Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 414

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Giữa những tràng vỗ tay ầm ầm vang lên, Phượng Vũ Phi ánh mắt lóe sáng thẳng tắp tới gần bên người Phong Vân.Giữa những tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc, nàng ta hướng về phía Phong Vân và dường như đang cố hét to, “Nếu ta không chờ hoặc chờ mãi mà không đến thời cơ thì làm thế nào?”Dù cho có không chờ được thời cơ đến thì bọn họ vẫn phải làm, bọn họ phải lập tức trừ bỏ Thánh Linh Cung.Phong Vân bị tiếng vỗ tay xung quanh khiến cho màng nhĩ rung động nên không nghe rõ nàng ta đang nói gì. Chẳng qua nàng chỉ vì muốn san phẳng Thánh Linh Cung nên mới đưa ra một chủ ý với Đế quân Thiên Khung mà thôi, những người này làm ầm ĩ cái gì không biết.Phong Vân lập tức hướng tứ phía vung nhẹ tay lên.Tiếng vỗ tay vang lên rung trời trong nháy mắt liền ngừng hẳn, mọi người lại đồng loạt ngay ngắn trật tự.Xoa xoa lỗ tai, Phong Vân nhìn Phượng Vũ Phi với vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép và nói, “Chuyện này còn cần ta phải chỉ sao? Nên làm thế nào với kẻ địch trước mắt, đường đường chính chính đánh không xong thì phải âm thầm mà làm, âm thầm làm mà không được thì phải lén lút mà làm. Đối với kẻ địch, bất cứ thủ đoạn nào có thể giải quyết được vấn đề thì dùng thủ đoạn đó, chẳng lẽ cô còn cho rằng thể hiện tâm địa từ bi ra trước mặt bọn họ thì bọn họ sẽ có thể không giết cô chăng?”Lời này vừa dứt, dân chúng Nam Viên đang yên tĩnh lắng nghe lại ầm ầm cười to, chờ mong kẻ địch buông dao mổ không bằng chờ mong chính mình đạp đất thành Phật.“Ha ha, ta vừa mới nói nhân hậu có thừa tà vọng không đủ thì lập tức hắn lại nói ra những lời phủ định ngay lời của ta, Hách Liên Phong Vân này thú vị, rất thú vị, thực làm cho người ta không thể không có hứng thú đối với hắn đó.” Ngàn Dạ Cách cười to.

Giữa những tràng vỗ tay ầm ầm vang lên, Phượng Vũ Phi ánh mắt lóe sáng thẳng tắp tới gần bên người Phong Vân.

Giữa những tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc, nàng ta hướng về phía Phong Vân và dường như đang cố hét to, “Nếu ta không chờ hoặc chờ mãi mà không đến thời cơ thì làm thế nào?”

Dù cho có không chờ được thời cơ đến thì bọn họ vẫn phải làm, bọn họ phải lập tức trừ bỏ Thánh Linh Cung.

Phong Vân bị tiếng vỗ tay xung quanh khiến cho màng nhĩ rung động nên không nghe rõ nàng ta đang nói gì. Chẳng qua nàng chỉ vì muốn san phẳng Thánh Linh Cung nên mới đưa ra một chủ ý với Đế quân Thiên Khung mà
thôi, những người này làm ầm ĩ cái gì không biết.

Phong Vân lập tức hướng tứ phía vung nhẹ tay lên.

Tiếng vỗ tay vang lên rung trời trong nháy mắt liền ngừng hẳn, mọi người lại đồng loạt ngay ngắn trật tự.

Xoa xoa lỗ tai, Phong Vân nhìn Phượng Vũ Phi với vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép và nói, “Chuyện này còn cần ta phải chỉ sao? Nên làm thế nào với kẻ địch trước mắt,
đường đường chính chính đánh không xong thì phải âm thầm mà làm, âm thầm làm mà không được thì phải lén lút mà làm. Đối với kẻ địch, bất cứ thủ
đoạn nào có thể giải quyết được vấn đề thì dùng thủ đoạn đó, chẳng lẽ cô còn cho rằng thể hiện tâm địa từ bi ra trước mặt bọn họ thì bọn họ sẽ
có thể không giết cô chăng?”

Lời này vừa dứt, dân chúng Nam Viên đang yên tĩnh lắng nghe lại ầm ầm cười to, chờ mong kẻ địch buông dao mổ không bằng chờ mong chính mình
đạp đất thành Phật.

“Ha ha, ta vừa mới nói nhân hậu có thừa tà vọng không đủ thì lập
tức hắn lại nói ra những lời phủ định ngay lời của ta, Hách Liên Phong
Vân này thú vị, rất thú vị, thực làm cho người ta không thể không có
hứng thú đối với hắn đó.” Ngàn Dạ Cách cười to.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Giữa những tràng vỗ tay ầm ầm vang lên, Phượng Vũ Phi ánh mắt lóe sáng thẳng tắp tới gần bên người Phong Vân.Giữa những tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc, nàng ta hướng về phía Phong Vân và dường như đang cố hét to, “Nếu ta không chờ hoặc chờ mãi mà không đến thời cơ thì làm thế nào?”Dù cho có không chờ được thời cơ đến thì bọn họ vẫn phải làm, bọn họ phải lập tức trừ bỏ Thánh Linh Cung.Phong Vân bị tiếng vỗ tay xung quanh khiến cho màng nhĩ rung động nên không nghe rõ nàng ta đang nói gì. Chẳng qua nàng chỉ vì muốn san phẳng Thánh Linh Cung nên mới đưa ra một chủ ý với Đế quân Thiên Khung mà thôi, những người này làm ầm ĩ cái gì không biết.Phong Vân lập tức hướng tứ phía vung nhẹ tay lên.Tiếng vỗ tay vang lên rung trời trong nháy mắt liền ngừng hẳn, mọi người lại đồng loạt ngay ngắn trật tự.Xoa xoa lỗ tai, Phong Vân nhìn Phượng Vũ Phi với vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép và nói, “Chuyện này còn cần ta phải chỉ sao? Nên làm thế nào với kẻ địch trước mắt, đường đường chính chính đánh không xong thì phải âm thầm mà làm, âm thầm làm mà không được thì phải lén lút mà làm. Đối với kẻ địch, bất cứ thủ đoạn nào có thể giải quyết được vấn đề thì dùng thủ đoạn đó, chẳng lẽ cô còn cho rằng thể hiện tâm địa từ bi ra trước mặt bọn họ thì bọn họ sẽ có thể không giết cô chăng?”Lời này vừa dứt, dân chúng Nam Viên đang yên tĩnh lắng nghe lại ầm ầm cười to, chờ mong kẻ địch buông dao mổ không bằng chờ mong chính mình đạp đất thành Phật.“Ha ha, ta vừa mới nói nhân hậu có thừa tà vọng không đủ thì lập tức hắn lại nói ra những lời phủ định ngay lời của ta, Hách Liên Phong Vân này thú vị, rất thú vị, thực làm cho người ta không thể không có hứng thú đối với hắn đó.” Ngàn Dạ Cách cười to.

Chương 414