Tác giả:

6h trong căn biệt thự bự tổ chảng, trên một căn phòng rộng cực rộng, có một người nằm trên giường và đang cuộn mình trong chăn ấm, say mê trong giấc mộng Reng reng reng// xoang// choảng Reng reng reng// xoang// choảng Cứ như thế 15 lần, tổng cộng có 15 cái đồng hồ đã ra đi chưa kịp thở [Au: đồng hồ thở á?] dưới tay sát thủ Uyên Nhi, người mà những chiếc đồng hồ căm ghét... đồng hồ c*̃ng biết yêu đời mà... T_T nỡ lòng nào mà ra tay như vậy??. Nhi cute nà, Nhi dễ xương nà, Nhi xinh đẹp nhất trần đời, giỏi giang mọi việc nè, bắn súng tài giỏi nè, cái gì c*̃ng giỏi hết á, tiểu thư nhà giàu nữa chứ!! Thương và kính trọng Nhi nhất luôn á!! Điện thoại Iphone 6s plus vẫn rất yêu đời, xin đại tiểu thư đừng ném, mời đại tiểu thư thức dậy ạ. -Vâng đó là cái nhạc chuông báo thức mà nó tự điên tự chữa đấy ạ. -Ừm mày ngoan. -Nó nheo mắt nhìn cái điện thoại rồi lết vào…

Chương 34

Rốt Cuộc Em Là Ai?Tác giả: LinhNhoicute6h trong căn biệt thự bự tổ chảng, trên một căn phòng rộng cực rộng, có một người nằm trên giường và đang cuộn mình trong chăn ấm, say mê trong giấc mộng Reng reng reng// xoang// choảng Reng reng reng// xoang// choảng Cứ như thế 15 lần, tổng cộng có 15 cái đồng hồ đã ra đi chưa kịp thở [Au: đồng hồ thở á?] dưới tay sát thủ Uyên Nhi, người mà những chiếc đồng hồ căm ghét... đồng hồ c*̃ng biết yêu đời mà... T_T nỡ lòng nào mà ra tay như vậy??. Nhi cute nà, Nhi dễ xương nà, Nhi xinh đẹp nhất trần đời, giỏi giang mọi việc nè, bắn súng tài giỏi nè, cái gì c*̃ng giỏi hết á, tiểu thư nhà giàu nữa chứ!! Thương và kính trọng Nhi nhất luôn á!! Điện thoại Iphone 6s plus vẫn rất yêu đời, xin đại tiểu thư đừng ném, mời đại tiểu thư thức dậy ạ. -Vâng đó là cái nhạc chuông báo thức mà nó tự điên tự chữa đấy ạ. -Ừm mày ngoan. -Nó nheo mắt nhìn cái điện thoại rồi lết vào… Sáng ra, nó thấy đầu óc quay mòng mòng rất chóng mặt, hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Sao nó không nhớ gì cả vậy? Ơ mà nó là ai thế nhỉ? Nó tên gì? Mấy tuổi và đây là đâu?-Xin chào -Một giọng người đàn ông lạ vang lên.-Ngươi là ai? -Nó theo giác quan lùi về sau.-Ta là ba của ngươi -Người đàn ông nhếch mép.-Ba của tôi? -Nó khẽ cau mày, sao nó không nhớ gì hết vậy nè?-Ừ -Người đàn ông điềm đạm.-Vậy tôi là ai? -Nó tự chỉ vào bản thân mình.-Cô tên là Ân, họ tên đầy đủ là Vương Thiên Ân -Người đàn ông ngồi xuống, đối diện nó.-Ân? -Nó hỏi lại lần nữa, nó không nhớ gì thật mà.-Ừ, vậy con giúp ba việc này có được không? -Người đàn ông khẽ ngập ngừng.-Giúp việc gì? Việc gì con cũng giúp được hết -Nó mỉm cười.-Được rồi, vậy......----------*----Hắn hôm nay không thấy nó về, tìm ở đây cũng không thấy, nhà nó cũng không, ở bang cũng không, ở nhà hai cô bạn thân cũng không, thiệt là khiến người ta lo lắng, cô và nhỏ suốt ngày phải đi tìm nó, sau vụ giải quyết con Tiểu Duy nó đi đâu vắng mất.-Có thấy Nhi đâu không? -Hắn vội tra hỏi.Hai cô bạn buồn rầu lắc đầu.Cả ngày rồi mà vẫn không tìm thấy nó, rốt cuộc là sao đây?----------*-----Chiều hôm đó, hắn và hai cô bạn vẫn đang tiếp tục hành trình tìm kiếm nó, lúc đi ngang qua quán trà sữa “Hot and Cold”, hắn thấy một bóng người quen quen đang ngồi trong quán và đang ngon lành uống ly trà sữa-Nhi kià phải không? -Cô cũng vừa thấy, hắn thấy trước nhưng đang đăm đăm nhìn như muốn chứng mình rằng thị giác của mình là chính xác.-Đâu? -Nhỏ quay lại theo hướng tay của cô chỉ. Nhỏ nheo mắt lại và vỗ tay:-Đúng rồi kià, Nhi đó, nào, mau vào thôiLúc này hồn mới nhập lại vào người hắn, cô kéo tay nhỏ đi vào trong, hắn cũng líu quíu chạy vào theo.-Nhi -Nhỏ khẽ vỗ vai cô bạn.-Nhi? Nhi là ai? Các bạn lầm người rồi -Cô bạn quay đầu lại. Nhi, đây là Nhi mà, Nhi không nhớ ra nhỏ và cô sao? Chuyện gì đang xảy ra thế này?-Cậu không nhớ thật sao? -Cô hơi nhíu mày.-Ừ, tôi thật sự không quen các cậu luôn đó -Cô bạn gật đầu.-Vậy đây, cậu có nhớ ai đây không? -Nhỏ kéo tay hắn lại.Cô bạn tròn mắt..... người này sao quen quen....-Cậu là Chấn Hàn à? -Cô bạn khẽ chỉ tay vào hắn.Cô và nhỏ đồng thanh reo lên:-Đúng rồi, vậy là Nhi còn nhớHắn thở phào trong lòng, may quá, nó còn chưa quên hắn.Nhưng mọi người đâu biết được rằng suy nghĩ của nó bây gìơ ra sao?“Chấn Hàn, nhân vật cần tìm kiếm đây rồi tao sẽ hại dần hại mòn mày cho đến khi mày chết mà không biết chuyện gì đã xảy ra, mày phải sống không bằng chết cứ chờ đó đi”Nó khẽ nhếch mép và không một người nào biết cả

Sáng ra, nó thấy đầu óc quay mòng mòng rất chóng mặt, hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Sao nó không nhớ gì cả vậy? Ơ mà nó là ai thế nhỉ? Nó tên gì? Mấy tuổi và đây là đâu?

-Xin chào -Một giọng người đàn ông lạ vang lên.

-Ngươi là ai? -Nó theo giác quan lùi về sau.

-Ta là ba của ngươi -Người đàn ông nhếch mép.

-Ba của tôi? -Nó khẽ cau mày, sao nó không nhớ gì hết vậy nè?

-Ừ -Người đàn ông điềm đạm.

-Vậy tôi là ai? -Nó tự chỉ vào bản thân mình.

-Cô tên là Ân, họ tên đầy đủ là Vương Thiên Ân -Người đàn ông ngồi xuống, đối diện nó.

-Ân? -Nó hỏi lại lần nữa, nó không nhớ gì thật mà.

-Ừ, vậy con giúp ba việc này có được không? -Người đàn ông khẽ ngập ngừng.

-Giúp việc gì? Việc gì con cũng giúp được hết -Nó mỉm cười.

-Được rồi, vậy......

----------*----

Hắn hôm nay không thấy nó về, tìm ở đây cũng không thấy, nhà nó cũng không, ở bang cũng không, ở nhà hai cô bạn thân cũng không, thiệt là khiến người ta lo lắng, cô và nhỏ suốt ngày phải đi tìm nó, sau vụ giải quyết con Tiểu Duy nó đi đâu vắng mất.

-Có thấy Nhi đâu không? -Hắn vội tra hỏi.

Hai cô bạn buồn rầu lắc đầu.

Cả ngày rồi mà vẫn không tìm thấy nó, rốt cuộc là sao đây?

----------*-----

Chiều hôm đó, hắn và hai cô bạn vẫn đang tiếp tục hành trình tìm kiếm nó, lúc đi ngang qua quán trà sữa “Hot and Cold”, hắn thấy một bóng người quen quen đang ngồi trong quán và đang ngon lành uống ly trà sữa

-Nhi kià phải không? -Cô cũng vừa thấy, hắn thấy trước nhưng đang đăm đăm nhìn như muốn chứng mình rằng thị giác của mình là chính xác.

-Đâu? -Nhỏ quay lại theo hướng tay của cô chỉ. Nhỏ nheo mắt lại và vỗ tay:

-Đúng rồi kià, Nhi đó, nào, mau vào thôi

Lúc này hồn mới nhập lại vào người hắn, cô kéo tay nhỏ đi vào trong, hắn cũng líu quíu chạy vào theo.

-Nhi -Nhỏ khẽ vỗ vai cô bạn.

-Nhi? Nhi là ai? Các bạn lầm người rồi -Cô bạn quay đầu lại. Nhi, đây là Nhi mà, Nhi không nhớ ra nhỏ và cô sao? Chuyện gì đang xảy ra thế này?

-Cậu không nhớ thật sao? -Cô hơi nhíu mày.

-Ừ, tôi thật sự không quen các cậu luôn đó -Cô bạn gật đầu.

-Vậy đây, cậu có nhớ ai đây không? -Nhỏ kéo tay hắn lại.

Cô bạn tròn mắt..... người này sao quen quen....

-Cậu là Chấn Hàn à? -Cô bạn khẽ chỉ tay vào hắn.

Cô và nhỏ đồng thanh reo lên:

-Đúng rồi, vậy là Nhi còn nhớ

Hắn thở phào trong lòng, may quá, nó còn chưa quên hắn.

Nhưng mọi người đâu biết được rằng suy nghĩ của nó bây gìơ ra sao?

“Chấn Hàn, nhân vật cần tìm kiếm đây rồi tao sẽ hại dần hại mòn mày cho đến khi mày chết mà không biết chuyện gì đã xảy ra, mày phải sống không bằng chết cứ chờ đó đi”

Nó khẽ nhếch mép và không một người nào biết cả

Rốt Cuộc Em Là Ai?Tác giả: LinhNhoicute6h trong căn biệt thự bự tổ chảng, trên một căn phòng rộng cực rộng, có một người nằm trên giường và đang cuộn mình trong chăn ấm, say mê trong giấc mộng Reng reng reng// xoang// choảng Reng reng reng// xoang// choảng Cứ như thế 15 lần, tổng cộng có 15 cái đồng hồ đã ra đi chưa kịp thở [Au: đồng hồ thở á?] dưới tay sát thủ Uyên Nhi, người mà những chiếc đồng hồ căm ghét... đồng hồ c*̃ng biết yêu đời mà... T_T nỡ lòng nào mà ra tay như vậy??. Nhi cute nà, Nhi dễ xương nà, Nhi xinh đẹp nhất trần đời, giỏi giang mọi việc nè, bắn súng tài giỏi nè, cái gì c*̃ng giỏi hết á, tiểu thư nhà giàu nữa chứ!! Thương và kính trọng Nhi nhất luôn á!! Điện thoại Iphone 6s plus vẫn rất yêu đời, xin đại tiểu thư đừng ném, mời đại tiểu thư thức dậy ạ. -Vâng đó là cái nhạc chuông báo thức mà nó tự điên tự chữa đấy ạ. -Ừm mày ngoan. -Nó nheo mắt nhìn cái điện thoại rồi lết vào… Sáng ra, nó thấy đầu óc quay mòng mòng rất chóng mặt, hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Sao nó không nhớ gì cả vậy? Ơ mà nó là ai thế nhỉ? Nó tên gì? Mấy tuổi và đây là đâu?-Xin chào -Một giọng người đàn ông lạ vang lên.-Ngươi là ai? -Nó theo giác quan lùi về sau.-Ta là ba của ngươi -Người đàn ông nhếch mép.-Ba của tôi? -Nó khẽ cau mày, sao nó không nhớ gì hết vậy nè?-Ừ -Người đàn ông điềm đạm.-Vậy tôi là ai? -Nó tự chỉ vào bản thân mình.-Cô tên là Ân, họ tên đầy đủ là Vương Thiên Ân -Người đàn ông ngồi xuống, đối diện nó.-Ân? -Nó hỏi lại lần nữa, nó không nhớ gì thật mà.-Ừ, vậy con giúp ba việc này có được không? -Người đàn ông khẽ ngập ngừng.-Giúp việc gì? Việc gì con cũng giúp được hết -Nó mỉm cười.-Được rồi, vậy......----------*----Hắn hôm nay không thấy nó về, tìm ở đây cũng không thấy, nhà nó cũng không, ở bang cũng không, ở nhà hai cô bạn thân cũng không, thiệt là khiến người ta lo lắng, cô và nhỏ suốt ngày phải đi tìm nó, sau vụ giải quyết con Tiểu Duy nó đi đâu vắng mất.-Có thấy Nhi đâu không? -Hắn vội tra hỏi.Hai cô bạn buồn rầu lắc đầu.Cả ngày rồi mà vẫn không tìm thấy nó, rốt cuộc là sao đây?----------*-----Chiều hôm đó, hắn và hai cô bạn vẫn đang tiếp tục hành trình tìm kiếm nó, lúc đi ngang qua quán trà sữa “Hot and Cold”, hắn thấy một bóng người quen quen đang ngồi trong quán và đang ngon lành uống ly trà sữa-Nhi kià phải không? -Cô cũng vừa thấy, hắn thấy trước nhưng đang đăm đăm nhìn như muốn chứng mình rằng thị giác của mình là chính xác.-Đâu? -Nhỏ quay lại theo hướng tay của cô chỉ. Nhỏ nheo mắt lại và vỗ tay:-Đúng rồi kià, Nhi đó, nào, mau vào thôiLúc này hồn mới nhập lại vào người hắn, cô kéo tay nhỏ đi vào trong, hắn cũng líu quíu chạy vào theo.-Nhi -Nhỏ khẽ vỗ vai cô bạn.-Nhi? Nhi là ai? Các bạn lầm người rồi -Cô bạn quay đầu lại. Nhi, đây là Nhi mà, Nhi không nhớ ra nhỏ và cô sao? Chuyện gì đang xảy ra thế này?-Cậu không nhớ thật sao? -Cô hơi nhíu mày.-Ừ, tôi thật sự không quen các cậu luôn đó -Cô bạn gật đầu.-Vậy đây, cậu có nhớ ai đây không? -Nhỏ kéo tay hắn lại.Cô bạn tròn mắt..... người này sao quen quen....-Cậu là Chấn Hàn à? -Cô bạn khẽ chỉ tay vào hắn.Cô và nhỏ đồng thanh reo lên:-Đúng rồi, vậy là Nhi còn nhớHắn thở phào trong lòng, may quá, nó còn chưa quên hắn.Nhưng mọi người đâu biết được rằng suy nghĩ của nó bây gìơ ra sao?“Chấn Hàn, nhân vật cần tìm kiếm đây rồi tao sẽ hại dần hại mòn mày cho đến khi mày chết mà không biết chuyện gì đã xảy ra, mày phải sống không bằng chết cứ chờ đó đi”Nó khẽ nhếch mép và không một người nào biết cả

Chương 34