Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 67: Nơi thần bí(5)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Ngàn năm nay đã không có kỳ tài xuất hiện ở học viện.-“Này…… Phong Vũ,không phải ngươi nói đệ đệ của ngươi ngay cả linh giả cũng không đạt được cơ mà? Đây là có chuyện gì?” Đứng ở trước tháp đi đi lại lại,Lâm Quỳnh có chút kinh ngạc nhìn Hách Liên Phong Vũ.Khóe miệng Phong Vũ lúc này có chút co rút, vẻ mặt không dám tin.Tiểu đệ này có bao nhiêu năng lực ,nàng còn không biết rõ sao.Một người có thể chỉ dung hợp lực của cỏ cây,vậy thì có thể có sức mạnh cường hãn như thế nào cơ chứ.Nhưng là hôm nay…… Hôm nay……Lúc này Phong Vũ nhất thời không biết nên biểu đạt cảm xúc của mình như thế nào.-“Á Sắt công quốc có tiểu thế tử Hách Liên Phong Vân của Hách Liên vương phủ, có tiếng là kẻ vô học, linh lực lại thấp kém, nếu những gì của hôm nay là sự thật.Như vậy, trước kia nhất định là hắn che dấu , cố ý đè thấp cấp bậc của chính mình.”Không biết từ khi nào thì Dương Vụ cũng đến đây, lúc này hai tay đang ôm ở trước ngực nhìn bảo tháp.-“Có ý tứ,cố ý che dấu thực lực của chính mình.” Phong Dương cũng xoa xoa cằm , trong mắt lóe thâm quang.-“Không thể nào, Phong Vân có bao nhiêu linh lực, ta rất rõ ràng ……” Phong Vũ thực do dự.-“Hắn rốt cuộc có bao nhiêu linh lực thực sự,sau khi ra khỏi tháp chúng ta sẽ biết rõ.” Lâm Quỳnh vỗ vỗ bả vai của Phong Vũ.Che dấu vẫn là không thể che dấu, là chân thật hoặc là giả vờ ,sau khi ra khỏi tháp hết thảy sự việc đều sẽ được phơi bày.Tất cả đều đang hỗn loạn, ngoài tháp là một mảnh ồn ào.Các tin tức nhanh chóng được truyền bá ra ngoài bằng mọi con đường.Một thiếu niên có thiên phú của cấp bậc linh vương, đây là công quốc gì cùng vương quốc thậm chí là đế quốc, đều phải tranh tướng mượn sức nhân tài.Mà bị túm lấy đưa đến địa phương nào Phong Vân còn không biết,lần này Mộc Hoàng đã đem thành quả che dấu nhiều năm của nàng phá tan một cách sạch sẽ.Hiện tại, bên ngoài chắc chắn có rất nhiều người đang chờ đợi nàng.Quanh co khúc khuỷu, đi qua không biết bao nhiêu động.Địa thế vẫn tiến dần xuống phía dưới, không biết đi bao lâu, Phong Vân cơ hồ nghĩ hình như sắp đi đến điểm trung tâm rồi, đột nhiên có một cửa ngăn ở trước mặt bọn họ.-“Cẩn thận một chút.” Phong Vân kéo Mộc Hoàng đứng ở phía sau nàng, chính mình dùng thân thủ hướng đến chiếc cửa kia mà đẩy ra.

Ngàn năm nay đã không có kỳ tài xuất hiện ở học viện.

-“Này…… Phong Vũ,không phải ngươi nói đệ đệ của ngươi ngay cả linh giả cũng không đạt được cơ mà? Đây là có chuyện gì?” Đứng ở trước tháp đi đi lại lại,Lâm Quỳnh có chút kinh ngạc nhìn Hách Liên Phong Vũ.

Khóe miệng Phong Vũ lúc này có chút co rút, vẻ mặt không dám tin.Tiểu đệ này có bao nhiêu năng lực ,nàng còn không biết rõ sao.Một người có thể
chỉ dung hợp lực của cỏ cây,vậy thì có thể có sức mạnh cường hãn như thế nào cơ chứ.

Nhưng là hôm nay…… Hôm nay……

Lúc này Phong Vũ nhất thời không biết nên biểu đạt cảm xúc của mình như thế nào.

-“Á Sắt công quốc có tiểu thế tử Hách Liên Phong Vân của Hách
Liên vương phủ, có tiếng là kẻ vô học, linh lực lại thấp kém, nếu những
gì của hôm nay là sự thật.Như vậy, trước kia nhất định là hắn che dấu ,
cố ý đè thấp cấp bậc của chính mình.”

Không biết từ khi nào thì Dương Vụ cũng đến đây, lúc này hai tay đang ôm ở trước ngực nhìn bảo tháp.

-“Có ý tứ,cố ý che dấu thực lực của chính mình.” Phong Dương cũng xoa xoa cằm , trong mắt lóe thâm quang.

-“Không thể nào, Phong Vân có bao nhiêu linh lực, ta rất rõ ràng ……” Phong Vũ thực do dự.

-“Hắn rốt cuộc có bao nhiêu linh lực thực sự,sau khi ra khỏi tháp chúng ta sẽ biết rõ.” Lâm Quỳnh vỗ vỗ bả vai của Phong Vũ.

Che dấu vẫn là không thể che dấu, là chân thật hoặc là giả vờ ,sau
khi ra khỏi tháp hết thảy sự việc đều sẽ được phơi bày.Tất cả đều đang
hỗn loạn, ngoài tháp là một mảnh ồn ào.Các tin tức nhanh chóng được
truyền bá ra ngoài bằng mọi con đường.Một thiếu niên có thiên phú của
cấp bậc linh vương, đây là công quốc gì cùng vương quốc thậm chí là đế
quốc, đều phải tranh tướng mượn sức nhân tài.

Mà bị túm lấy đưa đến địa phương nào Phong Vân còn không biết,lần này Mộc Hoàng đã đem thành quả che dấu nhiều năm của nàng phá tan một cách
sạch sẽ.Hiện tại, bên ngoài chắc chắn có rất nhiều người đang chờ đợi
nàng.

Quanh co khúc khuỷu, đi qua không biết bao nhiêu động.Địa thế vẫn
tiến dần xuống phía dưới, không biết đi bao lâu, Phong Vân cơ hồ nghĩ
hình như sắp đi đến điểm trung tâm rồi, đột nhiên có một cửa ngăn ở
trước mặt bọn họ.

-“Cẩn thận một chút.” Phong Vân kéo Mộc Hoàng đứng ở phía sau nàng, chính mình dùng thân thủ hướng đến chiếc cửa kia mà đẩy ra.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Ngàn năm nay đã không có kỳ tài xuất hiện ở học viện.-“Này…… Phong Vũ,không phải ngươi nói đệ đệ của ngươi ngay cả linh giả cũng không đạt được cơ mà? Đây là có chuyện gì?” Đứng ở trước tháp đi đi lại lại,Lâm Quỳnh có chút kinh ngạc nhìn Hách Liên Phong Vũ.Khóe miệng Phong Vũ lúc này có chút co rút, vẻ mặt không dám tin.Tiểu đệ này có bao nhiêu năng lực ,nàng còn không biết rõ sao.Một người có thể chỉ dung hợp lực của cỏ cây,vậy thì có thể có sức mạnh cường hãn như thế nào cơ chứ.Nhưng là hôm nay…… Hôm nay……Lúc này Phong Vũ nhất thời không biết nên biểu đạt cảm xúc của mình như thế nào.-“Á Sắt công quốc có tiểu thế tử Hách Liên Phong Vân của Hách Liên vương phủ, có tiếng là kẻ vô học, linh lực lại thấp kém, nếu những gì của hôm nay là sự thật.Như vậy, trước kia nhất định là hắn che dấu , cố ý đè thấp cấp bậc của chính mình.”Không biết từ khi nào thì Dương Vụ cũng đến đây, lúc này hai tay đang ôm ở trước ngực nhìn bảo tháp.-“Có ý tứ,cố ý che dấu thực lực của chính mình.” Phong Dương cũng xoa xoa cằm , trong mắt lóe thâm quang.-“Không thể nào, Phong Vân có bao nhiêu linh lực, ta rất rõ ràng ……” Phong Vũ thực do dự.-“Hắn rốt cuộc có bao nhiêu linh lực thực sự,sau khi ra khỏi tháp chúng ta sẽ biết rõ.” Lâm Quỳnh vỗ vỗ bả vai của Phong Vũ.Che dấu vẫn là không thể che dấu, là chân thật hoặc là giả vờ ,sau khi ra khỏi tháp hết thảy sự việc đều sẽ được phơi bày.Tất cả đều đang hỗn loạn, ngoài tháp là một mảnh ồn ào.Các tin tức nhanh chóng được truyền bá ra ngoài bằng mọi con đường.Một thiếu niên có thiên phú của cấp bậc linh vương, đây là công quốc gì cùng vương quốc thậm chí là đế quốc, đều phải tranh tướng mượn sức nhân tài.Mà bị túm lấy đưa đến địa phương nào Phong Vân còn không biết,lần này Mộc Hoàng đã đem thành quả che dấu nhiều năm của nàng phá tan một cách sạch sẽ.Hiện tại, bên ngoài chắc chắn có rất nhiều người đang chờ đợi nàng.Quanh co khúc khuỷu, đi qua không biết bao nhiêu động.Địa thế vẫn tiến dần xuống phía dưới, không biết đi bao lâu, Phong Vân cơ hồ nghĩ hình như sắp đi đến điểm trung tâm rồi, đột nhiên có một cửa ngăn ở trước mặt bọn họ.-“Cẩn thận một chút.” Phong Vân kéo Mộc Hoàng đứng ở phía sau nàng, chính mình dùng thân thủ hướng đến chiếc cửa kia mà đẩy ra.

Chương 67: Nơi thần bí(5)