Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 58: Không tính là nụ hôn đầu tiên (4)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Sau đó,cũng rất vinh quang mà được truyền ra ngoài.Vốn Phong Vũ đã hao phí không ít tinh lực,đi cầu xin không ít nơi, mới mời được một vị linh vương cấp bậc lão sư dạy cho Phong Vân.Lần này thì xong rồi , đừng nói linh vương cấp bậc đạo sư không cần, chính là các đạo sư khác cũng đều……-“Nhị tỷ, ta là vô tội .” Trong nội phòng , nhìn cái mặt đã đen lại của Phong Vũ , Phong Vân tỏ ra rất ủy khuất.Bất quá, không có lão sư nào chịu dạy nàng như vậy sẽ rất tốt a,như vậy sẽ càng thoải mái.-“Ngươi vô tội, ngươi vô tội cái rắm, việc này thì tốt rồi, đây chính là ngươi tự tìm đến rắc rối .” Phong Vũ sắc mặt tối đen, nghiến răng nghiến lợi nhìn Phong Vân.-‘’Lời này là có ý gì?” Phong Vân kinh ngạc.Phong Vũ nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới.Bên cạnh Phong Vũ là Lâm Quỳnh, thấy vậy cười nói:“Học viện có quy củ bất thành văn, nếu là có đạo sư thu nhận,không cần phải tu luyện cùng các đệ tử khác.Như vậy ,tự nhiên có thể giảm bớt rất nhiều phiền não cùng khổ sở.Mà nếu không có đạo sư nào chịu thu nhận,thì phải vâng theo quy củ của học viện,phải rèn luyện từ những bước nhỏ nhất, dù sao còn rất nhiều ta cũng không thể nói hết với ngươi được.Một câu thôi, không có đạo sư nào chịu thu nhận, các ngươi phải chuẩn bị cho thật tốt .”-“Cái gì?”Lời này của Lâm Quỳnh vừa nói ra, Phong Vân liền nhăn mặt .-‘’Ngươi tự mình tìm hiểu đi .” Phong Vũ hừ lạnh.Nàng biết rõ đệ đệ của mình linh lực kém, cho nên mới tận tâm tận lực mà giúp đỡ hắn.Có danh sư giúp đỡ,so với việc bị các hệ đạo sư thao luyện.Nhưng do chuyện không tốt này……-“Nhị tỷ.” Phong Vân lời nói nhu thuận.-“Ngươi thanh danh quá lớn rồi,ta mệt mỏi.”Phong Vũ thở dài một hơi.Phong Vân thấy vậy biết mình xong đời rồi , không khỏi nghiến răng nghiến lợi quay đầu trừng mắt với Mộc Hoàng.Đều là tại tên vương bát đản này.Cuộc sống nhàn nhã của nàng ……Ánh mắt lãnh khốc của Mộc Hoàng chiếu thẳng vào Phong Vân , khó được cư nhiên không tức giận.Phải biết rằng, hắn nhưng là bị truyền là người nằm dưới .Thời điểm khuôn mặt Mộc Hoàng thì lãnh khốc, Phong Vân thì đang nghiến răng nghiến lợi , xa xa tiếng chuông triệu hồi tân sinh viên của Lai Nhân học viện đã vang lên .-“Phong Vân, cái này ngươi liền tự cầu nhiều phúc đi.” Lâm Quỳnh lắc đầu cười.-“Đi thôi, ta mang bọn ngươi đi qua, thuận tiện nói cho các ngươi quy củ.” Phong Vũ lắc đầu, đã đến tận đây, không còn cách nào, chỉ có thể làm từng bước thôi.-“Nhị tỷ a……”Thanh phong phất dương liễu, khắp nơi phong tư tình.
Sau đó,cũng rất vinh quang mà được truyền ra ngoài.
Vốn Phong Vũ đã hao phí không ít tinh lực,đi cầu xin không ít nơi,
mới mời được một vị linh vương cấp bậc lão sư dạy cho Phong Vân.
Lần này thì xong rồi , đừng nói linh vương cấp bậc đạo sư không cần, chính là các đạo sư khác cũng đều……
-“Nhị tỷ, ta là vô tội .” Trong nội phòng , nhìn cái mặt đã đen lại của Phong Vũ , Phong Vân tỏ ra rất ủy khuất.
Bất quá, không có lão sư nào chịu dạy nàng như vậy sẽ rất tốt a,như vậy sẽ càng thoải mái.
-“Ngươi vô tội, ngươi vô tội cái rắm, việc này thì tốt rồi, đây chính là ngươi tự tìm đến rắc rối .” Phong Vũ sắc mặt tối đen, nghiến răng nghiến lợi nhìn Phong Vân.
-‘’Lời này là có ý gì?” Phong Vân kinh ngạc.
Phong Vũ nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới.
Bên cạnh Phong Vũ là Lâm Quỳnh, thấy vậy cười nói:“Học viện có
quy củ bất thành văn, nếu là có đạo sư thu nhận,không cần phải tu luyện
cùng các đệ tử khác.Như vậy ,tự nhiên có thể giảm bớt rất nhiều phiền
não cùng khổ sở.Mà nếu không có đạo sư nào chịu thu nhận,thì phải vâng
theo quy củ của học viện,phải rèn luyện từ những bước nhỏ nhất, dù sao
còn rất nhiều ta cũng không thể nói hết với ngươi được.Một câu thôi,
không có đạo sư nào chịu thu nhận, các ngươi phải chuẩn bị cho thật tốt
.”
-“Cái gì?”Lời này của Lâm Quỳnh vừa nói ra, Phong Vân liền nhăn mặt .
-‘’Ngươi tự mình tìm hiểu đi .” Phong Vũ hừ lạnh.
Nàng biết rõ đệ đệ của mình linh lực kém, cho nên mới tận tâm tận lực mà giúp đỡ hắn.Có danh sư giúp đỡ,so với việc bị các hệ đạo sư thao
luyện.Nhưng do chuyện không tốt này……
-“Nhị tỷ.” Phong Vân lời nói nhu thuận.
-“Ngươi thanh danh quá lớn rồi,ta mệt mỏi.”Phong Vũ thở dài một hơi.
Phong Vân thấy vậy biết mình xong đời rồi , không khỏi nghiến răng nghiến lợi quay đầu trừng mắt với Mộc Hoàng.
Đều là tại tên vương bát đản này.
Cuộc sống nhàn nhã của nàng ……
Ánh mắt lãnh khốc của Mộc Hoàng chiếu thẳng vào Phong Vân , khó được
cư nhiên không tức giận.Phải biết rằng, hắn nhưng là bị truyền là người
nằm dưới .
Thời điểm khuôn mặt Mộc Hoàng thì lãnh khốc, Phong Vân thì đang
nghiến răng nghiến lợi , xa xa tiếng chuông triệu hồi tân sinh viên của
Lai Nhân học viện đã vang lên .
-“Phong Vân, cái này ngươi liền tự cầu nhiều phúc đi.” Lâm Quỳnh lắc đầu cười.
-“Đi thôi, ta mang bọn ngươi đi qua, thuận tiện nói cho các ngươi quy củ.” Phong Vũ lắc đầu, đã đến tận đây, không còn cách nào, chỉ có thể làm từng bước thôi.
-“Nhị tỷ a……”
Thanh phong phất dương liễu, khắp nơi phong tư tình.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Sau đó,cũng rất vinh quang mà được truyền ra ngoài.Vốn Phong Vũ đã hao phí không ít tinh lực,đi cầu xin không ít nơi, mới mời được một vị linh vương cấp bậc lão sư dạy cho Phong Vân.Lần này thì xong rồi , đừng nói linh vương cấp bậc đạo sư không cần, chính là các đạo sư khác cũng đều……-“Nhị tỷ, ta là vô tội .” Trong nội phòng , nhìn cái mặt đã đen lại của Phong Vũ , Phong Vân tỏ ra rất ủy khuất.Bất quá, không có lão sư nào chịu dạy nàng như vậy sẽ rất tốt a,như vậy sẽ càng thoải mái.-“Ngươi vô tội, ngươi vô tội cái rắm, việc này thì tốt rồi, đây chính là ngươi tự tìm đến rắc rối .” Phong Vũ sắc mặt tối đen, nghiến răng nghiến lợi nhìn Phong Vân.-‘’Lời này là có ý gì?” Phong Vân kinh ngạc.Phong Vũ nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới.Bên cạnh Phong Vũ là Lâm Quỳnh, thấy vậy cười nói:“Học viện có quy củ bất thành văn, nếu là có đạo sư thu nhận,không cần phải tu luyện cùng các đệ tử khác.Như vậy ,tự nhiên có thể giảm bớt rất nhiều phiền não cùng khổ sở.Mà nếu không có đạo sư nào chịu thu nhận,thì phải vâng theo quy củ của học viện,phải rèn luyện từ những bước nhỏ nhất, dù sao còn rất nhiều ta cũng không thể nói hết với ngươi được.Một câu thôi, không có đạo sư nào chịu thu nhận, các ngươi phải chuẩn bị cho thật tốt .”-“Cái gì?”Lời này của Lâm Quỳnh vừa nói ra, Phong Vân liền nhăn mặt .-‘’Ngươi tự mình tìm hiểu đi .” Phong Vũ hừ lạnh.Nàng biết rõ đệ đệ của mình linh lực kém, cho nên mới tận tâm tận lực mà giúp đỡ hắn.Có danh sư giúp đỡ,so với việc bị các hệ đạo sư thao luyện.Nhưng do chuyện không tốt này……-“Nhị tỷ.” Phong Vân lời nói nhu thuận.-“Ngươi thanh danh quá lớn rồi,ta mệt mỏi.”Phong Vũ thở dài một hơi.Phong Vân thấy vậy biết mình xong đời rồi , không khỏi nghiến răng nghiến lợi quay đầu trừng mắt với Mộc Hoàng.Đều là tại tên vương bát đản này.Cuộc sống nhàn nhã của nàng ……Ánh mắt lãnh khốc của Mộc Hoàng chiếu thẳng vào Phong Vân , khó được cư nhiên không tức giận.Phải biết rằng, hắn nhưng là bị truyền là người nằm dưới .Thời điểm khuôn mặt Mộc Hoàng thì lãnh khốc, Phong Vân thì đang nghiến răng nghiến lợi , xa xa tiếng chuông triệu hồi tân sinh viên của Lai Nhân học viện đã vang lên .-“Phong Vân, cái này ngươi liền tự cầu nhiều phúc đi.” Lâm Quỳnh lắc đầu cười.-“Đi thôi, ta mang bọn ngươi đi qua, thuận tiện nói cho các ngươi quy củ.” Phong Vũ lắc đầu, đã đến tận đây, không còn cách nào, chỉ có thể làm từng bước thôi.-“Nhị tỷ a……”Thanh phong phất dương liễu, khắp nơi phong tư tình.