"Tiểu Tinh! Anh xin lỗi!" Phòng bệnh trắng toát và nồng nặc những mùi đặc trưng khó chịu. Anh nằm đó đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang trực trào ra nơi khóe mắt của Uyển Tinh. Cô khẽ chạm vào khuôn mặt của anh, tại sao ngay cả khi sức khỏe của anh đang ở trong tình trạng tồi tệ này, thân thể bệnh tật và khuôn mặt tái nhợt của anh vẫn làm say đắm lòng người đến thế "Anh đừng nói gì nữa hết, nói nhiều chỉ khiến anh mệt thêm thôi: "Em phải sống thật tốt nhé, như thế anh mới có thể yên tâm mà nhắm mắt được" Uyển Tinh đưa tay đặt lên môi anh, lắc đầu nguầy nguậy, giọt nước mắt cứ thế mà tuôn rơi "Em đã bảo là anh đừng nói nữa mà...huhu" "Không anh phải nói nếu không sẽ không kịp mất" Uyển Tinh dựa đầu vào ngực anh, lắng nghe từng nhịp tim yếu ớt của anh, cô cảm giác như tim mình bị ai bóp chặt vậy, khó thở, nhức nhối, đau xé đến tận cõi lòng. Uyển Tinh lại bật khóc nước mắt cứ thế thấm vào da thịt anh. Anh đưa tay vuốt mái tóc mềm mại, phảng phất mùi hương hoa anh đào của cô. Anh…
Chương 18: Nụ cười thật sự
Yêu Em Như Người Ấy Đã Từng YêuTác giả: Lee LTruyện Ngôn Tình"Tiểu Tinh! Anh xin lỗi!" Phòng bệnh trắng toát và nồng nặc những mùi đặc trưng khó chịu. Anh nằm đó đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang trực trào ra nơi khóe mắt của Uyển Tinh. Cô khẽ chạm vào khuôn mặt của anh, tại sao ngay cả khi sức khỏe của anh đang ở trong tình trạng tồi tệ này, thân thể bệnh tật và khuôn mặt tái nhợt của anh vẫn làm say đắm lòng người đến thế "Anh đừng nói gì nữa hết, nói nhiều chỉ khiến anh mệt thêm thôi: "Em phải sống thật tốt nhé, như thế anh mới có thể yên tâm mà nhắm mắt được" Uyển Tinh đưa tay đặt lên môi anh, lắc đầu nguầy nguậy, giọt nước mắt cứ thế mà tuôn rơi "Em đã bảo là anh đừng nói nữa mà...huhu" "Không anh phải nói nếu không sẽ không kịp mất" Uyển Tinh dựa đầu vào ngực anh, lắng nghe từng nhịp tim yếu ớt của anh, cô cảm giác như tim mình bị ai bóp chặt vậy, khó thở, nhức nhối, đau xé đến tận cõi lòng. Uyển Tinh lại bật khóc nước mắt cứ thế thấm vào da thịt anh. Anh đưa tay vuốt mái tóc mềm mại, phảng phất mùi hương hoa anh đào của cô. Anh… Sáng sớm, ánh mặt trời ló rạng xua đi cái lạnh lẽo, băng giá của tiết trời. Ánh sáng mới chỉ mập mờ huyền ảo. Trên cành cây, trong vòm lá, những giọt sương sớm đọng lại, long lanh chẳng khác gì những hạt ngọc trai trong suốt đẹp đến lạ lùngHạ Kim Giao bước vào lớp với vẻ đanh đá chảnh chọe, không mấy thân thiện"Xin chào! Mình là Hạ Kim Giao, là con gái độc nhất của tập đoàn đá quý R & J"Trong lớp bắt đầu xì xầm bàn tán, nam sinh nhìn cô bằng ánh mắt ái tình xen lẫn đùa cợt, nữ sinh thì ghanh ghét đố kị, có vẻ không ưa gì lắm cô nàng khoe khoang đanh đá nàyHạ Kim Giao liếc nhìn Uyển Tinh, ánh mắt sắc bén mà thâm hiểmUyển Tinh cười trừ, cảm thấy ghê sợ trước con người Kim GiaoVừa lúc đó Âu Phong và Khiết Luân bước vào lớp, như bắt được vàng, Hạ Kim Giao chạy lại câu tay Âu Phong"Đi đâu bây giờ mới vô hả?'Rồi quay qua Khiết Luân"Chào Khiết Luân!"Âu Phong hất tay Kim Giao ra, nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh"Nếu đụng vào người tôi một lần nữa thì cô biết hậu quả thế nào rồi đấy"Âu Phong và Khiết Luân nhìn cô bằng ánh mắt khinh khỉnh, bước đi lại chỗ ngồi của mìnhHạ Kim Giao đơ tại chỗ, cả lớp thấy thế liền cười to, hú hét om sòm cả dãy hành langThái độ của Âu Phong và Khiết Luân như thế đã làm cô ả được một trận quê tột độ, cô ả chỉ ước có một cái hố thật sâu để chui xuống còn hơn là phải chịu cảnh nhục nhã như thế nàyTrên sân trường vắng vẻ rộng lớn, 2 người con trai hoàn mỹ nhất đang ung dung bước đi. Khiết Luân quàng vai Âu Phong, vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ, chốc chốc Âu Phong lại mỉm cười nhìn Khiết Luân. Từ nhỏ đến giờ, Khiết Luân là người thứ 2 (sau Du Du) mà Âu Phong có thể nở nụ cười thật sự, một nụ cười ấm áp ôn hòa chứ không phải lạnh lùng băng giá hay cái nhếch môi khinh khỉnh ngạo mạn.Nếu ai nhìn vào chắc chắn sẽ không tin, đơn giản vì một người lạnh lùng như Âu Phong thì không thể nào có nụ cười ôn hòa ấm áp như thếChợt cả hai cùng dừng lại, hướng ánh mắt về người con gái trước mặt.Uyển Tinh đứng trước cổng trường, bên cạnh là một chàng trai khoảng 21 tuổi, tóc nhuộm màu đỏ hung, khuôn mặt đẹp trai nam tính, lối ăn mặc theo style Hàn Quốc, nhìn rất ấn tượng. Người đó không ai khác chính là Lại Du ThầnDu Thần và Uyển Tinh đứng đó nói chuyện một lúc rồi hai người bước lên chiếc mô tô CBR900RR Fireblade hòa mình cùng dòng người đông đúc.
Sáng sớm, ánh mặt trời ló rạng xua đi cái lạnh lẽo, băng giá của tiết trời. Ánh sáng mới chỉ mập mờ huyền ảo. Trên cành cây, trong vòm lá, những giọt sương sớm đọng lại, long lanh chẳng khác gì những hạt ngọc trai trong suốt đẹp đến lạ lùng
Hạ Kim Giao bước vào lớp với vẻ đanh đá chảnh chọe, không mấy thân thiện
"Xin chào! Mình là Hạ Kim Giao, là con gái độc nhất của tập đoàn đá quý R & J"
Trong lớp bắt đầu xì xầm bàn tán, nam sinh nhìn cô bằng ánh mắt ái tình xen lẫn đùa cợt, nữ sinh thì ghanh ghét đố kị, có vẻ không ưa gì lắm cô nàng khoe khoang đanh đá này
Hạ Kim Giao liếc nhìn Uyển Tinh, ánh mắt sắc bén mà thâm hiểm
Uyển Tinh cười trừ, cảm thấy ghê sợ trước con người Kim Giao
Vừa lúc đó Âu Phong và Khiết Luân bước vào lớp, như bắt được vàng, Hạ Kim Giao chạy lại câu tay Âu Phong
"Đi đâu bây giờ mới vô hả?'
Rồi quay qua Khiết Luân
"Chào Khiết Luân!"
Âu Phong hất tay Kim Giao ra, nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh
"Nếu đụng vào người tôi một lần nữa thì cô biết hậu quả thế nào rồi đấy"
Âu Phong và Khiết Luân nhìn cô bằng ánh mắt khinh khỉnh, bước đi lại chỗ ngồi của mình
Hạ Kim Giao đơ tại chỗ, cả lớp thấy thế liền cười to, hú hét om sòm cả dãy hành lang
Thái độ của Âu Phong và Khiết Luân như thế đã làm cô ả được một trận quê tột độ, cô ả chỉ ước có một cái hố thật sâu để chui xuống còn hơn là phải chịu cảnh nhục nhã như thế này
Trên sân trường vắng vẻ rộng lớn, 2 người con trai hoàn mỹ nhất đang ung dung bước đi. Khiết Luân quàng vai Âu Phong, vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ, chốc chốc Âu Phong lại mỉm cười nhìn Khiết Luân. Từ nhỏ đến giờ, Khiết Luân là người thứ 2 (sau Du Du) mà Âu Phong có thể nở nụ cười thật sự, một nụ cười ấm áp ôn hòa chứ không phải lạnh lùng băng giá hay cái nhếch môi khinh khỉnh ngạo mạn.
Nếu ai nhìn vào chắc chắn sẽ không tin, đơn giản vì một người lạnh lùng như Âu Phong thì không thể nào có nụ cười ôn hòa ấm áp như thế
Chợt cả hai cùng dừng lại, hướng ánh mắt về người con gái trước mặt.
Uyển Tinh đứng trước cổng trường, bên cạnh là một chàng trai khoảng 21 tuổi, tóc nhuộm màu đỏ hung, khuôn mặt đẹp trai nam tính, lối ăn mặc theo style Hàn Quốc, nhìn rất ấn tượng. Người đó không ai khác chính là Lại Du Thần
Du Thần và Uyển Tinh đứng đó nói chuyện một lúc rồi hai người bước lên chiếc mô tô CBR900RR Fireblade hòa mình cùng dòng người đông đúc.
Yêu Em Như Người Ấy Đã Từng YêuTác giả: Lee LTruyện Ngôn Tình"Tiểu Tinh! Anh xin lỗi!" Phòng bệnh trắng toát và nồng nặc những mùi đặc trưng khó chịu. Anh nằm đó đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang trực trào ra nơi khóe mắt của Uyển Tinh. Cô khẽ chạm vào khuôn mặt của anh, tại sao ngay cả khi sức khỏe của anh đang ở trong tình trạng tồi tệ này, thân thể bệnh tật và khuôn mặt tái nhợt của anh vẫn làm say đắm lòng người đến thế "Anh đừng nói gì nữa hết, nói nhiều chỉ khiến anh mệt thêm thôi: "Em phải sống thật tốt nhé, như thế anh mới có thể yên tâm mà nhắm mắt được" Uyển Tinh đưa tay đặt lên môi anh, lắc đầu nguầy nguậy, giọt nước mắt cứ thế mà tuôn rơi "Em đã bảo là anh đừng nói nữa mà...huhu" "Không anh phải nói nếu không sẽ không kịp mất" Uyển Tinh dựa đầu vào ngực anh, lắng nghe từng nhịp tim yếu ớt của anh, cô cảm giác như tim mình bị ai bóp chặt vậy, khó thở, nhức nhối, đau xé đến tận cõi lòng. Uyển Tinh lại bật khóc nước mắt cứ thế thấm vào da thịt anh. Anh đưa tay vuốt mái tóc mềm mại, phảng phất mùi hương hoa anh đào của cô. Anh… Sáng sớm, ánh mặt trời ló rạng xua đi cái lạnh lẽo, băng giá của tiết trời. Ánh sáng mới chỉ mập mờ huyền ảo. Trên cành cây, trong vòm lá, những giọt sương sớm đọng lại, long lanh chẳng khác gì những hạt ngọc trai trong suốt đẹp đến lạ lùngHạ Kim Giao bước vào lớp với vẻ đanh đá chảnh chọe, không mấy thân thiện"Xin chào! Mình là Hạ Kim Giao, là con gái độc nhất của tập đoàn đá quý R & J"Trong lớp bắt đầu xì xầm bàn tán, nam sinh nhìn cô bằng ánh mắt ái tình xen lẫn đùa cợt, nữ sinh thì ghanh ghét đố kị, có vẻ không ưa gì lắm cô nàng khoe khoang đanh đá nàyHạ Kim Giao liếc nhìn Uyển Tinh, ánh mắt sắc bén mà thâm hiểmUyển Tinh cười trừ, cảm thấy ghê sợ trước con người Kim GiaoVừa lúc đó Âu Phong và Khiết Luân bước vào lớp, như bắt được vàng, Hạ Kim Giao chạy lại câu tay Âu Phong"Đi đâu bây giờ mới vô hả?'Rồi quay qua Khiết Luân"Chào Khiết Luân!"Âu Phong hất tay Kim Giao ra, nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh"Nếu đụng vào người tôi một lần nữa thì cô biết hậu quả thế nào rồi đấy"Âu Phong và Khiết Luân nhìn cô bằng ánh mắt khinh khỉnh, bước đi lại chỗ ngồi của mìnhHạ Kim Giao đơ tại chỗ, cả lớp thấy thế liền cười to, hú hét om sòm cả dãy hành langThái độ của Âu Phong và Khiết Luân như thế đã làm cô ả được một trận quê tột độ, cô ả chỉ ước có một cái hố thật sâu để chui xuống còn hơn là phải chịu cảnh nhục nhã như thế nàyTrên sân trường vắng vẻ rộng lớn, 2 người con trai hoàn mỹ nhất đang ung dung bước đi. Khiết Luân quàng vai Âu Phong, vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ, chốc chốc Âu Phong lại mỉm cười nhìn Khiết Luân. Từ nhỏ đến giờ, Khiết Luân là người thứ 2 (sau Du Du) mà Âu Phong có thể nở nụ cười thật sự, một nụ cười ấm áp ôn hòa chứ không phải lạnh lùng băng giá hay cái nhếch môi khinh khỉnh ngạo mạn.Nếu ai nhìn vào chắc chắn sẽ không tin, đơn giản vì một người lạnh lùng như Âu Phong thì không thể nào có nụ cười ôn hòa ấm áp như thếChợt cả hai cùng dừng lại, hướng ánh mắt về người con gái trước mặt.Uyển Tinh đứng trước cổng trường, bên cạnh là một chàng trai khoảng 21 tuổi, tóc nhuộm màu đỏ hung, khuôn mặt đẹp trai nam tính, lối ăn mặc theo style Hàn Quốc, nhìn rất ấn tượng. Người đó không ai khác chính là Lại Du ThầnDu Thần và Uyển Tinh đứng đó nói chuyện một lúc rồi hai người bước lên chiếc mô tô CBR900RR Fireblade hòa mình cùng dòng người đông đúc.