Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 125: Thợ săn tiền thưởng (7)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Cái này giao cho ta, các ngươi đi giúp đội trưởng đi.” Gã mặt thẹo hung hăng nhổ ra một ngụm huyết, mặt mày đầy vẻ dữ tợn rút ra một thanh tam xoa kích cầm ở trên tay,hung hăng đi đến chỗ Dương Vụ.Trận này ai cũng có thể xem ra, Phong Vân chính là mấu chốt.Bắt Phong Vân hết thảy đều có thể hạ màn.Bắt không được Phong Vân, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.Gã mặt thẹo rõ ràng đang bị trọng thương, nhưng mà Dương Vụ vẫn chưa luyện được đến cấp linh tông, thế nên Dương Vụ không thể chắc chắn là liệu hắn có thể thắng được không nữa.“Phanh.” Tam xoa kích cùng Khai Thiên Phu ở giữa không trung ,gã mặt thẹo kia không muốn sống nữa rồi,hắn cuốn lấy Dương Vụ, liều mạng mà chiến đấu.Dương Vụ thấy vậy cũng đánh bạc với vận mệnh của chính mình, điên cuồng mà công kích lại.Hắn linh lực chưa đủ, nhìn không ra đến Phong Vân đó là cái gì công kích.Nhưng là, hắn có thể nhìn ra , chỉ cần gì khiến đối phương yếu sức như vậy một chút, thì cũng vẫn coi như là có hy vọng đi, còn nếu không thì hậu quả chính là tất cả bọn đều bị tiêu diệt .Hắn phải giúp Phong Vân chống cự lại ba người này, nhất định phải bám trụ.Ngọc lưu ly với vóc dáng thấp, nhoáng một cái đã đi đến chỗ đội trưởng bọn họ.“Ta đi.” Đứng bên cạnh Mộc Hoàng là Lâm Quỳnh, thấy vậy cưỡng chế chống đỡ một hơi tập tễnh xông lên.“Cùng nhau chiến đấu đi .” Đồng thời, Phong Vũ cùng Phong Dương nhất tề lên tiếng,cả hai cùng bị thương,nhưng vẫn muốn liều mạng ngăn chặn hai người kia.Mộc Hoàng không ngăn cản, cũng không thể ngăn cản nổi.Hắn chính là gắt gao nhìn Phong Vân.Lục sắc cùng khối màu đỏ hủy diệt không ngừng cướp đoạt lẫn nhau, ở trên bầu trời không ngừng giằng co chiến đấu.Lục sắc đi tới một chút,khối màu đỏ lập tức tiến lên cắn ngược trở lại.Khối màu đỏ tiến một chút, lục quang cũng lập tức điên cuồng vồ đến.
“Cái này giao cho ta, các ngươi đi giúp đội trưởng đi.” Gã mặt thẹo hung hăng nhổ ra một ngụm huyết, mặt mày đầy vẻ dữ tợn rút ra một
thanh tam xoa kích cầm ở trên tay,hung hăng đi đến chỗ Dương Vụ.
Trận này ai cũng có thể xem ra, Phong Vân chính là mấu chốt.Bắt Phong Vân hết thảy đều có thể hạ màn.Bắt không được Phong Vân, hậu quả thật
sự không thể tưởng tượng nổi.Gã mặt thẹo rõ ràng đang bị trọng thương,
nhưng mà Dương Vụ vẫn chưa luyện được đến cấp linh tông, thế nên Dương
Vụ không thể chắc chắn là liệu hắn có thể thắng được không nữa.
“Phanh.” Tam xoa kích cùng Khai Thiên Phu ở giữa không trung ,gã
mặt thẹo kia không muốn sống nữa rồi,hắn cuốn lấy Dương Vụ, liều mạng
mà chiến đấu.Dương Vụ thấy vậy cũng đánh bạc với vận mệnh của chính
mình, điên cuồng mà công kích lại.
Hắn linh lực chưa đủ, nhìn không ra đến Phong Vân đó là cái gì công
kích.Nhưng là, hắn có thể nhìn ra , chỉ cần gì khiến đối phương yếu sức
như vậy một chút, thì cũng vẫn coi như là có hy vọng đi, còn nếu không
thì hậu quả chính là tất cả bọn đều bị tiêu diệt .Hắn phải giúp Phong
Vân chống cự lại ba người này, nhất định phải bám trụ.
Ngọc lưu ly với vóc dáng thấp, nhoáng một cái đã đi đến chỗ đội trưởng bọn họ.
“Ta đi.” Đứng bên cạnh Mộc Hoàng là Lâm Quỳnh, thấy vậy cưỡng chế chống đỡ một hơi tập tễnh xông lên.
“Cùng nhau chiến đấu đi .” Đồng thời, Phong Vũ cùng Phong Dương nhất tề lên tiếng,cả hai cùng bị thương,nhưng vẫn muốn liều mạng ngăn chặn hai người kia.
Mộc Hoàng không ngăn cản, cũng không thể ngăn cản nổi.Hắn chính là gắt gao nhìn Phong Vân.
Lục sắc cùng khối màu đỏ hủy diệt không ngừng cướp đoạt lẫn nhau, ở trên bầu trời không ngừng giằng co chiến đấu.
Lục sắc đi tới một chút,khối màu đỏ lập tức tiến lên cắn ngược trở
lại.Khối màu đỏ tiến một chút, lục quang cũng lập tức điên cuồng vồ đến.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Cái này giao cho ta, các ngươi đi giúp đội trưởng đi.” Gã mặt thẹo hung hăng nhổ ra một ngụm huyết, mặt mày đầy vẻ dữ tợn rút ra một thanh tam xoa kích cầm ở trên tay,hung hăng đi đến chỗ Dương Vụ.Trận này ai cũng có thể xem ra, Phong Vân chính là mấu chốt.Bắt Phong Vân hết thảy đều có thể hạ màn.Bắt không được Phong Vân, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.Gã mặt thẹo rõ ràng đang bị trọng thương, nhưng mà Dương Vụ vẫn chưa luyện được đến cấp linh tông, thế nên Dương Vụ không thể chắc chắn là liệu hắn có thể thắng được không nữa.“Phanh.” Tam xoa kích cùng Khai Thiên Phu ở giữa không trung ,gã mặt thẹo kia không muốn sống nữa rồi,hắn cuốn lấy Dương Vụ, liều mạng mà chiến đấu.Dương Vụ thấy vậy cũng đánh bạc với vận mệnh của chính mình, điên cuồng mà công kích lại.Hắn linh lực chưa đủ, nhìn không ra đến Phong Vân đó là cái gì công kích.Nhưng là, hắn có thể nhìn ra , chỉ cần gì khiến đối phương yếu sức như vậy một chút, thì cũng vẫn coi như là có hy vọng đi, còn nếu không thì hậu quả chính là tất cả bọn đều bị tiêu diệt .Hắn phải giúp Phong Vân chống cự lại ba người này, nhất định phải bám trụ.Ngọc lưu ly với vóc dáng thấp, nhoáng một cái đã đi đến chỗ đội trưởng bọn họ.“Ta đi.” Đứng bên cạnh Mộc Hoàng là Lâm Quỳnh, thấy vậy cưỡng chế chống đỡ một hơi tập tễnh xông lên.“Cùng nhau chiến đấu đi .” Đồng thời, Phong Vũ cùng Phong Dương nhất tề lên tiếng,cả hai cùng bị thương,nhưng vẫn muốn liều mạng ngăn chặn hai người kia.Mộc Hoàng không ngăn cản, cũng không thể ngăn cản nổi.Hắn chính là gắt gao nhìn Phong Vân.Lục sắc cùng khối màu đỏ hủy diệt không ngừng cướp đoạt lẫn nhau, ở trên bầu trời không ngừng giằng co chiến đấu.Lục sắc đi tới một chút,khối màu đỏ lập tức tiến lên cắn ngược trở lại.Khối màu đỏ tiến một chút, lục quang cũng lập tức điên cuồng vồ đến.