Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 337

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Ngươi là ai, dám giả mạo Mộc Hoàng.” Thanh âm lạnh lùng đầy sát khí của nàng vang lên.“Ta chính là Mộc Hoàng.” Mộc Hoàng chậm rãi nhìn lên, khuôn mặt kia, thần thái kia, hơi thở kia, không có chỗ nào không giống Mộc Hoàng.“Ta không tin.” Phong Vân nghe thế lạnh lùng quát, không hề có chút do dự, nhanh chóng bóp cò khẩu súng đang cầm trên tay.Chỉ nghe thấy một tiếng phịch vang lên, Mộc Hoàng lập tức ngã xuống.Trong mắt hắn vẫn còn ánh lên một tia không tin nổi.Phong Vân cũng không thèm đứng nhìn Mộc Hoàng ngã xuống, xoay người đi ra ngoài.Mộc Hoàng là người như thế nào, cho dù nàng không hiểu hết hắn nhưng cũng hiểu được năm sáu phần.Trong tình huống như thế này, tại một nơi như vậy, trong hoàn cảnh như vậy, hắn có thể trầm ổn mà nói với nàng đó chính là hắn như vậy ư, việc đó hoàn toàn không có khả năng.Hừ, lực lượng tà ác kia có thể biến thành hình dạng Á Phi, nghĩ rằng biến thành Mộc Hoàng thì có thể lừa nàng sao.Đúng là khuyển mà cứ cho mình là hổ dữ, hắn cũng quá si tâm vọng tưởng rồi.Phong Vân cầm lấy súng lục đi rất nhanh ra cửa phòng.Biệt thự Mafia to như vậy.Những hình ảnh thân thuộc ngày xưa, những người đứng hoặc đi lại, những người chăm chỉ làm việc,luyện công, rồi những người nhàn nhã nghỉ ngơi giống hệt như kiếp trước của nàng.Phong Vân đi quanh biệt thự, trên đường đi có không ít người cung kính chào hỏi nàng, tất cả đều là thuộc hạ của nàng.Những hình ảnh này thật hết sức quen thuộc.Đứng trên tầng thượng của khu biệt thự, Phong Vân ngẩng đầu nhìn toàn bộ khung cảnh trước mắt.Nàng từng có quyền cao chức trọng, có thể hô phong hoán vũ.Bây giờ một lần nữa đứng ở đây, cảm giác thân thuộc trước đây từng có lập tức tràn về.Chỉ tiếc là cảnh xưa đâu bằng nay, tất cả những điều này nên quên đi, nàng không nên suy nghĩ quá nhiều về nó.Phong Vân nhếch khóe miệng cười lạnh, chậm rãi giơ súng lục trong tay lên, nhắm thẳng vào bình xăng của ô tô đỗ dưới đình nghỉ mát của khu biệt thự, bóp cò.Cùng với vài tiếng nổ thanh thúy vang lên, lửa bùng lên ngút trời, nháy mắt bao phủ toàn bộ khu biệt thự.Biệt thự huy hoàng nháy mắt bị thiêu rụi trong lửa.Phong Vân nhìn lửa bốc lên ngày càng cao, ánh mắt lạnh như băng.Quá khứ đã đi qua thì cứ để nó đi qua đi……

“Ngươi là ai, dám giả mạo Mộc Hoàng.” Thanh âm lạnh lùng đầy sát khí của nàng vang lên.

“Ta chính là Mộc Hoàng.” Mộc Hoàng chậm rãi nhìn lên, khuôn mặt kia, thần thái kia, hơi thở kia, không có chỗ nào không giống Mộc Hoàng.

“Ta không tin.” Phong Vân nghe thế lạnh lùng quát, không hề có chút do dự, nhanh chóng bóp cò khẩu súng đang cầm trên tay.

Chỉ nghe thấy một tiếng phịch vang lên, Mộc Hoàng lập
tức ngã xuống.Trong mắt hắn vẫn còn ánh lên một tia không tin nổi.Phong
Vân cũng không thèm đứng nhìn Mộc Hoàng ngã xuống, xoay người đi ra
ngoài.Mộc Hoàng là người như thế nào, cho dù nàng không hiểu hết hắn
nhưng cũng hiểu được năm sáu phần.

Trong tình huống như thế này, tại một nơi như vậy, trong hoàn cảnh như vậy, hắn có thể trầm ổn mà nói với nàng đó chính là hắn
như vậy ư, việc đó hoàn toàn không có khả năng.Hừ, lực lượng tà ác kia
có thể biến thành hình dạng Á Phi, nghĩ rằng biến thành Mộc Hoàng thì có thể lừa nàng sao.Đúng là khuyển mà cứ cho mình là hổ dữ, hắn cũng quá
si tâm vọng tưởng rồi.

Phong Vân cầm lấy súng lục đi rất nhanh ra cửa phòng.

Biệt thự Mafia to như vậy.

Những hình ảnh thân thuộc ngày xưa, những người đứng
hoặc đi lại, những người chăm chỉ làm việc,luyện công, rồi những người
nhàn nhã nghỉ ngơi giống hệt như kiếp trước của nàng.Phong Vân đi quanh
biệt thự, trên đường đi có không ít người cung kính chào hỏi nàng, tất
cả đều là thuộc hạ của nàng.

Những hình ảnh này thật hết sức quen thuộc.

Đứng trên tầng thượng của khu biệt thự, Phong Vân ngẩng đầu nhìn toàn bộ khung cảnh trước mắt.Nàng từng có quyền cao chức
trọng, có thể hô phong hoán vũ.Bây giờ một lần nữa đứng ở đây, cảm giác
thân thuộc trước đây từng có lập tức tràn về.

Chỉ tiếc là cảnh xưa đâu bằng nay, tất cả những điều này nên quên đi, nàng không nên suy nghĩ quá nhiều về nó.Phong Vân nhếch
khóe miệng cười lạnh, chậm rãi giơ súng lục trong tay lên, nhắm thẳng
vào bình xăng của ô tô đỗ dưới đình nghỉ mát của khu biệt thự, bóp
cò.Cùng với vài tiếng nổ thanh thúy vang lên, lửa bùng lên ngút trời,
nháy mắt bao phủ toàn bộ khu biệt thự.Biệt thự huy hoàng nháy mắt bị
thiêu rụi trong lửa.Phong Vân nhìn lửa bốc lên ngày càng cao, ánh mắt
lạnh như băng.

Quá khứ đã đi qua thì cứ để nó đi qua đi……

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Ngươi là ai, dám giả mạo Mộc Hoàng.” Thanh âm lạnh lùng đầy sát khí của nàng vang lên.“Ta chính là Mộc Hoàng.” Mộc Hoàng chậm rãi nhìn lên, khuôn mặt kia, thần thái kia, hơi thở kia, không có chỗ nào không giống Mộc Hoàng.“Ta không tin.” Phong Vân nghe thế lạnh lùng quát, không hề có chút do dự, nhanh chóng bóp cò khẩu súng đang cầm trên tay.Chỉ nghe thấy một tiếng phịch vang lên, Mộc Hoàng lập tức ngã xuống.Trong mắt hắn vẫn còn ánh lên một tia không tin nổi.Phong Vân cũng không thèm đứng nhìn Mộc Hoàng ngã xuống, xoay người đi ra ngoài.Mộc Hoàng là người như thế nào, cho dù nàng không hiểu hết hắn nhưng cũng hiểu được năm sáu phần.Trong tình huống như thế này, tại một nơi như vậy, trong hoàn cảnh như vậy, hắn có thể trầm ổn mà nói với nàng đó chính là hắn như vậy ư, việc đó hoàn toàn không có khả năng.Hừ, lực lượng tà ác kia có thể biến thành hình dạng Á Phi, nghĩ rằng biến thành Mộc Hoàng thì có thể lừa nàng sao.Đúng là khuyển mà cứ cho mình là hổ dữ, hắn cũng quá si tâm vọng tưởng rồi.Phong Vân cầm lấy súng lục đi rất nhanh ra cửa phòng.Biệt thự Mafia to như vậy.Những hình ảnh thân thuộc ngày xưa, những người đứng hoặc đi lại, những người chăm chỉ làm việc,luyện công, rồi những người nhàn nhã nghỉ ngơi giống hệt như kiếp trước của nàng.Phong Vân đi quanh biệt thự, trên đường đi có không ít người cung kính chào hỏi nàng, tất cả đều là thuộc hạ của nàng.Những hình ảnh này thật hết sức quen thuộc.Đứng trên tầng thượng của khu biệt thự, Phong Vân ngẩng đầu nhìn toàn bộ khung cảnh trước mắt.Nàng từng có quyền cao chức trọng, có thể hô phong hoán vũ.Bây giờ một lần nữa đứng ở đây, cảm giác thân thuộc trước đây từng có lập tức tràn về.Chỉ tiếc là cảnh xưa đâu bằng nay, tất cả những điều này nên quên đi, nàng không nên suy nghĩ quá nhiều về nó.Phong Vân nhếch khóe miệng cười lạnh, chậm rãi giơ súng lục trong tay lên, nhắm thẳng vào bình xăng của ô tô đỗ dưới đình nghỉ mát của khu biệt thự, bóp cò.Cùng với vài tiếng nổ thanh thúy vang lên, lửa bùng lên ngút trời, nháy mắt bao phủ toàn bộ khu biệt thự.Biệt thự huy hoàng nháy mắt bị thiêu rụi trong lửa.Phong Vân nhìn lửa bốc lên ngày càng cao, ánh mắt lạnh như băng.Quá khứ đã đi qua thì cứ để nó đi qua đi……

Chương 337