Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 239: Đại tẩu nhĩ hảo (5)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Đi.” Nơi đây không nên ở lại lâu, Phong Vân xem xét mọi nơi không có gì khác thường, lập tức trầm giọng nói, nhanh chóng đi đến cửa mật thất .Hành lang mật thất quanh co mà khúc khuỷu, tưởng gần mà lại kéo dài tới xa xa, quyền đầu đại tinh thạch được khảm ở trên vách tường, tản ra ánh sáng quang mang.Tiểu Thực quấn quanh cổ tay Phong Vân , trên vai là tiểu hoàng kim, cẩn thận đi vào.Hành lang trống trải, yên tĩnh không có tiếng động.Mật thất quá sâu, người thường chắc cũng không có ai tiến vào, Phong Vân một đường đi tới mà cũng không đụng phải người nào.Quả là ngạc nhiên đến cổ quái , một người cũng không có, thực mất mặt.Tiểu Thực giơ giơ đầu hoa nhỏ, oán giận.Không có người còn không tốt, Tiểu Thực ngươi càng ngày càng biến thái , Phong Vân dùng đầu ngón tay dí vào vào đầu Tiểu Thực một chút.Tiểu Thực này rất kì diệu, lớn lên lại thành sáu cánh hoa, thật giống với bạch tuộc , thích nhất là lúc nó vung hết các tay, quật ngã đối thủ.Thật không biết nó học được cái đó ở đâu, nàng rõ ràng dưỡng nó thành một hoa nhân xinh đẹp .Vân Vân , ta chán ghét ngươi, dám khi dễ ta…… A……Tiểu Thực hoa đầu uốn éo, hai phiến lá chính sáp lại gần thắt lưng của Phong Vân mà kêu gào, Phong Vân vừa vặn di chuyển tránh khỏi hoa trảo của nó.Đi qua một góc hành lang , nàng sai Tiểu Thực đi trước làm nhiệm vụ thám thính kiêm bảo hộ.Chỉ cần trước mặt bọn họ có người đi qua,toàn thân cao thấp sẽ bị Tiểu Thực cuốn chặt giống như xác ướp,bao lấy toàn thân, chỉ còn trơ đôi mắt, nhìn rất là cổ quái.

“Đi.” Nơi đây không nên ở lại lâu, Phong Vân xem xét mọi nơi
không có gì khác thường, lập tức trầm giọng nói, nhanh chóng đi đến cửa
mật thất .

Hành lang mật thất quanh co mà khúc khuỷu, tưởng gần mà lại kéo dài
tới xa xa, quyền đầu đại tinh thạch được khảm ở trên vách tường, tản ra
ánh sáng quang mang.

Tiểu Thực quấn quanh cổ tay Phong Vân , trên vai là tiểu hoàng kim, cẩn thận đi vào.

Hành lang trống trải, yên tĩnh không có tiếng động.

Mật thất quá sâu, người thường chắc cũng không có ai tiến vào, Phong Vân một đường đi tới mà cũng không đụng phải người nào.

Quả là ngạc nhiên đến cổ quái , một người cũng không có, thực mất mặt.

Tiểu Thực giơ giơ đầu hoa nhỏ, oán giận.

Không có người còn không tốt, Tiểu Thực ngươi càng ngày càng biến
thái , Phong Vân dùng đầu ngón tay dí vào vào đầu Tiểu Thực một chút.

Tiểu Thực này rất kì diệu, lớn lên lại thành sáu cánh hoa, thật giống với bạch tuộc , thích nhất là lúc nó vung hết các tay, quật ngã đối
thủ.

Thật không biết nó học được cái đó ở đâu, nàng rõ ràng dưỡng nó thành một hoa nhân xinh đẹp .

Vân Vân , ta chán ghét ngươi, dám khi dễ ta…… A……

Tiểu Thực hoa đầu uốn éo, hai phiến lá chính sáp lại gần thắt lưng
của Phong Vân mà kêu gào, Phong Vân vừa vặn di chuyển tránh khỏi hoa
trảo của nó.

Đi qua một góc hành lang , nàng sai Tiểu Thực đi trước làm nhiệm vụ thám thính kiêm bảo hộ.

Chỉ cần trước mặt bọn họ có người đi qua,toàn thân cao thấp sẽ bị
Tiểu Thực cuốn chặt giống như xác ướp,bao lấy toàn thân, chỉ còn trơ đôi mắt, nhìn rất là cổ quái.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Đi.” Nơi đây không nên ở lại lâu, Phong Vân xem xét mọi nơi không có gì khác thường, lập tức trầm giọng nói, nhanh chóng đi đến cửa mật thất .Hành lang mật thất quanh co mà khúc khuỷu, tưởng gần mà lại kéo dài tới xa xa, quyền đầu đại tinh thạch được khảm ở trên vách tường, tản ra ánh sáng quang mang.Tiểu Thực quấn quanh cổ tay Phong Vân , trên vai là tiểu hoàng kim, cẩn thận đi vào.Hành lang trống trải, yên tĩnh không có tiếng động.Mật thất quá sâu, người thường chắc cũng không có ai tiến vào, Phong Vân một đường đi tới mà cũng không đụng phải người nào.Quả là ngạc nhiên đến cổ quái , một người cũng không có, thực mất mặt.Tiểu Thực giơ giơ đầu hoa nhỏ, oán giận.Không có người còn không tốt, Tiểu Thực ngươi càng ngày càng biến thái , Phong Vân dùng đầu ngón tay dí vào vào đầu Tiểu Thực một chút.Tiểu Thực này rất kì diệu, lớn lên lại thành sáu cánh hoa, thật giống với bạch tuộc , thích nhất là lúc nó vung hết các tay, quật ngã đối thủ.Thật không biết nó học được cái đó ở đâu, nàng rõ ràng dưỡng nó thành một hoa nhân xinh đẹp .Vân Vân , ta chán ghét ngươi, dám khi dễ ta…… A……Tiểu Thực hoa đầu uốn éo, hai phiến lá chính sáp lại gần thắt lưng của Phong Vân mà kêu gào, Phong Vân vừa vặn di chuyển tránh khỏi hoa trảo của nó.Đi qua một góc hành lang , nàng sai Tiểu Thực đi trước làm nhiệm vụ thám thính kiêm bảo hộ.Chỉ cần trước mặt bọn họ có người đi qua,toàn thân cao thấp sẽ bị Tiểu Thực cuốn chặt giống như xác ướp,bao lấy toàn thân, chỉ còn trơ đôi mắt, nhìn rất là cổ quái.

Chương 239: Đại tẩu nhĩ hảo (5)