Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 353
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Á Phi nói đến đây, bình tĩnh nhìn vẻ mặt không chút thay đổi của Mộc Hoàng cùng thần sắc ngạc nhiên của Phong Vân, chậm rãi xoay người, nửa quỳ xuống trước mắt Tinh Linh tộc trưởng.Trong giọng nói hỗn loạn lộ ra sự đau đớn kịch liệt:“Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, tộc trưởng thật sự ở trong này.Ở trong này một mìnhbảo hộ bộ tộc của chúng ta……”“Si nhi.” Tinh Linh tộc trưởng nghe thấy thanh âm nghẹn ngào của Á Phi, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.Phong Vân cùng Mộc Hoàng đưa mắt nhìn nhau.Qua vài ba câu kể lại của Á Phi, bọn họ cũng đã tương đối hiểu được một số chuyện. Hóa ra bộ tộc Tinh Linh gặp nguy hiểm, vẫn giằng co từ lâu rồi. Đến cả tộc trưởng của bọn họ cũng không thể giải quyết dứt điểm được vấn đề này, mà vấn đề này lại đến từ hắc ám lực.Tinh Linh tộc trưởng cũngkhông giải quyết được thì bọn họ……Mộc Hoàng cùng Phong Vân đứng đối diện nhau, đáy mắt không ngừng gửi tin tức cho nhau.Bên kia, Á Phi hít sâu một hơi, áp chế tâm tình đang dao động, quay đầu nhìn Phong Vân, tiếp tục nói:“Tộc trưởng vừa rồi đã nói cho ta biết rằng Tộc trưởng cùng các trưởng lão đã phát hiện ra vấn đề từ ba ngàn năm trước, hắc ám lực đãsớm gây ảnh hưởng lên cây sinh mệnh, khiến cho chúng ta không thể di chuyển đi nơi khác, cũng không có cách để trừ tận gốc, chỉ có chịu đựng. Cho đến một ngàn bảy trăm năm trước, hắc ám lực đã phát triển ổn định, nên tộc trưởng không còn cách nào khác, đành phải hy sinh bản thân, tự mình xuống đây, lấy tu vi của bản thân để trấn áp hòng kéo dài thời gian thêm một ngàn bảy trăm năm cho chúng ta.Nhưng hiện tại, hắc ám lực sắp phá tan được sự trấn áp của tộc trưởng rồi….”
Á Phi nói đến đây, bình tĩnh nhìn vẻ mặt không chút thay đổi của Mộc
Hoàng cùng thần sắc ngạc nhiên của Phong Vân, chậm rãi xoay người, nửa
quỳ xuống trước mắt Tinh Linh tộc trưởng.
Trong giọng nói hỗn loạn lộ ra sự đau đớn kịch liệt:“Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, tộc trưởng thật sự ở trong này.Ở trong này một mìnhbảo hộ bộ tộc của chúng ta……”
“Si nhi.” Tinh Linh tộc trưởng nghe thấy thanh âm nghẹn ngào của Á Phi, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
Phong Vân cùng Mộc Hoàng đưa mắt nhìn nhau.Qua vài ba câu kể lại của Á Phi, bọn họ cũng đã tương đối hiểu được một số chuyện. Hóa ra bộ tộc
Tinh Linh gặp nguy hiểm, vẫn giằng co từ lâu rồi. Đến cả tộc trưởng của
bọn họ cũng không thể giải quyết dứt điểm được vấn đề này, mà vấn đề này lại đến từ hắc ám lực.
Tinh Linh tộc trưởng cũngkhông giải quyết được thì bọn họ……Mộc Hoàng
cùng Phong Vân đứng đối diện nhau, đáy mắt không ngừng gửi tin tức cho
nhau.
Bên kia, Á Phi hít sâu một hơi, áp chế tâm tình đang dao động, quay đầu nhìn Phong Vân, tiếp tục nói:“Tộc trưởng vừa rồi đã nói cho ta biết rằng Tộc trưởng cùng các trưởng lão đã phát hiện ra vấn đề từ ba ngàn năm trước, hắc ám lực đãsớm gây ảnh hưởng lên cây sinh mệnh, khiến cho chúng ta không thể di chuyển đi nơi khác, cũng không có cách để trừ tận gốc, chỉ có chịu đựng. Cho đến một ngàn bảy trăm năm trước, hắc ám lực đã phát triển ổn định, nên tộc trưởng không còn cách nào khác, đành phải hy sinh bản thân, tự mình xuống đây, lấy tu vi của bản thân để trấn áp hòng kéo dài thời gian thêm một ngàn bảy trăm năm cho chúng ta.Nhưng hiện tại, hắc ám lực sắp phá tan được sự trấn áp của tộc trưởng rồi….”
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Á Phi nói đến đây, bình tĩnh nhìn vẻ mặt không chút thay đổi của Mộc Hoàng cùng thần sắc ngạc nhiên của Phong Vân, chậm rãi xoay người, nửa quỳ xuống trước mắt Tinh Linh tộc trưởng.Trong giọng nói hỗn loạn lộ ra sự đau đớn kịch liệt:“Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, tộc trưởng thật sự ở trong này.Ở trong này một mìnhbảo hộ bộ tộc của chúng ta……”“Si nhi.” Tinh Linh tộc trưởng nghe thấy thanh âm nghẹn ngào của Á Phi, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.Phong Vân cùng Mộc Hoàng đưa mắt nhìn nhau.Qua vài ba câu kể lại của Á Phi, bọn họ cũng đã tương đối hiểu được một số chuyện. Hóa ra bộ tộc Tinh Linh gặp nguy hiểm, vẫn giằng co từ lâu rồi. Đến cả tộc trưởng của bọn họ cũng không thể giải quyết dứt điểm được vấn đề này, mà vấn đề này lại đến từ hắc ám lực.Tinh Linh tộc trưởng cũngkhông giải quyết được thì bọn họ……Mộc Hoàng cùng Phong Vân đứng đối diện nhau, đáy mắt không ngừng gửi tin tức cho nhau.Bên kia, Á Phi hít sâu một hơi, áp chế tâm tình đang dao động, quay đầu nhìn Phong Vân, tiếp tục nói:“Tộc trưởng vừa rồi đã nói cho ta biết rằng Tộc trưởng cùng các trưởng lão đã phát hiện ra vấn đề từ ba ngàn năm trước, hắc ám lực đãsớm gây ảnh hưởng lên cây sinh mệnh, khiến cho chúng ta không thể di chuyển đi nơi khác, cũng không có cách để trừ tận gốc, chỉ có chịu đựng. Cho đến một ngàn bảy trăm năm trước, hắc ám lực đã phát triển ổn định, nên tộc trưởng không còn cách nào khác, đành phải hy sinh bản thân, tự mình xuống đây, lấy tu vi của bản thân để trấn áp hòng kéo dài thời gian thêm một ngàn bảy trăm năm cho chúng ta.Nhưng hiện tại, hắc ám lực sắp phá tan được sự trấn áp của tộc trưởng rồi….”