Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 428
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Biết Phượng Vũ Náo đã nắm được thân thế của mình, Phong Vân cũng không kiêng kị mà tỏ thái độ thân mật với Mộc Hoàng.Phượng Vũ Náo thấy vậy thì cười cười nhìn Phong Vân túm tay Mộc Hoàng kéo đi.“Ca, xem tình cảm của bọn họ thì còn tốt hơn so với anh em ruột thịt đó.” Sau khi Mộc Hoàng bị Phong Vân kéo đi ra xa, Phượng Vũ Phi mới từ bóng đêm bước ra.“Ừm, Phong Vân đã cứu mạng Mộc Hoàng, vì vậy tình cảm mới tốt như vậy.”“Vũ Phi, về sau phải dựa vào muội. Nếu có thể gả cho Phong Vân thì Nam Viên cũng sẽ trở thành hậu thuẫn của chúng ta. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là muội phải thích hắn.”Trên mặt Phượng Vũ Phi xuất hiện vẻ ửng đỏ, nàng ta phóng khoáng gật đầu, “Muội biết rồi.”Gió đêm tung bay, mặt trăng đã nhô lên cao.Cách đó khá xa, Mộc Hoàng đen mặt kéo Phong Vân lại rồi trầm giọng hỏi, “Không phải hắn uy h**p nàng đấy chứ?” Hắn tới chậm một bước nên không nghe được những lời nói trước đó.PhongVân quay lại nắm lấy tay Mộc Hoàng rồi nhẹ nhàng lắc lắc đầu xong lại gật gật đầu. Nàng chậm rãi nói, “Có thể nói thế mà cũng có thể không.”“Hừ.” Vừa nghe xong lời này, trong mắt Mộc Hoàng đã dày đặc sát khí. Ở trên địa bàn của hắn còn dám uy h**p Phong Vân, được lắm, bọn họ tưởng hắn không dám xuống tay với bọn họ phải không? Thiên Khung ư, Nam Viên hắn chẳng sợ phải đối địch.“Chàng đừng giận, Phượng Vũ Náo này không có ác ý, ta đã có cách giải quyết.” Phong Vân siết chặt tay Mộc Hoàng. Thiên Khung và Nam Viên không cần thiết phải đối địch nhau, chuyện của Phượng Vũ Náo nàng sẽ nghĩ cách giải quyết. Nàng đã dám bước lên sàn diễn và sử dụng những vũ khí như vậy thì đương nhiên đã sớm nghĩ ra biện pháp xử lý.Mộc Hoàng thấy Phong Vân đã có định liệu từ trước thì lửa giận trong lòng cũng nguôi ngoai phần nào. Lửa giận này vừa tắt, một cơn lửa giận khác lại lập tức bùng lên. Hắn tức khắc tóm lấy cổ áo nàng, “Nàng dám tham gia vòng thi thứ ba thì ta thực sự sẽ lột da nàng ra.”
Biết Phượng Vũ Náo đã nắm được thân thế của mình, Phong Vân cũng không kiêng kị mà tỏ thái độ thân mật với Mộc Hoàng.
Phượng Vũ Náo thấy vậy thì cười cười nhìn Phong Vân túm tay Mộc Hoàng kéo đi.
“Ca, xem tình cảm của bọn họ thì còn tốt hơn so với anh em ruột thịt đó.” Sau khi Mộc Hoàng bị Phong Vân kéo đi ra xa, Phượng Vũ Phi mới từ bóng đêm bước ra.
“Ừm, Phong Vân đã cứu mạng Mộc Hoàng, vì vậy tình cảm mới tốt như vậy.”
“Vũ Phi, về sau phải dựa vào muội. Nếu có thể gả cho Phong Vân
thì Nam Viên cũng sẽ trở thành hậu thuẫn của chúng ta. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là muội phải thích hắn.”
Trên mặt Phượng Vũ Phi xuất hiện vẻ ửng đỏ, nàng ta phóng khoáng gật đầu, “Muội biết rồi.”
Gió đêm tung bay, mặt trăng đã nhô lên cao.
Cách đó khá xa, Mộc Hoàng đen mặt kéo Phong Vân lại rồi trầm giọng hỏi, “Không phải hắn uy h**p nàng đấy chứ?” Hắn tới chậm một bước nên không nghe được những lời nói trước đó.
PhongVân quay lại nắm lấy tay Mộc Hoàng rồi nhẹ nhàng lắc lắc đầu xong lại gật gật đầu. Nàng chậm rãi nói, “Có thể nói thế mà cũng có thể không.”
“Hừ.” Vừa nghe xong lời này, trong mắt Mộc Hoàng đã dày đặc
sát khí. Ở trên địa bàn của hắn còn dám uy h**p Phong Vân, được lắm, bọn họ tưởng hắn không dám xuống tay với bọn họ phải không? Thiên Khung ư,
Nam Viên hắn chẳng sợ phải đối địch.
“Chàng đừng giận, Phượng Vũ Náo này không có ác ý, ta đã có cách giải quyết.” Phong Vân siết chặt tay Mộc Hoàng. Thiên Khung và Nam Viên không cần
thiết phải đối địch nhau, chuyện của Phượng Vũ Náo nàng sẽ nghĩ cách
giải quyết. Nàng đã dám bước lên sàn diễn và sử dụng những vũ khí như
vậy thì đương nhiên đã sớm nghĩ ra biện pháp xử lý.
Mộc Hoàng thấy Phong Vân đã có định liệu từ trước thì lửa giận trong
lòng cũng nguôi ngoai phần nào. Lửa giận này vừa tắt, một cơn lửa giận
khác lại lập tức bùng lên. Hắn tức khắc tóm lấy cổ áo nàng, “Nàng dám tham gia vòng thi thứ ba thì ta thực sự sẽ lột da nàng ra.”
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Biết Phượng Vũ Náo đã nắm được thân thế của mình, Phong Vân cũng không kiêng kị mà tỏ thái độ thân mật với Mộc Hoàng.Phượng Vũ Náo thấy vậy thì cười cười nhìn Phong Vân túm tay Mộc Hoàng kéo đi.“Ca, xem tình cảm của bọn họ thì còn tốt hơn so với anh em ruột thịt đó.” Sau khi Mộc Hoàng bị Phong Vân kéo đi ra xa, Phượng Vũ Phi mới từ bóng đêm bước ra.“Ừm, Phong Vân đã cứu mạng Mộc Hoàng, vì vậy tình cảm mới tốt như vậy.”“Vũ Phi, về sau phải dựa vào muội. Nếu có thể gả cho Phong Vân thì Nam Viên cũng sẽ trở thành hậu thuẫn của chúng ta. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là muội phải thích hắn.”Trên mặt Phượng Vũ Phi xuất hiện vẻ ửng đỏ, nàng ta phóng khoáng gật đầu, “Muội biết rồi.”Gió đêm tung bay, mặt trăng đã nhô lên cao.Cách đó khá xa, Mộc Hoàng đen mặt kéo Phong Vân lại rồi trầm giọng hỏi, “Không phải hắn uy h**p nàng đấy chứ?” Hắn tới chậm một bước nên không nghe được những lời nói trước đó.PhongVân quay lại nắm lấy tay Mộc Hoàng rồi nhẹ nhàng lắc lắc đầu xong lại gật gật đầu. Nàng chậm rãi nói, “Có thể nói thế mà cũng có thể không.”“Hừ.” Vừa nghe xong lời này, trong mắt Mộc Hoàng đã dày đặc sát khí. Ở trên địa bàn của hắn còn dám uy h**p Phong Vân, được lắm, bọn họ tưởng hắn không dám xuống tay với bọn họ phải không? Thiên Khung ư, Nam Viên hắn chẳng sợ phải đối địch.“Chàng đừng giận, Phượng Vũ Náo này không có ác ý, ta đã có cách giải quyết.” Phong Vân siết chặt tay Mộc Hoàng. Thiên Khung và Nam Viên không cần thiết phải đối địch nhau, chuyện của Phượng Vũ Náo nàng sẽ nghĩ cách giải quyết. Nàng đã dám bước lên sàn diễn và sử dụng những vũ khí như vậy thì đương nhiên đã sớm nghĩ ra biện pháp xử lý.Mộc Hoàng thấy Phong Vân đã có định liệu từ trước thì lửa giận trong lòng cũng nguôi ngoai phần nào. Lửa giận này vừa tắt, một cơn lửa giận khác lại lập tức bùng lên. Hắn tức khắc tóm lấy cổ áo nàng, “Nàng dám tham gia vòng thi thứ ba thì ta thực sự sẽ lột da nàng ra.”