Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 386
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Ngàn Dạ Cách liếc nhìn vẻ mặt không hề có bất cứ biểu hiện gì của Mộc Hoàng rồi nhẹ nhàng cong cong khóe miệng, “Xem ra ta đã tới đúng thời điểm tốt rồi, hôm nay có thể được chứng kiến tận mắt cảnh tượng nào nhiệt này, thật khiến người ta hâm mộ. Phượng Vũ huynh à, huynh thật đúng là nhất bên trọng nhất bên khinh, Tinh Vực ta chắc không lọt được vào mắt của huynh rồi.”Nghe xong lời này, Mộc Hoàng liền quay đầu liếc nhìn Ngàn Dạ Cách đang mỉm cười rạng rỡ rồi chợt nở nụ cười, “Đúng thế! Ngài rất biết tìm đến những nơi náo nhiệt.” Sớm không tới, muộn không tới, chỉ khi Đế quân Thiên Khung tới thì người này mới tới. Tâm ý của Ngàn Dạ Cách này thế nào chẳng lẽ hắn lại không biết.Lời nói đầy hàm ý bên trong khiến Đế quân Thiên Khung khẽ nở nụ cười. Ngàn Dạ Cách cũng cười cười rồi nâng ly lên, trông hắn không có vẻ tỏ ra e ngại khi bị Mộc Hoàng nhắm vào.“Nếu Ngàn Dạ Cách huynh cảm thấy ấm ức thì hôm nay lên đài bộc lộ tài năng cho chúng ta thưởng thức xem thế nào? Bọn họ có bại trong tay ngài thì tuy bại nhưng cũng cảm thấy vinh quang.” Giữa tiếng cười ngầm hiểu lẫn nhau, Mộc Hoàng nâng ly đáp lại cử chỉ của Ngàn Dạ Cách, lời nói của hắn ẩn hiện rõ sự xảo trá. Đây chính là củ khoai lang nóng bỏng tay, Tinh Vực sao có thể đón lấy.Ngàn Dạ Cách lập tức nâng ly lên nhấp một chút rồi cười nói, “Đáng tiếc, Phi nhi lại nói thích người Nam Viên sảng khoái phóng khoáng, TinhVực ta không được vạm vỡ nên không lọt được vào mắt nàng.” Một lời nhẹ nhàng bâng quơ mà như tứ lạng bạt thiên cân lập tức hóa giải lời nói vừa rồi của Mộc Hoàng, khiến Mộc Hoàng cũng phải chịu cảnh gậy ông đập lưng ông.Mộc Hoàng cũng chẳng trông đợi vào cái ngày có thể kéo được Ngàn Dạ Cách lên đài, hắn lập tức gật đầu cười nhạt mà không tốn nước miếng nói đến cái chuyện này nữa. Hắn quay đầu hướng về phía vị công tước chịu trách nhiệm chủ trì đại hội rồi vung tay lên.Thấy Mộc Hoàng ra hiệu, vị công tước phụ trách nghi lễ bị Đế nữ Thiên Khung gạt sang một bên từ nãy liền đi lên đài cao rồi hướng về phía dân chúng đang hoan hô như sấm dậy và nhẹ nhàng khoát tay một cái.Những tiếng cổ vũ vang trời lập tức tĩnh lặng trong nháy mắt. Cả đấu trường lập tức khôi phục vẻ lặng ngắt như tờ.Vị công tước cường tráng phụ trách nghi lễ mỉm cười rồi đứng trên đài mở miệng nói, “Đế nữ Thiên Khung cũng đã nói thẳng ra mục đích của đại hội lần này thì chúng ta sao có thể không có lời đáp lại. Hôm nay, nam nhân Nam Viên chúng ta sẽ đem hết sức mạnh ra mà thi triển, nếu để Đế nữ Thiên Khung phải thất vọng trở về thì nam nhân Nam Viên chúng ta thà chết còn hơn.”
Ngàn Dạ Cách liếc nhìn vẻ mặt không hề có bất cứ biểu hiện gì của Mộc Hoàng rồi nhẹ nhàng cong cong khóe miệng, “Xem ra ta đã tới đúng thời điểm tốt rồi, hôm nay có thể được chứng kiến tận mắt cảnh tượng nào nhiệt này, thật khiến người ta hâm mộ. Phượng Vũ
huynh à, huynh thật đúng là nhất bên trọng nhất bên khinh, Tinh Vực ta
chắc không lọt được vào mắt của huynh rồi.”
Nghe xong lời này, Mộc Hoàng liền quay đầu liếc nhìn Ngàn Dạ Cách đang mỉm cười rạng rỡ rồi chợt nở nụ cười, “Đúng thế! Ngài rất biết tìm đến những nơi náo nhiệt.” Sớm không tới, muộn không tới, chỉ khi Đế quân Thiên Khung tới thì
người này mới tới. Tâm ý của Ngàn Dạ Cách này thế nào chẳng lẽ hắn lại
không biết.
Lời nói đầy hàm ý bên trong khiến Đế quân Thiên Khung khẽ nở nụ cười. Ngàn Dạ Cách cũng cười cười rồi nâng ly lên, trông hắn không có vẻ tỏ
ra e ngại khi bị Mộc Hoàng nhắm vào.
“Nếu Ngàn Dạ Cách huynh cảm thấy ấm ức thì hôm nay lên đài bộc lộ tài năng cho chúng ta thưởng thức xem thế nào? Bọn họ có bại trong tay
ngài thì tuy bại nhưng cũng cảm thấy vinh quang.” Giữa tiếng cười
ngầm hiểu lẫn nhau, Mộc Hoàng nâng ly đáp lại cử chỉ của Ngàn Dạ Cách,
lời nói của hắn ẩn hiện rõ sự xảo trá. Đây chính là củ khoai lang nóng
bỏng tay, Tinh Vực sao có thể đón lấy.
Ngàn Dạ Cách lập tức nâng ly lên nhấp một chút rồi cười nói, “Đáng tiếc, Phi nhi lại nói thích người Nam Viên sảng khoái phóng khoáng,
TinhVực ta không được vạm vỡ nên không lọt được vào mắt nàng.” Một
lời nhẹ nhàng bâng quơ mà như tứ lạng bạt thiên cân lập tức hóa giải lời nói vừa rồi của Mộc Hoàng, khiến Mộc Hoàng cũng phải chịu cảnh gậy ông
đập lưng ông.
Mộc Hoàng cũng chẳng trông đợi vào cái ngày có thể kéo được Ngàn Dạ
Cách lên đài, hắn lập tức gật đầu cười nhạt mà không tốn nước miếng nói
đến cái chuyện này nữa. Hắn quay đầu hướng về phía vị công tước chịu
trách nhiệm chủ trì đại hội rồi vung tay lên.
Thấy Mộc Hoàng ra hiệu, vị công tước phụ trách nghi lễ bị Đế nữ Thiên Khung gạt sang một bên từ nãy liền đi lên đài cao rồi hướng về phía dân chúng đang hoan hô như sấm dậy và nhẹ nhàng khoát tay một cái.
Những tiếng cổ vũ vang trời lập tức tĩnh lặng trong nháy mắt. Cả đấu trường lập tức khôi phục vẻ lặng ngắt như tờ.
Vị công tước cường tráng phụ trách nghi lễ mỉm cười rồi đứng trên đài mở miệng nói, “Đế nữ Thiên Khung cũng đã nói thẳng ra mục đích của đại hội lần này thì
chúng ta sao có thể không có lời đáp lại. Hôm nay, nam nhân Nam Viên
chúng ta sẽ đem hết sức mạnh ra mà thi triển, nếu để Đế nữ Thiên Khung
phải thất vọng trở về thì nam nhân Nam Viên chúng ta thà chết còn hơn.”
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Ngàn Dạ Cách liếc nhìn vẻ mặt không hề có bất cứ biểu hiện gì của Mộc Hoàng rồi nhẹ nhàng cong cong khóe miệng, “Xem ra ta đã tới đúng thời điểm tốt rồi, hôm nay có thể được chứng kiến tận mắt cảnh tượng nào nhiệt này, thật khiến người ta hâm mộ. Phượng Vũ huynh à, huynh thật đúng là nhất bên trọng nhất bên khinh, Tinh Vực ta chắc không lọt được vào mắt của huynh rồi.”Nghe xong lời này, Mộc Hoàng liền quay đầu liếc nhìn Ngàn Dạ Cách đang mỉm cười rạng rỡ rồi chợt nở nụ cười, “Đúng thế! Ngài rất biết tìm đến những nơi náo nhiệt.” Sớm không tới, muộn không tới, chỉ khi Đế quân Thiên Khung tới thì người này mới tới. Tâm ý của Ngàn Dạ Cách này thế nào chẳng lẽ hắn lại không biết.Lời nói đầy hàm ý bên trong khiến Đế quân Thiên Khung khẽ nở nụ cười. Ngàn Dạ Cách cũng cười cười rồi nâng ly lên, trông hắn không có vẻ tỏ ra e ngại khi bị Mộc Hoàng nhắm vào.“Nếu Ngàn Dạ Cách huynh cảm thấy ấm ức thì hôm nay lên đài bộc lộ tài năng cho chúng ta thưởng thức xem thế nào? Bọn họ có bại trong tay ngài thì tuy bại nhưng cũng cảm thấy vinh quang.” Giữa tiếng cười ngầm hiểu lẫn nhau, Mộc Hoàng nâng ly đáp lại cử chỉ của Ngàn Dạ Cách, lời nói của hắn ẩn hiện rõ sự xảo trá. Đây chính là củ khoai lang nóng bỏng tay, Tinh Vực sao có thể đón lấy.Ngàn Dạ Cách lập tức nâng ly lên nhấp một chút rồi cười nói, “Đáng tiếc, Phi nhi lại nói thích người Nam Viên sảng khoái phóng khoáng, TinhVực ta không được vạm vỡ nên không lọt được vào mắt nàng.” Một lời nhẹ nhàng bâng quơ mà như tứ lạng bạt thiên cân lập tức hóa giải lời nói vừa rồi của Mộc Hoàng, khiến Mộc Hoàng cũng phải chịu cảnh gậy ông đập lưng ông.Mộc Hoàng cũng chẳng trông đợi vào cái ngày có thể kéo được Ngàn Dạ Cách lên đài, hắn lập tức gật đầu cười nhạt mà không tốn nước miếng nói đến cái chuyện này nữa. Hắn quay đầu hướng về phía vị công tước chịu trách nhiệm chủ trì đại hội rồi vung tay lên.Thấy Mộc Hoàng ra hiệu, vị công tước phụ trách nghi lễ bị Đế nữ Thiên Khung gạt sang một bên từ nãy liền đi lên đài cao rồi hướng về phía dân chúng đang hoan hô như sấm dậy và nhẹ nhàng khoát tay một cái.Những tiếng cổ vũ vang trời lập tức tĩnh lặng trong nháy mắt. Cả đấu trường lập tức khôi phục vẻ lặng ngắt như tờ.Vị công tước cường tráng phụ trách nghi lễ mỉm cười rồi đứng trên đài mở miệng nói, “Đế nữ Thiên Khung cũng đã nói thẳng ra mục đích của đại hội lần này thì chúng ta sao có thể không có lời đáp lại. Hôm nay, nam nhân Nam Viên chúng ta sẽ đem hết sức mạnh ra mà thi triển, nếu để Đế nữ Thiên Khung phải thất vọng trở về thì nam nhân Nam Viên chúng ta thà chết còn hơn.”