Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 335

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Mặt đất dưới chân ba người nhanh chóng nứt ra một khe hở, linh lực màu đen theo đó gào thét trào ra, xông về phía ba người bọn họ. Chúng giống như một bàn tay xuất hiện cố gắng chộp lấy Phong Vân, Mộc Hoàng, Á Phi.Linh lực kia còn mạnh hơn linh lực tà ác lúc nãy của tên Á Phi tà ác kia.“Cái gì vậy?” Phong Vân ở phía sau hai người Mộc Hoàng và Á Phi thấy vậy liền tiến lên đến bên cạnh Mộc Hoàng.Vừa rồi không phải chúng đã bị khống chế rồi sao,sao bây giờ lại……“Đi trước rồi nói.” Mộc Hoàng cầm lấy tay Phong Vân , một kiếm chém tới đám linh lực màu đen kia, đồng thời xoay người mang theo Phong Vân lao ra khỏi nơi này.Nhưng mà, bỗng nhiên Á Phi lại đưa tay kéo lấy tay kia của Phong Vân.Mộc Hoàng và Phong Vân lập tức dừng lại.Có chuyện gì vậy ?Linh lực màu đen kia đang gào thét lao đến, quẩn quanh ba người.“Ngươi điên rồi sao, buông tay ra……”“Ta không điên……”“Ngươi làm gì vậy……”Khói đen lượn lờ, loáng thoáng bên trong nghe được âm thanh phẫn nộ.Ngay sau đó, không gian bỗng trở nên yên tĩnh, người người rào rạt lao tới, khói đen cũng vội vàng biến mất.Trong thời gian ngắn, mọi thứ tan đi như mây khói, khói đen dần tản ra, cảnh vật lại lộ ra rõ ràng.Tất cả những chuyện vừa rồi tan đi như nước, Mộc Hoàng, Phong Vân, Á Phi đều biến mất.Bọn họ vừa rồi còn thấy ở đây, cảnh vật hoàn toàn khô héo, một lỗ đen sâu không thấy đáy xuất hiện trên mặt đất.“Ngươi đâu, người đâu?” Người đến đầu tiên là Hoàng Kim sư tử, nhìn xung quannh trống rỗng nôn nóng nói.Nó không cảm thấy có gì nguy hiểm, vậy sao người lại không thấy đâu……Ngay cả nó bây giờ cũng không có chút cảm giác nào. Nó và Phong Vân đã có khế ước, Phong Vân dù ở bất cứ đâu nó đều có thể cảm nhận được cơ mà?Mà bộ tộc tinh linh nhanh chóng đến đây, cũng gắt gao nhíu mày.Chuyện này là sao? Nơi này đã xảy ra chuyện gì?Vừa mới khi nãy, họ còn cảm nhận được linh lực hắc ám dao động cùng linh lực của Mộc Hoàng Phong Vân dao động, còn có cả Á Phi, hiện tại……Bóng đêm tĩnh mịch, ánh trăng tỏa ánh sáng như ngọc.Cả đám người và thú đều trở nên trầm lặng.Xung quanh chỉ thấy một màu đen vô cùng hắc ám.Phong Vân sau khi cảm nhận được sự dao động mạnh mẽ của không gian, hiện tại đã trấn tĩnh trở lại, chậm rãi tỉnh lại.Lúc nàng mê man đi qua, linh lực màu đen này…..Phong Vân nhíu chặt mày, sau khi mở mắt ra, theo thói quen nàng đưa tay sang một bên người sờ tay Mộc Hoàng.Không có, không có tay Mộc Hoàng.Bọn họ vừa rồi không phải còn nắm chặt tay nhau sao?Phong Vân sắc mặt vừa trầm xuống vừa trợn mắt nhìn xung quanh.Nàng liếc mắt nhìn quanh nơi này, không nhìn thì thôi, vừa nhìn Phong Vân đã bị dọa cho hoảng hồn, cả người nhảy dựng lên, sắc mặt đại biến.Đập vào mắt nàng, trên vách tường thủy tinh màu lam nhạt ………..

Mặt đất dưới chân ba người nhanh chóng nứt ra một khe hở, linh lực
màu đen theo đó gào thét trào ra, xông về phía ba người bọn họ. Chúng
giống như một bàn tay xuất hiện cố gắng chộp lấy Phong Vân, Mộc Hoàng, Á Phi.

Linh lực kia còn mạnh hơn linh lực tà ác lúc nãy của tên Á Phi tà ác kia.

“Cái gì vậy?” Phong Vân ở phía sau hai người Mộc Hoàng và Á Phi thấy vậy liền tiến lên đến bên cạnh Mộc Hoàng.

Vừa rồi không phải chúng đã bị khống chế rồi sao,sao bây giờ lại……

“Đi trước rồi nói.” Mộc Hoàng cầm lấy tay Phong Vân , một kiếm chém tới đám linh lực màu đen kia, đồng thời xoay người mang theo Phong Vân lao ra khỏi nơi này.Nhưng mà, bỗng nhiên Á Phi lại đưa tay kéo lấy tay kia của Phong Vân.

Mộc Hoàng và Phong Vân lập tức dừng lại.

Có chuyện gì vậy ?

Linh lực màu đen kia đang gào thét lao đến, quẩn quanh ba người.

“Ngươi điên rồi sao, buông tay ra……”

“Ta không điên……”

“Ngươi làm gì vậy……”

Khói đen lượn lờ, loáng thoáng bên trong nghe được âm thanh phẫn nộ.

Ngay sau đó, không gian bỗng trở nên yên tĩnh, người người rào rạt
lao tới, khói đen cũng vội vàng biến mất.Trong thời gian ngắn, mọi thứ
tan đi như mây khói, khói đen dần tản ra, cảnh vật lại lộ ra rõ ràng.

Tất cả những chuyện vừa rồi tan đi như nước, Mộc Hoàng, Phong Vân, Á Phi đều biến mất.

Bọn họ vừa rồi còn thấy ở đây, cảnh vật hoàn toàn khô héo, một lỗ đen sâu không thấy đáy xuất hiện trên mặt đất.

“Ngươi đâu, người đâu?” Người đến đầu tiên là Hoàng Kim sư tử, nhìn xung quannh trống rỗng nôn nóng nói.

Nó không cảm thấy có gì nguy hiểm, vậy sao người lại không thấy đâu……

Ngay cả nó bây giờ cũng không có chút cảm giác nào. Nó và Phong Vân
đã có khế ước, Phong Vân dù ở bất cứ đâu nó đều có thể cảm nhận được cơ
mà?

Mà bộ tộc tinh linh nhanh chóng đến đây, cũng gắt gao nhíu mày.

Chuyện này là sao? Nơi này đã xảy ra chuyện gì?

Vừa mới khi nãy, họ còn cảm nhận được linh lực hắc ám dao động cùng
linh lực của Mộc Hoàng Phong Vân dao động, còn có cả Á Phi, hiện tại……

Bóng đêm tĩnh mịch, ánh trăng tỏa ánh sáng như ngọc.Cả đám người và
thú đều trở nên trầm lặng.Xung quanh chỉ thấy một màu đen vô cùng hắc
ám.

Phong Vân sau khi cảm nhận được sự dao động mạnh mẽ của không gian, hiện tại đã trấn tĩnh trở lại, chậm rãi tỉnh lại.

Lúc nàng mê man đi qua, linh lực màu đen này…..

Phong Vân nhíu chặt mày, sau khi mở mắt ra, theo thói quen nàng đưa tay sang một bên người sờ tay Mộc Hoàng.

Không có, không có tay Mộc Hoàng.

Bọn họ vừa rồi không phải còn nắm chặt tay nhau sao?

Phong Vân sắc mặt vừa trầm xuống vừa trợn mắt nhìn xung quanh.

Nàng liếc mắt nhìn quanh nơi này, không nhìn thì thôi, vừa nhìn Phong Vân đã bị dọa cho hoảng hồn, cả người nhảy dựng lên, sắc mặt đại biến.

Đập vào mắt nàng, trên vách tường thủy tinh màu lam nhạt ………..

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Mặt đất dưới chân ba người nhanh chóng nứt ra một khe hở, linh lực màu đen theo đó gào thét trào ra, xông về phía ba người bọn họ. Chúng giống như một bàn tay xuất hiện cố gắng chộp lấy Phong Vân, Mộc Hoàng, Á Phi.Linh lực kia còn mạnh hơn linh lực tà ác lúc nãy của tên Á Phi tà ác kia.“Cái gì vậy?” Phong Vân ở phía sau hai người Mộc Hoàng và Á Phi thấy vậy liền tiến lên đến bên cạnh Mộc Hoàng.Vừa rồi không phải chúng đã bị khống chế rồi sao,sao bây giờ lại……“Đi trước rồi nói.” Mộc Hoàng cầm lấy tay Phong Vân , một kiếm chém tới đám linh lực màu đen kia, đồng thời xoay người mang theo Phong Vân lao ra khỏi nơi này.Nhưng mà, bỗng nhiên Á Phi lại đưa tay kéo lấy tay kia của Phong Vân.Mộc Hoàng và Phong Vân lập tức dừng lại.Có chuyện gì vậy ?Linh lực màu đen kia đang gào thét lao đến, quẩn quanh ba người.“Ngươi điên rồi sao, buông tay ra……”“Ta không điên……”“Ngươi làm gì vậy……”Khói đen lượn lờ, loáng thoáng bên trong nghe được âm thanh phẫn nộ.Ngay sau đó, không gian bỗng trở nên yên tĩnh, người người rào rạt lao tới, khói đen cũng vội vàng biến mất.Trong thời gian ngắn, mọi thứ tan đi như mây khói, khói đen dần tản ra, cảnh vật lại lộ ra rõ ràng.Tất cả những chuyện vừa rồi tan đi như nước, Mộc Hoàng, Phong Vân, Á Phi đều biến mất.Bọn họ vừa rồi còn thấy ở đây, cảnh vật hoàn toàn khô héo, một lỗ đen sâu không thấy đáy xuất hiện trên mặt đất.“Ngươi đâu, người đâu?” Người đến đầu tiên là Hoàng Kim sư tử, nhìn xung quannh trống rỗng nôn nóng nói.Nó không cảm thấy có gì nguy hiểm, vậy sao người lại không thấy đâu……Ngay cả nó bây giờ cũng không có chút cảm giác nào. Nó và Phong Vân đã có khế ước, Phong Vân dù ở bất cứ đâu nó đều có thể cảm nhận được cơ mà?Mà bộ tộc tinh linh nhanh chóng đến đây, cũng gắt gao nhíu mày.Chuyện này là sao? Nơi này đã xảy ra chuyện gì?Vừa mới khi nãy, họ còn cảm nhận được linh lực hắc ám dao động cùng linh lực của Mộc Hoàng Phong Vân dao động, còn có cả Á Phi, hiện tại……Bóng đêm tĩnh mịch, ánh trăng tỏa ánh sáng như ngọc.Cả đám người và thú đều trở nên trầm lặng.Xung quanh chỉ thấy một màu đen vô cùng hắc ám.Phong Vân sau khi cảm nhận được sự dao động mạnh mẽ của không gian, hiện tại đã trấn tĩnh trở lại, chậm rãi tỉnh lại.Lúc nàng mê man đi qua, linh lực màu đen này…..Phong Vân nhíu chặt mày, sau khi mở mắt ra, theo thói quen nàng đưa tay sang một bên người sờ tay Mộc Hoàng.Không có, không có tay Mộc Hoàng.Bọn họ vừa rồi không phải còn nắm chặt tay nhau sao?Phong Vân sắc mặt vừa trầm xuống vừa trợn mắt nhìn xung quanh.Nàng liếc mắt nhìn quanh nơi này, không nhìn thì thôi, vừa nhìn Phong Vân đã bị dọa cho hoảng hồn, cả người nhảy dựng lên, sắc mặt đại biến.Đập vào mắt nàng, trên vách tường thủy tinh màu lam nhạt ………..

Chương 335