Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 24: Người không đụng đến ta, ta cũng không đụng đến người (5)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Như vậy cũng chẳng sao cả , dù sao như thế nàng mừng rỡ thanh nhàn còn không kịp.Bất quá, tiểu thực nhân của nhà nàng so với hệ thực vật cây cỏ khác nhau không nhỏ lắm. Cái chính là nó có thể nghe hiểu nàng nói chuyện, biết được tâm ý của nàng. Như thế cũng không nên khinh thường nó đi .Âu yếm nhìn tiểu thực nhân trong tay mình hồi lâu, Phong Vân mới ngẩng đầu liếc mắt một cái ra ngoài cửa sổ.Gió lạnh phơ phất, có một loại cảm giác vừa ấm , vừa lạnh tràn ngập trong không khí.Nhiều năm hạ độc nàng như vậy còn chưa đủ sao ? Hiện tại lại còn muốn xuống tay với thê tử trên danh nghĩa của nàng sao ? Xem ra, bọn họ là chờ không kịp rồi .Phong Vân hai tròng mắt cụp xuống, khóe miệng hơi hơi vẽ nên nụ cười .Người không đụng đến ta thì ta cũng không đụng đến người, đã có người muốn tìm đến đường chết , nàng cần gì phải thương tiếc cho bọn họ.-“Lưu Vân, đi báo tin đi , ngày mai ta muốn mang tân nương tử tiến cung làm lễ bái kiến .” Thanh âm không to nhưng rõ ràng , kiên định.“Rõ .” Gian ngoài lập tức có người cung kính hồi đáp.Thời gian một ngày cũng đủ cho những kẻ lòng dạ khó lường chuẩn bị.Gió thổi nhẹ, nhưng có chắc gì mây đen kéo đến sẽ không mưa ?Một đêm hết sức im lặng đi qua, hôm sau, Phong Vân nghênh ngang mang theo Mộc Hoàng, tiến cung khấu kiến quốc chủ cùng vương hậu.Cung điện của Á Sắt công quốc tuy nhỏ nhưng lại hết sức tinh xảo.Rường cột chạm trổ cơ hồ tinh xảo từng chi tiết một , mỗi điểm đều ẩn chứa một vẻ đẹp vô cùng tinh xảo.Trong Hoàng cung.Vương hậu, khuôn mặt cùng với nương của Phong Vân có ba phần tương tự, mỉm cười nhìn Phong Vân:“Vân Nhi là người trưởng thành rồi a , về sau sẽ không được phong lưu như thế nữa, nên hồi tâm hảo hảo làm việc .Biết chưa ”Phong Vân ngồi ở phía dưới , nghe vậy thì cười giảo hoạt nói:“Phong Vân nơi đó không hề bất hảo , Phong Vân vẫn thực nhu thuận , nương nương vu hãm Phong Vân a .”“Ngươi tiểu tử này.” Vương hậu vừa nghe nhất thời liền cười mắng một câu.-“Ha ha, ở Á Sắt công quốc của chúng ta , có thể cùng tỷ tỷ nói chuyện như vậy , sợ sẽ chỉ có Phong Vân .” Ngồi một bên là vài vị thiên phi trong hậu cung, bởi vì hôm nay Phong Vân mang thê tử tới bái kiến hậu cung,nên đều đến, lúc này một vị quý phi mặc lông chim khổng tước cười nói.-“Cũng không phải là, tỷ tỷ luôn yêu thương Phong Vân, nhưng đúng là Phong Vân hảo , lại thông minh, bọn muội muội đều yêu thương, không riêng gì tỷ tỷ .” Một sườn phi khác cũng cười nói tiếp lời .-“Chính là a……”
Như vậy cũng chẳng sao cả , dù sao như thế nàng mừng rỡ thanh nhàn
còn không kịp.Bất quá, tiểu thực nhân của nhà nàng so với hệ thực vật
cây cỏ khác nhau không nhỏ lắm. Cái chính là nó có thể nghe hiểu nàng
nói chuyện, biết được tâm ý của nàng. Như thế cũng không nên khinh
thường nó đi .Âu yếm nhìn tiểu thực nhân trong tay mình hồi lâu, Phong
Vân mới ngẩng đầu liếc mắt một cái ra ngoài cửa sổ.
Gió lạnh phơ phất, có một loại cảm giác vừa ấm , vừa lạnh tràn ngập trong không khí.
Nhiều năm hạ độc nàng như vậy còn chưa đủ sao ? Hiện tại lại còn
muốn xuống tay với thê tử trên danh nghĩa của nàng sao ? Xem ra, bọn họ
là chờ không kịp rồi .Phong Vân hai tròng mắt cụp xuống, khóe miệng hơi
hơi vẽ nên nụ cười .
Người không đụng đến ta thì ta cũng không đụng đến người, đã có người muốn tìm đến đường chết , nàng cần gì phải thương tiếc cho bọn họ.
-“Lưu Vân, đi báo tin đi , ngày mai ta muốn mang tân nương tử tiến cung làm lễ bái kiến .” Thanh âm không to nhưng rõ ràng , kiên định.
“Rõ .” Gian ngoài lập tức có người cung kính hồi đáp.
Thời gian một ngày cũng đủ cho những kẻ lòng dạ khó lường chuẩn bị.
Gió thổi nhẹ, nhưng có chắc gì mây đen kéo đến sẽ không mưa ?
Một đêm hết sức im lặng đi qua, hôm sau, Phong Vân nghênh ngang mang
theo Mộc Hoàng, tiến cung khấu kiến quốc chủ cùng vương hậu.
Cung điện của Á Sắt công quốc tuy nhỏ nhưng lại hết sức tinh
xảo.Rường cột chạm trổ cơ hồ tinh xảo từng chi tiết một , mỗi điểm đều
ẩn chứa một vẻ đẹp vô cùng tinh xảo.
Trong Hoàng cung.
Vương hậu, khuôn mặt cùng với nương của Phong Vân có ba phần tương tự, mỉm cười nhìn Phong Vân:“Vân Nhi là người trưởng thành rồi a , về sau sẽ không được phong lưu như thế nữa, nên hồi tâm hảo hảo làm việc .Biết chưa ”
Phong Vân ngồi ở phía dưới , nghe vậy thì cười giảo hoạt nói:“Phong Vân nơi đó không hề bất hảo , Phong Vân vẫn thực nhu thuận , nương nương vu hãm Phong Vân a .”
“Ngươi tiểu tử này.” Vương hậu vừa nghe nhất thời liền cười mắng một câu.
-“Ha ha, ở Á Sắt công quốc của chúng ta , có thể cùng tỷ tỷ nói chuyện như vậy , sợ sẽ chỉ có Phong Vân .” Ngồi một bên là vài vị thiên phi trong hậu cung, bởi vì hôm nay Phong Vân
mang thê tử tới bái kiến hậu cung,nên đều đến, lúc này một vị quý phi
mặc lông chim khổng tước cười nói.
-“Cũng không phải là, tỷ tỷ luôn yêu thương Phong Vân, nhưng đúng là Phong Vân hảo , lại thông minh, bọn muội muội đều yêu thương, không riêng gì tỷ tỷ .” Một sườn phi khác cũng cười nói tiếp lời .
-“Chính là a……”
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Như vậy cũng chẳng sao cả , dù sao như thế nàng mừng rỡ thanh nhàn còn không kịp.Bất quá, tiểu thực nhân của nhà nàng so với hệ thực vật cây cỏ khác nhau không nhỏ lắm. Cái chính là nó có thể nghe hiểu nàng nói chuyện, biết được tâm ý của nàng. Như thế cũng không nên khinh thường nó đi .Âu yếm nhìn tiểu thực nhân trong tay mình hồi lâu, Phong Vân mới ngẩng đầu liếc mắt một cái ra ngoài cửa sổ.Gió lạnh phơ phất, có một loại cảm giác vừa ấm , vừa lạnh tràn ngập trong không khí.Nhiều năm hạ độc nàng như vậy còn chưa đủ sao ? Hiện tại lại còn muốn xuống tay với thê tử trên danh nghĩa của nàng sao ? Xem ra, bọn họ là chờ không kịp rồi .Phong Vân hai tròng mắt cụp xuống, khóe miệng hơi hơi vẽ nên nụ cười .Người không đụng đến ta thì ta cũng không đụng đến người, đã có người muốn tìm đến đường chết , nàng cần gì phải thương tiếc cho bọn họ.-“Lưu Vân, đi báo tin đi , ngày mai ta muốn mang tân nương tử tiến cung làm lễ bái kiến .” Thanh âm không to nhưng rõ ràng , kiên định.“Rõ .” Gian ngoài lập tức có người cung kính hồi đáp.Thời gian một ngày cũng đủ cho những kẻ lòng dạ khó lường chuẩn bị.Gió thổi nhẹ, nhưng có chắc gì mây đen kéo đến sẽ không mưa ?Một đêm hết sức im lặng đi qua, hôm sau, Phong Vân nghênh ngang mang theo Mộc Hoàng, tiến cung khấu kiến quốc chủ cùng vương hậu.Cung điện của Á Sắt công quốc tuy nhỏ nhưng lại hết sức tinh xảo.Rường cột chạm trổ cơ hồ tinh xảo từng chi tiết một , mỗi điểm đều ẩn chứa một vẻ đẹp vô cùng tinh xảo.Trong Hoàng cung.Vương hậu, khuôn mặt cùng với nương của Phong Vân có ba phần tương tự, mỉm cười nhìn Phong Vân:“Vân Nhi là người trưởng thành rồi a , về sau sẽ không được phong lưu như thế nữa, nên hồi tâm hảo hảo làm việc .Biết chưa ”Phong Vân ngồi ở phía dưới , nghe vậy thì cười giảo hoạt nói:“Phong Vân nơi đó không hề bất hảo , Phong Vân vẫn thực nhu thuận , nương nương vu hãm Phong Vân a .”“Ngươi tiểu tử này.” Vương hậu vừa nghe nhất thời liền cười mắng một câu.-“Ha ha, ở Á Sắt công quốc của chúng ta , có thể cùng tỷ tỷ nói chuyện như vậy , sợ sẽ chỉ có Phong Vân .” Ngồi một bên là vài vị thiên phi trong hậu cung, bởi vì hôm nay Phong Vân mang thê tử tới bái kiến hậu cung,nên đều đến, lúc này một vị quý phi mặc lông chim khổng tước cười nói.-“Cũng không phải là, tỷ tỷ luôn yêu thương Phong Vân, nhưng đúng là Phong Vân hảo , lại thông minh, bọn muội muội đều yêu thương, không riêng gì tỷ tỷ .” Một sườn phi khác cũng cười nói tiếp lời .-“Chính là a……”