Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 73: Đặc thù thiên phú (3)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phong Vân lẳng lặng nghe Mộc Hoàng nói xong.Một điều đã rõ, trăm điều cũng đã thông suốt.Biện pháp này, nói đi nói lại thì, chỉ là…-“ Ta không thể chịu đựng được nóng đâu, cực nóng đấy.” Phong Vân nhìn Mộc Hoàng.Cho dù có là cướp đoạt, thì việc cần phải làm cũng là đứng trước nó.Nàng hiện tại mới đứng xa cả cây số, mà đã thiếu chút nữa bị thiêu đốt rồi, vật thì cướp đoạt bằng cách quái nào chứ?Mộc Hoàng nghe vậy thì nhíu mày nhìn thật sâu vào khuôn mặt Phong Vân.Trong ánh mắt bộc lộ ánh nhìn khẳng khái quang minh chính đại, ta đây liều mạng vì ngươi, ý tứ là ngươi thật sự không thể khoanh tay đứng nhìn ta liều mạng như thế.Mộc Hoàng tối sầm mặt, hắn không thể nào không phát hiện ra trong mắt Phong Vân này có điểm thật vô lại.Nàng bây giờ không vội đi ra ngoài ngay ,nhưng còn hắn thì trong tình huống này nhất định phải đi ra ngoài ,chính vì thế vẻ mặt nàng lộ ra vẻ xảo trá không cần che giấu.Nửa ngày sau,Mộc Hoàng giống như đã hạ được quyết tâm lớn liều mạng cắn răng một cái.Đầu ngón tay vươn ra mạnh mẽ, chỉ thẳng vào ngón tay trỏ.Một giọt máu đỏ rực xuất hiện trên đầu ngón tay của Mộc Hoàng.Đầu ngón tay bay lộn, Mộc Hoàng chỉ điểm một vào giữa mi tâm của Phong Vân, đồng thời cũng trầm giọng quát: “Lấy máu tươi làm bằng chứng, ra đi ”Ngay trong lúc Mộc Hoàng thét lên , tảng đá loang lổ trong thông đạo,một màu lam mạnh mẽ bao phủ lên toàn bộ thông đạo.Mãn thất lưu quang, ánh sáng ngọc hoa hòe.Hết thảy đều là màu lam giống như là thiên không giáp trụ.Đầu như rồng giáp, thân như phượng bào, tinh khí bức người, linh lực vô song.-“ Này…” Phong Vân mở to cả hai mắt.Này, đây là trong truyền thuyết sao? Linh tông đã đi ra ngoài cấp bậc vượt qua tu luyện thành linh chi chiến giáp sao?Nàng, điều này mới chỉ thấy trong sách vở thôi.Hôm nay cư nhiên đã tạn mắt chứng kiến, hơn nữa hào quang này, lực lương…-“Ngươi chỉ có thời gian sử dụng trong một nén hương thôi, thời gian nếu vượt quá nó hội tự động biến mất, nhanh đi.” Mộc Hoàng từ từ nhắm hai mắt, khoanh chân ngồi dưới đất quát.Bộ chiến giáp này , chính là hắn hao phí vô số tâm huyết luyện chế mà thành ,hắn đã định chỉ có thể hắn một người sử dụng.
Phong Vân lẳng lặng nghe Mộc Hoàng nói xong.
Một điều đã rõ, trăm điều cũng đã thông suốt.
Biện pháp này, nói đi nói lại thì, chỉ là…
-“ Ta không thể chịu đựng được nóng đâu, cực nóng đấy.” Phong Vân nhìn Mộc Hoàng.
Cho dù có là cướp đoạt, thì việc cần phải làm cũng là đứng trước nó.Nàng hiện tại mới đứng xa cả cây số, mà đã thiếu chút nữa bị thiêu đốt rồi,
vật thì cướp đoạt bằng cách quái nào chứ?
Mộc Hoàng nghe vậy thì nhíu mày nhìn thật sâu vào khuôn mặt Phong
Vân.Trong ánh mắt bộc lộ ánh nhìn khẳng khái quang minh chính đại, ta
đây liều mạng vì ngươi, ý tứ là ngươi thật sự không thể khoanh tay đứng
nhìn ta liều mạng như thế.
Mộc Hoàng tối sầm mặt, hắn không thể nào không phát hiện ra trong mắt
Phong Vân này có điểm thật vô lại.Nàng bây giờ không vội đi ra ngoài
ngay ,nhưng còn hắn thì trong tình huống này nhất định phải đi ra ngoài
,chính vì thế vẻ mặt nàng lộ ra vẻ xảo trá không cần che giấu.
Nửa ngày sau,Mộc Hoàng giống như đã hạ được quyết tâm lớn liều mạng cắn
răng một cái.Đầu ngón tay vươn ra mạnh mẽ, chỉ thẳng vào ngón tay trỏ.
Một giọt máu đỏ rực xuất hiện trên đầu ngón tay của Mộc Hoàng.
Đầu ngón tay bay lộn, Mộc Hoàng chỉ điểm một vào giữa mi tâm của Phong Vân, đồng thời cũng trầm giọng quát: “Lấy máu tươi làm bằng chứng, ra đi ”
Ngay trong lúc Mộc Hoàng thét lên , tảng đá loang lổ trong thông đạo,một màu lam mạnh mẽ bao phủ lên toàn bộ thông đạo.
Mãn thất lưu quang, ánh sáng ngọc hoa hòe.Hết thảy đều là màu lam giống như là thiên không giáp trụ.
Đầu như rồng giáp, thân như phượng bào, tinh khí bức người, linh lực vô song.
-“ Này…” Phong Vân mở to cả hai mắt.
Này, đây là trong truyền thuyết sao? Linh tông đã đi ra ngoài cấp bậc vượt qua tu luyện thành linh chi chiến giáp sao?
Nàng, điều này mới chỉ thấy trong sách vở thôi.
Hôm nay cư nhiên đã tạn mắt chứng kiến, hơn nữa hào quang này, lực lương…
-“Ngươi chỉ có thời gian sử dụng trong một nén hương thôi, thời gian nếu vượt quá nó hội tự động biến mất, nhanh đi.” Mộc Hoàng từ từ nhắm hai mắt, khoanh chân ngồi dưới đất quát.
Bộ chiến giáp này , chính là hắn hao phí vô số tâm huyết luyện chế mà thành ,hắn đã định chỉ có thể hắn một người sử dụng.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phong Vân lẳng lặng nghe Mộc Hoàng nói xong.Một điều đã rõ, trăm điều cũng đã thông suốt.Biện pháp này, nói đi nói lại thì, chỉ là…-“ Ta không thể chịu đựng được nóng đâu, cực nóng đấy.” Phong Vân nhìn Mộc Hoàng.Cho dù có là cướp đoạt, thì việc cần phải làm cũng là đứng trước nó.Nàng hiện tại mới đứng xa cả cây số, mà đã thiếu chút nữa bị thiêu đốt rồi, vật thì cướp đoạt bằng cách quái nào chứ?Mộc Hoàng nghe vậy thì nhíu mày nhìn thật sâu vào khuôn mặt Phong Vân.Trong ánh mắt bộc lộ ánh nhìn khẳng khái quang minh chính đại, ta đây liều mạng vì ngươi, ý tứ là ngươi thật sự không thể khoanh tay đứng nhìn ta liều mạng như thế.Mộc Hoàng tối sầm mặt, hắn không thể nào không phát hiện ra trong mắt Phong Vân này có điểm thật vô lại.Nàng bây giờ không vội đi ra ngoài ngay ,nhưng còn hắn thì trong tình huống này nhất định phải đi ra ngoài ,chính vì thế vẻ mặt nàng lộ ra vẻ xảo trá không cần che giấu.Nửa ngày sau,Mộc Hoàng giống như đã hạ được quyết tâm lớn liều mạng cắn răng một cái.Đầu ngón tay vươn ra mạnh mẽ, chỉ thẳng vào ngón tay trỏ.Một giọt máu đỏ rực xuất hiện trên đầu ngón tay của Mộc Hoàng.Đầu ngón tay bay lộn, Mộc Hoàng chỉ điểm một vào giữa mi tâm của Phong Vân, đồng thời cũng trầm giọng quát: “Lấy máu tươi làm bằng chứng, ra đi ”Ngay trong lúc Mộc Hoàng thét lên , tảng đá loang lổ trong thông đạo,một màu lam mạnh mẽ bao phủ lên toàn bộ thông đạo.Mãn thất lưu quang, ánh sáng ngọc hoa hòe.Hết thảy đều là màu lam giống như là thiên không giáp trụ.Đầu như rồng giáp, thân như phượng bào, tinh khí bức người, linh lực vô song.-“ Này…” Phong Vân mở to cả hai mắt.Này, đây là trong truyền thuyết sao? Linh tông đã đi ra ngoài cấp bậc vượt qua tu luyện thành linh chi chiến giáp sao?Nàng, điều này mới chỉ thấy trong sách vở thôi.Hôm nay cư nhiên đã tạn mắt chứng kiến, hơn nữa hào quang này, lực lương…-“Ngươi chỉ có thời gian sử dụng trong một nén hương thôi, thời gian nếu vượt quá nó hội tự động biến mất, nhanh đi.” Mộc Hoàng từ từ nhắm hai mắt, khoanh chân ngồi dưới đất quát.Bộ chiến giáp này , chính là hắn hao phí vô số tâm huyết luyện chế mà thành ,hắn đã định chỉ có thể hắn một người sử dụng.