Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 49: Nhảy ra long môn (5)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… -“Ngươi -tên tiểu tử này.” Hách Liên vương công nhất thời khí nóng dồn nên đầu, tay nắm thành quyền .-“Ha ha, quên đi, quên đi, trong quân đội quả thật cũng không thích hợp với Vân Nhi.Như vậy đi, Vân Nhi năm nay cũng đã mười sáu ,cũng nên vào học tại học viện Lai Nhân,theo ta Vân Nhi mang theo cả phu nhân của ngươi, hai người đi học viện Lai Nhân tôi luyện một chút.” Á Sắt quốc chủ cười lớn vỗ vỗ bả vai Phong Vân.-“Tuy rằng Vân Nhi linh lực vẫn còn thiếu chút nữa, nhưng là hậu bối cũng có thể từ từ rèn luyện, miễn cho khi gặp phải nguy hiểm cũng không biết chạy trốn như thế nào,cái đó quả thật là không được.Phu nhân của ngươi cũng cần tôi luyện ,như vậy đi ngày mai ta sẽ cho người đưa tin đến học viện Lai Nhân,ngươi nên rèn luyện cho tốt đi.”Lời nói của Á Sắt quốc vương như ván đã đóng thuyền .Bên cạnh, Hách Liên vương công nghe xong, lập tức cũng gật đầu đồng ý:“Ta cũng sẽ cho người đưa thư cho tỷ tỷ,để nàng chiếu cố ngươi một chút.”Đất đai rộng hay hẹp chỉ mang tính chất bên ngoài,linh lực của quốc gia mới là quan trọng nhất.Tuy rằng Á Sắt công quốc là một nước nhỏ, cũng không hấp dẫn được mọi người chú ý, do vậy có xảy ra sự tranh đấu giữa các thế lực cũng không có ai để ý.Nhưng là từ khi được gây dựng cũng không phải là một nước yếu.Nếu Phong Vân chỉ dựa vào ngôi vị hoàng thái tử thôi , sớm muộn gì cũng gặp chuyện chẳng lành.Phong Vân suy nghĩ một chút, Lai Nhân học viện, nàng từng nghe nói qua.Á Sắt công quốc của bọn họ nằm ở phía đông của đại lục, là do tam đại hoàng đế Thiên Khung lập nên.Lãnh thổ của hoàng đế là một vùng đất lớn,có vô số tiểu quốc lập thành, nhưng thể chế căn bản vẫn là thâm căn cố đế từ ngàn đời để lại .Do vậy việc làm cần thiết là phải bồi dưỡng linh lực cùng việc trị vì.
-“Ngươi -tên tiểu tử này.” Hách Liên vương công nhất thời khí nóng dồn nên đầu, tay nắm thành quyền .
-“Ha ha, quên đi, quên đi, trong quân đội quả thật cũng không
thích hợp với Vân Nhi.Như vậy đi, Vân Nhi năm nay cũng đã mười sáu ,cũng nên vào học tại học viện Lai Nhân,theo ta Vân Nhi mang theo cả phu nhân của ngươi, hai người đi học viện Lai Nhân tôi luyện một chút.” Á Sắt quốc chủ cười lớn vỗ vỗ bả vai Phong Vân.
-“Tuy rằng Vân Nhi linh lực vẫn còn thiếu chút nữa, nhưng là hậu
bối cũng có thể từ từ rèn luyện, miễn cho khi gặp phải nguy hiểm cũng
không biết chạy trốn như thế nào,cái đó quả thật là không được.Phu nhân
của ngươi cũng cần tôi luyện ,như vậy đi ngày mai ta sẽ cho người đưa
tin đến học viện Lai Nhân,ngươi nên rèn luyện cho tốt đi.”
Lời nói của Á Sắt quốc vương như ván đã đóng thuyền .
Bên cạnh, Hách Liên vương công nghe xong, lập tức cũng gật đầu đồng ý:“Ta cũng sẽ cho người đưa thư cho tỷ tỷ,để nàng chiếu cố ngươi một chút.”
Đất đai rộng hay hẹp chỉ mang tính chất bên ngoài,linh lực của quốc
gia mới là quan trọng nhất.Tuy rằng Á Sắt công quốc là một nước nhỏ,
cũng không hấp dẫn được mọi người chú ý, do vậy có xảy ra sự tranh đấu
giữa các thế lực cũng không có ai để ý.Nhưng là từ khi được gây dựng
cũng không phải là một nước yếu.Nếu Phong Vân chỉ dựa vào ngôi vị hoàng
thái tử thôi , sớm muộn gì cũng gặp chuyện chẳng lành.
Phong Vân suy nghĩ một chút, Lai Nhân học viện, nàng từng nghe nói qua.
Á Sắt công quốc của bọn họ nằm ở phía đông của đại lục, là do tam đại hoàng đế Thiên Khung lập nên.
Lãnh thổ của hoàng đế là một vùng đất lớn,có vô số tiểu quốc lập
thành, nhưng thể chế căn bản vẫn là thâm căn cố đế từ ngàn đời để lại
.Do vậy việc làm cần thiết là phải bồi dưỡng linh lực cùng việc trị vì.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… -“Ngươi -tên tiểu tử này.” Hách Liên vương công nhất thời khí nóng dồn nên đầu, tay nắm thành quyền .-“Ha ha, quên đi, quên đi, trong quân đội quả thật cũng không thích hợp với Vân Nhi.Như vậy đi, Vân Nhi năm nay cũng đã mười sáu ,cũng nên vào học tại học viện Lai Nhân,theo ta Vân Nhi mang theo cả phu nhân của ngươi, hai người đi học viện Lai Nhân tôi luyện một chút.” Á Sắt quốc chủ cười lớn vỗ vỗ bả vai Phong Vân.-“Tuy rằng Vân Nhi linh lực vẫn còn thiếu chút nữa, nhưng là hậu bối cũng có thể từ từ rèn luyện, miễn cho khi gặp phải nguy hiểm cũng không biết chạy trốn như thế nào,cái đó quả thật là không được.Phu nhân của ngươi cũng cần tôi luyện ,như vậy đi ngày mai ta sẽ cho người đưa tin đến học viện Lai Nhân,ngươi nên rèn luyện cho tốt đi.”Lời nói của Á Sắt quốc vương như ván đã đóng thuyền .Bên cạnh, Hách Liên vương công nghe xong, lập tức cũng gật đầu đồng ý:“Ta cũng sẽ cho người đưa thư cho tỷ tỷ,để nàng chiếu cố ngươi một chút.”Đất đai rộng hay hẹp chỉ mang tính chất bên ngoài,linh lực của quốc gia mới là quan trọng nhất.Tuy rằng Á Sắt công quốc là một nước nhỏ, cũng không hấp dẫn được mọi người chú ý, do vậy có xảy ra sự tranh đấu giữa các thế lực cũng không có ai để ý.Nhưng là từ khi được gây dựng cũng không phải là một nước yếu.Nếu Phong Vân chỉ dựa vào ngôi vị hoàng thái tử thôi , sớm muộn gì cũng gặp chuyện chẳng lành.Phong Vân suy nghĩ một chút, Lai Nhân học viện, nàng từng nghe nói qua.Á Sắt công quốc của bọn họ nằm ở phía đông của đại lục, là do tam đại hoàng đế Thiên Khung lập nên.Lãnh thổ của hoàng đế là một vùng đất lớn,có vô số tiểu quốc lập thành, nhưng thể chế căn bản vẫn là thâm căn cố đế từ ngàn đời để lại .Do vậy việc làm cần thiết là phải bồi dưỡng linh lực cùng việc trị vì.