Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 295

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… ÁAAAAAA Á Lê sung sướng nhảy vào phía sau màn hào quang, tiếng cười phấn khích vang vọng tám phương. Mộc Hoàng ở phía sau cũng tiến vào bên trong, vừa nghe thấy lời ấy, không thể nhịn được nữa, không cần nhẫn nữa , trực tiếp vung tay lên, một đạo lôi điện liền hướng phía Á Lê ném tới.Tiểu tinh linh chết tiệt , quá tự đắc rồi.“Mộc Mộc.” Phong Vân thấy vậy cười khổ, vội vàng lao tới chặn đạo lôi điện lực kia lại .Không thể đánh người ngay trên địa bàn của họ được.Nhưng Mộc Hoàng ra tay quá nhanh, nàng cản lại không kịp, chỉ thấy giữa không trung điện quang chợt lóe, lôi điện lực màu lam kia trực tiếp đánh về hướng Á Lê đangg khoa chân múa tay.“A……” Phía dưới nhất thời truyền đến vài tiếng động kinh hô.Cùng lúc đó, một đạo linh lực tinh thuần như nước lục sắc trong suốt xuất hiện, nhanh chóng hướng về phía Á Lê, chống lại đạo lôi của Mộc Hoàng.Lập tức, điện lực màu lam dữ tợn lôi tan biến, không gian lại trở lại yên tĩnh như trước, không một tiếng động.Nhưng trên bầu trời thì tràn ngập sương khói. Mộc Hoàng đang tiến vào màn hào quang , thấy vậy nhướng mày, người nào?“Tên kiêu ngạo kia, trên đường đi ngươi toàn bắt nạt ta, hiện tại ta đã về nhà , có lão đại ta bảo vệ, xem ngươi còn có thể bắt nạt ta được nữa không, ha ha, lão đại giáo huấn hắn đi.”Á Lê diễu võ dương oai hướng về phía Mộc Hoàng đắc y cười.Sắc mặt Mộc Hoàng bỗng chốc đen như đáy nồi. Nhưng vẫn theo sát Á Lê, nhìn ngó xung quanh.Giữa không gian tràn ngập màu xanh của rừng rậm, một thân trường bào màu lam đứng ở giữa không gian, nhìn thẳng về phía bọn họ.Ngũ quan tuyệt mỹ , tinh thuần và dã tính cùng tồn tại tạo ra khí chất mà người bình thường không có được, cao quý nhưng không quá nho nhã , đó chính là Á Phi, mĩ nam mà Phong Vân đã mua.Lúc này, Á Phi kia khoanh tay đứng ở phía trên, nhìn bọn họ với ánh mắt kinh ngạc.Sau đó chuyển ánh mắt không nhìn bọn họ, mà dời đến nhìn chằm chằm trên người Phong Vân . Mộc Hoàng nheo mắt lại, ánh mắt trở nên sâu xa khó lường.“Sao lại dẫn đến nhiều hỏa hạt như vậy , Á Lê ngu ngốc nhà ngươi.” Ngay lúc Mộc Hoàng híp mắt nhìn Á Phi, có một vài thân ảnh hướng tiến tới chỗ Á Lê hét lên.Ngay sau đó, không thấy động tác của mấy người đó ra sao nhưng bỗng có một màn hào quang bảo vệ xuất hiện phía sau.Sau đó cảnh vật vừa chuyển, ngay lập tức không thấy ,cũng như không cảm giác được sự uy h**p hỏa hạt khổng lồ kia nữa .Cảnh vật biến chuyển, bọn họ không còn nhìn thấy được quang cảnh sa mạc nữa.

ÁAAAAAA Á Lê sung sướng nhảy vào phía sau màn hào quang, tiếng cười phấn khích vang vọng tám phương. Mộc Hoàng ở phía sau cũng tiến vào bên trong, vừa nghe thấy lời ấy, không thể nhịn được nữa, không cần nhẫn
nữa , trực tiếp vung tay lên, một đạo lôi điện liền hướng phía Á Lê ném
tới.

Tiểu tinh linh chết tiệt , quá tự đắc rồi.

“Mộc Mộc.” Phong Vân thấy vậy cười khổ, vội vàng lao tới chặn đạo lôi điện lực kia lại .

Không thể đánh người ngay trên địa bàn của họ được.Nhưng Mộc Hoàng ra tay quá nhanh, nàng cản lại không kịp, chỉ thấy giữa không trung điện
quang chợt lóe, lôi điện lực màu lam kia trực tiếp đánh về hướng Á Lê
đangg khoa chân múa tay.

“A……” Phía dưới nhất thời truyền đến vài tiếng động kinh
hô.Cùng lúc đó, một đạo linh lực tinh thuần như nước lục sắc trong suốt
xuất hiện, nhanh chóng hướng về phía Á Lê, chống lại đạo lôi của Mộc
Hoàng.

Lập tức, điện lực màu lam dữ tợn lôi tan biến, không gian lại trở lại yên tĩnh như trước, không một tiếng động.Nhưng trên bầu trời thì tràn
ngập sương khói. Mộc Hoàng đang tiến vào màn hào quang , thấy vậy nhướng mày, người nào?

“Tên kiêu ngạo kia, trên đường đi ngươi toàn bắt nạt ta, hiện tại
ta đã về nhà , có lão đại ta bảo vệ, xem ngươi còn có thể bắt nạt ta
được nữa không, ha ha, lão đại giáo huấn hắn đi.”Á Lê diễu võ dương oai hướng về phía Mộc Hoàng đắc y cười.

Sắc mặt Mộc Hoàng bỗng chốc đen như đáy nồi. Nhưng vẫn theo sát Á Lê, nhìn ngó xung quanh.Giữa không gian tràn ngập màu xanh của rừng rậm,
một thân trường bào màu lam đứng ở giữa không gian, nhìn thẳng về phía
bọn họ.

Ngũ quan tuyệt mỹ , tinh thuần và dã tính cùng tồn tại tạo ra khí
chất mà người bình thường không có được, cao quý nhưng không quá nho nhã , đó chính là Á Phi, mĩ nam mà Phong Vân đã mua.

Lúc này, Á Phi kia khoanh tay đứng ở phía trên, nhìn bọn họ với ánh
mắt kinh ngạc.Sau đó chuyển ánh mắt không nhìn bọn họ, mà dời đến nhìn
chằm chằm trên người Phong Vân . Mộc Hoàng nheo mắt lại, ánh mắt trở nên sâu xa khó lường.

“Sao lại dẫn đến nhiều hỏa hạt như vậy , Á Lê ngu ngốc nhà ngươi.” Ngay lúc Mộc Hoàng híp mắt nhìn Á Phi, có một vài thân ảnh hướng tiến tới chỗ Á Lê hét lên.

Ngay sau đó, không thấy động tác của mấy người đó ra sao nhưng bỗng
có một màn hào quang bảo vệ xuất hiện phía sau.Sau đó cảnh vật vừa
chuyển, ngay lập tức không thấy ,cũng như không cảm giác được sự uy h**p hỏa hạt khổng lồ kia nữa .Cảnh vật biến chuyển, bọn họ không còn nhìn
thấy được quang cảnh sa mạc nữa.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… ÁAAAAAA Á Lê sung sướng nhảy vào phía sau màn hào quang, tiếng cười phấn khích vang vọng tám phương. Mộc Hoàng ở phía sau cũng tiến vào bên trong, vừa nghe thấy lời ấy, không thể nhịn được nữa, không cần nhẫn nữa , trực tiếp vung tay lên, một đạo lôi điện liền hướng phía Á Lê ném tới.Tiểu tinh linh chết tiệt , quá tự đắc rồi.“Mộc Mộc.” Phong Vân thấy vậy cười khổ, vội vàng lao tới chặn đạo lôi điện lực kia lại .Không thể đánh người ngay trên địa bàn của họ được.Nhưng Mộc Hoàng ra tay quá nhanh, nàng cản lại không kịp, chỉ thấy giữa không trung điện quang chợt lóe, lôi điện lực màu lam kia trực tiếp đánh về hướng Á Lê đangg khoa chân múa tay.“A……” Phía dưới nhất thời truyền đến vài tiếng động kinh hô.Cùng lúc đó, một đạo linh lực tinh thuần như nước lục sắc trong suốt xuất hiện, nhanh chóng hướng về phía Á Lê, chống lại đạo lôi của Mộc Hoàng.Lập tức, điện lực màu lam dữ tợn lôi tan biến, không gian lại trở lại yên tĩnh như trước, không một tiếng động.Nhưng trên bầu trời thì tràn ngập sương khói. Mộc Hoàng đang tiến vào màn hào quang , thấy vậy nhướng mày, người nào?“Tên kiêu ngạo kia, trên đường đi ngươi toàn bắt nạt ta, hiện tại ta đã về nhà , có lão đại ta bảo vệ, xem ngươi còn có thể bắt nạt ta được nữa không, ha ha, lão đại giáo huấn hắn đi.”Á Lê diễu võ dương oai hướng về phía Mộc Hoàng đắc y cười.Sắc mặt Mộc Hoàng bỗng chốc đen như đáy nồi. Nhưng vẫn theo sát Á Lê, nhìn ngó xung quanh.Giữa không gian tràn ngập màu xanh của rừng rậm, một thân trường bào màu lam đứng ở giữa không gian, nhìn thẳng về phía bọn họ.Ngũ quan tuyệt mỹ , tinh thuần và dã tính cùng tồn tại tạo ra khí chất mà người bình thường không có được, cao quý nhưng không quá nho nhã , đó chính là Á Phi, mĩ nam mà Phong Vân đã mua.Lúc này, Á Phi kia khoanh tay đứng ở phía trên, nhìn bọn họ với ánh mắt kinh ngạc.Sau đó chuyển ánh mắt không nhìn bọn họ, mà dời đến nhìn chằm chằm trên người Phong Vân . Mộc Hoàng nheo mắt lại, ánh mắt trở nên sâu xa khó lường.“Sao lại dẫn đến nhiều hỏa hạt như vậy , Á Lê ngu ngốc nhà ngươi.” Ngay lúc Mộc Hoàng híp mắt nhìn Á Phi, có một vài thân ảnh hướng tiến tới chỗ Á Lê hét lên.Ngay sau đó, không thấy động tác của mấy người đó ra sao nhưng bỗng có một màn hào quang bảo vệ xuất hiện phía sau.Sau đó cảnh vật vừa chuyển, ngay lập tức không thấy ,cũng như không cảm giác được sự uy h**p hỏa hạt khổng lồ kia nữa .Cảnh vật biến chuyển, bọn họ không còn nhìn thấy được quang cảnh sa mạc nữa.

Chương 295