Thế kỷ 21, trong một quốc gia nào đó không có thật ở hiện tại, Thành Quốc. Phủ Nghị trưởng nằm trong khu dân cư cao cấp nhất của thủ phủ Lâm Lang. Một bữa tiệc xa hoa đang được chuẩn bị trong im lặng. “Đào quản gia, nhà bếp nói sáng hôm nay dâu tây được đưa đến không được tươi, họ yêu cầu để cho bộ phận mua sắm đi mua một số lượng lớn dâu tây mới cho ngày hôm nay.” Trong yến tiệc đang bận rộn, một chàng trai trẻ mặc đồng phục màu trắng chạy đến bên quản gia Đào Du Du đang chỉ huy một đám nhân viên đang tiến hành chuẩn bị phòng tiệc. “Lập tức để cho bộ phận mua sắm làm đi.” Đào Du Du hơi nhíu mi, khẩn trương phân phó. “Dạ.” Người nhân viên kia nghe vậy, lập tức gật đầu đồng ý, sau đó rời đi. Đột nhiên Đào Du Du nhớ tới cái gì, xoay người đi vào nhà bếp. Lúc này bên trong nhà bếp to như vậy, tất cả các đầu bếp đều bận rộn. Người phụ trách quản lý công việc nhà bếp thấy Đào Du Du xuất hiện ở đây, liền tiến lên chào hỏi: “Đào quản gia, xin hỏi ngài có gì phân phó?” “Hôm nay hoa quả được…
Chương 26: Phiền toái
Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh ĐôiTác giả: Thiến HềTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThế kỷ 21, trong một quốc gia nào đó không có thật ở hiện tại, Thành Quốc. Phủ Nghị trưởng nằm trong khu dân cư cao cấp nhất của thủ phủ Lâm Lang. Một bữa tiệc xa hoa đang được chuẩn bị trong im lặng. “Đào quản gia, nhà bếp nói sáng hôm nay dâu tây được đưa đến không được tươi, họ yêu cầu để cho bộ phận mua sắm đi mua một số lượng lớn dâu tây mới cho ngày hôm nay.” Trong yến tiệc đang bận rộn, một chàng trai trẻ mặc đồng phục màu trắng chạy đến bên quản gia Đào Du Du đang chỉ huy một đám nhân viên đang tiến hành chuẩn bị phòng tiệc. “Lập tức để cho bộ phận mua sắm làm đi.” Đào Du Du hơi nhíu mi, khẩn trương phân phó. “Dạ.” Người nhân viên kia nghe vậy, lập tức gật đầu đồng ý, sau đó rời đi. Đột nhiên Đào Du Du nhớ tới cái gì, xoay người đi vào nhà bếp. Lúc này bên trong nhà bếp to như vậy, tất cả các đầu bếp đều bận rộn. Người phụ trách quản lý công việc nhà bếp thấy Đào Du Du xuất hiện ở đây, liền tiến lên chào hỏi: “Đào quản gia, xin hỏi ngài có gì phân phó?” “Hôm nay hoa quả được… "Xin lỗi, tôi. . . . . . tôi không thể uống rượu. . . . . ." Nhìn ly rượu được đưa tới trước mặt, Đào Du Du áy náy xua tay nói."Vị tiểu thư này không để cho tôi chút mặt mũi nào sao? Tôi chưa từng nghe thấy tiểu thư danh môn không thể uống rượu."Đối phương thấy Đào Du Du trực tiếp cự tuyệt ý tốt mình, tuy rằng trên mặt chưa biểu lộ tức giận rõ ràng, nhưng giọng nói cũng không còn ôn hòa như khi nãy nữa.Đúng là con nhà giàu bị làm hư mà. Đào Du Du âm thầm thở dài trong lòng.Cô tận lực nở một nụ cười xin lỗi, sau đó giải thích: "Thật ngại quá, thực sự tôi không thể uống rượu, chứ không phải không để mặt mũi cho ngài. Hi vọng ngài thứ lỗi."Nói xong, cô xoay người chuẩn bị rời đi, không muốn dây dưa nhiều ở chỗ này.Người đàn ông kia thấy Đào Du Du quyết đoán cự tuyệt mình một lần nữa thì tức giận ẩn nhẫn trên mặt cuối cùng cũng biểu hiện ra ngoài, nhìn cô hừ lạnh nói: "Ở Định Khôn này, chưa có người phụ nữ nào dám từ chối rượu do tôi mời. Vị tiểu thư này có dũng khí như thế, không biết là người nhà ai đây?"Lời của anh ta vừa dứt, bước chân của Đào Du Du cũng thoáng dừng lại. Trong lòng cô thầm kêu không ổn; tuy rằng không biết về gia thế của đối phương, nhưng nếu có thể tham gia bữa tiệc này thì nhất định là người có thế lực nằm trong tầng lớp thượng lưu của Thương quốc rồi. Cô quả thực không đắc tội nổi.Vì vậy, Đào Du Du không thể làm gì khác hơn là đứng ở đó cúi thấp đầu, không biết làm sao cho phải.Triệu Nho vẫn luôn đứng ở một bên lẳng lặng nhìn, bằng thân phận của ông hiện giờ, muốn đứng ra giải vây cho Đào Du Du cũng không tiện. Bất đắc dĩ, ông chỉ có thể lặng lẽ kín đáo đi vào giữa đám người, tìm bóng dáng của Vũ Văn Vĩ Thần."Sao rồi? Sao lại không nói cô là tiểu thư nhà ai?"diendanlequydon Edit: tiểu an nhiThấy Đào Du Du không trả lời vấn đề của mình, người đàn ông kia đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lập tức bước tới, một phát bắt lấy tay của cô, ở bên tai cô nhỏ giọng hỏi: "Chẳng lẽ cô lén trà trộn vào đây?""Không. . . . . . không phải. . . . . ." Đào Du Du liên tiếp phủ nhận.Cô không biết mình có nên nói ra chuyện cô là quản gia của phủ Tổng thống hay không?"Không phải? Hừ. . . . . . Vậy cô nói đi, là ai dẫn cô vào?" Hừ lạnh một tiếng, người đàn ông kia hiển nhiên không hề tin tưởng vào lời nói của Đào Du Du. Thấy bộ dạng lúng túng, không dám trực tiếp trả lời vấn đề của cô, anh ta khẳng định đó chính là biểu hiện của sự chột dạ."Cô ấy là người của tôi, sao vậy? Hứa công tử có gì không vừa lòng đối với cô ấy sao?" Đúng lúc Đào Du Du đang trong tình thế khó xử thì tiếng nói của Vũ Văn Vĩ Thần từ trong đám người truyền tới. Sắc mặt hai người đang đứng dây dưa cũng thoáng biến đổi."Tổng. . . . . . Tổng thống. . . . . . Ngài nói. . . . . . cô gái này đi cùng với ngài?" Dường như có chút không thể tin nổi đối với lời nói của Vũ Văn Vĩ Thần, Hứa Nghiệp có chút giật mình, lắp bắp hỏi lại xác nhận."Thế nào? Anh có ý kiến?" Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, bước lên phía trước, giằng lấy tay của Đào Du Du đang bị Hứa Nghiệp giữ chặt, kéo cô đứng ra phía sau mình. Thấy anh ta hỏi ngược lại thì khẽ liếc mắt qua.
"Xin lỗi, tôi. . . . . . tôi không thể uống rượu. . . . . ." Nhìn ly rượu được đưa tới trước mặt, Đào Du Du áy náy xua tay nói.
"Vị tiểu thư này không để cho tôi chút mặt mũi nào sao? Tôi chưa từng nghe thấy tiểu thư danh môn không thể uống rượu."
Đối phương thấy Đào Du Du trực tiếp cự tuyệt ý tốt mình, tuy rằng trên mặt chưa biểu lộ tức giận rõ ràng, nhưng giọng nói cũng không còn ôn hòa như khi nãy nữa.
Đúng là con nhà giàu bị làm hư mà. Đào Du Du âm thầm thở dài trong lòng.
Cô tận lực nở một nụ cười xin lỗi, sau đó giải thích: "Thật ngại quá, thực sự tôi không thể uống rượu, chứ không phải không để mặt mũi cho ngài. Hi vọng ngài thứ lỗi."
Nói xong, cô xoay người chuẩn bị rời đi, không muốn dây dưa nhiều ở chỗ này.
Người đàn ông kia thấy Đào Du Du quyết đoán cự tuyệt mình một lần nữa thì tức giận ẩn nhẫn trên mặt cuối cùng cũng biểu hiện ra ngoài, nhìn cô hừ lạnh nói: "Ở Định Khôn này, chưa có người phụ nữ nào dám từ chối rượu do tôi mời. Vị tiểu thư này có dũng khí như thế, không biết là người nhà ai đây?"
Lời của anh ta vừa dứt, bước chân của Đào Du Du cũng thoáng dừng lại. Trong lòng cô thầm kêu không ổn; tuy rằng không biết về gia thế của đối phương, nhưng nếu có thể tham gia bữa tiệc này thì nhất định là người có thế lực nằm trong tầng lớp thượng lưu của Thương quốc rồi. Cô quả thực không đắc tội nổi.
Vì vậy, Đào Du Du không thể làm gì khác hơn là đứng ở đó cúi thấp đầu, không biết làm sao cho phải.
Triệu Nho vẫn luôn đứng ở một bên lẳng lặng nhìn, bằng thân phận của ông hiện giờ, muốn đứng ra giải vây cho Đào Du Du cũng không tiện. Bất đắc dĩ, ông chỉ có thể lặng lẽ kín đáo đi vào giữa đám người, tìm bóng dáng của Vũ Văn Vĩ Thần.
"Sao rồi? Sao lại không nói cô là tiểu thư nhà ai?"
diendanlequydon Edit: tiểu an nhi
Thấy Đào Du Du không trả lời vấn đề của mình, người đàn ông kia đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lập tức bước tới, một phát bắt lấy tay của cô, ở bên tai cô nhỏ giọng hỏi: "Chẳng lẽ cô lén trà trộn vào đây?"
"Không. . . . . . không phải. . . . . ." Đào Du Du liên tiếp phủ nhận.
Cô không biết mình có nên nói ra chuyện cô là quản gia của phủ Tổng thống hay không?
"Không phải? Hừ. . . . . . Vậy cô nói đi, là ai dẫn cô vào?" Hừ lạnh một tiếng, người đàn ông kia hiển nhiên không hề tin tưởng vào lời nói của Đào Du Du. Thấy bộ dạng lúng túng, không dám trực tiếp trả lời vấn đề của cô, anh ta khẳng định đó chính là biểu hiện của sự chột dạ.
"Cô ấy là người của tôi, sao vậy? Hứa công tử có gì không vừa lòng đối với cô ấy sao?" Đúng lúc Đào Du Du đang trong tình thế khó xử thì tiếng nói của Vũ Văn Vĩ Thần từ trong đám người truyền tới. Sắc mặt hai người đang đứng dây dưa cũng thoáng biến đổi.
"Tổng. . . . . . Tổng thống. . . . . . Ngài nói. . . . . . cô gái này đi cùng với ngài?" Dường như có chút không thể tin nổi đối với lời nói của Vũ Văn Vĩ Thần, Hứa Nghiệp có chút giật mình, lắp bắp hỏi lại xác nhận.
"Thế nào? Anh có ý kiến?" Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, bước lên phía trước, giằng lấy tay của Đào Du Du đang bị Hứa Nghiệp giữ chặt, kéo cô đứng ra phía sau mình. Thấy anh ta hỏi ngược lại thì khẽ liếc mắt qua.
Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh ĐôiTác giả: Thiến HềTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhThế kỷ 21, trong một quốc gia nào đó không có thật ở hiện tại, Thành Quốc. Phủ Nghị trưởng nằm trong khu dân cư cao cấp nhất của thủ phủ Lâm Lang. Một bữa tiệc xa hoa đang được chuẩn bị trong im lặng. “Đào quản gia, nhà bếp nói sáng hôm nay dâu tây được đưa đến không được tươi, họ yêu cầu để cho bộ phận mua sắm đi mua một số lượng lớn dâu tây mới cho ngày hôm nay.” Trong yến tiệc đang bận rộn, một chàng trai trẻ mặc đồng phục màu trắng chạy đến bên quản gia Đào Du Du đang chỉ huy một đám nhân viên đang tiến hành chuẩn bị phòng tiệc. “Lập tức để cho bộ phận mua sắm làm đi.” Đào Du Du hơi nhíu mi, khẩn trương phân phó. “Dạ.” Người nhân viên kia nghe vậy, lập tức gật đầu đồng ý, sau đó rời đi. Đột nhiên Đào Du Du nhớ tới cái gì, xoay người đi vào nhà bếp. Lúc này bên trong nhà bếp to như vậy, tất cả các đầu bếp đều bận rộn. Người phụ trách quản lý công việc nhà bếp thấy Đào Du Du xuất hiện ở đây, liền tiến lên chào hỏi: “Đào quản gia, xin hỏi ngài có gì phân phó?” “Hôm nay hoa quả được… "Xin lỗi, tôi. . . . . . tôi không thể uống rượu. . . . . ." Nhìn ly rượu được đưa tới trước mặt, Đào Du Du áy náy xua tay nói."Vị tiểu thư này không để cho tôi chút mặt mũi nào sao? Tôi chưa từng nghe thấy tiểu thư danh môn không thể uống rượu."Đối phương thấy Đào Du Du trực tiếp cự tuyệt ý tốt mình, tuy rằng trên mặt chưa biểu lộ tức giận rõ ràng, nhưng giọng nói cũng không còn ôn hòa như khi nãy nữa.Đúng là con nhà giàu bị làm hư mà. Đào Du Du âm thầm thở dài trong lòng.Cô tận lực nở một nụ cười xin lỗi, sau đó giải thích: "Thật ngại quá, thực sự tôi không thể uống rượu, chứ không phải không để mặt mũi cho ngài. Hi vọng ngài thứ lỗi."Nói xong, cô xoay người chuẩn bị rời đi, không muốn dây dưa nhiều ở chỗ này.Người đàn ông kia thấy Đào Du Du quyết đoán cự tuyệt mình một lần nữa thì tức giận ẩn nhẫn trên mặt cuối cùng cũng biểu hiện ra ngoài, nhìn cô hừ lạnh nói: "Ở Định Khôn này, chưa có người phụ nữ nào dám từ chối rượu do tôi mời. Vị tiểu thư này có dũng khí như thế, không biết là người nhà ai đây?"Lời của anh ta vừa dứt, bước chân của Đào Du Du cũng thoáng dừng lại. Trong lòng cô thầm kêu không ổn; tuy rằng không biết về gia thế của đối phương, nhưng nếu có thể tham gia bữa tiệc này thì nhất định là người có thế lực nằm trong tầng lớp thượng lưu của Thương quốc rồi. Cô quả thực không đắc tội nổi.Vì vậy, Đào Du Du không thể làm gì khác hơn là đứng ở đó cúi thấp đầu, không biết làm sao cho phải.Triệu Nho vẫn luôn đứng ở một bên lẳng lặng nhìn, bằng thân phận của ông hiện giờ, muốn đứng ra giải vây cho Đào Du Du cũng không tiện. Bất đắc dĩ, ông chỉ có thể lặng lẽ kín đáo đi vào giữa đám người, tìm bóng dáng của Vũ Văn Vĩ Thần."Sao rồi? Sao lại không nói cô là tiểu thư nhà ai?"diendanlequydon Edit: tiểu an nhiThấy Đào Du Du không trả lời vấn đề của mình, người đàn ông kia đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lập tức bước tới, một phát bắt lấy tay của cô, ở bên tai cô nhỏ giọng hỏi: "Chẳng lẽ cô lén trà trộn vào đây?""Không. . . . . . không phải. . . . . ." Đào Du Du liên tiếp phủ nhận.Cô không biết mình có nên nói ra chuyện cô là quản gia của phủ Tổng thống hay không?"Không phải? Hừ. . . . . . Vậy cô nói đi, là ai dẫn cô vào?" Hừ lạnh một tiếng, người đàn ông kia hiển nhiên không hề tin tưởng vào lời nói của Đào Du Du. Thấy bộ dạng lúng túng, không dám trực tiếp trả lời vấn đề của cô, anh ta khẳng định đó chính là biểu hiện của sự chột dạ."Cô ấy là người của tôi, sao vậy? Hứa công tử có gì không vừa lòng đối với cô ấy sao?" Đúng lúc Đào Du Du đang trong tình thế khó xử thì tiếng nói của Vũ Văn Vĩ Thần từ trong đám người truyền tới. Sắc mặt hai người đang đứng dây dưa cũng thoáng biến đổi."Tổng. . . . . . Tổng thống. . . . . . Ngài nói. . . . . . cô gái này đi cùng với ngài?" Dường như có chút không thể tin nổi đối với lời nói của Vũ Văn Vĩ Thần, Hứa Nghiệp có chút giật mình, lắp bắp hỏi lại xác nhận."Thế nào? Anh có ý kiến?" Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, bước lên phía trước, giằng lấy tay của Đào Du Du đang bị Hứa Nghiệp giữ chặt, kéo cô đứng ra phía sau mình. Thấy anh ta hỏi ngược lại thì khẽ liếc mắt qua.