Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 218: Đế quân Mộc Hoàng (1)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Ầm ầm.” Ánh sáng chiếu rọi cả trời cao, nghiêng trời lệch đất.Phong Vân nghiêng ngả, lảo đảo đi về hướng này, xa xa chỉ thấy hai cỗ linh lực cường đại phóng lên cao, giống như hỏa tinh chạm vào địa cầu, gây ra cuộc chiến giữa hai hành tinh.Cát bay đá lở, những dòng khí lưu chuyển quay cuồng.Hết thảy chung quanh đều biến thành tro bụi.Phong Vân ở xa như vậy, cũng bị dòng khí cường đại đối nghịch kia làm cho té ngã.Cùng với nó là quả cầu linh lực màu vàng óng, ở trên bầu trời cả hai đang làm suy yếu lẫn nhau.Song linh lực của hoàng kim sư tử đã không còn có thể chống trọi lại linh lực của mười đại linh hoàng kia.Trận thế bảo hộ cho Mộc Hoàng, đã có những vết nứt vỡ, đang dần dần được mở ra.Mộc Hoàng cùng hoàng kim sư tử đã bị bại lộ hoàn toàn.“Sát.” Bảy vị linh hoàng theo ở phía sau,nhìn thấy trận thế đã bị phá vỡ, thừa thắng xông lên, mỗi người một trưởng lực , liên kết cùng nhau để có thể phá vỡ hoàn toàn thế trận.Trong khoảnh khắc, quả cầu linh lực kia bay vọt lên cao, trong nháy mắt lại càng phát triển to ra, hùng hổ áp chế linh lực của hoàng kim sư tử, hướng tới đầu của Mộc Hoàng mà đánh tới.“Mộc Mộc.” Phong Vân quá sợ hãi, mạnh mẽ di chuyển thân mình về phía trước.Nhưng mà, vết thương trên người nàng đang lan rộng, có thể sẽ có nhiều hơn.Chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn quả cầu linh lực kia, hướng thẳng về phía Mộc Hoàng cùng hoàng kim sư tử.Hoàng kim sư tử cho dù có dốc toàn lực cũng không cản trở được , không biết làm gì hơn chỉ có thể hét to với Mộc Hoàng :“Ta không thể bảo hộ cho ngươi được nữa rồi .”Hét xong, gần trong gang tấc khi đồi diện với quả cầu linh lực,nó vụt bay ra khỏi tầm phóng của quả cầu linh lực.

“Ầm ầm.” Ánh sáng chiếu rọi cả trời cao, nghiêng trời lệch đất.

Phong Vân nghiêng ngả, lảo đảo đi về hướng này, xa xa chỉ thấy hai
cỗ linh lực cường đại phóng lên cao, giống như hỏa tinh chạm vào địa
cầu, gây ra cuộc chiến giữa hai hành tinh.

Cát bay đá lở, những dòng khí lưu chuyển quay cuồng.

Hết thảy chung quanh đều biến thành tro bụi.

Phong Vân ở xa như vậy, cũng bị dòng khí cường đại đối nghịch kia làm cho té ngã.

Cùng với nó là quả cầu linh lực màu vàng óng, ở trên bầu trời cả hai đang làm suy yếu lẫn nhau.

Song linh lực của hoàng kim sư tử đã không còn có thể chống trọi lại
linh lực của mười đại linh hoàng kia.Trận thế bảo hộ cho Mộc Hoàng, đã
có những vết nứt vỡ, đang dần dần được mở ra.

Mộc Hoàng cùng hoàng kim sư tử đã bị bại lộ hoàn toàn.

“Sát.” Bảy vị linh hoàng theo ở phía sau,nhìn thấy trận thế đã bị phá vỡ, thừa thắng xông lên, mỗi người một trưởng lực , liên kết
cùng nhau để có thể phá vỡ hoàn toàn thế trận.

Trong khoảnh khắc, quả cầu linh lực kia bay vọt lên cao, trong nháy
mắt lại càng phát triển to ra, hùng hổ áp chế linh lực của hoàng kim sư
tử, hướng tới đầu của Mộc Hoàng mà đánh tới.

“Mộc Mộc.” Phong Vân quá sợ hãi, mạnh mẽ di chuyển thân mình về phía trước.

Nhưng mà, vết thương trên người nàng đang lan rộng, có thể sẽ có nhiều hơn.

Chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn quả cầu linh lực kia, hướng thẳng về phía Mộc Hoàng cùng hoàng kim sư tử.

Hoàng kim sư tử cho dù có dốc toàn lực cũng không cản trở được , không biết làm gì hơn chỉ có thể hét to với Mộc Hoàng :“Ta không thể bảo hộ cho ngươi được nữa rồi .”

Hét xong, gần trong gang tấc khi đồi diện với quả cầu linh lực,nó vụt bay ra khỏi tầm phóng của quả cầu linh lực.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Ầm ầm.” Ánh sáng chiếu rọi cả trời cao, nghiêng trời lệch đất.Phong Vân nghiêng ngả, lảo đảo đi về hướng này, xa xa chỉ thấy hai cỗ linh lực cường đại phóng lên cao, giống như hỏa tinh chạm vào địa cầu, gây ra cuộc chiến giữa hai hành tinh.Cát bay đá lở, những dòng khí lưu chuyển quay cuồng.Hết thảy chung quanh đều biến thành tro bụi.Phong Vân ở xa như vậy, cũng bị dòng khí cường đại đối nghịch kia làm cho té ngã.Cùng với nó là quả cầu linh lực màu vàng óng, ở trên bầu trời cả hai đang làm suy yếu lẫn nhau.Song linh lực của hoàng kim sư tử đã không còn có thể chống trọi lại linh lực của mười đại linh hoàng kia.Trận thế bảo hộ cho Mộc Hoàng, đã có những vết nứt vỡ, đang dần dần được mở ra.Mộc Hoàng cùng hoàng kim sư tử đã bị bại lộ hoàn toàn.“Sát.” Bảy vị linh hoàng theo ở phía sau,nhìn thấy trận thế đã bị phá vỡ, thừa thắng xông lên, mỗi người một trưởng lực , liên kết cùng nhau để có thể phá vỡ hoàn toàn thế trận.Trong khoảnh khắc, quả cầu linh lực kia bay vọt lên cao, trong nháy mắt lại càng phát triển to ra, hùng hổ áp chế linh lực của hoàng kim sư tử, hướng tới đầu của Mộc Hoàng mà đánh tới.“Mộc Mộc.” Phong Vân quá sợ hãi, mạnh mẽ di chuyển thân mình về phía trước.Nhưng mà, vết thương trên người nàng đang lan rộng, có thể sẽ có nhiều hơn.Chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn quả cầu linh lực kia, hướng thẳng về phía Mộc Hoàng cùng hoàng kim sư tử.Hoàng kim sư tử cho dù có dốc toàn lực cũng không cản trở được , không biết làm gì hơn chỉ có thể hét to với Mộc Hoàng :“Ta không thể bảo hộ cho ngươi được nữa rồi .”Hét xong, gần trong gang tấc khi đồi diện với quả cầu linh lực,nó vụt bay ra khỏi tầm phóng của quả cầu linh lực.

Chương 218: Đế quân Mộc Hoàng (1)