Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 461

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phượng Vũ Phi mỉm cười nhìn vẻ thất thần và hưng phấn khác thường của bọn Mộ Dung Tỉnh và Ma Thiên Phong, nàng ta vung tay lên.Càn Khôn Thiên Hợp Tháp nho nhỏ trông chỉ bằng nắm tay bắt đầu biến hóa, mặt đất lập tức nổi gió, tiếng ầm ầm theo đó vang lên. Trong nháy mắt, nó đã biến thành một tòa bảo tháp bảy tầng cao khoảng năm mươi thước đứng sững sững giữa võ đài. Một tòa bảo tháp có thể biến thành lớn, có thể hóa thành nhỏ, có thể giúp người ta tăng thêm linh lực, cũng có thể giết người, mọi linh lực của đất trời đều hội tụ bên trong nó, bao gồm cả hàng ngàn loại võ công pháp quyết có thể biến hàng trăm cao thủ cấp bậc linh tông trở thành cát bụi trong chớp mắt. Đó chính là sự lợi hại của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp này. Bảo tháp được vây quanh bởi vô số luồng sáng ngũ sắc, trông nó có vẻ vô cùng tốt lành.Đám người Lãnh Đồng như thể muốn lập tức vọt tới bên cạnh Càn Khôn Thiên Hợp Tháp để tắm trọn luồng ánh sáng thần thánh kia.Phượng Vũ Phi nhìn lướt qua mười lăm người đang muốn xông lên võ đài, Phong Vân không có mặt trong đó. Có điều ở vòng trước cũng đã từng xảy ra chuyện này, nàng ta cũng không rõ Phong Vân có đến không, có lẽ người đó sẽ chờ đến khắc cuối cùng mới bước lên sân khấu. Nghĩ vậy, Phượng Vũ Phi cũng không lo lắng nữa. Nàng ta lập tức cười nói, “Trong các vị ai muốn vào trước?”Dứt lời, Phượng Vũ Phi nhẹ nhàng mỉm cười nhưng vẫn đứng yên tại chỗ.Mộ Dung Tỉnh vốn là người xếp đầu trong danh sách, thấy Phượng Vũ Phi hỏi vậy, hắn bước lên từng bước rồi lớn tiếng nói, “Hai vòng thi trước ta vốn đã thua cuộc nên trong vòng này cũng không tranh đấu vô ích nữa. Nhưng mà Càn Khôn Thiên Hợp Tháp này có sức hấp dẫn quá lớn, nói thế nào ta cũng phải đem toàn bộ sức lực ra để thử sức một lần, hy vọng Đế nữ không chê cười!”Phượng Vũ Phi nhìn thẳng vào Mộ Dung Tỉnh, nàng ta không tỏ vẻ giễu cợt mà lập tức mỉm cười gật đầu rồi giơ tay có ý mời Mộ Dung Tỉnh.Mộ Dung Tỉnh cũng không nói nhiều nữa, hắn hưng phấn đi tới phía Càn Khôn Thiên Hợp Tháp đang đứng sừng sững. Luồng ánh sáng ngũ sắc di chuyển quanh tháp liền bao lấy Mộ Dung Tỉnh. Mọi người chỉ còn nhìn thấy bóng hình mờ ảo của hắn. Ánh sáng bắt đầu biến đổi, luồng sáng ngũ sắc biến mất rồi lại xuất hiện không ngừng. Những người bên ngoài có thể thấy rõ bóng người mờ ảo kia đang liều mạng đi vào trong tháp. Mà bên trong luồng ánh sáng ngũ sắc dường như có vô số bàn tay vô hình, chúng lập tức túm lấy Mộ Dung Tỉnh khiến mọi động tác và tốc độ của hắn trở nên vô cùng chậm chạp.Trong ánh sáng chớp động, Mộ Dung Tỉnh vùng mạnh ra một cái rồi từng bước đi vào tầng thứ nhất của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp.

Phượng Vũ Phi mỉm cười nhìn vẻ thất thần và hưng phấn khác thường của bọn Mộ Dung Tỉnh và Ma Thiên Phong, nàng ta vung tay lên.

Càn Khôn Thiên Hợp Tháp nho nhỏ trông chỉ bằng nắm tay bắt đầu biến
hóa, mặt đất lập tức nổi gió, tiếng ầm ầm theo đó vang lên. Trong nháy
mắt, nó đã biến thành một tòa bảo tháp bảy tầng cao khoảng năm mươi
thước đứng sững sững giữa võ đài. Một tòa bảo tháp có thể biến thành
lớn, có thể hóa thành nhỏ, có thể giúp người ta tăng thêm linh lực, cũng có thể giết người, mọi linh lực của đất trời đều hội tụ bên trong nó,
bao gồm cả hàng ngàn loại võ công pháp quyết có thể biến hàng trăm cao
thủ cấp bậc linh tông trở thành cát bụi trong chớp mắt. Đó chính là sự
lợi hại của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp này. Bảo tháp được vây quanh bởi vô
số luồng sáng ngũ sắc, trông nó có vẻ vô cùng tốt lành.

Đám người Lãnh Đồng như thể muốn lập tức vọt tới bên cạnh Càn Khôn Thiên Hợp Tháp để tắm trọn luồng ánh sáng thần thánh kia.

Phượng Vũ Phi nhìn lướt qua mười lăm người đang muốn xông lên võ đài, Phong Vân không có mặt trong đó. Có điều ở vòng trước cũng đã từng xảy
ra chuyện này, nàng ta cũng không rõ Phong Vân có đến không, có lẽ người đó sẽ chờ đến khắc cuối cùng mới bước lên sân khấu. Nghĩ vậy, Phượng Vũ Phi cũng không lo lắng nữa. Nàng ta lập tức cười nói, “Trong các vị ai muốn vào trước?”

Dứt lời, Phượng Vũ Phi nhẹ nhàng mỉm cười nhưng vẫn đứng yên tại chỗ.

Mộ Dung Tỉnh vốn là người xếp đầu trong danh sách, thấy Phượng Vũ Phi hỏi vậy, hắn bước lên từng bước rồi lớn tiếng nói, “Hai vòng thi trước ta vốn đã thua cuộc nên trong vòng này cũng không tranh
đấu vô ích nữa. Nhưng mà Càn Khôn Thiên Hợp Tháp này có sức hấp dẫn quá
lớn, nói thế nào ta cũng phải đem toàn bộ sức lực ra để thử sức một lần, hy vọng Đế nữ không chê cười!”

Phượng Vũ Phi nhìn thẳng vào Mộ Dung Tỉnh, nàng ta không tỏ vẻ giễu
cợt mà lập tức mỉm cười gật đầu rồi giơ tay có ý mời Mộ Dung Tỉnh.

Mộ Dung Tỉnh cũng không nói nhiều nữa, hắn hưng phấn đi tới phía Càn
Khôn Thiên Hợp Tháp đang đứng sừng sững. Luồng ánh sáng ngũ sắc di
chuyển quanh tháp liền bao lấy Mộ Dung Tỉnh. Mọi người chỉ còn nhìn thấy bóng hình mờ ảo của hắn. Ánh sáng bắt đầu biến đổi, luồng sáng ngũ sắc
biến mất rồi lại xuất hiện không ngừng. Những người bên ngoài có thể
thấy rõ bóng người mờ ảo kia đang liều mạng đi vào trong tháp. Mà bên
trong luồng ánh sáng ngũ sắc dường như có vô số bàn tay vô hình, chúng
lập tức túm lấy Mộ Dung Tỉnh khiến mọi động tác và tốc độ của hắn trở
nên vô cùng chậm chạp.

Trong ánh sáng chớp động, Mộ Dung Tỉnh vùng mạnh ra một cái rồi từng bước đi vào tầng thứ nhất của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phượng Vũ Phi mỉm cười nhìn vẻ thất thần và hưng phấn khác thường của bọn Mộ Dung Tỉnh và Ma Thiên Phong, nàng ta vung tay lên.Càn Khôn Thiên Hợp Tháp nho nhỏ trông chỉ bằng nắm tay bắt đầu biến hóa, mặt đất lập tức nổi gió, tiếng ầm ầm theo đó vang lên. Trong nháy mắt, nó đã biến thành một tòa bảo tháp bảy tầng cao khoảng năm mươi thước đứng sững sững giữa võ đài. Một tòa bảo tháp có thể biến thành lớn, có thể hóa thành nhỏ, có thể giúp người ta tăng thêm linh lực, cũng có thể giết người, mọi linh lực của đất trời đều hội tụ bên trong nó, bao gồm cả hàng ngàn loại võ công pháp quyết có thể biến hàng trăm cao thủ cấp bậc linh tông trở thành cát bụi trong chớp mắt. Đó chính là sự lợi hại của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp này. Bảo tháp được vây quanh bởi vô số luồng sáng ngũ sắc, trông nó có vẻ vô cùng tốt lành.Đám người Lãnh Đồng như thể muốn lập tức vọt tới bên cạnh Càn Khôn Thiên Hợp Tháp để tắm trọn luồng ánh sáng thần thánh kia.Phượng Vũ Phi nhìn lướt qua mười lăm người đang muốn xông lên võ đài, Phong Vân không có mặt trong đó. Có điều ở vòng trước cũng đã từng xảy ra chuyện này, nàng ta cũng không rõ Phong Vân có đến không, có lẽ người đó sẽ chờ đến khắc cuối cùng mới bước lên sân khấu. Nghĩ vậy, Phượng Vũ Phi cũng không lo lắng nữa. Nàng ta lập tức cười nói, “Trong các vị ai muốn vào trước?”Dứt lời, Phượng Vũ Phi nhẹ nhàng mỉm cười nhưng vẫn đứng yên tại chỗ.Mộ Dung Tỉnh vốn là người xếp đầu trong danh sách, thấy Phượng Vũ Phi hỏi vậy, hắn bước lên từng bước rồi lớn tiếng nói, “Hai vòng thi trước ta vốn đã thua cuộc nên trong vòng này cũng không tranh đấu vô ích nữa. Nhưng mà Càn Khôn Thiên Hợp Tháp này có sức hấp dẫn quá lớn, nói thế nào ta cũng phải đem toàn bộ sức lực ra để thử sức một lần, hy vọng Đế nữ không chê cười!”Phượng Vũ Phi nhìn thẳng vào Mộ Dung Tỉnh, nàng ta không tỏ vẻ giễu cợt mà lập tức mỉm cười gật đầu rồi giơ tay có ý mời Mộ Dung Tỉnh.Mộ Dung Tỉnh cũng không nói nhiều nữa, hắn hưng phấn đi tới phía Càn Khôn Thiên Hợp Tháp đang đứng sừng sững. Luồng ánh sáng ngũ sắc di chuyển quanh tháp liền bao lấy Mộ Dung Tỉnh. Mọi người chỉ còn nhìn thấy bóng hình mờ ảo của hắn. Ánh sáng bắt đầu biến đổi, luồng sáng ngũ sắc biến mất rồi lại xuất hiện không ngừng. Những người bên ngoài có thể thấy rõ bóng người mờ ảo kia đang liều mạng đi vào trong tháp. Mà bên trong luồng ánh sáng ngũ sắc dường như có vô số bàn tay vô hình, chúng lập tức túm lấy Mộ Dung Tỉnh khiến mọi động tác và tốc độ của hắn trở nên vô cùng chậm chạp.Trong ánh sáng chớp động, Mộ Dung Tỉnh vùng mạnh ra một cái rồi từng bước đi vào tầng thứ nhất của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp.

Chương 461