Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 453
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Như vậy, tiếp theo Phong Vân nhất định sẽ phải đối mặt với Thiên Khung và Tinh Vực, đối mặt với ý đồ diệt trừ nàng của hai đại lục. Biết được sức mạnh của Phong Vân đến đâu thì trong lòng bọn họ cũng sẽ có cơ sở để tính toán mọi việc, nếu phía Tinh Vực có hành động thì hai người bọn họ sẽ ở bên trong giúp nàng một phen. Tinh Vực mặc dù có ơn tri ngộ nhưng Phong Vân lại là cốt nhục tình thân.Phong Vân nghe Mạnh Khoát nói thế thì lập tức cắn môi. Đại tỷ và tỷ phu của nàng nói mấy câu liền cho thấy bọn họ đứng về phía nàng, bọn họ đã đặt an nguy và hoàn cảnh của mình sang một bên, mối thâm tình như vậy…“Nhanh lên, đừng dông dài nhiều lời với ta!” Phong Lôi không thích nhìn Phong Vân cứ do dự như thế.“Đại tỷ…”“Nàng không có chiến giáp.” Phong Vân cắn môi mãi mới hô lên được một tiếng thì Mộc Hoàng đứng cạnh nàng đã chen thẳng vào một câu.“Cái gì?” Phong Lôi nghe Mộc Hoàng nói thế thì lông mày cơ hồ muốn xếch ngược lên trời.“Chỉ dựa vào cấp bậc linh hoàng cấp bốn cấp năm mà muội cũng dám giở trò lừu bịp thiên hạ ư?” Mạnh Khoát cũng giật mình không ít. Bọn họ còn tưởng rằng Phong Vân muốn che giấu sức mạnh, không ngờ chiến giáp nàng cũng không có. Phải biết rằng người có cấp bậc linh hoàng cao hơn cấp năm thì sẽ có chiến giáp của riêng mình. Đưa mắt nhìn nhau, cả Phong Lôi lẫn Mạnh Khoát dường như đều xúc động đến nỗi muốn liên thủ đánh cho Phong Vân một trận.“Việc này… Việc này…” Phong Vân lúng túng sờ sờ mũi, năng lực thực tại của nàng quả thực mới chỉ đến đó, nàng…“Câm miệng!” Phong Lôi hét lên giận dữ.“Đừng quát nàng, nữ nhân của ta chỉ ta mới được phép quát!” Mộc Hoàng trầm giọng chống lại Phong Lôi, “Ta sẽ bảo vệ cho nữ nhân của ta!” Công lực không cao thì sao, ở đây đã có hắn.Phong Lôi nghe Mộc Hoàng nói thế liền liếc mắt nhìn hắn một cái, “Huynh đệ của ta, tỷ tỷ ta phải bảo vệ nó!”Nhìn thấy hai người đối chọi lại nhau, Phong Vân vội vàng xen vào, “Không cần, muội có thể tự bảo vệ mình, muội cũng có cách giải…”“Đứng một bên đi!” Mộc Hoàng nhẹ nhàng thốt ra một câu rồi cả bọn trừng mắt nhìn Phong Vân.Phong Vân nhất thời không nói được gì nữa, nàng đành quay đầu nhìn về phía Mạnh Khoát đang đứng suy tư một bên. Quên đi quên đi! Chờ bọn họ hết giận thì nàng nói tiếp vậy. Lúc này có nói bọn họ cũng chẳng nghe nàng.“Chuyện này ta…”“Đế quân, thần có chuyện cần bẩm báo!” Bên trong tẩm cung đang tranh luận kịch liệt thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng nói của Ma Ha Cách.
Như vậy, tiếp theo Phong Vân nhất định sẽ phải đối mặt với Thiên
Khung và Tinh Vực, đối mặt với ý đồ diệt trừ nàng của hai đại lục. Biết
được sức mạnh của Phong Vân đến đâu thì trong lòng bọn họ cũng sẽ có cơ
sở để tính toán mọi việc, nếu phía Tinh Vực có hành động thì hai người
bọn họ sẽ ở bên trong giúp nàng một phen. Tinh Vực mặc dù có ơn tri ngộ
nhưng Phong Vân lại là cốt nhục tình thân.
Phong Vân nghe Mạnh Khoát nói thế thì lập tức cắn môi. Đại tỷ và tỷ
phu của nàng nói mấy câu liền cho thấy bọn họ đứng về phía nàng, bọn họ
đã đặt an nguy và hoàn cảnh của mình sang một bên, mối thâm tình như
vậy…
“Nhanh lên, đừng dông dài nhiều lời với ta!” Phong Lôi không thích nhìn Phong Vân cứ do dự như thế.
“Đại tỷ…”
“Nàng không có chiến giáp.” Phong Vân cắn môi mãi mới hô lên được một tiếng thì Mộc Hoàng đứng cạnh nàng đã chen thẳng vào một câu.
“Cái gì?” Phong Lôi nghe Mộc Hoàng nói thế thì lông mày cơ hồ muốn xếch ngược lên trời.
“Chỉ dựa vào cấp bậc linh hoàng cấp bốn cấp năm mà muội cũng dám giở trò lừu bịp thiên hạ ư?” Mạnh Khoát cũng giật mình không ít. Bọn họ còn tưởng rằng Phong Vân
muốn che giấu sức mạnh, không ngờ chiến giáp nàng cũng không có. Phải
biết rằng người có cấp bậc linh hoàng cao hơn cấp năm thì sẽ có chiến
giáp của riêng mình. Đưa mắt nhìn nhau, cả Phong Lôi lẫn Mạnh Khoát
dường như đều xúc động đến nỗi muốn liên thủ đánh cho Phong Vân một
trận.
“Việc này… Việc này…” Phong Vân lúng túng sờ sờ mũi, năng lực thực tại của nàng quả thực mới chỉ đến đó, nàng…
“Câm miệng!” Phong Lôi hét lên giận dữ.
“Đừng quát nàng, nữ nhân của ta chỉ ta mới được phép quát!” Mộc Hoàng trầm giọng chống lại Phong Lôi, “Ta sẽ bảo vệ cho nữ nhân của ta!” Công lực không cao thì sao, ở đây đã có hắn.
Phong Lôi nghe Mộc Hoàng nói thế liền liếc mắt nhìn hắn một cái, “Huynh đệ của ta, tỷ tỷ ta phải bảo vệ nó!”
Nhìn thấy hai người đối chọi lại nhau, Phong Vân vội vàng xen vào, “Không cần, muội có thể tự bảo vệ mình, muội cũng có cách giải…”
“Đứng một bên đi!” Mộc Hoàng nhẹ nhàng thốt ra một câu rồi cả bọn trừng mắt nhìn Phong Vân.
Phong Vân nhất thời không nói được gì nữa, nàng đành quay đầu nhìn về phía Mạnh Khoát đang đứng suy tư một bên. Quên đi quên đi! Chờ bọn họ
hết giận thì nàng nói tiếp vậy. Lúc này có nói bọn họ cũng chẳng nghe
nàng.
“Chuyện này ta…”
“Đế quân, thần có chuyện cần bẩm báo!” Bên trong tẩm cung đang tranh luận kịch liệt thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng nói của Ma Ha Cách.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Như vậy, tiếp theo Phong Vân nhất định sẽ phải đối mặt với Thiên Khung và Tinh Vực, đối mặt với ý đồ diệt trừ nàng của hai đại lục. Biết được sức mạnh của Phong Vân đến đâu thì trong lòng bọn họ cũng sẽ có cơ sở để tính toán mọi việc, nếu phía Tinh Vực có hành động thì hai người bọn họ sẽ ở bên trong giúp nàng một phen. Tinh Vực mặc dù có ơn tri ngộ nhưng Phong Vân lại là cốt nhục tình thân.Phong Vân nghe Mạnh Khoát nói thế thì lập tức cắn môi. Đại tỷ và tỷ phu của nàng nói mấy câu liền cho thấy bọn họ đứng về phía nàng, bọn họ đã đặt an nguy và hoàn cảnh của mình sang một bên, mối thâm tình như vậy…“Nhanh lên, đừng dông dài nhiều lời với ta!” Phong Lôi không thích nhìn Phong Vân cứ do dự như thế.“Đại tỷ…”“Nàng không có chiến giáp.” Phong Vân cắn môi mãi mới hô lên được một tiếng thì Mộc Hoàng đứng cạnh nàng đã chen thẳng vào một câu.“Cái gì?” Phong Lôi nghe Mộc Hoàng nói thế thì lông mày cơ hồ muốn xếch ngược lên trời.“Chỉ dựa vào cấp bậc linh hoàng cấp bốn cấp năm mà muội cũng dám giở trò lừu bịp thiên hạ ư?” Mạnh Khoát cũng giật mình không ít. Bọn họ còn tưởng rằng Phong Vân muốn che giấu sức mạnh, không ngờ chiến giáp nàng cũng không có. Phải biết rằng người có cấp bậc linh hoàng cao hơn cấp năm thì sẽ có chiến giáp của riêng mình. Đưa mắt nhìn nhau, cả Phong Lôi lẫn Mạnh Khoát dường như đều xúc động đến nỗi muốn liên thủ đánh cho Phong Vân một trận.“Việc này… Việc này…” Phong Vân lúng túng sờ sờ mũi, năng lực thực tại của nàng quả thực mới chỉ đến đó, nàng…“Câm miệng!” Phong Lôi hét lên giận dữ.“Đừng quát nàng, nữ nhân của ta chỉ ta mới được phép quát!” Mộc Hoàng trầm giọng chống lại Phong Lôi, “Ta sẽ bảo vệ cho nữ nhân của ta!” Công lực không cao thì sao, ở đây đã có hắn.Phong Lôi nghe Mộc Hoàng nói thế liền liếc mắt nhìn hắn một cái, “Huynh đệ của ta, tỷ tỷ ta phải bảo vệ nó!”Nhìn thấy hai người đối chọi lại nhau, Phong Vân vội vàng xen vào, “Không cần, muội có thể tự bảo vệ mình, muội cũng có cách giải…”“Đứng một bên đi!” Mộc Hoàng nhẹ nhàng thốt ra một câu rồi cả bọn trừng mắt nhìn Phong Vân.Phong Vân nhất thời không nói được gì nữa, nàng đành quay đầu nhìn về phía Mạnh Khoát đang đứng suy tư một bên. Quên đi quên đi! Chờ bọn họ hết giận thì nàng nói tiếp vậy. Lúc này có nói bọn họ cũng chẳng nghe nàng.“Chuyện này ta…”“Đế quân, thần có chuyện cần bẩm báo!” Bên trong tẩm cung đang tranh luận kịch liệt thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng nói của Ma Ha Cách.