Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 332

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Bản lĩnh nho nhỏ của ngươi mà cũng dám khoe khoang trước mặt ta, nếu không nghe lời ta, vậy thì xuống hoàng tuyền đi.” Giọng nói của hắn vẫn lạnh lẽo như trước mang theo mị hoặc, lạnh lẽo như băng giá.“Vậy thì ngươi cứ thử xem.” Mộc Hoàng mặt đối diện với Á Phi tà ác kia, trong mắt vằn lên tia máu, thanh âm trầm thấp, không khoan nhượng.Cùng lúc đó, tay phải Mộc Hoàng giơ lên giữa không trung.Một đạo tia chớp từ trên trời giáng xuống, xẹt qua màn đêm, lao thẳng qua không gian tối đen u ám.Ngay sau đó một tiếng ầm ầm vang lên, tiếng vang động lớn này làm trấn động khắp không gian tối đen.Lôi điện lóe lên, vô số tia lửa đỏ tỏa ra trên bầu trời đêm.Màn khí màu đen kia bị rách ra một khe hở, lộ ra ánh trăng sáng nhè nhẹ bên ngoài.“Một tên ác linh như ngươi cũng dám cùng bản quân kêu gào, hôm nay ngươi đến từ đâu thì mau cút về nơi đấy đi.” Thanh âm lạnh như băng mà cuồng ngạo vang lên trong bóng đêm .Đầu ngón tay Mộc Hoàng ở trong bóng đêm chỉ thẳng về phía Á Phi tà ác.Trong thời gian ngắn, trên bầu trời, vô số tia chớp gào thét đánh xuống, đánh thẳng xuống đỉnh đầu tên Á Phi kia.Lôi điện lực, dung hợp cùng Thiên địa đâu phải chỉ là trò đùa.Á Phi kia thấy vậy, một tia âm lãnh lóe lên trong đôi mắt hắc ám của hắn, hắn hé miệng, một làn khói đen liền xông ra cuốn quanh Mộc Hoàng.Cùng lúc khói đen vừa xông ra, không khí xung quanh càng trở nên nặng nề.Thứ màu đen kia không giống hơi nước bình thường, chúng có thể theo không khí thẩm thấu xuống dưới.Cả người hắn bao phủ một màu đen đến nỗi không thể nhìn rõ được cả năm ngón tay.Mộc Hoàng âm thầm giơ ngón tay lên, lập tức vài đạo linh lực lôi điện màu lam xuất hiện, giống như linh xà lao thẳng đánh đến người kia.Trong chớp mắt, chỉ thấy làn khói đen xen giữa là lôi điện màu lam, cả ba người giằng co trong không gian hẹp.Một người đánh rồi người kia đánh trả, sấm chớp vang trời.Khói đen đi đến đâu, cỏ cây xung quanh héo rũ đến đấy, cảnh vật dần dần biến sắc, không khí trở nên tĩnh mịch âm u.“Lực lượng tà ác này rất mạnh.” Phong Vân quay đầu nhìn thấy cảnh tượng này, trầm giọng nói.“Thật dơ bẩn.” Mộc Hoàng trong mắt hiện lên một tia căm hận nói.Năm ngón tay trống rỗng vung lên, quang điện màu lam lóe lên, trong tay Mộc Hoàng xuất hiện một thanh trường kiếm màu lam tỏa ra ánh sáng rực rỡ cùng thần khí của Mộc Hoàng.“Hãy chịu chết đi.” Linh lực lôi điện theo đường kiếm phóng ra, Mộc Hoàng nhìn tên Á Phi tà ác kia lạnh lùng quát, cầm kiếm lôi điện trong tay chém thẳng vào mảng đen đang bao trùm.

“Bản lĩnh nho nhỏ của ngươi mà cũng dám khoe khoang trước mặt ta, nếu không nghe lời ta, vậy thì xuống hoàng tuyền đi.” Giọng nói của hắn vẫn lạnh lẽo như trước mang theo mị hoặc, lạnh lẽo như băng giá.

“Vậy thì ngươi cứ thử xem.” Mộc Hoàng mặt đối diện với Á Phi tà ác kia, trong mắt vằn lên tia máu, thanh âm trầm thấp, không khoan nhượng.

Cùng lúc đó, tay phải Mộc Hoàng giơ lên giữa không trung.

Một đạo tia chớp từ trên trời giáng xuống, xẹt qua màn đêm, lao thẳng qua không gian tối đen u ám.Ngay sau đó một tiếng ầm ầm vang lên, tiếng vang động lớn này làm trấn động khắp không gian tối đen.

Lôi điện lóe lên, vô số tia lửa đỏ tỏa ra trên bầu trời đêm.Màn khí
màu đen kia bị rách ra một khe hở, lộ ra ánh trăng sáng nhè nhẹ bên
ngoài.

“Một tên ác linh như ngươi cũng dám cùng bản quân kêu gào, hôm nay ngươi đến từ đâu thì mau cút về nơi đấy đi.” Thanh âm lạnh như băng mà cuồng ngạo vang lên trong bóng đêm .

Đầu ngón tay Mộc Hoàng ở trong bóng đêm chỉ thẳng về phía Á Phi tà
ác.Trong thời gian ngắn, trên bầu trời, vô số tia chớp gào thét đánh
xuống, đánh thẳng xuống đỉnh đầu tên Á Phi kia.

Lôi điện lực, dung hợp cùng Thiên địa đâu phải chỉ là trò đùa.

Á Phi kia thấy vậy, một tia âm lãnh lóe lên trong đôi mắt hắc ám của
hắn, hắn hé miệng, một làn khói đen liền xông ra cuốn quanh Mộc Hoàng.

Cùng lúc khói đen vừa xông ra, không khí xung quanh càng trở nên nặng nề.Thứ màu đen kia không giống hơi nước bình thường, chúng có thể theo
không khí thẩm thấu xuống dưới.

Cả người hắn bao phủ một màu đen đến nỗi không thể nhìn rõ được cả năm ngón tay.

Mộc Hoàng âm thầm giơ ngón tay lên, lập tức vài đạo linh lực lôi
điện màu lam xuất hiện, giống như linh xà lao thẳng đánh đến người kia.

Trong chớp mắt, chỉ thấy làn khói đen xen giữa là lôi điện màu lam,
cả ba người giằng co trong không gian hẹp.Một người đánh rồi người kia
đánh trả, sấm chớp vang trời.

Khói đen đi đến đâu, cỏ cây xung quanh héo rũ đến đấy, cảnh vật dần dần biến sắc, không khí trở nên tĩnh mịch âm u.

“Lực lượng tà ác này rất mạnh.” Phong Vân quay đầu nhìn thấy cảnh tượng này, trầm giọng nói.

“Thật dơ bẩn.” Mộc Hoàng trong mắt hiện lên một tia căm hận nói.

Năm ngón tay trống rỗng vung lên, quang điện màu lam lóe lên, trong
tay Mộc Hoàng xuất hiện một thanh trường kiếm màu lam tỏa ra ánh sáng
rực rỡ cùng thần khí của Mộc Hoàng.

“Hãy chịu chết đi.” Linh lực lôi điện theo đường kiếm phóng
ra, Mộc Hoàng nhìn tên Á Phi tà ác kia lạnh lùng quát, cầm kiếm lôi điện trong tay chém thẳng vào mảng đen đang bao trùm.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Bản lĩnh nho nhỏ của ngươi mà cũng dám khoe khoang trước mặt ta, nếu không nghe lời ta, vậy thì xuống hoàng tuyền đi.” Giọng nói của hắn vẫn lạnh lẽo như trước mang theo mị hoặc, lạnh lẽo như băng giá.“Vậy thì ngươi cứ thử xem.” Mộc Hoàng mặt đối diện với Á Phi tà ác kia, trong mắt vằn lên tia máu, thanh âm trầm thấp, không khoan nhượng.Cùng lúc đó, tay phải Mộc Hoàng giơ lên giữa không trung.Một đạo tia chớp từ trên trời giáng xuống, xẹt qua màn đêm, lao thẳng qua không gian tối đen u ám.Ngay sau đó một tiếng ầm ầm vang lên, tiếng vang động lớn này làm trấn động khắp không gian tối đen.Lôi điện lóe lên, vô số tia lửa đỏ tỏa ra trên bầu trời đêm.Màn khí màu đen kia bị rách ra một khe hở, lộ ra ánh trăng sáng nhè nhẹ bên ngoài.“Một tên ác linh như ngươi cũng dám cùng bản quân kêu gào, hôm nay ngươi đến từ đâu thì mau cút về nơi đấy đi.” Thanh âm lạnh như băng mà cuồng ngạo vang lên trong bóng đêm .Đầu ngón tay Mộc Hoàng ở trong bóng đêm chỉ thẳng về phía Á Phi tà ác.Trong thời gian ngắn, trên bầu trời, vô số tia chớp gào thét đánh xuống, đánh thẳng xuống đỉnh đầu tên Á Phi kia.Lôi điện lực, dung hợp cùng Thiên địa đâu phải chỉ là trò đùa.Á Phi kia thấy vậy, một tia âm lãnh lóe lên trong đôi mắt hắc ám của hắn, hắn hé miệng, một làn khói đen liền xông ra cuốn quanh Mộc Hoàng.Cùng lúc khói đen vừa xông ra, không khí xung quanh càng trở nên nặng nề.Thứ màu đen kia không giống hơi nước bình thường, chúng có thể theo không khí thẩm thấu xuống dưới.Cả người hắn bao phủ một màu đen đến nỗi không thể nhìn rõ được cả năm ngón tay.Mộc Hoàng âm thầm giơ ngón tay lên, lập tức vài đạo linh lực lôi điện màu lam xuất hiện, giống như linh xà lao thẳng đánh đến người kia.Trong chớp mắt, chỉ thấy làn khói đen xen giữa là lôi điện màu lam, cả ba người giằng co trong không gian hẹp.Một người đánh rồi người kia đánh trả, sấm chớp vang trời.Khói đen đi đến đâu, cỏ cây xung quanh héo rũ đến đấy, cảnh vật dần dần biến sắc, không khí trở nên tĩnh mịch âm u.“Lực lượng tà ác này rất mạnh.” Phong Vân quay đầu nhìn thấy cảnh tượng này, trầm giọng nói.“Thật dơ bẩn.” Mộc Hoàng trong mắt hiện lên một tia căm hận nói.Năm ngón tay trống rỗng vung lên, quang điện màu lam lóe lên, trong tay Mộc Hoàng xuất hiện một thanh trường kiếm màu lam tỏa ra ánh sáng rực rỡ cùng thần khí của Mộc Hoàng.“Hãy chịu chết đi.” Linh lực lôi điện theo đường kiếm phóng ra, Mộc Hoàng nhìn tên Á Phi tà ác kia lạnh lùng quát, cầm kiếm lôi điện trong tay chém thẳng vào mảng đen đang bao trùm.

Chương 332