Trong phòng vô cùng lạnh. Tôi quấn chặt chiếc áo choàng lông trên người, giơ tay xới xới chút than trong chậu lửa, than thửa lật sang mặt khác, lộ ra ánh sáng đỏ hồng chói mắt. Tôi xoa xoa tay, trong không khí dần có một chút ấm áp. Tôi ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ, tuyết vẫn yên lặng rơi trắng xóa ngoài bầu trời đêm như lông ngỗng, xem ra ngày mai không xuống núi được. Tôi đang du lịch Nhật Bản, tạm thời sống nhờ nhà của người dì lấy chồng xa của tôi. Dì tôi trước khi cưới mang họ Dương, sau khi đến Nhật Bản theo họ chồng đổi thành Y Đằng. Năm trước dượng qua đời trong một tai nạn giao thông. Căn biệt thự và mấy ngọn núi xung quanh đây đều là di sản dượng để lại cho dì. (Băng để tên phiên âm, tiếng nhật là Itou) Nghe có tiếng động sau lưng, tôi quay đầu lại. Dì khom người chậm rãi bước vào. Dì mặc một chiếc kimono thêu bông gạo màu trắng. Sống ở Nhật mấy chục năm, dì càng ngày càng giống một người phụ nữ Nhật Bản truyền thống. “Triều Tịch, dì có vài lời muốn nói với con.” “Hả?” “…

Quyển 2 - Chương 2

Người Yêu Của Triều TịchTác giả: Khiêu Dược Hỏa DiễmTruyện Ngôn TìnhTrong phòng vô cùng lạnh. Tôi quấn chặt chiếc áo choàng lông trên người, giơ tay xới xới chút than trong chậu lửa, than thửa lật sang mặt khác, lộ ra ánh sáng đỏ hồng chói mắt. Tôi xoa xoa tay, trong không khí dần có một chút ấm áp. Tôi ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ, tuyết vẫn yên lặng rơi trắng xóa ngoài bầu trời đêm như lông ngỗng, xem ra ngày mai không xuống núi được. Tôi đang du lịch Nhật Bản, tạm thời sống nhờ nhà của người dì lấy chồng xa của tôi. Dì tôi trước khi cưới mang họ Dương, sau khi đến Nhật Bản theo họ chồng đổi thành Y Đằng. Năm trước dượng qua đời trong một tai nạn giao thông. Căn biệt thự và mấy ngọn núi xung quanh đây đều là di sản dượng để lại cho dì. (Băng để tên phiên âm, tiếng nhật là Itou) Nghe có tiếng động sau lưng, tôi quay đầu lại. Dì khom người chậm rãi bước vào. Dì mặc một chiếc kimono thêu bông gạo màu trắng. Sống ở Nhật mấy chục năm, dì càng ngày càng giống một người phụ nữ Nhật Bản truyền thống. “Triều Tịch, dì có vài lời muốn nói với con.” “Hả?” “… “Triều Tịch, người đàn ông kia là bạn trai em sao?”Guli Anna vỗ vỗ vai tôi, đứng một bên bĩu môi nói. Tôi đổi tư thế khác theo yêu cầu, liếc Mộc Sâm một cái. Anh ta đang ngồi cười rạng rỡ trên ghế, nhìn tôi tạo dáng chụp ảnh cho tạp chí thời trang.“Đúng vậy.” Tôi cười với Guli Anna: “Em đang sống cùng với anh ấy.”“Chúc mừng em.” Guli Anna hôn hai má của tôi, cẩn thận không động đến hàng lông mi giả dọa người trên mắt tôi.Tôi hôn gió một cái với Mộc Sâm, cười vui vẻ xoay người nhìn mặt hồ màu xanh lá. Trong hồ có một đám thiên nga đang vẩy nước nhàn nhã. Có thể ngửi thấy được mùi vị của cỏ xanh và bùn đất, nhưng bây giờ tôi sắp chết ngạt vì mùi nước hoa trên người rồi.“Lúc nãy hai người nói gì vậy?” Mộc Sâm nhìn tôi ngồi xuống cạnh anh. Không hề để tâm chút nào đến phục sức khoa trương trên người tôi.“Em nói anh là người bạn trai mà em đang sống chung.”“Thật vinh hạnh.” Mộc Sâm mỉm cười: “Mà… em không định tháo trang sức ra sao?”“Lát nữa em phải tham gia một buổi party. Muốn đi với em không? Bạn trai?”Mộc Sâm nhún nhún vai: “Tại sao lại không chứ?”Tôi lấy một ly Martini từ hầu bàn, Mộc Sâm nắm tay tôi: “Không phải em không uống rượu sao?”(Martini: Một loại rượu vang sản xuất ở Bồ Đào Nha.)“Rất nhiều chuyện có thể thay đổi. Hơn nữa em cảm thấy da mình đã đủ đẹp rồi.” Tôi cười đoạt ly rượu lại, uống một hơi cạn sạch, lại muốn một ly Brandy nữa.(Brandy: Tên gọi chung của các loại rượu được chế xuất từ sự lên men của vang hoặc trái cây bị giã nhuyễn, chưng cất ít nhất trong hai năm. Sau đó được giảm nồng độ cồn bằng cách pha với nước cất.)Mộc Sâm chống cằm nhìn tôi: “Triều Tịch, cứ như vậy em sẽ say đó.”“Say không phải rất tốt sao?” Tôi nghiêng đầu cười với anh một tiếng, lại uống một hơi cạn sạch.“Em đang dụ dỗ anh sao?” Mộc Sâm nhìn tôi, mỉm cười: “Anh rất dễ bị dụ đó.”Tôi vẫy tay với hầu bàn: “Cho tôi thêm một ly Bloody Mary.”(Bloody Mary: Tên một loại cocktail được pha chế bằng cách trộn nhiều loại rượu mạnh và thêm nước cốt của một loại trái cây tùy chọn. Loại cocktail này có nồng độ rất mạnh.)Mộc Sâm nhìn tôi uống cạn ly Bloody Mary, lúc tôi định gọi thêm thì anh đưa tay đè cái ly xuống: “Đủ rồi, Triều Tịch. Những thứ này đều là rượu mạnh, một lát đầu em sẽ rất đau.”Tôi đẩy tay Mộc Sâm ra. Mấy ly rượu mạnh xuống bụng khiến đầu óc tôi có phần mơ hồ, xung quanh lắc lư mờ ảo: “Đầu em không đau, mà là lòng đau.”Mộc Sâm im lặng nhìn tôi lại cạn một ly nữa: “Em không vui chuyện gì?”“Em không vui chuyện gì? Em có cái gì mà không vui chứ.” Tôi giơ tay muốn cầm ly rượu, nhưng mất thăng bằng, bắt mãi mà không trúng. Mộc Sâm đưa tay cản bị tôi đẩy ra: “Anh ở đây chờ em đi. Em đi… toilet một chút.”Tôi đứng lên, lảo đảo đi về phía sau hội trường. Trong cái party này có rất nhiều người, các cặp nam nữ ôm hôn cũng nhiều không kém. Thật vất vả mới chạm được vào núm vặn cửa phòng vệ sinh, lại va vào một người khiến tôi loạng choạng, ngã xuống đất.Một đôi tay ôm lấy tôi. Tôi ngẩng đầu. Dương Kiếm đang yên lặng nhìn tôi. Nước mắt tôi chảy ra, đấm liên tục vào ngực anh: “Tại sao tại sao tại sao…”Dương Kiếm thở dài, định đỡ tôi đứng lên. Tôi thuận thế nhào vào lòng anh, hôn lên đôi môi anh: “Đừng… Đừng rời xa em…”Dương Kiếm chợt nghiêng đầu về sau, lại lập tức cúi xuống. Môi anh có mùi cây thuốc nhè nhẹ, nếm vào hơi đắng. Cồn rượu khiến tôi quẳng hết những gì cố kỵ ra sau đầu, ôm lấy cổ anh: “Tối nay hãy yêu em…”Chúng tôi làm sao vào trong phòng? Tôi không nhớ. Cơ thể màu đồng của anh lõa lồ trong không khí, mà tôi cũng đang tr*n tr**ng. Anh cúi người hôn nụ hoa trước ngực tôi, một tay theo vai trượt xuống cánh tay, tay khác ở giữa hai đùi tôi trêu chọc. Tôi cong người, hôn lên cổ anh, cảm thấy cơ thể anh căng lên. Tôi cười nhẹ, hai chân nâng lên kẹp chặt hông anh, đón nhận từng đợt kh*** c*m ập tới. Hông của anh hạ thấp xuống, tôi phát ra một tiếng rên rĩ khổ sở xen lẫn vui vẻ, đắm chìm trong bể dục.

“Triều Tịch, người đàn ông kia là bạn trai em sao?”

Guli Anna vỗ vỗ vai tôi, đứng một bên bĩu môi nói. Tôi đổi tư thế khác theo yêu cầu, liếc Mộc Sâm một cái. Anh ta đang ngồi cười rạng rỡ trên ghế, nhìn tôi tạo dáng chụp ảnh cho tạp chí thời trang.

“Đúng vậy.” Tôi cười với Guli Anna: “Em đang sống cùng với anh ấy.”

“Chúc mừng em.” Guli Anna hôn hai má của tôi, cẩn thận không động đến hàng lông mi giả dọa người trên mắt tôi.

Tôi hôn gió một cái với Mộc Sâm, cười vui vẻ xoay người nhìn mặt hồ màu xanh lá. Trong hồ có một đám thiên nga đang vẩy nước nhàn nhã. Có thể ngửi thấy được mùi vị của cỏ xanh và bùn đất, nhưng bây giờ tôi sắp chết ngạt vì mùi nước hoa trên người rồi.

“Lúc nãy hai người nói gì vậy?” Mộc Sâm nhìn tôi ngồi xuống cạnh anh. Không hề để tâm chút nào đến phục sức khoa trương trên người tôi.

“Em nói anh là người bạn trai mà em đang sống chung.”

“Thật vinh hạnh.” Mộc Sâm mỉm cười: “Mà… em không định tháo trang sức ra sao?”

“Lát nữa em phải tham gia một buổi party. Muốn đi với em không? Bạn trai?”

Mộc Sâm nhún nhún vai: “Tại sao lại không chứ?”

Tôi lấy một ly Martini từ hầu bàn, Mộc Sâm nắm tay tôi: “Không phải em không uống rượu sao?”

(Martini: Một loại rượu vang sản xuất ở Bồ Đào Nha.)

“Rất nhiều chuyện có thể thay đổi. Hơn nữa em cảm thấy da mình đã đủ đẹp rồi.” Tôi cười đoạt ly rượu lại, uống một hơi cạn sạch, lại muốn một ly Brandy nữa.

(Brandy: Tên gọi chung của các loại rượu được chế xuất từ sự lên men của vang hoặc trái cây bị giã nhuyễn, chưng cất ít nhất trong hai năm. Sau đó được giảm nồng độ cồn bằng cách pha với nước cất.)

Mộc Sâm chống cằm nhìn tôi: “Triều Tịch, cứ như vậy em sẽ say đó.”

“Say không phải rất tốt sao?” Tôi nghiêng đầu cười với anh một tiếng, lại uống một hơi cạn sạch.

“Em đang dụ dỗ anh sao?” Mộc Sâm nhìn tôi, mỉm cười: “Anh rất dễ bị dụ đó.”

Tôi vẫy tay với hầu bàn: “Cho tôi thêm một ly Bloody Mary.”

(Bloody Mary: Tên một loại cocktail được pha chế bằng cách trộn nhiều loại rượu mạnh và thêm nước cốt của một loại trái cây tùy chọn. Loại cocktail này có nồng độ rất mạnh.)

Mộc Sâm nhìn tôi uống cạn ly Bloody Mary, lúc tôi định gọi thêm thì anh đưa tay đè cái ly xuống: “Đủ rồi, Triều Tịch. Những thứ này đều là rượu mạnh, một lát đầu em sẽ rất đau.”

Tôi đẩy tay Mộc Sâm ra. Mấy ly rượu mạnh xuống bụng khiến đầu óc tôi có phần mơ hồ, xung quanh lắc lư mờ ảo: “Đầu em không đau, mà là lòng đau.”

Mộc Sâm im lặng nhìn tôi lại cạn một ly nữa: “Em không vui chuyện gì?”

“Em không vui chuyện gì? Em có cái gì mà không vui chứ.” Tôi giơ tay muốn cầm ly rượu, nhưng mất thăng bằng, bắt mãi mà không trúng. Mộc Sâm đưa tay cản bị tôi đẩy ra: “Anh ở đây chờ em đi. Em đi… toilet một chút.”

Tôi đứng lên, lảo đảo đi về phía sau hội trường. Trong cái party này có rất nhiều người, các cặp nam nữ ôm hôn cũng nhiều không kém. Thật vất vả mới chạm được vào núm vặn cửa phòng vệ sinh, lại va vào một người khiến tôi loạng choạng, ngã xuống đất.

Một đôi tay ôm lấy tôi. Tôi ngẩng đầu. Dương Kiếm đang yên lặng nhìn tôi. Nước mắt tôi chảy ra, đấm liên tục vào ngực anh: “Tại sao tại sao tại sao…”

Dương Kiếm thở dài, định đỡ tôi đứng lên. Tôi thuận thế nhào vào lòng anh, hôn lên đôi môi anh: “Đừng… Đừng rời xa em…”

Dương Kiếm chợt nghiêng đầu về sau, lại lập tức cúi xuống. Môi anh có mùi cây thuốc nhè nhẹ, nếm vào hơi đắng. Cồn rượu khiến tôi quẳng hết những gì cố kỵ ra sau đầu, ôm lấy cổ anh: “Tối nay hãy yêu em…”

Chúng tôi làm sao vào trong phòng? Tôi không nhớ. Cơ thể màu đồng của anh lõa lồ trong không khí, mà tôi cũng đang tr*n tr**ng. Anh cúi người hôn nụ hoa trước ngực tôi, một tay theo vai trượt xuống cánh tay, tay khác ở giữa hai đùi tôi trêu chọc. Tôi cong người, hôn lên cổ anh, cảm thấy cơ thể anh căng lên. Tôi cười nhẹ, hai chân nâng lên kẹp chặt hông anh, đón nhận từng đợt kh*** c*m ập tới. Hông của anh hạ thấp xuống, tôi phát ra một tiếng rên rĩ khổ sở xen lẫn vui vẻ, đắm chìm trong bể dục.

Người Yêu Của Triều TịchTác giả: Khiêu Dược Hỏa DiễmTruyện Ngôn TìnhTrong phòng vô cùng lạnh. Tôi quấn chặt chiếc áo choàng lông trên người, giơ tay xới xới chút than trong chậu lửa, than thửa lật sang mặt khác, lộ ra ánh sáng đỏ hồng chói mắt. Tôi xoa xoa tay, trong không khí dần có một chút ấm áp. Tôi ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ, tuyết vẫn yên lặng rơi trắng xóa ngoài bầu trời đêm như lông ngỗng, xem ra ngày mai không xuống núi được. Tôi đang du lịch Nhật Bản, tạm thời sống nhờ nhà của người dì lấy chồng xa của tôi. Dì tôi trước khi cưới mang họ Dương, sau khi đến Nhật Bản theo họ chồng đổi thành Y Đằng. Năm trước dượng qua đời trong một tai nạn giao thông. Căn biệt thự và mấy ngọn núi xung quanh đây đều là di sản dượng để lại cho dì. (Băng để tên phiên âm, tiếng nhật là Itou) Nghe có tiếng động sau lưng, tôi quay đầu lại. Dì khom người chậm rãi bước vào. Dì mặc một chiếc kimono thêu bông gạo màu trắng. Sống ở Nhật mấy chục năm, dì càng ngày càng giống một người phụ nữ Nhật Bản truyền thống. “Triều Tịch, dì có vài lời muốn nói với con.” “Hả?” “… “Triều Tịch, người đàn ông kia là bạn trai em sao?”Guli Anna vỗ vỗ vai tôi, đứng một bên bĩu môi nói. Tôi đổi tư thế khác theo yêu cầu, liếc Mộc Sâm một cái. Anh ta đang ngồi cười rạng rỡ trên ghế, nhìn tôi tạo dáng chụp ảnh cho tạp chí thời trang.“Đúng vậy.” Tôi cười với Guli Anna: “Em đang sống cùng với anh ấy.”“Chúc mừng em.” Guli Anna hôn hai má của tôi, cẩn thận không động đến hàng lông mi giả dọa người trên mắt tôi.Tôi hôn gió một cái với Mộc Sâm, cười vui vẻ xoay người nhìn mặt hồ màu xanh lá. Trong hồ có một đám thiên nga đang vẩy nước nhàn nhã. Có thể ngửi thấy được mùi vị của cỏ xanh và bùn đất, nhưng bây giờ tôi sắp chết ngạt vì mùi nước hoa trên người rồi.“Lúc nãy hai người nói gì vậy?” Mộc Sâm nhìn tôi ngồi xuống cạnh anh. Không hề để tâm chút nào đến phục sức khoa trương trên người tôi.“Em nói anh là người bạn trai mà em đang sống chung.”“Thật vinh hạnh.” Mộc Sâm mỉm cười: “Mà… em không định tháo trang sức ra sao?”“Lát nữa em phải tham gia một buổi party. Muốn đi với em không? Bạn trai?”Mộc Sâm nhún nhún vai: “Tại sao lại không chứ?”Tôi lấy một ly Martini từ hầu bàn, Mộc Sâm nắm tay tôi: “Không phải em không uống rượu sao?”(Martini: Một loại rượu vang sản xuất ở Bồ Đào Nha.)“Rất nhiều chuyện có thể thay đổi. Hơn nữa em cảm thấy da mình đã đủ đẹp rồi.” Tôi cười đoạt ly rượu lại, uống một hơi cạn sạch, lại muốn một ly Brandy nữa.(Brandy: Tên gọi chung của các loại rượu được chế xuất từ sự lên men của vang hoặc trái cây bị giã nhuyễn, chưng cất ít nhất trong hai năm. Sau đó được giảm nồng độ cồn bằng cách pha với nước cất.)Mộc Sâm chống cằm nhìn tôi: “Triều Tịch, cứ như vậy em sẽ say đó.”“Say không phải rất tốt sao?” Tôi nghiêng đầu cười với anh một tiếng, lại uống một hơi cạn sạch.“Em đang dụ dỗ anh sao?” Mộc Sâm nhìn tôi, mỉm cười: “Anh rất dễ bị dụ đó.”Tôi vẫy tay với hầu bàn: “Cho tôi thêm một ly Bloody Mary.”(Bloody Mary: Tên một loại cocktail được pha chế bằng cách trộn nhiều loại rượu mạnh và thêm nước cốt của một loại trái cây tùy chọn. Loại cocktail này có nồng độ rất mạnh.)Mộc Sâm nhìn tôi uống cạn ly Bloody Mary, lúc tôi định gọi thêm thì anh đưa tay đè cái ly xuống: “Đủ rồi, Triều Tịch. Những thứ này đều là rượu mạnh, một lát đầu em sẽ rất đau.”Tôi đẩy tay Mộc Sâm ra. Mấy ly rượu mạnh xuống bụng khiến đầu óc tôi có phần mơ hồ, xung quanh lắc lư mờ ảo: “Đầu em không đau, mà là lòng đau.”Mộc Sâm im lặng nhìn tôi lại cạn một ly nữa: “Em không vui chuyện gì?”“Em không vui chuyện gì? Em có cái gì mà không vui chứ.” Tôi giơ tay muốn cầm ly rượu, nhưng mất thăng bằng, bắt mãi mà không trúng. Mộc Sâm đưa tay cản bị tôi đẩy ra: “Anh ở đây chờ em đi. Em đi… toilet một chút.”Tôi đứng lên, lảo đảo đi về phía sau hội trường. Trong cái party này có rất nhiều người, các cặp nam nữ ôm hôn cũng nhiều không kém. Thật vất vả mới chạm được vào núm vặn cửa phòng vệ sinh, lại va vào một người khiến tôi loạng choạng, ngã xuống đất.Một đôi tay ôm lấy tôi. Tôi ngẩng đầu. Dương Kiếm đang yên lặng nhìn tôi. Nước mắt tôi chảy ra, đấm liên tục vào ngực anh: “Tại sao tại sao tại sao…”Dương Kiếm thở dài, định đỡ tôi đứng lên. Tôi thuận thế nhào vào lòng anh, hôn lên đôi môi anh: “Đừng… Đừng rời xa em…”Dương Kiếm chợt nghiêng đầu về sau, lại lập tức cúi xuống. Môi anh có mùi cây thuốc nhè nhẹ, nếm vào hơi đắng. Cồn rượu khiến tôi quẳng hết những gì cố kỵ ra sau đầu, ôm lấy cổ anh: “Tối nay hãy yêu em…”Chúng tôi làm sao vào trong phòng? Tôi không nhớ. Cơ thể màu đồng của anh lõa lồ trong không khí, mà tôi cũng đang tr*n tr**ng. Anh cúi người hôn nụ hoa trước ngực tôi, một tay theo vai trượt xuống cánh tay, tay khác ở giữa hai đùi tôi trêu chọc. Tôi cong người, hôn lên cổ anh, cảm thấy cơ thể anh căng lên. Tôi cười nhẹ, hai chân nâng lên kẹp chặt hông anh, đón nhận từng đợt kh*** c*m ập tới. Hông của anh hạ thấp xuống, tôi phát ra một tiếng rên rĩ khổ sở xen lẫn vui vẻ, đắm chìm trong bể dục.

Quyển 2 - Chương 2