Trời chiều như lửa, cây anh đào rực rỡ. Vầng dương sáng lạn, cây anh đào đỏ sẫm càng hừng hực khí thế, càng tăng thêm vẻ đẹp, đem non xanh nước biếc nhuộm đẫm trung đình viện ,không gian không nhiễm chút bụi trần "Oanh." Một tiếng nổ vang lên. Hoa anh đào bay múa, huyên náo đầy trời, đình viện sừng sững bỗng trở thành bằng địa. Không gian tĩnh mịch. "Tuyệt vời."Một nam nhân tóc vàng nhìn trước mắt đình viện hóa thành tro bụi, hướng tới bên người tóc đen , giơ ngón tay cái lên, trong tay thưởng thức AK47. "Đó là đương nhiên." Nam nhân tóc đen kiêu ngạo đáp trả. "Tam khẩu lâm đường ở Nhật Bản , ba trăm mười một người, không có một cái người sống." Tiếng nói phát ra từ nam tử vẻ mặt lãnh khốc tiêu sái tiến đến, trên người dính đầy máu. "Thủ lĩnh, đã hoàn tất."Nam tử người phương Đông, toàn thân bụi đất, xơ xác tiêu điều,trên vai vác khẩu súng tự động mới nhất do Mĩ sáng tạo hướng nam tử tóc đen bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực, một chút cũng không giống nữ tử mà bẩm báo . Tóc đen tung…
Chương 57: Khởi binh vấn tội (13)
Vương Phi 13 TuổiTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrời chiều như lửa, cây anh đào rực rỡ. Vầng dương sáng lạn, cây anh đào đỏ sẫm càng hừng hực khí thế, càng tăng thêm vẻ đẹp, đem non xanh nước biếc nhuộm đẫm trung đình viện ,không gian không nhiễm chút bụi trần "Oanh." Một tiếng nổ vang lên. Hoa anh đào bay múa, huyên náo đầy trời, đình viện sừng sững bỗng trở thành bằng địa. Không gian tĩnh mịch. "Tuyệt vời."Một nam nhân tóc vàng nhìn trước mắt đình viện hóa thành tro bụi, hướng tới bên người tóc đen , giơ ngón tay cái lên, trong tay thưởng thức AK47. "Đó là đương nhiên." Nam nhân tóc đen kiêu ngạo đáp trả. "Tam khẩu lâm đường ở Nhật Bản , ba trăm mười một người, không có một cái người sống." Tiếng nói phát ra từ nam tử vẻ mặt lãnh khốc tiêu sái tiến đến, trên người dính đầy máu. "Thủ lĩnh, đã hoàn tất."Nam tử người phương Đông, toàn thân bụi đất, xơ xác tiêu điều,trên vai vác khẩu súng tự động mới nhất do Mĩ sáng tạo hướng nam tử tóc đen bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực, một chút cũng không giống nữ tử mà bẩm báo . Tóc đen tung… Trầm mặc nửa ngày, Liễu hoàng hậu biết hôm nay không làm gì được rồi, không ngờ Lưu Nguyệt còn nhỏ mà tâm tư lại cẩn mật như thế, khiến Tả tướng phủ của nàng hôm nay ăn một cái tát, làm trò cười khắp thành.Dừng một chút, liễu hoàng hậu hít một hơi sâu, nhìn về Hiên Viên Dịch đang im lặng, nhẹ giọng nói: “Bệ hạ, một khi đã như vậy, thỉnh bệ hạ hãy điều động Cửu Môn Đề Đốc cùng quân đội kinh thành xua đi dân chúng xem náo nhiệt, tụ tập láo nháo như vậy còn ra thể thống gì.”Hiên Viên Dịch nghe vậy, nhìn Trần quý phi không phản đối, gật gật đầu nói: “Vậy hãy…..”“Phụ hoàng.” Lời còn chưa nói xong, Thái tử Hiên Viên Thừa bước vào, cắt ngang lời của hắn.“Phụ hoàng, nhi thần vừa rồi vừa đi đến Cửu Môn Đề Đốc phủ cùng thống lĩnh binh lính phòng vệ kinh thành, ai cũng không có nhà. Một người nghe nói là phụ cận kinh thành có cướp bóc, nên mang binh đi. Người còn lại thì nằm trên giường không dậy nổi, thủ hạ là Tam đại phó lĩnh, đều mang binh ra ngoại ô thao luyện, nhất thời chưa thể quay về.”Thái tử Hiên Viên Thừa cười khổ lắc đầu nói.Hắn vừa nói xong, Thiên Thần cung một mảnh yên tĩnh, Liễu hoàng hậu răng nghiến ken két.Mấy tên này chưa lâm trận đã bỏ chạy sao, khốn kiếp, phụ cận kinh thành có người dám đánh? vậy mà cũng nghĩ ra được, sinh bệnh?, một đám hôm qua còn khỏe như trâu, hôm nay liền bệnh không dậy nổi, ai mà tin cho nổi.Chẳng phải là e ngại thế lực hai phủ, bên nào cũng không trêu chọc được, nên mặc kệ không tham gia, chết tiệt hai tên dối trá.Liễu hoàng hậu thật sâu nhìn Trần quý phi sắc mặt không đổi, khó trách vừa rổi không phản đối, thì ra là đều đã chuẩn bị tốt.Trần quý phi thấy Liễu hoàng hậu nhìn mình như thế, trong lòng hiểu được nàng ta nghĩ tới cái gì, bất quá, đành ủy khuất nàng vậy.Hữu tướng phủ phía sau nàng còn chưa hề động thủ, bất quá đã sớm thu được tin, Mộ Dung tướng quân phủ ra tay, trong các võ tướng, quyền lực của Mộ Dung tướng quân phủ có thể sánh với Hữu tướng phủ bọn họ rồi, cần gì mình ra tay nữa, xem ra tiểu nha đầu Lưu Nguyệt này, quả nhiên lợi hại, đã sớm chuẩn bị hậu chiêu.“A, quả nhân xem Lưu Nguyệt hình như rất nghe lời Triệt nhi, Triệt nhi lúc trước bảo nàng một tháng không được ra khỏi Ngọc Lưu Ly điện, nàng liền làm đúng y, Triệt nhi hẳn có thể khuyên nhủ nàng.” Hiên Viên Dịch thở dài, hai người như thế nào càng không khiến hắn bớt lo được một chút.“Đúng vậy.” Liễu hoàng hậu nhất thời mắt sáng lên, ngày ấy trong cung của nàng, Hiên Viên Triệt chính là trực tiếp lôi Lưu Nguyệt đi, mà Lưu Nguyệt cũng không có nửa điểm phản kháng.
Trầm mặc nửa ngày, Liễu hoàng hậu biết hôm nay không làm gì được rồi, không ngờ Lưu Nguyệt còn nhỏ mà tâm tư lại cẩn mật như thế, khiến Tả tướng phủ của nàng hôm nay ăn một cái tát, làm trò cười khắp thành.
Dừng một chút, liễu hoàng hậu hít một hơi sâu, nhìn về Hiên Viên Dịch đang im lặng, nhẹ giọng nói: “Bệ hạ, một khi đã như vậy, thỉnh bệ hạ hãy điều động Cửu Môn Đề Đốc cùng quân đội kinh thành xua đi dân chúng xem náo nhiệt, tụ tập láo nháo như vậy còn ra thể thống gì.”
Hiên Viên Dịch nghe vậy, nhìn Trần quý phi không phản đối, gật gật đầu nói: “Vậy hãy…..”
“Phụ hoàng.” Lời còn chưa nói xong, Thái tử Hiên Viên Thừa bước vào, cắt ngang lời của hắn.
“Phụ hoàng, nhi thần vừa rồi vừa đi đến Cửu Môn Đề Đốc phủ cùng thống lĩnh binh lính phòng vệ kinh thành, ai cũng không có nhà. Một người nghe nói là phụ cận kinh thành có cướp bóc, nên mang binh đi. Người còn lại thì nằm trên giường không dậy nổi, thủ hạ là Tam đại phó lĩnh, đều mang binh ra ngoại ô thao luyện, nhất thời chưa thể quay về.”
Thái tử Hiên Viên Thừa cười khổ lắc đầu nói.
Hắn vừa nói xong, Thiên Thần cung một mảnh yên tĩnh, Liễu hoàng hậu răng nghiến ken két.
Mấy tên này chưa lâm trận đã bỏ chạy sao, khốn kiếp, phụ cận kinh thành có người dám đánh? vậy mà cũng nghĩ ra được, sinh bệnh?, một đám hôm qua còn khỏe như trâu, hôm nay liền bệnh không dậy nổi, ai mà tin cho nổi.
Chẳng phải là e ngại thế lực hai phủ, bên nào cũng không trêu chọc được, nên mặc kệ không tham gia, chết tiệt hai tên dối trá.
Liễu hoàng hậu thật sâu nhìn Trần quý phi sắc mặt không đổi, khó trách vừa rổi không phản đối, thì ra là đều đã chuẩn bị tốt.
Trần quý phi thấy Liễu hoàng hậu nhìn mình như thế, trong lòng hiểu được nàng ta nghĩ tới cái gì, bất quá, đành ủy khuất nàng vậy.
Hữu tướng phủ phía sau nàng còn chưa hề động thủ, bất quá đã sớm thu được tin, Mộ Dung tướng quân phủ ra tay, trong các võ tướng, quyền lực của Mộ Dung tướng quân phủ có thể sánh với Hữu tướng phủ bọn họ rồi, cần gì mình ra tay nữa, xem ra tiểu nha đầu Lưu Nguyệt này, quả nhiên lợi hại, đã sớm chuẩn bị hậu chiêu.
“A, quả nhân xem Lưu Nguyệt hình như rất nghe lời Triệt nhi, Triệt nhi lúc trước bảo nàng một tháng không được ra khỏi Ngọc Lưu Ly điện, nàng liền làm đúng y, Triệt nhi hẳn có thể khuyên nhủ nàng.” Hiên Viên Dịch thở dài, hai người như thế nào càng không khiến hắn bớt lo được một chút.
“Đúng vậy.” Liễu hoàng hậu nhất thời mắt sáng lên, ngày ấy trong cung của nàng, Hiên Viên Triệt chính là trực tiếp lôi Lưu Nguyệt đi, mà Lưu Nguyệt cũng không có nửa điểm phản kháng.
Vương Phi 13 TuổiTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrời chiều như lửa, cây anh đào rực rỡ. Vầng dương sáng lạn, cây anh đào đỏ sẫm càng hừng hực khí thế, càng tăng thêm vẻ đẹp, đem non xanh nước biếc nhuộm đẫm trung đình viện ,không gian không nhiễm chút bụi trần "Oanh." Một tiếng nổ vang lên. Hoa anh đào bay múa, huyên náo đầy trời, đình viện sừng sững bỗng trở thành bằng địa. Không gian tĩnh mịch. "Tuyệt vời."Một nam nhân tóc vàng nhìn trước mắt đình viện hóa thành tro bụi, hướng tới bên người tóc đen , giơ ngón tay cái lên, trong tay thưởng thức AK47. "Đó là đương nhiên." Nam nhân tóc đen kiêu ngạo đáp trả. "Tam khẩu lâm đường ở Nhật Bản , ba trăm mười một người, không có một cái người sống." Tiếng nói phát ra từ nam tử vẻ mặt lãnh khốc tiêu sái tiến đến, trên người dính đầy máu. "Thủ lĩnh, đã hoàn tất."Nam tử người phương Đông, toàn thân bụi đất, xơ xác tiêu điều,trên vai vác khẩu súng tự động mới nhất do Mĩ sáng tạo hướng nam tử tóc đen bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực, một chút cũng không giống nữ tử mà bẩm báo . Tóc đen tung… Trầm mặc nửa ngày, Liễu hoàng hậu biết hôm nay không làm gì được rồi, không ngờ Lưu Nguyệt còn nhỏ mà tâm tư lại cẩn mật như thế, khiến Tả tướng phủ của nàng hôm nay ăn một cái tát, làm trò cười khắp thành.Dừng một chút, liễu hoàng hậu hít một hơi sâu, nhìn về Hiên Viên Dịch đang im lặng, nhẹ giọng nói: “Bệ hạ, một khi đã như vậy, thỉnh bệ hạ hãy điều động Cửu Môn Đề Đốc cùng quân đội kinh thành xua đi dân chúng xem náo nhiệt, tụ tập láo nháo như vậy còn ra thể thống gì.”Hiên Viên Dịch nghe vậy, nhìn Trần quý phi không phản đối, gật gật đầu nói: “Vậy hãy…..”“Phụ hoàng.” Lời còn chưa nói xong, Thái tử Hiên Viên Thừa bước vào, cắt ngang lời của hắn.“Phụ hoàng, nhi thần vừa rồi vừa đi đến Cửu Môn Đề Đốc phủ cùng thống lĩnh binh lính phòng vệ kinh thành, ai cũng không có nhà. Một người nghe nói là phụ cận kinh thành có cướp bóc, nên mang binh đi. Người còn lại thì nằm trên giường không dậy nổi, thủ hạ là Tam đại phó lĩnh, đều mang binh ra ngoại ô thao luyện, nhất thời chưa thể quay về.”Thái tử Hiên Viên Thừa cười khổ lắc đầu nói.Hắn vừa nói xong, Thiên Thần cung một mảnh yên tĩnh, Liễu hoàng hậu răng nghiến ken két.Mấy tên này chưa lâm trận đã bỏ chạy sao, khốn kiếp, phụ cận kinh thành có người dám đánh? vậy mà cũng nghĩ ra được, sinh bệnh?, một đám hôm qua còn khỏe như trâu, hôm nay liền bệnh không dậy nổi, ai mà tin cho nổi.Chẳng phải là e ngại thế lực hai phủ, bên nào cũng không trêu chọc được, nên mặc kệ không tham gia, chết tiệt hai tên dối trá.Liễu hoàng hậu thật sâu nhìn Trần quý phi sắc mặt không đổi, khó trách vừa rổi không phản đối, thì ra là đều đã chuẩn bị tốt.Trần quý phi thấy Liễu hoàng hậu nhìn mình như thế, trong lòng hiểu được nàng ta nghĩ tới cái gì, bất quá, đành ủy khuất nàng vậy.Hữu tướng phủ phía sau nàng còn chưa hề động thủ, bất quá đã sớm thu được tin, Mộ Dung tướng quân phủ ra tay, trong các võ tướng, quyền lực của Mộ Dung tướng quân phủ có thể sánh với Hữu tướng phủ bọn họ rồi, cần gì mình ra tay nữa, xem ra tiểu nha đầu Lưu Nguyệt này, quả nhiên lợi hại, đã sớm chuẩn bị hậu chiêu.“A, quả nhân xem Lưu Nguyệt hình như rất nghe lời Triệt nhi, Triệt nhi lúc trước bảo nàng một tháng không được ra khỏi Ngọc Lưu Ly điện, nàng liền làm đúng y, Triệt nhi hẳn có thể khuyên nhủ nàng.” Hiên Viên Dịch thở dài, hai người như thế nào càng không khiến hắn bớt lo được một chút.“Đúng vậy.” Liễu hoàng hậu nhất thời mắt sáng lên, ngày ấy trong cung của nàng, Hiên Viên Triệt chính là trực tiếp lôi Lưu Nguyệt đi, mà Lưu Nguyệt cũng không có nửa điểm phản kháng.