Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 155: Đại lục truy nã (5)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Ngày đó,khi thất tầng ảo ảnh tháp kia bị phá hủy,hắn cùng Mạc Nhan đều là linh vương thất cấp , như thế nào lại không có khả năng nhìn ra ở bên trong là miêu nị,không nhìn ra được lai lịch của sư tử kia.Nhưng bọn họ đã không nói ra , ngược lại sau khi Phong Vân vượt qua được thất tầng ảo ảnh tháp đó thì bắt Phong Vân phải bồi hoàn thiệt hại.Bọn họ tưởng như thế có thể ngăn chặn mũi nhọn của Phong Vân , làm cho Phong Vân có thể trầm ổn hơn, cứ thế vô thanh vô thức mà tu luyện cho tốt, tranh thủ thời gian không có thế lực nào ràng buộc , để đạt tới cấp bậc cao hơn.Mà hiển nhiên tại khởi điểm đó, năng lực của Phong Vân không được tốt cho lắm.Nhưng lúc này đây, trước mặt nhiều đệ tử như vậy , Phong Vân lại phô trương ra hết tất thảy,như vậy che dấu cũng chẳng còn tác dụng gì.Hiện tại bọn họ có muốn che giấu thiên phú cùng năng lực của Phong Vân,thì cũng đành bất lực rồi .Bây giờ , tầm mắt của các quốc gia lân cận đều tập trung tất cả vào Phong Vân .Bọn họ cơ hồ đều nghĩ rằng, chỉ cần Phong Vân đến.Các thế lực lớn đều muốn một là mượn sức, hai chính là hủy diệt.Không chiếm được liền hủy diệt, cường nhân mà không thể kiểm soát được , cũng như không biết sẽ rơi vào tay ai thì tiêu diệt là tốt nhất.“Thông tri cho Lâm Quỳnh, làm cho hắn hảo hảo an trí Phong Vân một chút , đứa nhỏ có tiềm lực như vậy , ta không muốn sẽ bị hủy đi như vậy.” Mạc Nhan nhìn lên bầu trời, âm thầm nói.“Hảo .”Gió đêm lạnh lẽo, ngọn cây sàn sạt rung động.Mà lúc này tại ngoại thành kinh đô ,Phong Vân hiển nhiên còn chưa biết mọi thứ đang biến hóa một cách nhanh chóng.Ánh sáng mặt trời tỏa ra, lung linh cả một vùng.“Rốt cục đến thành Phi Điểu.” Cọ xát hơn nửa tháng,từ khu rừng rậm lớn nhất cuối cùng Phong Vân đã đến được kinh thành – Phi Điểu thành.Từ nơi này, mới bắt đầu tiến vào Lai Nhân phồn hoa.“Hôm nay rốt cục cũng được một giấc ngủ ngon rồi .”“Tâm rốt cục cũng được bình tĩnh trở lại .”“Đúng vậy, chúng ta cũng là……”

Ngày đó,khi thất tầng ảo ảnh tháp kia bị phá hủy,hắn cùng Mạc Nhan
đều là linh vương thất cấp , như thế nào lại không có khả năng nhìn ra ở bên trong là miêu nị,không nhìn ra được lai lịch của sư tử kia.

Nhưng bọn họ đã không nói ra , ngược lại sau khi Phong Vân vượt qua
được thất tầng ảo ảnh tháp đó thì bắt Phong Vân phải bồi hoàn thiệt
hại.Bọn họ tưởng như thế có thể ngăn chặn mũi nhọn của Phong Vân , làm
cho Phong Vân có thể trầm ổn hơn, cứ thế vô thanh vô thức mà tu luyện
cho tốt, tranh thủ thời gian không có thế lực nào ràng buộc , để đạt tới cấp bậc cao hơn.

Mà hiển nhiên tại khởi điểm đó, năng lực của Phong Vân không được tốt cho lắm.

Nhưng lúc này đây, trước mặt nhiều đệ tử như vậy , Phong Vân lại phô
trương ra hết tất thảy,như vậy che dấu cũng chẳng còn tác dụng gì.Hiện
tại bọn họ có muốn che giấu thiên phú cùng năng lực của Phong Vân,thì
cũng đành bất lực rồi .

Bây giờ , tầm mắt của các quốc gia lân cận đều tập trung tất cả vào Phong Vân .

Bọn họ cơ hồ đều nghĩ rằng, chỉ cần Phong Vân đến.Các thế lực lớn đều muốn một là mượn sức, hai chính là hủy diệt.Không chiếm được liền hủy
diệt, cường nhân mà không thể kiểm soát được , cũng như không biết sẽ
rơi vào tay ai thì tiêu diệt là tốt nhất.

“Thông tri cho Lâm Quỳnh, làm cho hắn hảo hảo an trí Phong Vân một chút , đứa nhỏ có tiềm lực như vậy , ta không muốn sẽ bị hủy đi như
vậy.” Mạc Nhan nhìn lên bầu trời, âm thầm nói.

“Hảo .”

Gió đêm lạnh lẽo, ngọn cây sàn sạt rung động.

Mà lúc này tại ngoại thành kinh đô ,Phong Vân hiển nhiên còn chưa biết mọi thứ đang biến hóa một cách nhanh chóng.

Ánh sáng mặt trời tỏa ra, lung linh cả một vùng.

“Rốt cục đến thành Phi Điểu.” Cọ xát hơn nửa tháng,từ khu rừng rậm lớn nhất cuối cùng Phong Vân đã đến được kinh thành – Phi Điểu thành.

Từ nơi này, mới bắt đầu tiến vào Lai Nhân phồn hoa.

“Hôm nay rốt cục cũng được một giấc ngủ ngon rồi .”

“Tâm rốt cục cũng được bình tĩnh trở lại .”

“Đúng vậy, chúng ta cũng là……”

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Ngày đó,khi thất tầng ảo ảnh tháp kia bị phá hủy,hắn cùng Mạc Nhan đều là linh vương thất cấp , như thế nào lại không có khả năng nhìn ra ở bên trong là miêu nị,không nhìn ra được lai lịch của sư tử kia.Nhưng bọn họ đã không nói ra , ngược lại sau khi Phong Vân vượt qua được thất tầng ảo ảnh tháp đó thì bắt Phong Vân phải bồi hoàn thiệt hại.Bọn họ tưởng như thế có thể ngăn chặn mũi nhọn của Phong Vân , làm cho Phong Vân có thể trầm ổn hơn, cứ thế vô thanh vô thức mà tu luyện cho tốt, tranh thủ thời gian không có thế lực nào ràng buộc , để đạt tới cấp bậc cao hơn.Mà hiển nhiên tại khởi điểm đó, năng lực của Phong Vân không được tốt cho lắm.Nhưng lúc này đây, trước mặt nhiều đệ tử như vậy , Phong Vân lại phô trương ra hết tất thảy,như vậy che dấu cũng chẳng còn tác dụng gì.Hiện tại bọn họ có muốn che giấu thiên phú cùng năng lực của Phong Vân,thì cũng đành bất lực rồi .Bây giờ , tầm mắt của các quốc gia lân cận đều tập trung tất cả vào Phong Vân .Bọn họ cơ hồ đều nghĩ rằng, chỉ cần Phong Vân đến.Các thế lực lớn đều muốn một là mượn sức, hai chính là hủy diệt.Không chiếm được liền hủy diệt, cường nhân mà không thể kiểm soát được , cũng như không biết sẽ rơi vào tay ai thì tiêu diệt là tốt nhất.“Thông tri cho Lâm Quỳnh, làm cho hắn hảo hảo an trí Phong Vân một chút , đứa nhỏ có tiềm lực như vậy , ta không muốn sẽ bị hủy đi như vậy.” Mạc Nhan nhìn lên bầu trời, âm thầm nói.“Hảo .”Gió đêm lạnh lẽo, ngọn cây sàn sạt rung động.Mà lúc này tại ngoại thành kinh đô ,Phong Vân hiển nhiên còn chưa biết mọi thứ đang biến hóa một cách nhanh chóng.Ánh sáng mặt trời tỏa ra, lung linh cả một vùng.“Rốt cục đến thành Phi Điểu.” Cọ xát hơn nửa tháng,từ khu rừng rậm lớn nhất cuối cùng Phong Vân đã đến được kinh thành – Phi Điểu thành.Từ nơi này, mới bắt đầu tiến vào Lai Nhân phồn hoa.“Hôm nay rốt cục cũng được một giấc ngủ ngon rồi .”“Tâm rốt cục cũng được bình tĩnh trở lại .”“Đúng vậy, chúng ta cũng là……”

Chương 155: Đại lục truy nã (5)