Tác giả:

"Liền tịch tịch, ngươi rốt cuộc không biết xấu hổ? Ta đã mang thai con của Trương Tuấn, ngươi còn cùng hắn kết hôn?" Một cái cái tát vang dội cùng với tiếng chửi rủa quất vào trên mặt của nàng, nàng ngơ ngác đứng ở nơi đó, áo cưới tuyết trắng , tuyệt mỹ dung nhan ,son môi hồng cũng che dấu không được sắc mặt tái nhợt. "Nhược Vân, ngươi điên rồi? Ta không phải sớm bảo ngươi phá thai sao?" Chú rể, anh tuấn trên mặt giờ phút này tái nhợt một mảnh, hắn cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nhìn người đàn bà trước mắt chanh chua giống như bình thường không có hình tượng một thục nữ. "Ngươi lúc ấy ở trên giường của ta như thế nào không có khống chế được không cho ta mang thai a? Hiện tại muốn gọi ta xoá sạch hài tử, ngươi nằm mơ. Ta cho ngươi biết, hôm nay ngươi nếu cùng Liền Tịch Tịch kết hôn, ta liền mang theo hài tử chết ở trước mặt ngươi. Ta lại muốn nhìn các ngươi có thể có bao nhiêu hạnh phúc." Nhược Vân, một cái nữ nhân vì yêu mà điên cuồng , giờ phút này đem tất cả lý trí đều vứt sau đầu…

Quyển 2 - Chương 72

Nuôi Nhốt Kiều Thê: Bụng Hắc Lão Công Thật Đáng SợTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình"Liền tịch tịch, ngươi rốt cuộc không biết xấu hổ? Ta đã mang thai con của Trương Tuấn, ngươi còn cùng hắn kết hôn?" Một cái cái tát vang dội cùng với tiếng chửi rủa quất vào trên mặt của nàng, nàng ngơ ngác đứng ở nơi đó, áo cưới tuyết trắng , tuyệt mỹ dung nhan ,son môi hồng cũng che dấu không được sắc mặt tái nhợt. "Nhược Vân, ngươi điên rồi? Ta không phải sớm bảo ngươi phá thai sao?" Chú rể, anh tuấn trên mặt giờ phút này tái nhợt một mảnh, hắn cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nhìn người đàn bà trước mắt chanh chua giống như bình thường không có hình tượng một thục nữ. "Ngươi lúc ấy ở trên giường của ta như thế nào không có khống chế được không cho ta mang thai a? Hiện tại muốn gọi ta xoá sạch hài tử, ngươi nằm mơ. Ta cho ngươi biết, hôm nay ngươi nếu cùng Liền Tịch Tịch kết hôn, ta liền mang theo hài tử chết ở trước mặt ngươi. Ta lại muốn nhìn các ngươi có thể có bao nhiêu hạnh phúc." Nhược Vân, một cái nữ nhân vì yêu mà điên cuồng , giờ phút này đem tất cả lý trí đều vứt sau đầu… Lúc này nét mặt của đứa bé rất giống Trương Tuấn, khóe miệng cũng nở ra một nụ cười, chỉ có điều, trong miệng của nó, lại không có bất kì cái răng ghê tởm nào cả.“Thả ta ra. . . . . . Thả ta ra. . . . . .”Cô dùng sức muốn đem đứa bé dính đầy máu kia kéo ra, nhưng ngay lúc cô muốn dùng chân đá nó ra thì nó lại thay đổi thành bộ dạng khác..Nó nhẹ nhàng buông hai tay đang ôm cô ra, vết máu trên người trong nháy mắt biến mất, làn da trở nên phấn nộn phấn nộn , mắt to cao thấp chớp, đôi mắt đen nhánh ngập nước nhìn cô.“Mẹ ôm ôm, mẹ ôm ôm đi. . . . . .”Bàn tay mập mạp nhỏ bé hướng cô quơ, thanh âm non nớt từ trong miệng nhỏ nhắn có một chút nước dãi bật ra, trông rất là đáng yêu.Tâm của Liền Tịch Tịch lập tức mềm xuống, cô do dự một chút, sau đó đi đến tiểu oa nhi trước mặt, hai tay ôm lấy nó, đau lòng mà nhẹ nhàng vỗ nhẹ cái mông nhỏ bé lại béo kia, suy nghĩ dỗ nó ngủ.Tiểu oa nhi nằm trong ngực Liền Tịch Tịch rất nhu thuận, nó ỡ trong ngực cô cọ vài cái, nhưng khi Liền Tịch Tịch cho là nó đã muốn ngủ, thì đột nhiên cảm giác được cổ trở nên đau xót, cô thét lên lên tiếng, Trương Tuấn không biết khi nào thì đi đến phía sau của cô, hung hăng căn ngay cổ cô một cái.Lại nhìn tiểu oa nhi trong ngực, lúc này lại trở lại thành cả người đầy máu, nằm ở trong ngực cô nở nụ cươi đầy quỷ dị.“A. . . . . .”Một tiếng hét thê lương đầy thảm thiết, cô từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh.Mở mắt ra, khuôn mặt phóng đại của Trương Tuấn đập vào mắt cô.Ngọn đèn màu cam ánh lên khiến cho khuôn mặt của anh có chút mờ ảo. Anh lúc này đang nằm nghiêng tại bên người cô, mặt của anh cơ hồ muốn dán lên mặt của cô.Phản xạ có điều kiện cô đưa tay sờ sờ cổ của mình, rất đau, chẳng lẽ, vừa rồi khi bị cắn không phải là mơ, mà là sự thật chăng?Cái ý nghĩ này làm cho cô trong rùng mình, con mắt không ngừng mở to.“Đau không?”Thanh âm của Trương Tuấn rất trầm thấp, mang theo vẻ uể oải lười biếng, không có giải đáp nghi hoặc của Liền Tịch Tịch, không ngờ lại đem miệng chậm rãi tiến đến vết cắn trên cổ cô, lúc này đây, anh không có dùng sức cắn, mà là nhẹ nhàng l**m láp .Mùi máu tươi mang theo vị hơi mặn tiến vào miệng của anh, làm cho đầu óc của anh đột nhiên dâng lên một hưng phấn khó hiểu. . . . . .

Lúc này nét mặt của đứa bé rất giống Trương Tuấn, khóe miệng cũng nở ra một nụ cười, chỉ có điều, trong miệng của nó, lại không có bất kì cái răng ghê tởm nào cả.

“Thả ta ra. . . . . . Thả ta ra. . . . . .”

Cô dùng sức muốn đem đứa bé dính đầy máu kia kéo ra, nhưng ngay lúc cô muốn dùng chân đá nó ra thì nó lại thay đổi thành bộ dạng khác..

Nó nhẹ nhàng buông hai tay đang ôm cô ra, vết máu trên người trong nháy mắt biến mất, làn da trở nên phấn nộn phấn nộn , mắt to cao thấp chớp, đôi mắt đen nhánh ngập nước nhìn cô.

“Mẹ ôm ôm, mẹ ôm ôm đi. . . . . .”

Bàn tay mập mạp nhỏ bé hướng cô quơ, thanh âm non nớt từ trong miệng nhỏ nhắn có một chút nước dãi bật ra, trông rất là đáng yêu.

Tâm của Liền Tịch Tịch lập tức mềm xuống, cô do dự một chút, sau đó đi đến tiểu oa nhi trước mặt, hai tay ôm lấy nó, đau lòng mà nhẹ nhàng vỗ nhẹ cái mông nhỏ bé lại béo kia, suy nghĩ dỗ nó ngủ.

Tiểu oa nhi nằm trong ngực Liền Tịch Tịch rất nhu thuận, nó ỡ trong ngực cô cọ vài cái, nhưng khi Liền Tịch Tịch cho là nó đã muốn ngủ, thì đột nhiên cảm giác được cổ trở nên đau xót, cô thét lên lên tiếng, Trương Tuấn không biết khi nào thì đi đến phía sau của cô, hung hăng căn ngay cổ cô một cái.

Lại nhìn tiểu oa nhi trong ngực, lúc này lại trở lại thành cả người đầy máu, nằm ở trong ngực cô nở nụ cươi đầy quỷ dị.

“A. . . . . .”

Một tiếng hét thê lương đầy thảm thiết, cô từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh.

Mở mắt ra, khuôn mặt phóng đại của Trương Tuấn đập vào mắt cô.

Ngọn đèn màu cam ánh lên khiến cho khuôn mặt của anh có chút mờ ảo. Anh lúc này đang nằm nghiêng tại bên người cô, mặt của anh cơ hồ muốn dán lên mặt của cô.

Phản xạ có điều kiện cô đưa tay sờ sờ cổ của mình, rất đau, chẳng lẽ, vừa rồi khi bị cắn không phải là mơ, mà là sự thật chăng?

Cái ý nghĩ này làm cho cô trong rùng mình, con mắt không ngừng mở to.

“Đau không?”

Thanh âm của Trương Tuấn rất trầm thấp, mang theo vẻ uể oải lười biếng, không có giải đáp nghi hoặc của Liền Tịch Tịch, không ngờ lại đem miệng chậm rãi tiến đến vết cắn trên cổ cô, lúc này đây, anh không có dùng sức cắn, mà là nhẹ nhàng l**m láp .

Mùi máu tươi mang theo vị hơi mặn tiến vào miệng của anh, làm cho đầu óc của anh đột nhiên dâng lên một hưng phấn khó hiểu. . . . . .

Nuôi Nhốt Kiều Thê: Bụng Hắc Lão Công Thật Đáng SợTác giả: Thiến HềTruyện Ngôn Tình"Liền tịch tịch, ngươi rốt cuộc không biết xấu hổ? Ta đã mang thai con của Trương Tuấn, ngươi còn cùng hắn kết hôn?" Một cái cái tát vang dội cùng với tiếng chửi rủa quất vào trên mặt của nàng, nàng ngơ ngác đứng ở nơi đó, áo cưới tuyết trắng , tuyệt mỹ dung nhan ,son môi hồng cũng che dấu không được sắc mặt tái nhợt. "Nhược Vân, ngươi điên rồi? Ta không phải sớm bảo ngươi phá thai sao?" Chú rể, anh tuấn trên mặt giờ phút này tái nhợt một mảnh, hắn cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nhìn người đàn bà trước mắt chanh chua giống như bình thường không có hình tượng một thục nữ. "Ngươi lúc ấy ở trên giường của ta như thế nào không có khống chế được không cho ta mang thai a? Hiện tại muốn gọi ta xoá sạch hài tử, ngươi nằm mơ. Ta cho ngươi biết, hôm nay ngươi nếu cùng Liền Tịch Tịch kết hôn, ta liền mang theo hài tử chết ở trước mặt ngươi. Ta lại muốn nhìn các ngươi có thể có bao nhiêu hạnh phúc." Nhược Vân, một cái nữ nhân vì yêu mà điên cuồng , giờ phút này đem tất cả lý trí đều vứt sau đầu… Lúc này nét mặt của đứa bé rất giống Trương Tuấn, khóe miệng cũng nở ra một nụ cười, chỉ có điều, trong miệng của nó, lại không có bất kì cái răng ghê tởm nào cả.“Thả ta ra. . . . . . Thả ta ra. . . . . .”Cô dùng sức muốn đem đứa bé dính đầy máu kia kéo ra, nhưng ngay lúc cô muốn dùng chân đá nó ra thì nó lại thay đổi thành bộ dạng khác..Nó nhẹ nhàng buông hai tay đang ôm cô ra, vết máu trên người trong nháy mắt biến mất, làn da trở nên phấn nộn phấn nộn , mắt to cao thấp chớp, đôi mắt đen nhánh ngập nước nhìn cô.“Mẹ ôm ôm, mẹ ôm ôm đi. . . . . .”Bàn tay mập mạp nhỏ bé hướng cô quơ, thanh âm non nớt từ trong miệng nhỏ nhắn có một chút nước dãi bật ra, trông rất là đáng yêu.Tâm của Liền Tịch Tịch lập tức mềm xuống, cô do dự một chút, sau đó đi đến tiểu oa nhi trước mặt, hai tay ôm lấy nó, đau lòng mà nhẹ nhàng vỗ nhẹ cái mông nhỏ bé lại béo kia, suy nghĩ dỗ nó ngủ.Tiểu oa nhi nằm trong ngực Liền Tịch Tịch rất nhu thuận, nó ỡ trong ngực cô cọ vài cái, nhưng khi Liền Tịch Tịch cho là nó đã muốn ngủ, thì đột nhiên cảm giác được cổ trở nên đau xót, cô thét lên lên tiếng, Trương Tuấn không biết khi nào thì đi đến phía sau của cô, hung hăng căn ngay cổ cô một cái.Lại nhìn tiểu oa nhi trong ngực, lúc này lại trở lại thành cả người đầy máu, nằm ở trong ngực cô nở nụ cươi đầy quỷ dị.“A. . . . . .”Một tiếng hét thê lương đầy thảm thiết, cô từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh.Mở mắt ra, khuôn mặt phóng đại của Trương Tuấn đập vào mắt cô.Ngọn đèn màu cam ánh lên khiến cho khuôn mặt của anh có chút mờ ảo. Anh lúc này đang nằm nghiêng tại bên người cô, mặt của anh cơ hồ muốn dán lên mặt của cô.Phản xạ có điều kiện cô đưa tay sờ sờ cổ của mình, rất đau, chẳng lẽ, vừa rồi khi bị cắn không phải là mơ, mà là sự thật chăng?Cái ý nghĩ này làm cho cô trong rùng mình, con mắt không ngừng mở to.“Đau không?”Thanh âm của Trương Tuấn rất trầm thấp, mang theo vẻ uể oải lười biếng, không có giải đáp nghi hoặc của Liền Tịch Tịch, không ngờ lại đem miệng chậm rãi tiến đến vết cắn trên cổ cô, lúc này đây, anh không có dùng sức cắn, mà là nhẹ nhàng l**m láp .Mùi máu tươi mang theo vị hơi mặn tiến vào miệng của anh, làm cho đầu óc của anh đột nhiên dâng lên một hưng phấn khó hiểu. . . . . .

Quyển 2 - Chương 72