Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 121: Thợ săn tiền thưởng (3)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Nhiều người biết được thân phận của Mộc Hoàng , việc này tuyệt đối không phải một chuyện tốt.Mộc Hoàng này vẫn còn mang thù với nàng. Về sau bảo linh lực của hắn khôi phục, thì khó mà tính sổ được.Nàng vẫn nói ra trước, nàng muốn tính sổ với hắn cũng không ít hơn Mộc Hoàng muốn tính sổ với nàng.Mộc Hoàng nghe thấy thế liền cúi đầu nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, trong mắt lạnh lùng lộ vẻ bén nhọn.Phong Vân thấy vậy ngẩng đầu cấp cho Mộc Hoàng một khuôn mặt tươi cười vô cùng sáng lạn , không tiếng động ý bảo, ngươi đại nhân đại lượng, không thể cùng tiểu nữ tử như ta so đo, ngươi khỏe mạnh như thế càng không thể cùng kẻ yếu như ta so đo nha~Mộc Hoàng gặp ánh mắt kia thì càng phát ra tia âm hiểm, người này cự nhiên lại cùng hắn đàm điều kiện.Ánh mặt trời sáng như ngọc, bao phủ chặt chẽ lần lượt ở trên hai người , một kẻ thì cúi đầu chăm chú nhìn, một kẻ thì ngửa đầu trưng ra khuôn mặt tươi cười, khung cảnh hòa hợp mà loá mắt như vậy hiện lên trong mắt người khác .“Ngươi thích Mộc Mộc.” Dương Vụ vẫn luôn không nói chuyện lúc này đột nhiên nhìn Phong Vân ném ra một câu.“Khụ khụ.” Phong Vân nuốt một ngụm nước miếng , kinh hãi mở to mắt quay đầu trừng mắt lườm Dương Vụ.Hắn có thể nhìn được ra điều này? Rất kinh khủng .Dương Vụ không trả lời, chính là tầm mắt kia, chính là sự khẳng định.Mà cùng với lời nói phiêu ra này, Phong Dương, Lâm Quỳnh, Phong Vũ, ba người sắc mặt cũng nháy mắt đủ mọi màu sắc đan vào nhau.Bọn họ nhất tề nhớ tới , Phong Vân vừa vào học viện liền có được mỹ danh sắc lang ăn hại.Thế nhưng Phong Vân luôn ôm lấy Mộc Hoàng.Ông trời…… Hai nam nhân ôm ôm ấp ấp nhau……Chẳng lẽ, chẳng lẽ Phong Vân hắn cự nhiên thật sự thích nam nhân?Gió nổi mây phun, Phong Vũ hoàn toàn không giữ nổi bình tĩnh .Tự nhiên, bị vài đạo tầm mắt cổ quái tập trung nhìn chằm chằm như vậy, Phong Vân cũng không giữ nổi bình tĩnh .Chính là như thế nào cũng vô pháp giải thích .Chỉ có người vốn nặng nề tức giận- Mộc Hoàng lúc này lại vô cùng bình tĩnh .Phong Vân thích hắn, ân, không sai.Tuy rằng hắn chán ghét nàng, bất quá hắn không cự tuyệt nàng thích hắn.Hắn là người cường đại như vậy, thích hắn là điều rất bình thường , đây là vinh quang của Phong Vân a .Mộc Hoàng tiêu tan hết sự tức giận , ánh mắt bình tĩnh .Lại nhìn đến Phong Vân cúi đầu thật thấp, không tiếng động biểu đạt , ta cho ngươi mặt mũi, ta chấp thuận cho ngươi thích ta.
Nhiều người biết được thân phận của Mộc Hoàng , việc này tuyệt đối không phải một chuyện tốt.
Mộc Hoàng này vẫn còn mang thù với nàng. Về sau bảo linh lực của hắn khôi phục, thì khó mà tính sổ được.
Nàng vẫn nói ra trước, nàng muốn tính sổ với hắn cũng không ít hơn Mộc Hoàng muốn tính sổ với nàng.
Mộc Hoàng nghe thấy thế liền cúi đầu nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, trong mắt lạnh lùng lộ vẻ bén nhọn.
Phong Vân thấy vậy ngẩng đầu cấp cho Mộc Hoàng một khuôn mặt tươi
cười vô cùng sáng lạn , không tiếng động ý bảo, ngươi đại nhân đại
lượng, không thể cùng tiểu nữ tử như ta so đo, ngươi khỏe mạnh như thế
càng không thể cùng kẻ yếu như ta so đo nha~
Mộc Hoàng gặp ánh mắt kia thì càng phát ra tia âm hiểm, người này cự nhiên lại cùng hắn đàm điều kiện.
Ánh mặt trời sáng như ngọc, bao phủ chặt chẽ lần lượt ở trên hai
người , một kẻ thì cúi đầu chăm chú nhìn, một kẻ thì ngửa đầu trưng ra
khuôn mặt tươi cười, khung cảnh hòa hợp mà loá mắt như vậy hiện lên
trong mắt người khác .
“Ngươi thích Mộc Mộc.” Dương Vụ vẫn luôn không nói chuyện lúc này đột nhiên nhìn Phong Vân ném ra một câu.
“Khụ khụ.” Phong Vân nuốt một ngụm nước miếng , kinh hãi mở to mắt quay đầu trừng mắt lườm Dương Vụ.
Hắn có thể nhìn được ra điều này? Rất kinh khủng .
Dương Vụ không trả lời, chính là tầm mắt kia, chính là sự khẳng định.
Mà cùng với lời nói phiêu ra này, Phong Dương, Lâm Quỳnh, Phong Vũ, ba người sắc mặt cũng nháy mắt đủ mọi màu sắc đan vào nhau.
Bọn họ nhất tề nhớ tới , Phong Vân vừa vào học viện liền có được mỹ danh sắc lang ăn hại.
Thế nhưng Phong Vân luôn ôm lấy Mộc Hoàng.Ông trời…… Hai nam nhân ôm ôm ấp ấp nhau……
Chẳng lẽ, chẳng lẽ Phong Vân hắn cự nhiên thật sự thích nam nhân?
Gió nổi mây phun, Phong Vũ hoàn toàn không giữ nổi bình tĩnh .
Tự nhiên, bị vài đạo tầm mắt cổ quái tập trung nhìn chằm chằm như
vậy, Phong Vân cũng không giữ nổi bình tĩnh .Chính là như thế nào cũng
vô pháp giải thích .Chỉ có người vốn nặng nề tức giận- Mộc Hoàng lúc này lại vô cùng bình tĩnh .
Phong Vân thích hắn, ân, không sai.Tuy rằng hắn chán ghét nàng, bất quá hắn không cự tuyệt nàng thích hắn.
Hắn là người cường đại như vậy, thích hắn là điều rất bình thường , đây là vinh quang của Phong Vân a .
Mộc Hoàng tiêu tan hết sự tức giận , ánh mắt bình tĩnh .
Lại nhìn đến Phong Vân cúi đầu thật thấp, không tiếng động biểu đạt , ta cho ngươi mặt mũi, ta chấp thuận cho ngươi thích ta.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Nhiều người biết được thân phận của Mộc Hoàng , việc này tuyệt đối không phải một chuyện tốt.Mộc Hoàng này vẫn còn mang thù với nàng. Về sau bảo linh lực của hắn khôi phục, thì khó mà tính sổ được.Nàng vẫn nói ra trước, nàng muốn tính sổ với hắn cũng không ít hơn Mộc Hoàng muốn tính sổ với nàng.Mộc Hoàng nghe thấy thế liền cúi đầu nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, trong mắt lạnh lùng lộ vẻ bén nhọn.Phong Vân thấy vậy ngẩng đầu cấp cho Mộc Hoàng một khuôn mặt tươi cười vô cùng sáng lạn , không tiếng động ý bảo, ngươi đại nhân đại lượng, không thể cùng tiểu nữ tử như ta so đo, ngươi khỏe mạnh như thế càng không thể cùng kẻ yếu như ta so đo nha~Mộc Hoàng gặp ánh mắt kia thì càng phát ra tia âm hiểm, người này cự nhiên lại cùng hắn đàm điều kiện.Ánh mặt trời sáng như ngọc, bao phủ chặt chẽ lần lượt ở trên hai người , một kẻ thì cúi đầu chăm chú nhìn, một kẻ thì ngửa đầu trưng ra khuôn mặt tươi cười, khung cảnh hòa hợp mà loá mắt như vậy hiện lên trong mắt người khác .“Ngươi thích Mộc Mộc.” Dương Vụ vẫn luôn không nói chuyện lúc này đột nhiên nhìn Phong Vân ném ra một câu.“Khụ khụ.” Phong Vân nuốt một ngụm nước miếng , kinh hãi mở to mắt quay đầu trừng mắt lườm Dương Vụ.Hắn có thể nhìn được ra điều này? Rất kinh khủng .Dương Vụ không trả lời, chính là tầm mắt kia, chính là sự khẳng định.Mà cùng với lời nói phiêu ra này, Phong Dương, Lâm Quỳnh, Phong Vũ, ba người sắc mặt cũng nháy mắt đủ mọi màu sắc đan vào nhau.Bọn họ nhất tề nhớ tới , Phong Vân vừa vào học viện liền có được mỹ danh sắc lang ăn hại.Thế nhưng Phong Vân luôn ôm lấy Mộc Hoàng.Ông trời…… Hai nam nhân ôm ôm ấp ấp nhau……Chẳng lẽ, chẳng lẽ Phong Vân hắn cự nhiên thật sự thích nam nhân?Gió nổi mây phun, Phong Vũ hoàn toàn không giữ nổi bình tĩnh .Tự nhiên, bị vài đạo tầm mắt cổ quái tập trung nhìn chằm chằm như vậy, Phong Vân cũng không giữ nổi bình tĩnh .Chính là như thế nào cũng vô pháp giải thích .Chỉ có người vốn nặng nề tức giận- Mộc Hoàng lúc này lại vô cùng bình tĩnh .Phong Vân thích hắn, ân, không sai.Tuy rằng hắn chán ghét nàng, bất quá hắn không cự tuyệt nàng thích hắn.Hắn là người cường đại như vậy, thích hắn là điều rất bình thường , đây là vinh quang của Phong Vân a .Mộc Hoàng tiêu tan hết sự tức giận , ánh mắt bình tĩnh .Lại nhìn đến Phong Vân cúi đầu thật thấp, không tiếng động biểu đạt , ta cho ngươi mặt mũi, ta chấp thuận cho ngươi thích ta.