Tác giả:

Tôi sinh ra và lớn lên trong một vùng nông thôn nghèo, tôi là đứa con lớn duy nhất trong ngôi nhà sập sệ nhất của ngôi làng, một mình tôi phải lo lắng và chăm sóc cho ba đứa em nhỏ bé. Ba mẹ tôi qua đời vì bị cơn lũ lớn cuốn đi. Khi tôi được 18 tuổi. Đứa út bây giờ chỉ mới 12 tuổi, đứa em thứ 3 của tôi nó được 14 tuổi và đứa em thứ hai của tôi nó được 16 tuổi. Và bây giờ tôi đã 20 tuổi. Tôi không còn tiếp tục đi học nửa. Nếu tôi đi học thì sẽ không còn ai lo cho lũ em của tôi. Ah có lẽ tôi chưa cho bạn biết tên và con người của tôi. Người trong làng gọi tôi là Hai Khỏe, lí do tôi rất là khỏe và giúp mọi người những con việc khá nặng nhọc mà một thằng con trai hay làm. Ah tôi là một đứa con gái, nhưng nếu người khác hoặc không phải người trong làng, thì chẳng một ai có thể nói tôi là gái cả. Vì dáng người của tôi cao lều khều, quần áo lúc nào cũng sốc sếch. Tóc thì tém rất ngắn. Với lại trong làng những đứa du côn không ai dám đụng vào tôi và cả những đứa em của tôi. Vì tôi cũng không…

Chương 18

Tiểu Thư Và Nông DânTác giả: CacaTruyện Bách HợpTôi sinh ra và lớn lên trong một vùng nông thôn nghèo, tôi là đứa con lớn duy nhất trong ngôi nhà sập sệ nhất của ngôi làng, một mình tôi phải lo lắng và chăm sóc cho ba đứa em nhỏ bé. Ba mẹ tôi qua đời vì bị cơn lũ lớn cuốn đi. Khi tôi được 18 tuổi. Đứa út bây giờ chỉ mới 12 tuổi, đứa em thứ 3 của tôi nó được 14 tuổi và đứa em thứ hai của tôi nó được 16 tuổi. Và bây giờ tôi đã 20 tuổi. Tôi không còn tiếp tục đi học nửa. Nếu tôi đi học thì sẽ không còn ai lo cho lũ em của tôi. Ah có lẽ tôi chưa cho bạn biết tên và con người của tôi. Người trong làng gọi tôi là Hai Khỏe, lí do tôi rất là khỏe và giúp mọi người những con việc khá nặng nhọc mà một thằng con trai hay làm. Ah tôi là một đứa con gái, nhưng nếu người khác hoặc không phải người trong làng, thì chẳng một ai có thể nói tôi là gái cả. Vì dáng người của tôi cao lều khều, quần áo lúc nào cũng sốc sếch. Tóc thì tém rất ngắn. Với lại trong làng những đứa du côn không ai dám đụng vào tôi và cả những đứa em của tôi. Vì tôi cũng không… Một tiếng sau …“Tôi làm xong rồi” - tôi đứng chóng nạnh đứng trước mặt cô ta, đứng ngay trước màn hình TV cô ta đang ngồi xem ca nhạc.“Làm xong thì đi mua đồ ăn cho tôi đi” - cô ta hất mặt“Xin lỗi, tôi không biết chỗ mua”“Ax … ax …. chán ơi là chán, đợi tôi một chút, tôi sẽ đi mua cùng với anh”“uhm, được thôi” - tôi ngồi đó đợi cô ta lên lầu thay đồ, trong khi chờ đợi tôi cứ dán mắt vào màn hình TV đang có những dòng nhạc nước ngoài, tôi nghe chả hiểu gì hết. Nhưng hình như tôi đã xem được khoảng gần 10 bài thì phải, tính ra cũng hơn nửa tiếng rồi. sao cô ta còn chưa chịu xuống nữa.“Tiểu thư ơi!!! Sao cô lâu quá vậy?” - tôi chẳng thấy tiếng đáp trả, một lát sau thì cô ta từ trên lầu bước xuống“làm gì mà nhìn tôi mà nhăn nhó hả? tên nông dân kia”“tiểu thư thay đồ gì mà lâu quá vậy?”“tôi phải làm đẹp nửa chứ, xấu làm sao tui đi ra đường được”“Ờ.. ờ …” - tôi cũng chảng biết nói sao khi cô ta trả lời như vậy.Tôi đi chung với cô ta đi bộ cũng một khoảng đường thì tới một quán thức ăn nhanh “KFC”“xin kính chào quý khách, quý khách dùng gì ah”“Ah lấy cho em một phần gà truyền thống một ly pepsi lớn, nông dân ăn gì thì gọi luôn cho người ta làm” - cô ta đánh vào vai tôi“Lấy cho tôi giống cô ta nha chị”“Rồi, của quy khach la 167k, xin quý khách đợi 20p sẽ có ngay”“Trơi! đến 167k lận sao?” - tôi nói nhỏ với tiểu thư“Thì sao? chuyện bình thường mà”“Cô giàu thật đấy, tôi chỉ dám ăn ổ bánh mì 15k thôi, cũng đã thấy xót tiền rồi”“Nói nhiều quá, kiếm chỗ ngồi đi”Tôi nhìn ngó xung quanh thế là cũng kiếm được chỗ như ý. Cô ấy ngồi vào bàn mắt nhìn ra cửa kính và nói“Thấy anh làm việc nhiều nên tôi dẫn anh di ăn coi như bồi dưỡng để có sức mà làm tiếp, chứ tôi không tốt lành gì khi dẫn anh đi ăn đâu”“Hì hì … vậy ah! Cám ơn cô nha! Nếu vậy tôi cũng muốn mỗi ngày tôi đều có phần ăn như thế này, bởi vì cô bắt tôi làm việc quá nhiều mà”“Anh đừng nghĩ tôi ngốc, tôi giao việc cho anh như thế nào tôi biết, lúc đó tôi sẽ cho anh ăn như thế đấy”“Ủa? vậy nếu hôm đó tôi không có gì để làm cô cho tôi nhịn đói ah”“Không ác vậy đâu, cho ăn mì gói”“Ít ra cô cũng còn có lương tâm đấy chứ”“Dạ của quý khách đây ah! Chúc quý khách ăn ngon miệng” - người phục vụ đem thức ăn lên cho chúng tôi“Tôi ăn đây” - tôi cầm cái đùi gà lên cắn nó xé nó chấm với tương ớt, nó thật là ngon, chưa bao giờ tôi được ăn một phần gà như thế này, cũng có thể do tôi quá mệt vì làm việc nhà, đói và mệt tao cho tôi có một bữa ăn khá ngon miệng, tôi cũng chẳng để ý gì tới cô ta cả. Nhưng khi tôi ngốc đầu lên thì thấy cô ta đang nhìn tôi cười khúc khích, tôi nhìn cô ta ngơ ngác cô ta ngưng cười, cô ta cười cũng khá dể thương. Nhưng sau đó quay về cái mặt hống hách, lạnh lùng, và vẻ mặt sẽ tiếp tục hành hạ tôi.“Ăn xong rồi” - tôi nói và lau miệng -”nhà vệ sinh ở đâu vậy?”“Ở đằng kia, đi tới quẹo phải”“Uhm, cám ơn Tiểu Thư”Khi tôi bước từ nhà vệ sinh ra thì thấy ánh mắt của cô ta đang hướng qua bàn kế bên, tôi đưa mắt nhìn sang thì nhận ra chàng trai đi cùng một cô gái lạ kia, chính là bồ cũ của cô ta. Tôi đi về chỗ ngồi nhưng cô ta lo nhìn sang bên kia nên cũng không để gì đến tôi cả.“Anh chàng người yêu của tiểu thư đi chung với một cô gái khác kìa”“Anh ra hồi nào vậy? làm tôi giật cả mình”“Ra nảy giờ mà”“Haiz… “ - vẻ mặt của cô ta xụ xuống“Cô sao vậy?”“Buồn thôi”“Sao buồn”“Ko còn người yêu nửa”“Tôi thấy người đó có tốt với cô đâu, hai người cãi nhau giữa đường như thế mà”“Anh không hiểu đâu, yêu là cái gì đó dù người ta xấu thì anh vẫn cứ yêu người ta thôi”“Ờ …” - tôi không hỏi nửa cầm ly nước ngot uống và suy nghi lời cô ta vừa nóiBỗng dưng tôi thấy cô gái lạ đi chung với anh chàng người yêu cũ của tiểu thư bước lại.“Chào cô bạn của tôi” - cô ta có gì đó khiêu khích nhỉ“Chào!” - Tiểu thư nhìn cô ta xong quay mặt ra cửa trả lời“Tôi nhìn cô lich sự mà, cô chẳng biết hai chữ này là sao ah”“Kệ tôi, không cần cô quan tâm”“Ai đây?” - cô ta nhìn tôi với vẻ mặt khinh thường“Ah tôi là …” - tôi trả lời thì bị chen vào“Ai thì liên quan gì đến cô”“Chỉ là thấy cô đi cùng voi một chàng trai lạ mặt thôi, quan tâm nên hỏi”“Đi về” - cô ta đứng dậy và kéo lấy tay của tôi ra khỏi ghế“Khoang đã, tuần sau là sinh nhật của tôi, tôi muốn mời cô tham dự, mà nói trước hôm đó ai cũng có đôi có cặp đấy, đi một mình sẽ thấy cô đơn lắm đó. Haha…”Tiểu thư giật thật mạnh và kéo tôi đi thật nhanh.

Một tiếng sau …

“Tôi làm xong rồi” - tôi đứng chóng nạnh đứng trước mặt cô ta, đứng ngay trước màn hình TV cô ta đang ngồi xem ca nhạc.

“Làm xong thì đi mua đồ ăn cho tôi đi” - cô ta hất mặt

“Xin lỗi, tôi không biết chỗ mua”

“Ax … ax …. chán ơi là chán, đợi tôi một chút, tôi sẽ đi mua cùng với anh”

“uhm, được thôi” - tôi ngồi đó đợi cô ta lên lầu thay đồ, trong khi chờ đợi tôi cứ dán mắt vào màn hình TV đang có những dòng nhạc nước ngoài, tôi nghe chả hiểu gì hết. Nhưng hình như tôi đã xem được khoảng gần 10 bài thì phải, tính ra cũng hơn nửa tiếng rồi. sao cô ta còn chưa chịu xuống nữa.

“Tiểu thư ơi!!! Sao cô lâu quá vậy?” - tôi chẳng thấy tiếng đáp trả, một lát sau thì cô ta từ trên lầu bước xuống

“làm gì mà nhìn tôi mà nhăn nhó hả? tên nông dân kia”

“tiểu thư thay đồ gì mà lâu quá vậy?”

“tôi phải làm đẹp nửa chứ, xấu làm sao tui đi ra đường được”

“Ờ.. ờ …” - tôi cũng chảng biết nói sao khi cô ta trả lời như vậy.

Tôi đi chung với cô ta đi bộ cũng một khoảng đường thì tới một quán thức ăn nhanh “KFC”

“xin kính chào quý khách, quý khách dùng gì ah”

“Ah lấy cho em một phần gà truyền thống một ly pepsi lớn, nông dân ăn gì thì gọi luôn cho người ta làm” - cô ta đánh vào vai tôi

“Lấy cho tôi giống cô ta nha chị”

“Rồi, của quy khach la 167k, xin quý khách đợi 20p sẽ có ngay”

“Trơi! đến 167k lận sao?” - tôi nói nhỏ với tiểu thư

“Thì sao? chuyện bình thường mà”

“Cô giàu thật đấy, tôi chỉ dám ăn ổ bánh mì 15k thôi, cũng đã thấy xót tiền rồi”

“Nói nhiều quá, kiếm chỗ ngồi đi”

Tôi nhìn ngó xung quanh thế là cũng kiếm được chỗ như ý. Cô ấy ngồi vào bàn mắt nhìn ra cửa kính và nói

“Thấy anh làm việc nhiều nên tôi dẫn anh di ăn coi như bồi dưỡng để có sức mà làm tiếp, chứ tôi không tốt lành gì khi dẫn anh đi ăn đâu”

“Hì hì … vậy ah! Cám ơn cô nha! Nếu vậy tôi cũng muốn mỗi ngày tôi đều có phần ăn như thế này, bởi vì cô bắt tôi làm việc quá nhiều mà”

“Anh đừng nghĩ tôi ngốc, tôi giao việc cho anh như thế nào tôi biết, lúc đó tôi sẽ cho anh ăn như thế đấy”

“Ủa? vậy nếu hôm đó tôi không có gì để làm cô cho tôi nhịn đói ah”

“Không ác vậy đâu, cho ăn mì gói”

“Ít ra cô cũng còn có lương tâm đấy chứ”

“Dạ của quý khách đây ah! Chúc quý khách ăn ngon miệng” - người phục vụ đem thức ăn lên cho chúng tôi

“Tôi ăn đây” - tôi cầm cái đùi gà lên cắn nó xé nó chấm với tương ớt, nó thật là ngon, chưa bao giờ tôi được ăn một phần gà như thế này, cũng có thể do tôi quá mệt vì làm việc nhà, đói và mệt tao cho tôi có một bữa ăn khá ngon miệng, tôi cũng chẳng để ý gì tới cô ta cả. Nhưng khi tôi ngốc đầu lên thì thấy cô ta đang nhìn tôi cười khúc khích, tôi nhìn cô ta ngơ ngác cô ta ngưng cười, cô ta cười cũng khá dể thương. Nhưng sau đó quay về cái mặt hống hách, lạnh lùng, và vẻ mặt sẽ tiếp tục hành hạ tôi.

“Ăn xong rồi” - tôi nói và lau miệng -”nhà vệ sinh ở đâu vậy?”

“Ở đằng kia, đi tới quẹo phải”

“Uhm, cám ơn Tiểu Thư”

Khi tôi bước từ nhà vệ sinh ra thì thấy ánh mắt của cô ta đang hướng qua bàn kế bên, tôi đưa mắt nhìn sang thì nhận ra chàng trai đi cùng một cô gái lạ kia, chính là bồ cũ của cô ta. Tôi đi về chỗ ngồi nhưng cô ta lo nhìn sang bên kia nên cũng không để gì đến tôi cả.

“Anh chàng người yêu của tiểu thư đi chung với một cô gái khác kìa”

“Anh ra hồi nào vậy? làm tôi giật cả mình”

“Ra nảy giờ mà”

“Haiz… “ - vẻ mặt của cô ta xụ xuống

“Cô sao vậy?”

“Buồn thôi”

“Sao buồn”

“Ko còn người yêu nửa”

“Tôi thấy người đó có tốt với cô đâu, hai người cãi nhau giữa đường như thế mà”

“Anh không hiểu đâu, yêu là cái gì đó dù người ta xấu thì anh vẫn cứ yêu người ta thôi”

“Ờ …” - tôi không hỏi nửa cầm ly nước ngot uống và suy nghi lời cô ta vừa nói

Bỗng dưng tôi thấy cô gái lạ đi chung với anh chàng người yêu cũ của tiểu thư bước lại.

“Chào cô bạn của tôi” - cô ta có gì đó khiêu khích nhỉ

“Chào!” - Tiểu thư nhìn cô ta xong quay mặt ra cửa trả lời

“Tôi nhìn cô lich sự mà, cô chẳng biết hai chữ này là sao ah”

“Kệ tôi, không cần cô quan tâm”

“Ai đây?” - cô ta nhìn tôi với vẻ mặt khinh thường

“Ah tôi là …” - tôi trả lời thì bị chen vào

“Ai thì liên quan gì đến cô”

“Chỉ là thấy cô đi cùng voi một chàng trai lạ mặt thôi, quan tâm nên hỏi”

“Đi về” - cô ta đứng dậy và kéo lấy tay của tôi ra khỏi ghế

“Khoang đã, tuần sau là sinh nhật của tôi, tôi muốn mời cô tham dự, mà nói trước hôm đó ai cũng có đôi có cặp đấy, đi một mình sẽ thấy cô đơn lắm đó. Haha…”

Tiểu thư giật thật mạnh và kéo tôi đi thật nhanh.

Tiểu Thư Và Nông DânTác giả: CacaTruyện Bách HợpTôi sinh ra và lớn lên trong một vùng nông thôn nghèo, tôi là đứa con lớn duy nhất trong ngôi nhà sập sệ nhất của ngôi làng, một mình tôi phải lo lắng và chăm sóc cho ba đứa em nhỏ bé. Ba mẹ tôi qua đời vì bị cơn lũ lớn cuốn đi. Khi tôi được 18 tuổi. Đứa út bây giờ chỉ mới 12 tuổi, đứa em thứ 3 của tôi nó được 14 tuổi và đứa em thứ hai của tôi nó được 16 tuổi. Và bây giờ tôi đã 20 tuổi. Tôi không còn tiếp tục đi học nửa. Nếu tôi đi học thì sẽ không còn ai lo cho lũ em của tôi. Ah có lẽ tôi chưa cho bạn biết tên và con người của tôi. Người trong làng gọi tôi là Hai Khỏe, lí do tôi rất là khỏe và giúp mọi người những con việc khá nặng nhọc mà một thằng con trai hay làm. Ah tôi là một đứa con gái, nhưng nếu người khác hoặc không phải người trong làng, thì chẳng một ai có thể nói tôi là gái cả. Vì dáng người của tôi cao lều khều, quần áo lúc nào cũng sốc sếch. Tóc thì tém rất ngắn. Với lại trong làng những đứa du côn không ai dám đụng vào tôi và cả những đứa em của tôi. Vì tôi cũng không… Một tiếng sau …“Tôi làm xong rồi” - tôi đứng chóng nạnh đứng trước mặt cô ta, đứng ngay trước màn hình TV cô ta đang ngồi xem ca nhạc.“Làm xong thì đi mua đồ ăn cho tôi đi” - cô ta hất mặt“Xin lỗi, tôi không biết chỗ mua”“Ax … ax …. chán ơi là chán, đợi tôi một chút, tôi sẽ đi mua cùng với anh”“uhm, được thôi” - tôi ngồi đó đợi cô ta lên lầu thay đồ, trong khi chờ đợi tôi cứ dán mắt vào màn hình TV đang có những dòng nhạc nước ngoài, tôi nghe chả hiểu gì hết. Nhưng hình như tôi đã xem được khoảng gần 10 bài thì phải, tính ra cũng hơn nửa tiếng rồi. sao cô ta còn chưa chịu xuống nữa.“Tiểu thư ơi!!! Sao cô lâu quá vậy?” - tôi chẳng thấy tiếng đáp trả, một lát sau thì cô ta từ trên lầu bước xuống“làm gì mà nhìn tôi mà nhăn nhó hả? tên nông dân kia”“tiểu thư thay đồ gì mà lâu quá vậy?”“tôi phải làm đẹp nửa chứ, xấu làm sao tui đi ra đường được”“Ờ.. ờ …” - tôi cũng chảng biết nói sao khi cô ta trả lời như vậy.Tôi đi chung với cô ta đi bộ cũng một khoảng đường thì tới một quán thức ăn nhanh “KFC”“xin kính chào quý khách, quý khách dùng gì ah”“Ah lấy cho em một phần gà truyền thống một ly pepsi lớn, nông dân ăn gì thì gọi luôn cho người ta làm” - cô ta đánh vào vai tôi“Lấy cho tôi giống cô ta nha chị”“Rồi, của quy khach la 167k, xin quý khách đợi 20p sẽ có ngay”“Trơi! đến 167k lận sao?” - tôi nói nhỏ với tiểu thư“Thì sao? chuyện bình thường mà”“Cô giàu thật đấy, tôi chỉ dám ăn ổ bánh mì 15k thôi, cũng đã thấy xót tiền rồi”“Nói nhiều quá, kiếm chỗ ngồi đi”Tôi nhìn ngó xung quanh thế là cũng kiếm được chỗ như ý. Cô ấy ngồi vào bàn mắt nhìn ra cửa kính và nói“Thấy anh làm việc nhiều nên tôi dẫn anh di ăn coi như bồi dưỡng để có sức mà làm tiếp, chứ tôi không tốt lành gì khi dẫn anh đi ăn đâu”“Hì hì … vậy ah! Cám ơn cô nha! Nếu vậy tôi cũng muốn mỗi ngày tôi đều có phần ăn như thế này, bởi vì cô bắt tôi làm việc quá nhiều mà”“Anh đừng nghĩ tôi ngốc, tôi giao việc cho anh như thế nào tôi biết, lúc đó tôi sẽ cho anh ăn như thế đấy”“Ủa? vậy nếu hôm đó tôi không có gì để làm cô cho tôi nhịn đói ah”“Không ác vậy đâu, cho ăn mì gói”“Ít ra cô cũng còn có lương tâm đấy chứ”“Dạ của quý khách đây ah! Chúc quý khách ăn ngon miệng” - người phục vụ đem thức ăn lên cho chúng tôi“Tôi ăn đây” - tôi cầm cái đùi gà lên cắn nó xé nó chấm với tương ớt, nó thật là ngon, chưa bao giờ tôi được ăn một phần gà như thế này, cũng có thể do tôi quá mệt vì làm việc nhà, đói và mệt tao cho tôi có một bữa ăn khá ngon miệng, tôi cũng chẳng để ý gì tới cô ta cả. Nhưng khi tôi ngốc đầu lên thì thấy cô ta đang nhìn tôi cười khúc khích, tôi nhìn cô ta ngơ ngác cô ta ngưng cười, cô ta cười cũng khá dể thương. Nhưng sau đó quay về cái mặt hống hách, lạnh lùng, và vẻ mặt sẽ tiếp tục hành hạ tôi.“Ăn xong rồi” - tôi nói và lau miệng -”nhà vệ sinh ở đâu vậy?”“Ở đằng kia, đi tới quẹo phải”“Uhm, cám ơn Tiểu Thư”Khi tôi bước từ nhà vệ sinh ra thì thấy ánh mắt của cô ta đang hướng qua bàn kế bên, tôi đưa mắt nhìn sang thì nhận ra chàng trai đi cùng một cô gái lạ kia, chính là bồ cũ của cô ta. Tôi đi về chỗ ngồi nhưng cô ta lo nhìn sang bên kia nên cũng không để gì đến tôi cả.“Anh chàng người yêu của tiểu thư đi chung với một cô gái khác kìa”“Anh ra hồi nào vậy? làm tôi giật cả mình”“Ra nảy giờ mà”“Haiz… “ - vẻ mặt của cô ta xụ xuống“Cô sao vậy?”“Buồn thôi”“Sao buồn”“Ko còn người yêu nửa”“Tôi thấy người đó có tốt với cô đâu, hai người cãi nhau giữa đường như thế mà”“Anh không hiểu đâu, yêu là cái gì đó dù người ta xấu thì anh vẫn cứ yêu người ta thôi”“Ờ …” - tôi không hỏi nửa cầm ly nước ngot uống và suy nghi lời cô ta vừa nóiBỗng dưng tôi thấy cô gái lạ đi chung với anh chàng người yêu cũ của tiểu thư bước lại.“Chào cô bạn của tôi” - cô ta có gì đó khiêu khích nhỉ“Chào!” - Tiểu thư nhìn cô ta xong quay mặt ra cửa trả lời“Tôi nhìn cô lich sự mà, cô chẳng biết hai chữ này là sao ah”“Kệ tôi, không cần cô quan tâm”“Ai đây?” - cô ta nhìn tôi với vẻ mặt khinh thường“Ah tôi là …” - tôi trả lời thì bị chen vào“Ai thì liên quan gì đến cô”“Chỉ là thấy cô đi cùng voi một chàng trai lạ mặt thôi, quan tâm nên hỏi”“Đi về” - cô ta đứng dậy và kéo lấy tay của tôi ra khỏi ghế“Khoang đã, tuần sau là sinh nhật của tôi, tôi muốn mời cô tham dự, mà nói trước hôm đó ai cũng có đôi có cặp đấy, đi một mình sẽ thấy cô đơn lắm đó. Haha…”Tiểu thư giật thật mạnh và kéo tôi đi thật nhanh.

Chương 18