Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 508
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Địa ngục thiên quân là ai?Phong Vân hoàn toàn không lần ra manh mối, có điều nhìn thái độ của sư phụ Mộc Hoàng và sư bá của hắn thì có vẻ Địa ngục thiên quân này không phải là nhân vật được bọn họ ưa thích.Ngẩng đầu nhìn ánh sáng lóe lên rồi biến mất trước mặt, trong tai còn văng vẳng tiếng chuông như thể tiếng chuông báo động, Phong Vân khẽ nhíu mày suy nghĩ, vẻ kinh ngạc và khó hiểu nhanh chóng biến mất trên mặt nàng.Phong Vân nhìn hai người đằng đằng sát khí trước mặt và trầm giọng nói, “Con không biết người đó.”“Nói láo!” Phong Vân vừa dứt lời thì sư phụ Diêm La đột nhiên rống lên một tiếng thô bạo, “Ngươi có Ám chi nguyên mà còn dám trợn mắt nói dối bọn ta sao?” Ông ta đồng thời vung tay lên, một luồng gió từ áo bào phất thẳng về phía Phong Vân.Một cái phất tay của cung chủ núi Vô Kê chẳng phải là trò đùa, linh lực hung hãn mang theo sức mạnh dời non lấp bể chém thẳng xuống đầu Phong Vân. Không khí xung quanh cơ hồ đã bị nén lại khiến người ta không thể hít thở.Phong Vân nhăn tít mày lại, bàn tay ép chặt bên người trong nháy mắt nắm chặt thành nắm đấm. Nàng cố gắng kiềm chế bản năng phản kháng của cơ thể mà không hề nhúc nhích và cứng cỏi chịu đựng một cú phất tay này.“Ầm.” Bàn tay xuất chưởng vừa hạ xuống, Phong Vân không phản kháng nhất thời bị văng thẳng ra ngoài. Nàng rơi mạnh xuống thềm đá bên ngoài cung Ung Hòa.“Phụt!” Một ngụm máu tươi phun ra nhuộm đỏ bậc thềm Phong Vân vừa ngã xuống.
Địa ngục thiên quân là ai?
Phong Vân hoàn toàn không lần ra manh mối, có điều nhìn thái độ của
sư phụ Mộc Hoàng và sư bá của hắn thì có vẻ Địa ngục thiên quân này
không phải là nhân vật được bọn họ ưa thích.
Ngẩng đầu nhìn ánh sáng lóe lên rồi biến mất trước mặt, trong tai còn văng vẳng tiếng chuông như thể tiếng chuông báo động, Phong Vân khẽ
nhíu mày suy nghĩ, vẻ kinh ngạc và khó hiểu nhanh chóng biến mất trên
mặt nàng.
Phong Vân nhìn hai người đằng đằng sát khí trước mặt và trầm giọng nói, “Con không biết người đó.”
“Nói láo!” Phong Vân vừa dứt lời thì sư phụ Diêm La đột nhiên rống lên một tiếng thô bạo, “Ngươi có Ám chi nguyên mà còn dám trợn mắt nói dối bọn ta sao?” Ông ta đồng thời vung tay lên, một luồng gió từ áo bào phất thẳng về phía Phong Vân.
Một cái phất tay của cung chủ núi Vô Kê chẳng phải là trò đùa, linh
lực hung hãn mang theo sức mạnh dời non lấp bể chém thẳng xuống đầu
Phong Vân. Không khí xung quanh cơ hồ đã bị nén lại khiến người ta không thể hít thở.
Phong Vân nhăn tít mày lại, bàn tay ép chặt bên người trong nháy mắt
nắm chặt thành nắm đấm. Nàng cố gắng kiềm chế bản năng phản kháng của cơ thể mà không hề nhúc nhích và cứng cỏi chịu đựng một cú phất tay này.
“Ầm.” Bàn tay xuất chưởng vừa hạ xuống, Phong Vân không phản kháng nhất thời bị văng thẳng ra ngoài. Nàng rơi mạnh xuống thềm đá bên ngoài cung Ung Hòa.
“Phụt!” Một ngụm máu tươi phun ra nhuộm đỏ bậc thềm Phong Vân vừa ngã xuống.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Địa ngục thiên quân là ai?Phong Vân hoàn toàn không lần ra manh mối, có điều nhìn thái độ của sư phụ Mộc Hoàng và sư bá của hắn thì có vẻ Địa ngục thiên quân này không phải là nhân vật được bọn họ ưa thích.Ngẩng đầu nhìn ánh sáng lóe lên rồi biến mất trước mặt, trong tai còn văng vẳng tiếng chuông như thể tiếng chuông báo động, Phong Vân khẽ nhíu mày suy nghĩ, vẻ kinh ngạc và khó hiểu nhanh chóng biến mất trên mặt nàng.Phong Vân nhìn hai người đằng đằng sát khí trước mặt và trầm giọng nói, “Con không biết người đó.”“Nói láo!” Phong Vân vừa dứt lời thì sư phụ Diêm La đột nhiên rống lên một tiếng thô bạo, “Ngươi có Ám chi nguyên mà còn dám trợn mắt nói dối bọn ta sao?” Ông ta đồng thời vung tay lên, một luồng gió từ áo bào phất thẳng về phía Phong Vân.Một cái phất tay của cung chủ núi Vô Kê chẳng phải là trò đùa, linh lực hung hãn mang theo sức mạnh dời non lấp bể chém thẳng xuống đầu Phong Vân. Không khí xung quanh cơ hồ đã bị nén lại khiến người ta không thể hít thở.Phong Vân nhăn tít mày lại, bàn tay ép chặt bên người trong nháy mắt nắm chặt thành nắm đấm. Nàng cố gắng kiềm chế bản năng phản kháng của cơ thể mà không hề nhúc nhích và cứng cỏi chịu đựng một cú phất tay này.“Ầm.” Bàn tay xuất chưởng vừa hạ xuống, Phong Vân không phản kháng nhất thời bị văng thẳng ra ngoài. Nàng rơi mạnh xuống thềm đá bên ngoài cung Ung Hòa.“Phụt!” Một ngụm máu tươi phun ra nhuộm đỏ bậc thềm Phong Vân vừa ngã xuống.