"A... Không cần, anh là ai..." Giống như có vật nặng ngàn cân đang đè ở trên người mình, nước mắt đau khổ chậm rãi trượt xuống khóe miệng. Hàn Mộ nỗ lực giãy dụa, muốn thoát khỏi sự trói buộc của người nằm ở trên. "Anh là... Là ai? Không cần... Van cầu anh, không cần..." Hàn Mộ lên tiếng khẩn cầu. Tuy rằng cô là người mù, tuy rằng cô không rành thế sự, tuy rằng từ nhỏ cô đã giữ mình trong sạch, ngoại trừ ba cô, cô chưa bao giờ tiếp xúc với người đàn ông khác. Nhưng mà không phải cô không biết quần áo trên người mình đang giảm bớt đi, giữa bắp đùi có một v*t c*ng rắn dữ tợn đang nhô lên. Hàn Mộ nâng đầu gối lên, hướng về phía v*t c*ng rắn kia đá một cái. "A..." Tiếng người con trai đau kêu thảm thiết vang lên ở bên tai. Ngay sau đó, Hàn Mộ bị một cái bạt tai. "Con mù thối tha, không hiền lành." Lúc này âm thanh nổi giận của người con trai lạnh đi vài phần, "Mẹ mày đã đem đêm đầu tiên của mày bán cho tao rồi. Thật sự quá tiện nghi cho bà ta rồi, một đêm ngủ với con mù mà mười lăm vạn.…

Chương 69: Bí mật kinh thiên

Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn RỡTác giả: Tuyền Thương Tư PhàmTruyện Ngôn Tình"A... Không cần, anh là ai..." Giống như có vật nặng ngàn cân đang đè ở trên người mình, nước mắt đau khổ chậm rãi trượt xuống khóe miệng. Hàn Mộ nỗ lực giãy dụa, muốn thoát khỏi sự trói buộc của người nằm ở trên. "Anh là... Là ai? Không cần... Van cầu anh, không cần..." Hàn Mộ lên tiếng khẩn cầu. Tuy rằng cô là người mù, tuy rằng cô không rành thế sự, tuy rằng từ nhỏ cô đã giữ mình trong sạch, ngoại trừ ba cô, cô chưa bao giờ tiếp xúc với người đàn ông khác. Nhưng mà không phải cô không biết quần áo trên người mình đang giảm bớt đi, giữa bắp đùi có một v*t c*ng rắn dữ tợn đang nhô lên. Hàn Mộ nâng đầu gối lên, hướng về phía v*t c*ng rắn kia đá một cái. "A..." Tiếng người con trai đau kêu thảm thiết vang lên ở bên tai. Ngay sau đó, Hàn Mộ bị một cái bạt tai. "Con mù thối tha, không hiền lành." Lúc này âm thanh nổi giận của người con trai lạnh đi vài phần, "Mẹ mày đã đem đêm đầu tiên của mày bán cho tao rồi. Thật sự quá tiện nghi cho bà ta rồi, một đêm ngủ với con mù mà mười lăm vạn.… "Nói, bà đem Tiểu Phong bán đi đâu rồi..."Hai mắt Hàn Mộ mỉm cười tà mị nói, nhìn mặt Hướng Ngôn chật vật. Cô không tìm được một chút tin tức nào về Tiểu Phong, có lẽ người đàn bà này sẽ biết!"Không... Không, không..." Hướng Ngôn sợ hãi tới mức hai chân như nhũn ra, cơ hồ muốn ngã xuống đất, "Tôi... Không biết!""Không biết?" Hàn Khuynh Thược khẽ mỉm cười, "Người là bà bán! Bà nói bà không biết, bà cho rằng chúng tôi là con nít ba tuổi sao?" ( Tiểu Phàm: Thược Thược, cô vốn không được lớn như vậy? Mỗ Thược: Biến, ở đâu không lớn? Tiểu Phàm: Được rồi, ở đâu đều lớn... )"Không, không!" Hướng Ngôn dựa vào vách tường tự mình chèo chống, "Không phải tôi, không phải tôi!""Không phải bà?" lông mày Hàn Mộ và Hàn Khuynh Thược lập tức nhảy lên."Nói!" Hàn Khuynh Thược đem họng súng nhắm ngay vào huyệt Thái Dương của Hương Ngôn, "Nếu không nói tôi liền bắn thêm một lỗ nửa!""Không cần..." Mặt Hướng Ngôn tràn đầy nước mắt, cầu xin Hàn Khuynh Thược, "Không cần nổ súng, tôi vẫn chưa muốn chết. Tôi nói, tôi nói...""Nói nhảm thật nhiều!" Hàn Mộ nhìn lướt qua Hướng Ngôn. Trực giác nói cho cô biết, những lời Hướng Ngôn muốn nói sẽ là một bí mật kinh thiên."Thật ra... Thật ra, bán Tiểu Phong chính là Hứa Tâm Lam, không phải tôi, thật sự không phải là tôi!""Hứa Tâm Lam? !" Lông mày Hàn Mộ hung hăng nhíu một cái, "Bà, nói rõ cho tôi!"Vì sao lại là Hứa Tâm Lam! Chuyện này đến cuối cùng thì có quan hệ gì với cô?"Tôi không có lừa con, thật là bà ta, Hứa Tâm Lam." Trên mặt Hướng Ngôn mặc dù mang theo một chút sợ hãi không biến mất, nhưng không có một chút cảm giác nói dối."Còn có... Tôi còn phải nói suy nghĩ của mình!" Hướng Ngôn tiếp tục nói, "Đem bán đêm đầu tiên của con, cũng là mục đích của Hứa Tâm Lam, đều là mục đích của bà ta!""Chúng tôi tại sao phải tin bà?" Hàn Khuynh Thược thấy khuôn mặt của mẹ mình càng nghe càng khó coi, họng súng gõ vào đầu Hướng Ngôn."Bởi vì, bởi vì Hứa Tâm Lam nói bà ta hận ba mẹ của con, còn có các người nữa." Toàn thân Hướng Ngôn run lên, "Bà ta nói mẹ con đoạt lấy ba của con, ba con mới từ bỏ bà ta. Cho nên... Cho nên, bà ta muốn trả thù các người... Tất cả những chuyện này đều là bà ta bảo tôi làm, bà ta nói sẽ cho tôi tiền. Chỉ cần tôi gả cho ba con, sau đó giúp bà ta. BÀ ta muốn làm tất cả mọi cách để các người đau đớn.""Đôi mắt này của tôi..."

"Nói, bà đem Tiểu Phong bán đi đâu rồi..."

Hai mắt Hàn Mộ mỉm cười tà mị nói, nhìn mặt Hướng Ngôn chật vật. Cô không tìm được một chút tin tức nào về Tiểu Phong, có lẽ người đàn bà này sẽ biết!

"Không... Không, không..." Hướng Ngôn sợ hãi tới mức hai chân như nhũn ra, cơ hồ muốn ngã xuống đất, "Tôi... Không biết!"

"Không biết?" Hàn Khuynh Thược khẽ mỉm cười, "Người là bà bán! Bà nói bà không biết, bà cho rằng chúng tôi là con nít ba tuổi sao?" ( Tiểu Phàm: Thược Thược, cô vốn không được lớn như vậy? Mỗ Thược: Biến, ở đâu không lớn? Tiểu Phàm: Được rồi, ở đâu đều lớn... )

"Không, không!" Hướng Ngôn dựa vào vách tường tự mình chèo chống, "Không phải tôi, không phải tôi!"

"Không phải bà?" lông mày Hàn Mộ và Hàn Khuynh Thược lập tức nhảy lên.

"Nói!" Hàn Khuynh Thược đem họng súng nhắm ngay vào huyệt Thái Dương của Hương Ngôn, "Nếu không nói tôi liền bắn thêm một lỗ nửa!"

"Không cần..." Mặt Hướng Ngôn tràn đầy nước mắt, cầu xin Hàn Khuynh Thược, "Không cần nổ súng, tôi vẫn chưa muốn chết. Tôi nói, tôi nói..."

"Nói nhảm thật nhiều!" Hàn Mộ nhìn lướt qua Hướng Ngôn. Trực giác nói cho cô biết, những lời Hướng Ngôn muốn nói sẽ là một bí mật kinh thiên.

"Thật ra... Thật ra, bán Tiểu Phong chính là Hứa Tâm Lam, không phải tôi, thật sự không phải là tôi!"

"Hứa Tâm Lam? !" Lông mày Hàn Mộ hung hăng nhíu một cái, "Bà, nói rõ cho tôi!"

Vì sao lại là Hứa Tâm Lam! Chuyện này đến cuối cùng thì có quan hệ gì với cô?

"Tôi không có lừa con, thật là bà ta, Hứa Tâm Lam." Trên mặt Hướng Ngôn mặc dù mang theo một chút sợ hãi không biến mất, nhưng không có một chút cảm giác nói dối.

"Còn có... Tôi còn phải nói suy nghĩ của mình!" Hướng Ngôn tiếp tục nói, "Đem bán đêm đầu tiên của con, cũng là mục đích của Hứa Tâm Lam, đều là mục đích của bà ta!"

"Chúng tôi tại sao phải tin bà?" Hàn Khuynh Thược thấy khuôn mặt của mẹ mình càng nghe càng khó coi, họng súng gõ vào đầu Hướng Ngôn.

"Bởi vì, bởi vì Hứa Tâm Lam nói bà ta hận ba mẹ của con, còn có các người nữa." Toàn thân Hướng Ngôn run lên, "Bà ta nói mẹ con đoạt lấy ba của con, ba con mới từ bỏ bà ta. Cho nên... Cho nên, bà ta muốn trả thù các người... Tất cả những chuyện này đều là bà ta bảo tôi làm, bà ta nói sẽ cho tôi tiền. Chỉ cần tôi gả cho ba con, sau đó giúp bà ta. BÀ ta muốn làm tất cả mọi cách để các người đau đớn."

"Đôi mắt này của tôi..."

Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn RỡTác giả: Tuyền Thương Tư PhàmTruyện Ngôn Tình"A... Không cần, anh là ai..." Giống như có vật nặng ngàn cân đang đè ở trên người mình, nước mắt đau khổ chậm rãi trượt xuống khóe miệng. Hàn Mộ nỗ lực giãy dụa, muốn thoát khỏi sự trói buộc của người nằm ở trên. "Anh là... Là ai? Không cần... Van cầu anh, không cần..." Hàn Mộ lên tiếng khẩn cầu. Tuy rằng cô là người mù, tuy rằng cô không rành thế sự, tuy rằng từ nhỏ cô đã giữ mình trong sạch, ngoại trừ ba cô, cô chưa bao giờ tiếp xúc với người đàn ông khác. Nhưng mà không phải cô không biết quần áo trên người mình đang giảm bớt đi, giữa bắp đùi có một v*t c*ng rắn dữ tợn đang nhô lên. Hàn Mộ nâng đầu gối lên, hướng về phía v*t c*ng rắn kia đá một cái. "A..." Tiếng người con trai đau kêu thảm thiết vang lên ở bên tai. Ngay sau đó, Hàn Mộ bị một cái bạt tai. "Con mù thối tha, không hiền lành." Lúc này âm thanh nổi giận của người con trai lạnh đi vài phần, "Mẹ mày đã đem đêm đầu tiên của mày bán cho tao rồi. Thật sự quá tiện nghi cho bà ta rồi, một đêm ngủ với con mù mà mười lăm vạn.… "Nói, bà đem Tiểu Phong bán đi đâu rồi..."Hai mắt Hàn Mộ mỉm cười tà mị nói, nhìn mặt Hướng Ngôn chật vật. Cô không tìm được một chút tin tức nào về Tiểu Phong, có lẽ người đàn bà này sẽ biết!"Không... Không, không..." Hướng Ngôn sợ hãi tới mức hai chân như nhũn ra, cơ hồ muốn ngã xuống đất, "Tôi... Không biết!""Không biết?" Hàn Khuynh Thược khẽ mỉm cười, "Người là bà bán! Bà nói bà không biết, bà cho rằng chúng tôi là con nít ba tuổi sao?" ( Tiểu Phàm: Thược Thược, cô vốn không được lớn như vậy? Mỗ Thược: Biến, ở đâu không lớn? Tiểu Phàm: Được rồi, ở đâu đều lớn... )"Không, không!" Hướng Ngôn dựa vào vách tường tự mình chèo chống, "Không phải tôi, không phải tôi!""Không phải bà?" lông mày Hàn Mộ và Hàn Khuynh Thược lập tức nhảy lên."Nói!" Hàn Khuynh Thược đem họng súng nhắm ngay vào huyệt Thái Dương của Hương Ngôn, "Nếu không nói tôi liền bắn thêm một lỗ nửa!""Không cần..." Mặt Hướng Ngôn tràn đầy nước mắt, cầu xin Hàn Khuynh Thược, "Không cần nổ súng, tôi vẫn chưa muốn chết. Tôi nói, tôi nói...""Nói nhảm thật nhiều!" Hàn Mộ nhìn lướt qua Hướng Ngôn. Trực giác nói cho cô biết, những lời Hướng Ngôn muốn nói sẽ là một bí mật kinh thiên."Thật ra... Thật ra, bán Tiểu Phong chính là Hứa Tâm Lam, không phải tôi, thật sự không phải là tôi!""Hứa Tâm Lam? !" Lông mày Hàn Mộ hung hăng nhíu một cái, "Bà, nói rõ cho tôi!"Vì sao lại là Hứa Tâm Lam! Chuyện này đến cuối cùng thì có quan hệ gì với cô?"Tôi không có lừa con, thật là bà ta, Hứa Tâm Lam." Trên mặt Hướng Ngôn mặc dù mang theo một chút sợ hãi không biến mất, nhưng không có một chút cảm giác nói dối."Còn có... Tôi còn phải nói suy nghĩ của mình!" Hướng Ngôn tiếp tục nói, "Đem bán đêm đầu tiên của con, cũng là mục đích của Hứa Tâm Lam, đều là mục đích của bà ta!""Chúng tôi tại sao phải tin bà?" Hàn Khuynh Thược thấy khuôn mặt của mẹ mình càng nghe càng khó coi, họng súng gõ vào đầu Hướng Ngôn."Bởi vì, bởi vì Hứa Tâm Lam nói bà ta hận ba mẹ của con, còn có các người nữa." Toàn thân Hướng Ngôn run lên, "Bà ta nói mẹ con đoạt lấy ba của con, ba con mới từ bỏ bà ta. Cho nên... Cho nên, bà ta muốn trả thù các người... Tất cả những chuyện này đều là bà ta bảo tôi làm, bà ta nói sẽ cho tôi tiền. Chỉ cần tôi gả cho ba con, sau đó giúp bà ta. BÀ ta muốn làm tất cả mọi cách để các người đau đớn.""Đôi mắt này của tôi..."

Chương 69: Bí mật kinh thiên