Tên chết tiệt nhà ngươi, dám tông bà à ? Cô bực quá hét lên, tên Gia Bảo sợ đến nỗi phải khóc thét lên làm gương mặt cô tối sầm lại, Gia Bảo biết là cô đã tức giận nên nín ngay lập tức nếu không thì núi lửa sẽ phun trào mất. - Há há, đáng đời cho tên CÔNG TỬ BỘT nhà ông, há há. Anh Thư cười lớn và khiêu khích Gia Bảo. Anh chàng liền đứng phắt dậy, liền nhìn Anh Thư với ánh mắt rực lửa. - Bà hãy chờ xem, quân tử báo thù mười năm chưa muộn !!! - Được, tôi sẽ chờ để xem quân tử như ông báo thù như thế nào !!! Há há … Haizz … Thật là, Anh Thư và Gia Bảo lúc nào cũng như chó với mèo, như lửa với nước, lúc nào gặp nhau là cũng phải có một trận chiến xảy ra. Cô thật hết cách với hai người này. - Thôi, con lạy hai ông bà, đi học dùm con đi, trễ giờ rồi kìa … - Rồi rồi… Cả người cùng đáp rồi lại nhìn nhau với ánh mắt khiêu khích. Cô cười trừ, leo lên ngựa sắt phi thật nhanh, bỏ mặt hai người đằng sau đang kêu í ới… Tới trường cô chạy thật nhanh vào lớp mặc dù hai người kia đang lạch bạch, lẽo…
Chương 4: Tên Biến Thái !
Bảo Bối Của Đại Boss Lạnh LùngTác giả: Trinh Tuki'sTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTên chết tiệt nhà ngươi, dám tông bà à ? Cô bực quá hét lên, tên Gia Bảo sợ đến nỗi phải khóc thét lên làm gương mặt cô tối sầm lại, Gia Bảo biết là cô đã tức giận nên nín ngay lập tức nếu không thì núi lửa sẽ phun trào mất. - Há há, đáng đời cho tên CÔNG TỬ BỘT nhà ông, há há. Anh Thư cười lớn và khiêu khích Gia Bảo. Anh chàng liền đứng phắt dậy, liền nhìn Anh Thư với ánh mắt rực lửa. - Bà hãy chờ xem, quân tử báo thù mười năm chưa muộn !!! - Được, tôi sẽ chờ để xem quân tử như ông báo thù như thế nào !!! Há há … Haizz … Thật là, Anh Thư và Gia Bảo lúc nào cũng như chó với mèo, như lửa với nước, lúc nào gặp nhau là cũng phải có một trận chiến xảy ra. Cô thật hết cách với hai người này. - Thôi, con lạy hai ông bà, đi học dùm con đi, trễ giờ rồi kìa … - Rồi rồi… Cả người cùng đáp rồi lại nhìn nhau với ánh mắt khiêu khích. Cô cười trừ, leo lên ngựa sắt phi thật nhanh, bỏ mặt hai người đằng sau đang kêu í ới… Tới trường cô chạy thật nhanh vào lớp mặc dù hai người kia đang lạch bạch, lẽo… Tối hôm đó…Cô vội vội vang vàng nhảy lên giường.- Này này, anh ngủ dưới đất đi, để tôi ngủ trên này nha ~- Không.- Anh nhường tôi một bữa cũng không được à ?- Không.- Mà sao anh cứ lặp lại chữ “Không” thế ?- Ừ.- Không giỡn với anh nữa, anh ngủ trên này, tôi xuống đất ngủ.Nói rồi cô giật chiếc gối trên tay anh, nhảy xuống giường rồi chìm vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ cô cảm thấy có người bế cô, mình cô tựa vào lòng người đó, lòng người thật ấm áp a ~ Cô mỉm cười dùi đầu vào ngực anh rồi thiếp đi.Quả thật, sợ cô lạnh anh mới bế cô lên giường nhưng ai ngờ lại chứng kiến được hành động đáng yêu của cô, anh mỉm cười. Nhanh chóng đặt cô xuống giường sau đó ôm cô thật chặt mà ngủ. Cảnh tượng thật hạnh phúc a ~Sáng hôm sau…Cô thức dậy cảm thấy êm êm, vội ngồi dậy thấy mình đã nằm ở trên giường từ đời nào. Bất giác nhớ đến giấc mơ tối hôm qua cô đỏ mặt. Vội vàng làm VSCN rồi xuống dưới nhà.- Bác quản gia, anh ta đâu ạ ?- Cậu chủ đã đi làm từ sớm, cậu ấy dặn cô dậy xong thì cô xuống ăn sáng !Sau đó, ông quản gia dẫn cô vào nhà bếp. Trên bàn thật nhiều món, anh ta tưởng cô là HEO à ? Cô cầm đùa gắp một vài món rồi đứng dậy đi thẳng lên phòng không quên cuối chào bác quản gia.Một mình trong phòng thật buồn a ~ Ngồi xem TV cho đã ngán rồi lăn ra ngủ tiếp. Xé chiều, anh đi làm về, vừa bước lên phòng đã thấy ngay con heo đang nằm gáy ò ò trên giường. Anh mỉm cười nhẹ, để đồ đạc lên bàn sau đó tiến về phía giường, kéo nhẹ chăn ôm cô ngủ một mạch tới tối [-heo- =v=”]Cô chợt tỉnh dậy, thấy có gì êm êm vội quay lại. Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ! Tiếng hét chói tai, làm chó phải sủa, chim phải rớt từ cành cây xuống đất, bình hoa nứt vỡ, núi lửa phun trào a ~ Quả thật là kinh thiên động địa ~- Anh làm gì ở đây ?Lắp bắp nói chỉ vào mặt anh.- Đây là nhà tôi, tôi muốn làm gì tôi làm !- Nhưng tại sao anh dám động vào người tôi cơ chứ ?- Tôi thích !- Anh …- Tôi là sao ?- Đồ b**n th** !Nói rồi cô vứt gối vào người anh rồi chạy xuống nhà. Anh mỉm cười nhìn theo bóng cô. Anh thật sự yêu cô vợ nhỏ của anh rồi a ~___________________________Chap này hơi ngắn. Ahihihi's =))
Tối hôm đó…
Cô vội vội vang vàng nhảy lên giường.
- Này này, anh ngủ dưới đất đi, để tôi ngủ trên này nha ~
- Không.
- Anh nhường tôi một bữa cũng không được à ?
- Không.
- Mà sao anh cứ lặp lại chữ “Không” thế ?
- Ừ.
- Không giỡn với anh nữa, anh ngủ trên này, tôi xuống đất
ngủ.
Nói rồi cô giật chiếc gối trên tay anh, nhảy xuống giường
rồi chìm vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ cô cảm thấy có người bế cô, mình cô tựa
vào lòng người đó, lòng người thật ấm áp a ~ Cô mỉm cười dùi đầu vào ngực anh
rồi thiếp đi.
Quả thật, sợ cô lạnh anh mới bế cô lên giường nhưng ai ngờ
lại chứng kiến được hành động đáng yêu của cô, anh mỉm cười. Nhanh chóng đặt cô
xuống giường sau đó ôm cô thật chặt mà ngủ. Cảnh tượng thật hạnh phúc a ~
Sáng hôm sau…
Cô thức dậy cảm thấy êm êm, vội ngồi dậy thấy mình đã nằm ở
trên giường từ đời nào. Bất giác nhớ đến giấc mơ tối hôm qua cô đỏ mặt. Vội
vàng làm VSCN rồi xuống dưới nhà.
- Bác quản gia, anh ta đâu ạ ?
- Cậu chủ đã đi làm từ sớm, cậu ấy dặn cô dậy xong thì cô
xuống ăn sáng !
Sau đó, ông quản gia dẫn cô vào nhà bếp. Trên bàn thật nhiều
món, anh ta tưởng cô là HEO à ? Cô cầm đùa gắp một vài món rồi đứng dậy đi
thẳng lên phòng không quên cuối chào bác quản gia.
Một mình trong phòng thật buồn a ~ Ngồi xem TV cho đã ngán
rồi lăn ra ngủ tiếp. Xé chiều, anh đi làm về, vừa bước lên phòng đã thấy ngay
con heo đang nằm gáy ò ò trên giường. Anh mỉm cười nhẹ, để đồ đạc lên bàn sau
đó tiến về phía giường, kéo nhẹ chăn ôm cô ngủ một mạch tới tối [-heo- =v=”]
Cô chợt tỉnh dậy, thấy có gì êm êm vội quay lại.
Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ! Tiếng hét chói tai, làm chó phải sủa, chim phải rớt từ
cành cây xuống đất, bình hoa nứt vỡ, núi lửa phun trào a ~ Quả thật là kinh
thiên động địa ~
- Anh làm gì ở đây ?
Lắp bắp nói chỉ vào mặt anh.
- Đây là nhà tôi, tôi muốn làm gì tôi làm !
- Nhưng tại sao anh dám động vào người tôi cơ chứ ?
- Tôi thích !
- Anh …
- Tôi là sao ?
- Đồ b**n th** !
Nói rồi cô vứt gối vào người anh rồi chạy xuống nhà. Anh mỉm
cười nhìn theo bóng cô. Anh thật sự yêu cô vợ nhỏ của anh rồi a ~
___________________________
Chap này hơi ngắn. Ahihihi's =))
Bảo Bối Của Đại Boss Lạnh LùngTác giả: Trinh Tuki'sTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTên chết tiệt nhà ngươi, dám tông bà à ? Cô bực quá hét lên, tên Gia Bảo sợ đến nỗi phải khóc thét lên làm gương mặt cô tối sầm lại, Gia Bảo biết là cô đã tức giận nên nín ngay lập tức nếu không thì núi lửa sẽ phun trào mất. - Há há, đáng đời cho tên CÔNG TỬ BỘT nhà ông, há há. Anh Thư cười lớn và khiêu khích Gia Bảo. Anh chàng liền đứng phắt dậy, liền nhìn Anh Thư với ánh mắt rực lửa. - Bà hãy chờ xem, quân tử báo thù mười năm chưa muộn !!! - Được, tôi sẽ chờ để xem quân tử như ông báo thù như thế nào !!! Há há … Haizz … Thật là, Anh Thư và Gia Bảo lúc nào cũng như chó với mèo, như lửa với nước, lúc nào gặp nhau là cũng phải có một trận chiến xảy ra. Cô thật hết cách với hai người này. - Thôi, con lạy hai ông bà, đi học dùm con đi, trễ giờ rồi kìa … - Rồi rồi… Cả người cùng đáp rồi lại nhìn nhau với ánh mắt khiêu khích. Cô cười trừ, leo lên ngựa sắt phi thật nhanh, bỏ mặt hai người đằng sau đang kêu í ới… Tới trường cô chạy thật nhanh vào lớp mặc dù hai người kia đang lạch bạch, lẽo… Tối hôm đó…Cô vội vội vang vàng nhảy lên giường.- Này này, anh ngủ dưới đất đi, để tôi ngủ trên này nha ~- Không.- Anh nhường tôi một bữa cũng không được à ?- Không.- Mà sao anh cứ lặp lại chữ “Không” thế ?- Ừ.- Không giỡn với anh nữa, anh ngủ trên này, tôi xuống đất ngủ.Nói rồi cô giật chiếc gối trên tay anh, nhảy xuống giường rồi chìm vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ cô cảm thấy có người bế cô, mình cô tựa vào lòng người đó, lòng người thật ấm áp a ~ Cô mỉm cười dùi đầu vào ngực anh rồi thiếp đi.Quả thật, sợ cô lạnh anh mới bế cô lên giường nhưng ai ngờ lại chứng kiến được hành động đáng yêu của cô, anh mỉm cười. Nhanh chóng đặt cô xuống giường sau đó ôm cô thật chặt mà ngủ. Cảnh tượng thật hạnh phúc a ~Sáng hôm sau…Cô thức dậy cảm thấy êm êm, vội ngồi dậy thấy mình đã nằm ở trên giường từ đời nào. Bất giác nhớ đến giấc mơ tối hôm qua cô đỏ mặt. Vội vàng làm VSCN rồi xuống dưới nhà.- Bác quản gia, anh ta đâu ạ ?- Cậu chủ đã đi làm từ sớm, cậu ấy dặn cô dậy xong thì cô xuống ăn sáng !Sau đó, ông quản gia dẫn cô vào nhà bếp. Trên bàn thật nhiều món, anh ta tưởng cô là HEO à ? Cô cầm đùa gắp một vài món rồi đứng dậy đi thẳng lên phòng không quên cuối chào bác quản gia.Một mình trong phòng thật buồn a ~ Ngồi xem TV cho đã ngán rồi lăn ra ngủ tiếp. Xé chiều, anh đi làm về, vừa bước lên phòng đã thấy ngay con heo đang nằm gáy ò ò trên giường. Anh mỉm cười nhẹ, để đồ đạc lên bàn sau đó tiến về phía giường, kéo nhẹ chăn ôm cô ngủ một mạch tới tối [-heo- =v=”]Cô chợt tỉnh dậy, thấy có gì êm êm vội quay lại. Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ! Tiếng hét chói tai, làm chó phải sủa, chim phải rớt từ cành cây xuống đất, bình hoa nứt vỡ, núi lửa phun trào a ~ Quả thật là kinh thiên động địa ~- Anh làm gì ở đây ?Lắp bắp nói chỉ vào mặt anh.- Đây là nhà tôi, tôi muốn làm gì tôi làm !- Nhưng tại sao anh dám động vào người tôi cơ chứ ?- Tôi thích !- Anh …- Tôi là sao ?- Đồ b**n th** !Nói rồi cô vứt gối vào người anh rồi chạy xuống nhà. Anh mỉm cười nhìn theo bóng cô. Anh thật sự yêu cô vợ nhỏ của anh rồi a ~___________________________Chap này hơi ngắn. Ahihihi's =))