Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 196: Đánh tới cửa (5)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Rất nhiều hạ nhân đều bị đuổi ra ngoài? Lại cho rất nhiều tiền? Mộc Hoàng nghe nhíu nhíu mày, ý tứ này……“Phong Vân , là Phong Vân sao?” Mà vào lúc này, một người từ xa nhẹ giọng kêu lên.Phong Vân ngẩng đầu vừa thấy, là Phí Mục tướng quân.Vị Phí Mục tướng quân kia thấy Phong Vân, lập tức quay đầu ngựa bước đi, làm ra vẻ không quen biết Phong Vân .Nhưng ngay sau đó lại nói rất nhanh :“Đi mau, là Phượng Hoàng thành chủ của Thánh Linh cung tự mình dẫn người đến, ngay cả hoàng cung đều bị hủy hoại một nửa, hiện tại tung tích của quốc chủ cũng không biết, ngươi chạy mau đi .”Dứt lời, tiêu sái rời đi .“Thanh Huyền sao .” Phong Vân nghe thế đã có thể khẳng định đáp án của mình, trong lúc nhất thời lửa giận cơ hồ tăng vọt.Hảo, Thanh Huyền, hảo cho thành chủ Thanh Huyền.Xoay người, Phong Vân như một cỗ hỏa diễm hướng theo phương hướng Phượng Hoàng thành mà đi tới.Ăn miếng trả miếng, Phong Vân ta nhất định phải ăn miếng trả miếng.Phượng Hoàng thành, lúc này đây không phải ngươi chết thì chính là ta mất mạng.“Phong Vân .” Mộc Hoàng thấy vậy cũng không thể làm giảm bớt sự cuồng nộ của Phong Vân , chỉ có thể trơ mắt nhìn Phong Vân gào thét mà đi.“Mau đi cùng nàng.” Mộc Hoàng lúc này hướng hoàng kim sư tử hô một câu, ngay sau đó cũng nhanh chân đuổi theo Phong Vân .Phong Vân rõ ràng là muốn đi chống lại cả Phượng Hoàng thành, thế nhưng tâm trạng cùng năng lực hiện nay của nàng thì thật……Gió thổi mây bay, rõ ràng là thời tiết của mùa hè , lại có cảm giác lạnh như băng.Có vẻ như nỗi tức giận của Phong Vân đã lên tới tận trời xanh.Hai ngày trôi qua nhưng vẫn không giảm bớt được lửa giận bùng lên như bão táp của Phong Vân, hơn thế nữa tức giận càng bạo phát mãnh liệt hơn.Cuối cùng cũng đến nơi.Phong Vân mạnh mẽ dừng bước trước quý phủ của thành chủ Phượng Hoàng thành , nàng giống như mây đỏ hiện ra, hơi thở bén nhọn trực tiếp bao phủ toàn bộ thành phủ.“Thanh Huyền, lăn ra đây cho ta.” Một tiếng quát lớn, thanh âm khiến người người khiếp sợ.Những người buôn bán đi lại trên đường đều bị kinh hô bởi tiếng hét đó, nhất tề dừng cước bộ lại nhìn về phía Phong Vân.

Rất nhiều hạ nhân đều bị đuổi ra ngoài? Lại cho rất nhiều tiền? Mộc Hoàng nghe nhíu nhíu mày, ý tứ này……

“Phong Vân , là Phong Vân sao?” Mà vào lúc này, một người từ xa nhẹ giọng kêu lên.

Phong Vân ngẩng đầu vừa thấy, là Phí Mục tướng quân.

Vị Phí Mục tướng quân kia thấy Phong Vân, lập tức quay đầu ngựa bước đi, làm ra vẻ không quen biết Phong Vân .

Nhưng ngay sau đó lại nói rất nhanh :“Đi mau, là Phượng Hoàng
thành chủ của Thánh Linh cung tự mình dẫn người đến, ngay cả hoàng cung
đều bị hủy hoại một nửa, hiện tại tung tích của quốc chủ cũng không
biết, ngươi chạy mau đi .”

Dứt lời, tiêu sái rời đi .

“Thanh Huyền sao .” Phong Vân nghe thế đã có thể khẳng định đáp án của mình, trong lúc nhất thời lửa giận cơ hồ tăng vọt.

Hảo, Thanh Huyền, hảo cho thành chủ Thanh Huyền.

Xoay người, Phong Vân như một cỗ hỏa diễm hướng theo phương hướng Phượng Hoàng thành mà đi tới.

Ăn miếng trả miếng, Phong Vân ta nhất định phải ăn miếng trả
miếng.Phượng Hoàng thành, lúc này đây không phải ngươi chết thì chính là ta mất mạng.

“Phong Vân .” Mộc Hoàng thấy vậy cũng không thể làm giảm bớt sự cuồng nộ của Phong Vân , chỉ có thể trơ mắt nhìn Phong Vân gào thét mà đi.

“Mau đi cùng nàng.” Mộc Hoàng lúc này hướng hoàng kim sư tử hô một câu, ngay sau đó cũng nhanh chân đuổi theo Phong Vân .

Phong Vân rõ ràng là muốn đi chống lại cả Phượng Hoàng thành, thế nhưng tâm trạng cùng năng lực hiện nay của nàng thì thật……

Gió thổi mây bay, rõ ràng là thời tiết của mùa hè , lại có cảm giác
lạnh như băng.Có vẻ như nỗi tức giận của Phong Vân đã lên tới tận trời
xanh.

Hai ngày trôi qua nhưng vẫn không giảm bớt được lửa giận bùng lên
như bão táp của Phong Vân, hơn thế nữa tức giận càng bạo phát mãnh liệt
hơn.

Cuối cùng cũng đến nơi.

Phong Vân mạnh mẽ dừng bước trước quý phủ của thành chủ Phượng Hoàng thành , nàng giống như mây đỏ hiện ra, hơi thở bén nhọn trực tiếp bao
phủ toàn bộ thành phủ.

“Thanh Huyền, lăn ra đây cho ta.” Một tiếng quát lớn, thanh âm khiến người người khiếp sợ.

Những người buôn bán đi lại trên đường đều bị kinh hô bởi tiếng hét đó, nhất tề dừng cước bộ lại nhìn về phía Phong Vân.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Rất nhiều hạ nhân đều bị đuổi ra ngoài? Lại cho rất nhiều tiền? Mộc Hoàng nghe nhíu nhíu mày, ý tứ này……“Phong Vân , là Phong Vân sao?” Mà vào lúc này, một người từ xa nhẹ giọng kêu lên.Phong Vân ngẩng đầu vừa thấy, là Phí Mục tướng quân.Vị Phí Mục tướng quân kia thấy Phong Vân, lập tức quay đầu ngựa bước đi, làm ra vẻ không quen biết Phong Vân .Nhưng ngay sau đó lại nói rất nhanh :“Đi mau, là Phượng Hoàng thành chủ của Thánh Linh cung tự mình dẫn người đến, ngay cả hoàng cung đều bị hủy hoại một nửa, hiện tại tung tích của quốc chủ cũng không biết, ngươi chạy mau đi .”Dứt lời, tiêu sái rời đi .“Thanh Huyền sao .” Phong Vân nghe thế đã có thể khẳng định đáp án của mình, trong lúc nhất thời lửa giận cơ hồ tăng vọt.Hảo, Thanh Huyền, hảo cho thành chủ Thanh Huyền.Xoay người, Phong Vân như một cỗ hỏa diễm hướng theo phương hướng Phượng Hoàng thành mà đi tới.Ăn miếng trả miếng, Phong Vân ta nhất định phải ăn miếng trả miếng.Phượng Hoàng thành, lúc này đây không phải ngươi chết thì chính là ta mất mạng.“Phong Vân .” Mộc Hoàng thấy vậy cũng không thể làm giảm bớt sự cuồng nộ của Phong Vân , chỉ có thể trơ mắt nhìn Phong Vân gào thét mà đi.“Mau đi cùng nàng.” Mộc Hoàng lúc này hướng hoàng kim sư tử hô một câu, ngay sau đó cũng nhanh chân đuổi theo Phong Vân .Phong Vân rõ ràng là muốn đi chống lại cả Phượng Hoàng thành, thế nhưng tâm trạng cùng năng lực hiện nay của nàng thì thật……Gió thổi mây bay, rõ ràng là thời tiết của mùa hè , lại có cảm giác lạnh như băng.Có vẻ như nỗi tức giận của Phong Vân đã lên tới tận trời xanh.Hai ngày trôi qua nhưng vẫn không giảm bớt được lửa giận bùng lên như bão táp của Phong Vân, hơn thế nữa tức giận càng bạo phát mãnh liệt hơn.Cuối cùng cũng đến nơi.Phong Vân mạnh mẽ dừng bước trước quý phủ của thành chủ Phượng Hoàng thành , nàng giống như mây đỏ hiện ra, hơi thở bén nhọn trực tiếp bao phủ toàn bộ thành phủ.“Thanh Huyền, lăn ra đây cho ta.” Một tiếng quát lớn, thanh âm khiến người người khiếp sợ.Những người buôn bán đi lại trên đường đều bị kinh hô bởi tiếng hét đó, nhất tề dừng cước bộ lại nhìn về phía Phong Vân.

Chương 196: Đánh tới cửa (5)