Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 304

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Á phi thấy vậy nhưng đầu cũng không ngẩng lên, nhẹ nhàng vung tay lên.Lập tức, đạo lôi điện lực kia của Mộc Hoàng biến mất giữa rừng cây rậm rạp, không tạo ra bất kì chấn động nào.Ở trong tộc tinh linh đánh tinh linh không phải giống như ở trong nước lấy nước đánh cá sao.Tuy rằng vừa rồi Mộc Hoàng cũng không xuất toàn lực.“Ngươi yếu thì chấp nhận sự thật đi , đừng thẹn quá hóa giận để đánh mất phong độ như vậy.” Sau khi nhẹ nhàng đánh tan một đạo lôi điện kia của Mộc Hoàng, Á Phi vừa nói vừa nhìn Mộc Hoàng với ánh mặt lạnh nhạt nhưng vô cùng cao ngạo.Ánh mắt kia , lời nói kia , máu trong người Mộc Hoàng đã dồn hết lên đỉnh đầu, sắp muốn thoát hết ra ngoài rồi.Cảm tình của hắn với mấy tiểu tinh linh giờ đã tan biến sạch.Mộc Hoàng không nói gì, sắc mặt trở lại vẻ bình tĩnh, giơ tay làm kiếm chém thẳng lên bầu trời, không gian yên tĩnh lúc này xuất hiện chút dao động.Hắn không muốn cùng tên tinh linh kia so xem miệng lưỡi ai lợi hại hơn, nam nhân phải dựa vào hành động, không chỉ dựa vào lời nói.Không gian bắt đầu dao động, năng lượng nhè nhẹ lúc ban đầu theo các dao động kia từ từ được giải phóng ra, các tinh linh xung quanh vẫn đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn Mộc Hoàng nhất thời biến sắc, sắc mặt trở nên nghiêm túc hẳn lên.Linh lực dao động ngày càng mạnh, dần dần lan rộng ra, người này vô cùng am hiểu thuật dịch chuyển không gian ?“Mộc Hoàng, đừng như vậy.”Người ngoài có lẽ không biết Mộc Hoàng muốn làm cái gì nhưng Phong Vân thì biết rất rõ , hắn đang triệu hồi lôi chỉ thần phạt là đã thật sự nổi giận rồi. Phong Vân lập tức ôm lấy cánh tay Mộc Hoàng, gắt gao níu lấy Mộc Hoàng:“Đừng nóng giận như vây, hãy rộng lượng một chút.”Sau đó nàng xoay người nhìn Á Phi cao ngạo kia, mỉm cười lại sắc bén nói :“Á Phi, ngươi cũng biết ta với Mộc Hoàng là phu thê mà. Các ngươi làm như vậy nằm ngoài dự kiến của ta, ta không thể nhận.”

Á phi thấy vậy nhưng đầu cũng không ngẩng lên, nhẹ nhàng vung tay lên.

Lập tức, đạo lôi điện lực kia của Mộc Hoàng biến mất giữa rừng cây
rậm rạp, không tạo ra bất kì chấn động nào.Ở trong tộc tinh linh đánh
tinh linh không phải giống như ở trong nước lấy nước đánh cá sao.Tuy
rằng vừa rồi Mộc Hoàng cũng không xuất toàn lực.

“Ngươi yếu thì chấp nhận sự thật đi , đừng thẹn quá hóa giận để đánh mất phong độ như vậy.” Sau khi nhẹ nhàng đánh tan một đạo lôi điện kia của Mộc Hoàng, Á Phi
vừa nói vừa nhìn Mộc Hoàng với ánh mặt lạnh nhạt nhưng vô cùng cao ngạo.

Ánh mắt kia , lời nói kia , máu trong người Mộc Hoàng đã dồn hết lên
đỉnh đầu, sắp muốn thoát hết ra ngoài rồi.Cảm tình của hắn với mấy tiểu
tinh linh giờ đã tan biến sạch.

Mộc Hoàng không nói gì, sắc mặt trở lại vẻ bình tĩnh, giơ tay làm
kiếm chém thẳng lên bầu trời, không gian yên tĩnh lúc này xuất hiện chút dao động.Hắn không muốn cùng tên tinh linh kia so xem miệng lưỡi ai lợi hại hơn, nam nhân phải dựa vào hành động, không chỉ dựa vào lời nói.

Không gian bắt đầu dao động, năng lượng nhè nhẹ lúc ban đầu theo các
dao động kia từ từ được giải phóng ra, các tinh linh xung quanh vẫn đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn Mộc Hoàng nhất thời biến sắc, sắc mặt trở nên nghiêm túc hẳn lên.Linh lực dao động ngày càng mạnh, dần dần lan
rộng ra, người này vô cùng am hiểu thuật dịch chuyển không gian ?

“Mộc Hoàng, đừng như vậy.”

Người ngoài có lẽ không biết Mộc Hoàng muốn làm cái gì nhưng Phong
Vân thì biết rất rõ , hắn đang triệu hồi lôi chỉ thần phạt là đã thật sự nổi giận rồi. Phong Vân lập tức ôm lấy cánh tay Mộc Hoàng, gắt gao níu
lấy Mộc Hoàng:“Đừng nóng giận như vây, hãy rộng lượng một chút.”

Sau đó nàng xoay người nhìn Á Phi cao ngạo kia, mỉm cười lại sắc bén nói :“Á Phi, ngươi cũng biết ta với Mộc Hoàng là phu thê mà. Các ngươi làm như vậy nằm ngoài dự kiến của ta, ta không thể nhận.”

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Á phi thấy vậy nhưng đầu cũng không ngẩng lên, nhẹ nhàng vung tay lên.Lập tức, đạo lôi điện lực kia của Mộc Hoàng biến mất giữa rừng cây rậm rạp, không tạo ra bất kì chấn động nào.Ở trong tộc tinh linh đánh tinh linh không phải giống như ở trong nước lấy nước đánh cá sao.Tuy rằng vừa rồi Mộc Hoàng cũng không xuất toàn lực.“Ngươi yếu thì chấp nhận sự thật đi , đừng thẹn quá hóa giận để đánh mất phong độ như vậy.” Sau khi nhẹ nhàng đánh tan một đạo lôi điện kia của Mộc Hoàng, Á Phi vừa nói vừa nhìn Mộc Hoàng với ánh mặt lạnh nhạt nhưng vô cùng cao ngạo.Ánh mắt kia , lời nói kia , máu trong người Mộc Hoàng đã dồn hết lên đỉnh đầu, sắp muốn thoát hết ra ngoài rồi.Cảm tình của hắn với mấy tiểu tinh linh giờ đã tan biến sạch.Mộc Hoàng không nói gì, sắc mặt trở lại vẻ bình tĩnh, giơ tay làm kiếm chém thẳng lên bầu trời, không gian yên tĩnh lúc này xuất hiện chút dao động.Hắn không muốn cùng tên tinh linh kia so xem miệng lưỡi ai lợi hại hơn, nam nhân phải dựa vào hành động, không chỉ dựa vào lời nói.Không gian bắt đầu dao động, năng lượng nhè nhẹ lúc ban đầu theo các dao động kia từ từ được giải phóng ra, các tinh linh xung quanh vẫn đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn Mộc Hoàng nhất thời biến sắc, sắc mặt trở nên nghiêm túc hẳn lên.Linh lực dao động ngày càng mạnh, dần dần lan rộng ra, người này vô cùng am hiểu thuật dịch chuyển không gian ?“Mộc Hoàng, đừng như vậy.”Người ngoài có lẽ không biết Mộc Hoàng muốn làm cái gì nhưng Phong Vân thì biết rất rõ , hắn đang triệu hồi lôi chỉ thần phạt là đã thật sự nổi giận rồi. Phong Vân lập tức ôm lấy cánh tay Mộc Hoàng, gắt gao níu lấy Mộc Hoàng:“Đừng nóng giận như vây, hãy rộng lượng một chút.”Sau đó nàng xoay người nhìn Á Phi cao ngạo kia, mỉm cười lại sắc bén nói :“Á Phi, ngươi cũng biết ta với Mộc Hoàng là phu thê mà. Các ngươi làm như vậy nằm ngoài dự kiến của ta, ta không thể nhận.”

Chương 304