn không biết được chân tướng.
Hiện tại thả ra hắn lại muốn đi làm quái, vậy tốt
hơn hết là chuyển đi lực chú ý, coi như là gián tiếp giúp Thái Nhất thu
xếp.
Nghĩ đến đây, Mộ Lăng Không nâng cao âm lượng, hung
hăng phủ nhận "Không có khả năng, khi đó võ công của ta tuy không phải
rất cao cường, không nói bậy coi như ở trong giang hồ cũng hơn một số
nhân vật có tên tuổi, làm sao có thể uống chút rượu đã say như chết, bất tỉnh nhân sự, còn có, ngày đó bị Tứ Xuyên Hồng bao vây cửa, trên mặt ta còn mang mạng che mặt, chàng làm sao nhìn ra vẻ mặt hào quang vạn
trượng hấp dẫn người?"
Cúi xuống dưới cơ thể, môi anh đào
nhắm nhắm trúng hai bên má của hắn, vừa hạ xuống, cắn xuống thật mạnh,
cho đến để lại vết ô mai xong mới oán hận rời đi.
Sợ lực tay nam tử lớn, không cẩn thận sẽ làm bị thương tới nàng, Đế Tuấn chỉ đành
xin khoan dung kêu lên, lại một chút cũng không dám trốn tránh "Phương
thức bức cung của nương tử thật là mới mẻ, ăn vi phu xong rồi."
"Còn không nhanh nhanh qua đây." Thoáng nhìn thấy ánh mắt hắn di chuyển, Mộ
Lăng Không không quên bổ sung, "Không được nói hưu nói vượn kéo đông kéo tây."
"Vi phu từ trước đến nay từ ngữ như vàng, già trẻ
không gạt, chưa từng lừa gạt nương tử." Có đôi khi không nói thật, nhiều nhất chỉ cũng coi là nói dối có ý tốt thôi.
Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… Không nghĩ tới Mộ Lăng Không dùng hết uy nghiêm, lại không ngờ là muốn hỏi chuyện này.Đế Tuấn nhỏ giọng hô "Nương tử minh giám, vi phu oan uổng, một đêm đoàn tụ sum vầy kia, hoa tiền nguyệt hạ(trước hoa dưới trăng), là nương tử lôi kéo vi phu uống rượu, một vò, hai vò, ba bốn vò, cuối cùng vi phu ngăn cũng ngăn không được, kết quả là uống bao nhiêu cũng nhớ không được. . ."Mỗi lần hỏi, đều là bày ra lý do thoái thác này nọ.Nếu như thường ngàu, trong lòng Mộ Lăng Không còn nghi vấn, cũng lười đi truy hỏi.Dù sao chu toàn việc tốt, đã sớm làm vợ chồng ân ái, chuyện cũ cố truy hỏi cũng không có ý nghĩa.Nhưng hôm nay không giống.Khó được bản thân Đế Tuấn nhả ra, nói lộ ra, nàng nếu không nhân cơ hội này moi ra ít tin tức, sợ là qua hôm nay thì vĩnh viễn không biết được chân tướng.Hiện tại thả ra hắn lại muốn đi làm quái, vậy tốt hơn hết là chuyển đi lực chú ý, coi như là gián tiếp giúp Thái Nhất thu xếp.Nghĩ đến đây, Mộ Lăng Không nâng cao âm lượng, hung hăng phủ nhận "Không có khả năng, khi đó võ công của ta tuy không phải rất cao cường, không nói bậy coi như ở trong giang hồ cũng hơn một số nhân vật có tên tuổi, làm sao có thể uống chút rượu đã say như chết, bất tỉnh nhân sự, còn có, ngày đó bị Tứ Xuyên Hồng bao vây cửa, trên mặt ta còn mang mạng che mặt, chàng làm sao nhìn ra vẻ mặt hào quang vạn trượng hấp dẫn người?"Cúi xuống dưới cơ thể, môi anh đào nhắm nhắm trúng hai bên má của hắn, vừa hạ xuống, cắn xuống thật mạnh, cho đến để lại vết ô mai xong mới oán hận rời đi.Sợ lực tay nam tử lớn, không cẩn thận sẽ làm bị thương tới nàng, Đế Tuấn chỉ đành xin khoan dung kêu lên, lại một chút cũng không dám trốn tránh "Phương thức bức cung của nương tử thật là mới mẻ, ăn vi phu xong rồi.""Còn không nhanh nhanh qua đây." Thoáng nhìn thấy ánh mắt hắn di chuyển, Mộ Lăng Không không quên bổ sung, "Không được nói hưu nói vượn kéo đông kéo tây.""Vi phu từ trước đến nay từ ngữ như vàng, già trẻ không gạt, chưa từng lừa gạt nương tử." Có đôi khi không nói thật, nhiều nhất chỉ cũng coi là nói dối có ý tốt thôi.