Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 92: Khiếm trướng lớn (6)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Lỗ hổng nơi tháp Thất tầng ảo ảnh tháp a, vô cùng lợi hại, tại sao lại có thể bị linh lực hệ mộc hay ma thú phá hủy được ?Không khí bên trong gian phòng trong nháy mắt trở nên trầm mặc.Phong Vũ đứng một bên cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra , chậm rãi lắc lắc đầu, đi lên phía trước ôm lấy bả vai Phong Vân :“Không có việc gì, như thế này cũng tốt lắm rồi , đệ đệ của ta rất tuyệt.”“Ta biết ta rất tuyệt mà .” Phong Vân mỉm cười.Tinh quang trong mắt Phong Vân lấp lóe nhìn Hùng Mộc cùng Mạc Nhan, còn giống như đang đợi sự khích lệ của bọn họ.Biểu tình hết sức uyển chuyển phấn khích.Lại nhìn xem Hoàng kim sư tử trong lòng Phong Vân một chút đi, nó cơ hồ đang nghiến răng nghiến lợi muốn rống lên.Nhưng nhanh chóng bị Phong Vân một phen bưng kín miệng.Đồng thời lấy ý thức đe dọa:“Ngươi dám lắm miệng, ta đem ngươi giết nhắm rượu ăn.”Hoàng kim sư tử cơ hồ yếu đuối phẫn uất ngửa mặt lên trời thét dài trong lòng .“Vậy tháp thất tầng ảo ảnh vì sao lại bị hủy?” Thật lâu sau trầm mặc , Mạc Nhan cố tình bỏ qua ánh mắt đòi sự khích lệ của Phong Vân , bất đắc dĩ nói.“Ác, cái kia a, Mộc Mộc không ngồi lên cái ghế dựa trên đỉnh tháp, cứ như vậy …..” Phong Vân tinh giản quá trình.Trầm mặc, trầm mặc, lại trầm mặc.Nửa ngày sau, rốt cuộc vẫn là hiệu trưởng Mạc Nhan với vốn kiến thức rộng rãi hoàn toàn khôi phục nguyên thái đầu tiên.Nhưng thấy hắn ho nhẹ một tiếng, nhìn Phong Vân thực khoan hồng độ lượng nói:“Đầu tiên, bản hiệu trưởng thực vui mừng vì thiên phú của Phong Vân ngươi rất cao, điều này rất đáng để ca ngợi.Nhưng là, Lai Nhân học viện của chúng ta có quy củ nghiêm chỉnh , thiên phú cao thấp đều đối xử bình đẳng, đây là điều không thể thay đổi được .Thất tầng ảo ảnh tháp, chính là bị hai người các người phá hủy.Như vậy y theo quy củ thì hai người các ngươi phải bồi thường.Thất tầng ảo ảnh tháp là bảo vật, tổng giá trị là mười chín triệu bốn trăm ngàn kim tệ, mặc dù đã duy hộ cùng bảo dưỡng nhiều năm nhưng …..Phong Vân, từ giờ trở đi ngươi nợ Lai Nhân học viện mười chín triệu bốn trăm ngàn kim tệ, đặc chuẩn ngươi trong ba tháng phải hoàn thành, ba tháng sau nếu còn chưa thực hiện,thì sẽ phải bồi thường nhiều hơn nữa.”
Lỗ hổng nơi tháp Thất tầng ảo ảnh tháp a, vô cùng lợi hại, tại sao lại có thể bị linh lực hệ mộc hay ma thú phá hủy được ?
Không khí bên trong gian phòng trong nháy mắt trở nên trầm mặc.
Phong Vũ đứng một bên cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra , chậm rãi lắc lắc đầu, đi lên phía trước ôm lấy bả vai Phong Vân :“Không có việc gì, như thế này cũng tốt lắm rồi , đệ đệ của ta rất tuyệt.”
“Ta biết ta rất tuyệt mà .” Phong Vân mỉm cười.
Tinh quang trong mắt Phong Vân lấp lóe nhìn Hùng Mộc cùng Mạc Nhan,
còn giống như đang đợi sự khích lệ của bọn họ.Biểu tình hết sức uyển
chuyển phấn khích.
Lại nhìn xem Hoàng kim sư tử trong lòng Phong Vân một chút đi, nó cơ
hồ đang nghiến răng nghiến lợi muốn rống lên.Nhưng nhanh chóng bị Phong
Vân một phen bưng kín miệng.Đồng thời lấy ý thức đe dọa:“Ngươi dám lắm miệng, ta đem ngươi giết nhắm rượu ăn.”
Hoàng kim sư tử cơ hồ yếu đuối phẫn uất ngửa mặt lên trời thét dài trong lòng .
“Vậy tháp thất tầng ảo ảnh vì sao lại bị hủy?” Thật lâu sau trầm mặc , Mạc Nhan cố tình bỏ qua ánh mắt đòi sự khích lệ của Phong Vân , bất đắc dĩ nói.
“Ác, cái kia a, Mộc Mộc không ngồi lên cái ghế dựa trên đỉnh tháp, cứ như vậy …..” Phong Vân tinh giản quá trình.
Trầm mặc, trầm mặc, lại trầm mặc.
Nửa ngày sau, rốt cuộc vẫn là hiệu trưởng Mạc Nhan với vốn kiến thức rộng rãi hoàn toàn khôi phục nguyên thái đầu tiên.
Nhưng thấy hắn ho nhẹ một tiếng, nhìn Phong Vân thực khoan hồng độ lượng nói:“Đầu tiên, bản hiệu trưởng thực vui mừng vì thiên phú của Phong Vân ngươi
rất cao, điều này rất đáng để ca ngợi.Nhưng là, Lai Nhân học viện của
chúng ta có quy củ nghiêm chỉnh , thiên phú cao thấp đều đối xử bình
đẳng, đây là điều không thể thay đổi được .Thất tầng ảo ảnh tháp, chính
là bị hai người các người phá hủy.Như vậy y theo quy củ thì hai người
các ngươi phải bồi thường.Thất tầng ảo ảnh tháp là bảo vật, tổng giá trị là mười chín triệu bốn trăm ngàn kim tệ, mặc dù đã duy hộ cùng bảo
dưỡng nhiều năm nhưng …..Phong Vân, từ giờ trở đi ngươi nợ Lai Nhân học viện mười chín triệu bốn trăm ngàn kim tệ, đặc chuẩn ngươi trong ba
tháng phải hoàn thành, ba tháng sau nếu còn chưa thực hiện,thì sẽ phải
bồi thường nhiều hơn nữa.”
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Lỗ hổng nơi tháp Thất tầng ảo ảnh tháp a, vô cùng lợi hại, tại sao lại có thể bị linh lực hệ mộc hay ma thú phá hủy được ?Không khí bên trong gian phòng trong nháy mắt trở nên trầm mặc.Phong Vũ đứng một bên cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra , chậm rãi lắc lắc đầu, đi lên phía trước ôm lấy bả vai Phong Vân :“Không có việc gì, như thế này cũng tốt lắm rồi , đệ đệ của ta rất tuyệt.”“Ta biết ta rất tuyệt mà .” Phong Vân mỉm cười.Tinh quang trong mắt Phong Vân lấp lóe nhìn Hùng Mộc cùng Mạc Nhan, còn giống như đang đợi sự khích lệ của bọn họ.Biểu tình hết sức uyển chuyển phấn khích.Lại nhìn xem Hoàng kim sư tử trong lòng Phong Vân một chút đi, nó cơ hồ đang nghiến răng nghiến lợi muốn rống lên.Nhưng nhanh chóng bị Phong Vân một phen bưng kín miệng.Đồng thời lấy ý thức đe dọa:“Ngươi dám lắm miệng, ta đem ngươi giết nhắm rượu ăn.”Hoàng kim sư tử cơ hồ yếu đuối phẫn uất ngửa mặt lên trời thét dài trong lòng .“Vậy tháp thất tầng ảo ảnh vì sao lại bị hủy?” Thật lâu sau trầm mặc , Mạc Nhan cố tình bỏ qua ánh mắt đòi sự khích lệ của Phong Vân , bất đắc dĩ nói.“Ác, cái kia a, Mộc Mộc không ngồi lên cái ghế dựa trên đỉnh tháp, cứ như vậy …..” Phong Vân tinh giản quá trình.Trầm mặc, trầm mặc, lại trầm mặc.Nửa ngày sau, rốt cuộc vẫn là hiệu trưởng Mạc Nhan với vốn kiến thức rộng rãi hoàn toàn khôi phục nguyên thái đầu tiên.Nhưng thấy hắn ho nhẹ một tiếng, nhìn Phong Vân thực khoan hồng độ lượng nói:“Đầu tiên, bản hiệu trưởng thực vui mừng vì thiên phú của Phong Vân ngươi rất cao, điều này rất đáng để ca ngợi.Nhưng là, Lai Nhân học viện của chúng ta có quy củ nghiêm chỉnh , thiên phú cao thấp đều đối xử bình đẳng, đây là điều không thể thay đổi được .Thất tầng ảo ảnh tháp, chính là bị hai người các người phá hủy.Như vậy y theo quy củ thì hai người các ngươi phải bồi thường.Thất tầng ảo ảnh tháp là bảo vật, tổng giá trị là mười chín triệu bốn trăm ngàn kim tệ, mặc dù đã duy hộ cùng bảo dưỡng nhiều năm nhưng …..Phong Vân, từ giờ trở đi ngươi nợ Lai Nhân học viện mười chín triệu bốn trăm ngàn kim tệ, đặc chuẩn ngươi trong ba tháng phải hoàn thành, ba tháng sau nếu còn chưa thực hiện,thì sẽ phải bồi thường nhiều hơn nữa.”