Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải Một mùa đông lạnh lẽo, có 1 thiên thần nhỏ ra đời nhưng sự ra đời của thiên thần nhỏ đó là 1 sai lầm nghiêm trọng đối với người mà sinh ra cô bởi vì mẹ cô không muốn cô có mặt trên cuộc đời này. Mẹ cô khóc lóc, trên tay bế cô đi đến 1 ngôi chùa gần đó và đặt cô xuống trước cổng rồi chạy đi. Nghe thấy tiếng trẻ con khóc trước cổng, sư trụ trì cùng mấy chú tiểu vội và chạy ra thì thấy 1 hình hài bé nhỏ bị cuốn trong chiếc áo màu trắng đục đang khóc rất to. Sư thầy vội vã chạy ra bế "cái hình hài bé nhỏ" lên và đôi mắt ngó quanh mong tìm được người vừa đặt cô bé ở đây nhưng rốt cuộc lại không thấy đâu. Thu mắt lại, sư thầy trở vào bảo mấy chú tiểu đi mua ít sữa về pha cho cô bé uống. Khi pha xong, sư thầy vừa nhìn cô ông vừa buồn rầu nói: -A di đà phật, đúng là chuyện đáng buồn [….] Tại sao con người lại vô tâm đến thế, dù gì cũng là do con mình sinh ra, sao lại có thể mang con bỏ đi như vậy? Nhưng ai biết được người mẹ đó là do bất đắc dĩ mới phải làm thế…
Chương 11: Đi chơi cùng thần tượng (phần 1)
Tình Yêu Của Vương Tuấn KhảiTác giả: Như YênTình Yêu Của Vương Tuấn Khải Một mùa đông lạnh lẽo, có 1 thiên thần nhỏ ra đời nhưng sự ra đời của thiên thần nhỏ đó là 1 sai lầm nghiêm trọng đối với người mà sinh ra cô bởi vì mẹ cô không muốn cô có mặt trên cuộc đời này. Mẹ cô khóc lóc, trên tay bế cô đi đến 1 ngôi chùa gần đó và đặt cô xuống trước cổng rồi chạy đi. Nghe thấy tiếng trẻ con khóc trước cổng, sư trụ trì cùng mấy chú tiểu vội và chạy ra thì thấy 1 hình hài bé nhỏ bị cuốn trong chiếc áo màu trắng đục đang khóc rất to. Sư thầy vội vã chạy ra bế "cái hình hài bé nhỏ" lên và đôi mắt ngó quanh mong tìm được người vừa đặt cô bé ở đây nhưng rốt cuộc lại không thấy đâu. Thu mắt lại, sư thầy trở vào bảo mấy chú tiểu đi mua ít sữa về pha cho cô bé uống. Khi pha xong, sư thầy vừa nhìn cô ông vừa buồn rầu nói: -A di đà phật, đúng là chuyện đáng buồn [….] Tại sao con người lại vô tâm đến thế, dù gì cũng là do con mình sinh ra, sao lại có thể mang con bỏ đi như vậy? Nhưng ai biết được người mẹ đó là do bất đắc dĩ mới phải làm thế… Sáng hôm sau nó dậy rất sớm để phụ trách gọi bọn họ dậy ( bọn họ ở đây là TFBOYS, Hiền và Quỳnh) " Cộc, cộc..."- Hiền ơi, Quỳnh ơi dậy đi nhanh lên, muộn bây giờ-.............._( im lặng)- Nè nè, hai cậu dậy đi-.............._( vẫn im lặng)" Rầm rầm..."_ nó đập cửa thật mạnh- Dậy nhanh điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii_ nó lấy hết sức hét lên, cuối cùng thì 2 nhỏ đã lên tiếng- Cậu kia, đi chỗ khác mau, ầm ĩ quá_ 2 nhỏ bực mình hét từ trong phòng raNó không còn cách nào khác đành mò sang phòng Nguyên- Anh Nguyên ơi! Dậy chưa?- Ờ, anh dậy rồi_ Nguyên mở cửa phòng( đúng là thành viên dậy sớm nhất của TFBOYS * vỗ tay*)- Anh làm ơn gọi hai anh kia dậy giùm em để em gọi Hiền và Quỳnh đã không thì lại muộn chuyến đi chơi mất_ nó đang rất khẩn trương- Ừ ừNguyên nói rồi đi sang phòng Khải và Thiên, nó đi sang phòng Hiền và Quỳnh và kết quả là không 1 ai chịu dậy hết, nó bực mình khó chịu liền chạy xuống bếp, khi chạy lên Nguyên thấy Phương hai tay cầm 2 cái vung xoong( chắc các bạn cũng biết nó làm gì rồi chứ)- Ơ Phương, em....em định.....định_ Nguyên trợn tròn mắt nhìn Phương- À cái này để đánh thức họ dậy đấy, anh Nguyên phiền anh bịt tai lại đi nhaNói xong nó đưa tay đập 2 cái vung xoong vào nhau" Boong....boong....boong....cạch....cạch"_ âm thanh vang khắp nhà, mỗi lần đập nó lại hét to " Mọi người mau dậy hết cho tôi". Đương nhiên với cái âm thanh như thế thì không 1 ai có thể ngủ nổi- Á á á á, tớ lạy cậu, đừng đập nữa, tớ đau đầu lắm, bọn tớ dậy là được chứ gì, tớ dậy tớ dậy_ Hiền và Quỳnh mở cửa phòng mặt nhăn nhó- Bộ em muốn giết anh hả Phương???_Thiên Tỉ- Cô hết trò để làm rồi ak, gọi bình thường thôi không được hay sao mà làm cái trò đó, điếc cả tai_ Khải bực tức( mới tối qua làm lành xong bây giờ chắc lại muốn gây sự đây mà haizzzzz)- Ờ đấy, tôi hết trò đấy, ai bảo tôi và anh Nguyên gọi tử tế mà các người không dậy, nhìn đồng hồ đi sắp trễ giờ lên máy bay rồi kìa_ nó cũng bực mình không kém20 phút sau, tất cả đã tập trung ở dưới nhà nhờ bác tài xế riêng của Hiền chở ra sân bay Nội Bài- Hà Nội, lúc còn ở nhà 3 cô gái đã hóa trang cho 3 chàng trai rất kín đáo nên không ai có thể nhận ra họ là TFBOYSTại sân bay Nội Bài- Ê ê, máy bay sắp cất cánh rồi kìa, mau mau đưa vé cho người ta rồi lên đi nhanh lên_ tất cả đều đang rất vội- Thấy chưa, may mà tôi còn gọi chứ không thì ở nhà luôn rồi khỏi phải đi chơi_ nó vừa đi vừa xách cái vali to đùng, thấy thế Thiên Tỉ ga lăng ra giúp nó- Em đưa đây tôi kéo giùm cho- Dạ, cảm ơn anh_ đang bực tức nó chuyển ngay thái độ hiền lành, nhỏ nhẹ" nhìn cái mặt thấy mà ghét, lúc thì hùng hổ, bây giờ được Thiên Tỉ giúp thì ngọt như mía, đúng là cái đồ 2 mặt"_ Khải vừa đi vừa nhìn nó đang vui vẻ nói chuyện với Thiên Tỉ mà lòng phát bực_ " quái lại nhỉ, tại sao mình lại cảm thấy bực mình khi nhìn thấy cô ta cười cười nói nói với Thiên Tỉ nhỉ? ôi trời, mình bị hâm rồi"_ Khải vừa đi vừa nghĩ huyên thuyên, nói thực ra thì không hiểu tại sao mà Khải lại có cảm giác bực như thế
Sáng hôm sau nó dậy rất sớm để phụ trách gọi bọn họ dậy ( bọn họ ở đây là TFBOYS, Hiền và Quỳnh) " Cộc, cộc..."
- Hiền ơi, Quỳnh ơi dậy đi nhanh lên, muộn bây giờ
-.............._( im lặng)
- Nè nè, hai cậu dậy đi
-.............._( vẫn im lặng)
" Rầm rầm..."_ nó đập cửa thật mạnh
- Dậy nhanh điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii_ nó lấy hết sức hét lên, cuối cùng thì 2 nhỏ đã lên tiếng
- Cậu kia, đi chỗ khác mau, ầm ĩ quá_ 2 nhỏ bực mình hét từ trong phòng ra
Nó không còn cách nào khác đành mò sang phòng Nguyên
- Anh Nguyên ơi! Dậy chưa?
- Ờ, anh dậy rồi_ Nguyên mở cửa phòng( đúng là thành viên dậy sớm nhất của TFBOYS * vỗ tay*)
- Anh làm ơn gọi hai anh kia dậy giùm em để em gọi Hiền và Quỳnh đã không thì lại muộn chuyến đi chơi mất_ nó đang rất khẩn trương
- Ừ ừ
Nguyên nói rồi đi sang phòng Khải và Thiên, nó đi sang phòng Hiền và Quỳnh và kết quả là không 1 ai chịu dậy hết, nó bực mình khó chịu liền chạy xuống bếp, khi chạy lên Nguyên thấy Phương hai tay cầm 2 cái vung xoong( chắc các bạn cũng biết nó làm gì rồi chứ)
- Ơ Phương, em....em định.....định_ Nguyên trợn tròn mắt nhìn Phương
- À cái này để đánh thức họ dậy đấy, anh Nguyên phiền anh bịt tai lại đi nha
Nói xong nó đưa tay đập 2 cái vung xoong vào nhau
" Boong....boong....boong....cạch....cạch"_ âm thanh vang khắp nhà, mỗi lần đập nó lại hét to " Mọi người mau dậy hết cho tôi". Đương nhiên với cái âm thanh như thế thì không 1 ai có thể ngủ nổi
- Á á á á, tớ lạy cậu, đừng đập nữa, tớ đau đầu lắm, bọn tớ dậy là được chứ gì, tớ dậy tớ dậy_ Hiền và Quỳnh mở cửa phòng mặt nhăn nhó
- Bộ em muốn giết anh hả Phương???_Thiên Tỉ
- Cô hết trò để làm rồi ak, gọi bình thường thôi không được hay sao mà làm cái trò đó, điếc cả tai_ Khải bực tức( mới tối qua làm lành xong bây giờ chắc lại muốn gây sự đây mà haizzzzz)
- Ờ đấy, tôi hết trò đấy, ai bảo tôi và anh Nguyên gọi tử tế mà các người không dậy, nhìn đồng hồ đi sắp trễ giờ lên máy bay rồi kìa_ nó cũng bực mình không kém
20 phút sau, tất cả đã tập trung ở dưới nhà nhờ bác tài xế riêng của Hiền chở ra sân bay Nội Bài- Hà Nội, lúc còn ở nhà 3 cô gái đã hóa trang cho 3 chàng trai rất kín đáo nên không ai có thể nhận ra họ là TFBOYS
Tại sân bay Nội Bài
- Ê ê, máy bay sắp cất cánh rồi kìa, mau mau đưa vé cho người ta rồi lên đi nhanh lên_ tất cả đều đang rất vội
- Thấy chưa, may mà tôi còn gọi chứ không thì ở nhà luôn rồi khỏi phải đi chơi_ nó vừa đi vừa xách cái vali to đùng, thấy thế Thiên Tỉ ga lăng ra giúp nó
- Em đưa đây tôi kéo giùm cho
- Dạ, cảm ơn anh_ đang bực tức nó chuyển ngay thái độ hiền lành, nhỏ nhẹ
" nhìn cái mặt thấy mà ghét, lúc thì hùng hổ, bây giờ được Thiên Tỉ giúp thì ngọt như mía, đúng là cái đồ 2 mặt"_ Khải vừa đi vừa nhìn nó đang vui vẻ nói chuyện với Thiên Tỉ mà lòng phát bực_ " quái lại nhỉ, tại sao mình lại cảm thấy bực mình khi nhìn thấy cô ta cười cười nói nói với Thiên Tỉ nhỉ? ôi trời, mình bị hâm rồi"_ Khải vừa đi vừa nghĩ huyên thuyên, nói thực ra thì không hiểu tại sao mà Khải lại có cảm giác bực như thế
Tình Yêu Của Vương Tuấn KhảiTác giả: Như YênTình Yêu Của Vương Tuấn Khải Một mùa đông lạnh lẽo, có 1 thiên thần nhỏ ra đời nhưng sự ra đời của thiên thần nhỏ đó là 1 sai lầm nghiêm trọng đối với người mà sinh ra cô bởi vì mẹ cô không muốn cô có mặt trên cuộc đời này. Mẹ cô khóc lóc, trên tay bế cô đi đến 1 ngôi chùa gần đó và đặt cô xuống trước cổng rồi chạy đi. Nghe thấy tiếng trẻ con khóc trước cổng, sư trụ trì cùng mấy chú tiểu vội và chạy ra thì thấy 1 hình hài bé nhỏ bị cuốn trong chiếc áo màu trắng đục đang khóc rất to. Sư thầy vội vã chạy ra bế "cái hình hài bé nhỏ" lên và đôi mắt ngó quanh mong tìm được người vừa đặt cô bé ở đây nhưng rốt cuộc lại không thấy đâu. Thu mắt lại, sư thầy trở vào bảo mấy chú tiểu đi mua ít sữa về pha cho cô bé uống. Khi pha xong, sư thầy vừa nhìn cô ông vừa buồn rầu nói: -A di đà phật, đúng là chuyện đáng buồn [….] Tại sao con người lại vô tâm đến thế, dù gì cũng là do con mình sinh ra, sao lại có thể mang con bỏ đi như vậy? Nhưng ai biết được người mẹ đó là do bất đắc dĩ mới phải làm thế… Sáng hôm sau nó dậy rất sớm để phụ trách gọi bọn họ dậy ( bọn họ ở đây là TFBOYS, Hiền và Quỳnh) " Cộc, cộc..."- Hiền ơi, Quỳnh ơi dậy đi nhanh lên, muộn bây giờ-.............._( im lặng)- Nè nè, hai cậu dậy đi-.............._( vẫn im lặng)" Rầm rầm..."_ nó đập cửa thật mạnh- Dậy nhanh điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii_ nó lấy hết sức hét lên, cuối cùng thì 2 nhỏ đã lên tiếng- Cậu kia, đi chỗ khác mau, ầm ĩ quá_ 2 nhỏ bực mình hét từ trong phòng raNó không còn cách nào khác đành mò sang phòng Nguyên- Anh Nguyên ơi! Dậy chưa?- Ờ, anh dậy rồi_ Nguyên mở cửa phòng( đúng là thành viên dậy sớm nhất của TFBOYS * vỗ tay*)- Anh làm ơn gọi hai anh kia dậy giùm em để em gọi Hiền và Quỳnh đã không thì lại muộn chuyến đi chơi mất_ nó đang rất khẩn trương- Ừ ừNguyên nói rồi đi sang phòng Khải và Thiên, nó đi sang phòng Hiền và Quỳnh và kết quả là không 1 ai chịu dậy hết, nó bực mình khó chịu liền chạy xuống bếp, khi chạy lên Nguyên thấy Phương hai tay cầm 2 cái vung xoong( chắc các bạn cũng biết nó làm gì rồi chứ)- Ơ Phương, em....em định.....định_ Nguyên trợn tròn mắt nhìn Phương- À cái này để đánh thức họ dậy đấy, anh Nguyên phiền anh bịt tai lại đi nhaNói xong nó đưa tay đập 2 cái vung xoong vào nhau" Boong....boong....boong....cạch....cạch"_ âm thanh vang khắp nhà, mỗi lần đập nó lại hét to " Mọi người mau dậy hết cho tôi". Đương nhiên với cái âm thanh như thế thì không 1 ai có thể ngủ nổi- Á á á á, tớ lạy cậu, đừng đập nữa, tớ đau đầu lắm, bọn tớ dậy là được chứ gì, tớ dậy tớ dậy_ Hiền và Quỳnh mở cửa phòng mặt nhăn nhó- Bộ em muốn giết anh hả Phương???_Thiên Tỉ- Cô hết trò để làm rồi ak, gọi bình thường thôi không được hay sao mà làm cái trò đó, điếc cả tai_ Khải bực tức( mới tối qua làm lành xong bây giờ chắc lại muốn gây sự đây mà haizzzzz)- Ờ đấy, tôi hết trò đấy, ai bảo tôi và anh Nguyên gọi tử tế mà các người không dậy, nhìn đồng hồ đi sắp trễ giờ lên máy bay rồi kìa_ nó cũng bực mình không kém20 phút sau, tất cả đã tập trung ở dưới nhà nhờ bác tài xế riêng của Hiền chở ra sân bay Nội Bài- Hà Nội, lúc còn ở nhà 3 cô gái đã hóa trang cho 3 chàng trai rất kín đáo nên không ai có thể nhận ra họ là TFBOYSTại sân bay Nội Bài- Ê ê, máy bay sắp cất cánh rồi kìa, mau mau đưa vé cho người ta rồi lên đi nhanh lên_ tất cả đều đang rất vội- Thấy chưa, may mà tôi còn gọi chứ không thì ở nhà luôn rồi khỏi phải đi chơi_ nó vừa đi vừa xách cái vali to đùng, thấy thế Thiên Tỉ ga lăng ra giúp nó- Em đưa đây tôi kéo giùm cho- Dạ, cảm ơn anh_ đang bực tức nó chuyển ngay thái độ hiền lành, nhỏ nhẹ" nhìn cái mặt thấy mà ghét, lúc thì hùng hổ, bây giờ được Thiên Tỉ giúp thì ngọt như mía, đúng là cái đồ 2 mặt"_ Khải vừa đi vừa nhìn nó đang vui vẻ nói chuyện với Thiên Tỉ mà lòng phát bực_ " quái lại nhỉ, tại sao mình lại cảm thấy bực mình khi nhìn thấy cô ta cười cười nói nói với Thiên Tỉ nhỉ? ôi trời, mình bị hâm rồi"_ Khải vừa đi vừa nghĩ huyên thuyên, nói thực ra thì không hiểu tại sao mà Khải lại có cảm giác bực như thế