Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 290
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Tinh linh trụ trong động?“Ta thấy không có khả năng.” Phong Dương nhíu mày.“Quả thật không có khả năng.” Giọng Mộc Hoàng lạnh như băng, thanh âm mang theo sát khí vang lên.“Có vẻ chúng ta quấy rầy chuyện tốt của người khác rồi.” Phong Vân cúi đầu , cất giọng ảo nảo, bất đắc dĩ .Đám người Lâm Quỳnh nghe vậy, nhìn theo tầm mắt của Phong Vân.Theo tầm mắt của Phong Vân thì đó là một cánh đồng lớn rộng hơn mười thước, có rất nhiều cây có hạt đỏ rực , trong đó có hai cái cây đặc biệt to lớn có hạt màu vàng lớn. Thì ra đó là hai con ma thú hỏa hạt cửu cấp, đang nhìn chằm chằm bọn họ.Lúc này, lúc này…… tất cả đều bất động ……Lâm Quỳnh không nói gì, Mạc Nhan không nói gì, Phong Dương không nói gì……Tất cả đều không thốt lên lời, Hỏa hạt cửu cấp rực lửa đang vô cung tức giận, thân thể thật to lớn gầm lớn giận dữ nhìn đám người Phong Vân.“Chạy mau!” Cùng lúc, Á Lê biến sắc mạnh mẽ phản ứng lại, điên cuồng hét lên, ngay sau đó liền nhanh chân hướng phía cửa động lao ra.“Làm gì chạy nhanh như vậy?” Phong Dương liếc mắt khinh bỉ nhìn Á Lê .Bất quá chỉ là bị hỏa hạt cửu cấp dọa đến bất động thôi, bọn họ có Mộc Hoàng ở đây,sao phải sợ?Nhưng hắn cũng vừa nói vừa …..chạy theo.Tiểu hoàng kim vẫn nằm ngủ trên vai Phong Vân giật mình mở mắt, thét lên một tiếng liền phi thẳng ra ngoài.Kiểu này đúng là sợ hãi mà chạy trối chết.Phong Vân, Mộc Hoàng nhìn nhau, nắm tay nhau, xoay người và…chạy.Tiểu hoàng kim có kiến thức sâu rộng mà cũng phải hoảng hốt chạy như bay, ma thú cửu cấp này có gì kì lạ sao……Mạc Nhan, Lâm Quỳnh, Phong Dương cũng rất tinh ý, thấy vậy vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng nhanh chân chạy theo.Tất cả đồng loạt lao đi, cảnh tượng trước mặt thật dọa người. Ở trước mặt và đằng sau lưng bọn họ đều có ma thú hỏa hạt .Bọn ma thú hỏa hạt này tất đông , lại to lớn, toàn thân bao quanh bởi quầng lửa rực cháy, bộ dạng vô cùng dữ tợn, vây quanh lấy bọn họ .Trận thế kia sợ không có lối thoát.Trời ơi, bọn ma thú này nhanh quá .Mộc Hoàng đang lao ra thấy vậy ánh mắt trở lên lạnh lùng, vung một đạo lôi điện phóng qua, các hạt tử lớn đang bắn về phía bọn họ bị quét sạch.“Đừng nhúc nhích, chúng nó ……” Á Lê chạy đến thấy vậy điên cuồng thét lên.Đáng tiếc, tiếng hô của hắn không kịp với động tác của Mộc Hoàng.Thanh âm còn chưa dứt, Mộc Hoàng đã quét sạch ma thú trước mắt hắn.
Tinh linh trụ trong động?
“Ta thấy không có khả năng.” Phong Dương nhíu mày.
“Quả thật không có khả năng.” Giọng Mộc Hoàng lạnh như băng, thanh âm mang theo sát khí vang lên.
“Có vẻ chúng ta quấy rầy chuyện tốt của người khác rồi.” Phong Vân cúi đầu , cất giọng ảo nảo, bất đắc dĩ .
Đám người Lâm Quỳnh nghe vậy, nhìn theo tầm mắt của Phong Vân.
Theo tầm mắt của Phong Vân thì đó là một cánh đồng lớn rộng hơn mười
thước, có rất nhiều cây có hạt đỏ rực , trong đó có hai cái cây đặc biệt to lớn có hạt màu vàng lớn. Thì ra đó là hai con ma thú hỏa hạt cửu
cấp, đang nhìn chằm chằm bọn họ.
Lúc này, lúc này…… tất cả đều bất động ……
Lâm Quỳnh không nói gì, Mạc Nhan không nói gì, Phong Dương không nói gì……
Tất cả đều không thốt lên lời, Hỏa hạt cửu cấp rực lửa đang vô cung
tức giận, thân thể thật to lớn gầm lớn giận dữ nhìn đám người Phong Vân.
“Chạy mau!” Cùng lúc, Á Lê biến sắc mạnh mẽ phản ứng lại, điên cuồng hét lên, ngay sau đó liền nhanh chân hướng phía cửa động lao ra.
“Làm gì chạy nhanh như vậy?” Phong Dương liếc mắt khinh bỉ nhìn Á Lê .
Bất quá chỉ là bị hỏa hạt cửu cấp dọa đến bất động thôi, bọn họ có Mộc Hoàng ở đây,sao phải sợ?
Nhưng hắn cũng vừa nói vừa …..chạy theo.
Tiểu hoàng kim vẫn nằm ngủ trên vai Phong Vân giật mình mở mắt, thét lên một tiếng liền phi thẳng ra ngoài.
Kiểu này đúng là sợ hãi mà chạy trối chết.Phong Vân, Mộc Hoàng nhìn nhau, nắm tay nhau, xoay người và…chạy.
Tiểu hoàng kim có kiến thức sâu rộng mà cũng phải hoảng hốt chạy như
bay, ma thú cửu cấp này có gì kì lạ sao……Mạc Nhan, Lâm Quỳnh, Phong
Dương cũng rất tinh ý, thấy vậy vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng nhanh chân chạy theo.
Tất cả đồng loạt lao đi, cảnh tượng trước mặt thật dọa người. Ở trước mặt và đằng sau lưng bọn họ đều có ma thú hỏa hạt .Bọn ma thú hỏa hạt
này tất đông , lại to lớn, toàn thân bao quanh bởi quầng lửa rực cháy,
bộ dạng vô cùng dữ tợn, vây quanh lấy bọn họ .
Trận thế kia sợ không có lối thoát.Trời ơi, bọn ma thú này nhanh quá .
Mộc Hoàng đang lao ra thấy vậy ánh mắt trở lên lạnh lùng, vung một
đạo lôi điện phóng qua, các hạt tử lớn đang bắn về phía bọn họ bị quét
sạch.
“Đừng nhúc nhích, chúng nó ……” Á Lê chạy đến thấy vậy điên
cuồng thét lên.Đáng tiếc, tiếng hô của hắn không kịp với động tác của
Mộc Hoàng.Thanh âm còn chưa dứt, Mộc Hoàng đã quét sạch ma thú trước mắt hắn.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Tinh linh trụ trong động?“Ta thấy không có khả năng.” Phong Dương nhíu mày.“Quả thật không có khả năng.” Giọng Mộc Hoàng lạnh như băng, thanh âm mang theo sát khí vang lên.“Có vẻ chúng ta quấy rầy chuyện tốt của người khác rồi.” Phong Vân cúi đầu , cất giọng ảo nảo, bất đắc dĩ .Đám người Lâm Quỳnh nghe vậy, nhìn theo tầm mắt của Phong Vân.Theo tầm mắt của Phong Vân thì đó là một cánh đồng lớn rộng hơn mười thước, có rất nhiều cây có hạt đỏ rực , trong đó có hai cái cây đặc biệt to lớn có hạt màu vàng lớn. Thì ra đó là hai con ma thú hỏa hạt cửu cấp, đang nhìn chằm chằm bọn họ.Lúc này, lúc này…… tất cả đều bất động ……Lâm Quỳnh không nói gì, Mạc Nhan không nói gì, Phong Dương không nói gì……Tất cả đều không thốt lên lời, Hỏa hạt cửu cấp rực lửa đang vô cung tức giận, thân thể thật to lớn gầm lớn giận dữ nhìn đám người Phong Vân.“Chạy mau!” Cùng lúc, Á Lê biến sắc mạnh mẽ phản ứng lại, điên cuồng hét lên, ngay sau đó liền nhanh chân hướng phía cửa động lao ra.“Làm gì chạy nhanh như vậy?” Phong Dương liếc mắt khinh bỉ nhìn Á Lê .Bất quá chỉ là bị hỏa hạt cửu cấp dọa đến bất động thôi, bọn họ có Mộc Hoàng ở đây,sao phải sợ?Nhưng hắn cũng vừa nói vừa …..chạy theo.Tiểu hoàng kim vẫn nằm ngủ trên vai Phong Vân giật mình mở mắt, thét lên một tiếng liền phi thẳng ra ngoài.Kiểu này đúng là sợ hãi mà chạy trối chết.Phong Vân, Mộc Hoàng nhìn nhau, nắm tay nhau, xoay người và…chạy.Tiểu hoàng kim có kiến thức sâu rộng mà cũng phải hoảng hốt chạy như bay, ma thú cửu cấp này có gì kì lạ sao……Mạc Nhan, Lâm Quỳnh, Phong Dương cũng rất tinh ý, thấy vậy vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng nhanh chân chạy theo.Tất cả đồng loạt lao đi, cảnh tượng trước mặt thật dọa người. Ở trước mặt và đằng sau lưng bọn họ đều có ma thú hỏa hạt .Bọn ma thú hỏa hạt này tất đông , lại to lớn, toàn thân bao quanh bởi quầng lửa rực cháy, bộ dạng vô cùng dữ tợn, vây quanh lấy bọn họ .Trận thế kia sợ không có lối thoát.Trời ơi, bọn ma thú này nhanh quá .Mộc Hoàng đang lao ra thấy vậy ánh mắt trở lên lạnh lùng, vung một đạo lôi điện phóng qua, các hạt tử lớn đang bắn về phía bọn họ bị quét sạch.“Đừng nhúc nhích, chúng nó ……” Á Lê chạy đến thấy vậy điên cuồng thét lên.Đáng tiếc, tiếng hô của hắn không kịp với động tác của Mộc Hoàng.Thanh âm còn chưa dứt, Mộc Hoàng đã quét sạch ma thú trước mắt hắn.