Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 132: Phiền toái không ngừng (6)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Cuối cùng, cơ hồ cười không thấy cái mũi cùng ánh mắt.“Ngươi muốn lấy hết sao?” Mộc Hoàng đứng ở một bên, thấy vậy thật sâu nhíu mày trầm giọng nói.“Thời điểm trên lưng nhiều nợ nần như vậy mà không thu được sao .” Phong Vân trả lời rõ ràng lưu loát.Mười mấy triệu, mà số lượng ở đây nhỏ mà thôi, ta tuyệt đối không trả nợ đủ a.Mộc Hoàng không thèm để ý tới Phong Vân tham tài, chỉ nhìn chằm chằm Phong Vân chậm rãi nói:“Ngươi thực sự tin là ta sẽ không giết người nhà của ngươi?”Cư nhiên tại cái thời điểm kia đem người nhà của nàng phó thác cho hắn.Nàng nhận định hắn mai sau thực sẽ không tính sổ với bọn họ sao?Phong Vân nghe thấy lời nói của Mộc Hoàng thì khẽ nhíu mày, khi đó lời nói so với ý thức còn mau hơn , liền như vậy thốt ra , bất quá……“Hắc hắc, ngươi là người cao ngạo a, chắc là sẽ không đến mức làm như thế .” Phong Vân tươi cười đầy mặt.Mộc Hoàng nghe Phong Vân lời này, mi sắc thâm thâm, không phản bác cũng không mở miệng.Này không phải lời nói hắn muốn nghe.Bất quá, hắn cũng không biết hắn muốn nghe cái dạng lời nói gì đây~.“Đúng rồi, thương thế của ngươi thế nào?” Phong Vân nháy mắt thăm hỏi khi thấy Mộc Hoàng mang huyết nơi khóe miệng.Mặc dù có thủ trạc, nhưng Mộc Hoàng khẳng định có bị thương.Mộc Hoàng nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, khốc khốc lắc đầu.

Cuối cùng, cơ hồ cười không thấy cái mũi cùng ánh mắt.

“Ngươi muốn lấy hết sao?” Mộc Hoàng đứng ở một bên, thấy vậy thật sâu nhíu mày trầm giọng nói.

“Thời điểm trên lưng nhiều nợ nần như vậy mà không thu được sao .” Phong Vân trả lời rõ ràng lưu loát.

Mười mấy triệu, mà số lượng ở đây nhỏ mà thôi, ta tuyệt đối không trả nợ đủ a.

Mộc Hoàng không thèm để ý tới Phong Vân tham tài, chỉ nhìn chằm chằm Phong Vân chậm rãi nói:“Ngươi thực sự tin là ta sẽ không giết người nhà của ngươi?”

Cư nhiên tại cái thời điểm kia đem người nhà của nàng phó thác cho hắn.

Nàng nhận định hắn mai sau thực sẽ không tính sổ với bọn họ sao?

Phong Vân nghe thấy lời nói của Mộc Hoàng thì khẽ nhíu mày, khi đó
lời nói so với ý thức còn mau hơn , liền như vậy thốt ra , bất quá……

“Hắc hắc, ngươi là người cao ngạo a, chắc là sẽ không đến mức làm như thế .” Phong Vân tươi cười đầy mặt.

Mộc Hoàng nghe Phong Vân lời này, mi sắc thâm thâm, không phản bác cũng không mở miệng.

Này không phải lời nói hắn muốn nghe.Bất quá, hắn cũng không biết hắn muốn nghe cái dạng lời nói gì đây~.

“Đúng rồi, thương thế của ngươi thế nào?” Phong Vân nháy mắt thăm hỏi khi thấy Mộc Hoàng mang huyết nơi khóe miệng.

Mặc dù có thủ trạc, nhưng Mộc Hoàng khẳng định có bị thương.Mộc Hoàng nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, khốc khốc lắc đầu.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Cuối cùng, cơ hồ cười không thấy cái mũi cùng ánh mắt.“Ngươi muốn lấy hết sao?” Mộc Hoàng đứng ở một bên, thấy vậy thật sâu nhíu mày trầm giọng nói.“Thời điểm trên lưng nhiều nợ nần như vậy mà không thu được sao .” Phong Vân trả lời rõ ràng lưu loát.Mười mấy triệu, mà số lượng ở đây nhỏ mà thôi, ta tuyệt đối không trả nợ đủ a.Mộc Hoàng không thèm để ý tới Phong Vân tham tài, chỉ nhìn chằm chằm Phong Vân chậm rãi nói:“Ngươi thực sự tin là ta sẽ không giết người nhà của ngươi?”Cư nhiên tại cái thời điểm kia đem người nhà của nàng phó thác cho hắn.Nàng nhận định hắn mai sau thực sẽ không tính sổ với bọn họ sao?Phong Vân nghe thấy lời nói của Mộc Hoàng thì khẽ nhíu mày, khi đó lời nói so với ý thức còn mau hơn , liền như vậy thốt ra , bất quá……“Hắc hắc, ngươi là người cao ngạo a, chắc là sẽ không đến mức làm như thế .” Phong Vân tươi cười đầy mặt.Mộc Hoàng nghe Phong Vân lời này, mi sắc thâm thâm, không phản bác cũng không mở miệng.Này không phải lời nói hắn muốn nghe.Bất quá, hắn cũng không biết hắn muốn nghe cái dạng lời nói gì đây~.“Đúng rồi, thương thế của ngươi thế nào?” Phong Vân nháy mắt thăm hỏi khi thấy Mộc Hoàng mang huyết nơi khóe miệng.Mặc dù có thủ trạc, nhưng Mộc Hoàng khẳng định có bị thương.Mộc Hoàng nhìn Phong Vân liếc mắt một cái, khốc khốc lắc đầu.

Chương 132: Phiền toái không ngừng (6)