Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 529

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Li Giang.” Á Phi trầm mặt xuống.Li Giang thấy Á Phi cau mày thì khóe mắt b*n r* một luồng sát khí âm trầm. Hắn cười lạnh, “Ta sao có thể dễ dàng biến cô ta thành thức ăn cho rồng biển được? Không lột được mấy lớp da của cô ta ra thì ta không phải là Li Giang.”Con bà nó! Phong Vân là cái thứ quái nào, lúc này đây, nếu không chơi đùa cho cô ta sống dở chết dở thì khó có thể hả được cơn giận trong lòng hắn.“Ngươi ném cô ấy vào luyện ngục rồi phải không?” Á Phi nghe Li Giang nói thế thì hơi trầm mặt xuống rồi lại cau mày nói.Đáp lại lời hắn là tiếng hừ lạnh của Li Giang.“Ôi ôi, luyện ngục ư? Đó có phải là chỗ dành cho con người đâu! Li Giang, ngươi điên rồi!” Á Lê kêu lên sợ hãi.Li Giang nghe vậy liền quay đầu nhìn Á Lê một cái rồi mỉm cười với hắn.Á Lê lập tức ngậm miệng lại và tiếp tục ngoan ngoãn trốn phía sau Hỏa Phượng. Li Giang này là loại người hắn không thể trêu vào được, tốt nhất là trốn thôi.Còn Á Phi thì xoay người rời khỏi tẩm cung của Li Giang.“Ngươi dám đưa cô ta ra, ta sẽ phá nát cả ổ tinh linh nhà ngươi!” Li Giang mình đầy sát khí thốt lên một câu.Á Phi lập tức dừng bước, hắn nhíu mày lại. Người này nói được làm được, vì những thứ gã thích, gã có thể bất chấp đạo lý mà chọc thẳng đến trời.“Trên người cô ấy có vết thương, giờ mà vào luyện ngục thì có thể sẽ mất mạng đấy.” Á Phi xoay đầu nhìn Li Giang. Nếu là lúc thường thì hắn sẽ không ngại để Phong Vân vào luyện ngục rèn luyện một chút. Nhưng lúc này trên người Phong Vân lại đang bị khống chế, vì loại linh lực cổ quái đang quấy phá trong người nàng mà Phong Vân như thể đang bị trói chặt tay chân. Chính vì thế nên hắn mới phải vội vàng đi tìm nàng.“Liên quan gì đến ta!” Li Giang xinh đẹp lắc lư cái đuôi cá, ngữ khí vô cùng thoải mái.Á Phi nhìn Li Giang, khí tức lạnh lùng nhưng trong trẻo trong nháy mắt đã lắng đọng lại, hắn đột nhiên không nóng nảy nữa mà đi về phía chiếc ghế dựa làm bằng san hô trong tẩm cung của Li Giang và ngồi xuống, “Quan hệ giữa cô ấy và tộc người lùn rất tốt.”

“Li Giang.” Á Phi trầm mặt xuống.

Li Giang thấy Á Phi cau mày thì khóe mắt b*n r* một luồng sát khí âm trầm. Hắn cười lạnh, “Ta sao có thể dễ dàng biến cô ta thành thức ăn cho rồng biển được? Không
lột được mấy lớp da của cô ta ra thì ta không phải là Li Giang.”

Con bà nó! Phong Vân là cái thứ quái nào, lúc này đây, nếu không chơi đùa cho cô ta sống dở chết dở thì khó có thể hả được cơn giận trong
lòng hắn.

“Ngươi ném cô ấy vào luyện ngục rồi phải không?” Á Phi nghe Li Giang nói thế thì hơi trầm mặt xuống rồi lại cau mày nói.

Đáp lại lời hắn là tiếng hừ lạnh của Li Giang.

“Ôi ôi, luyện ngục ư? Đó có phải là chỗ dành cho con người đâu! Li Giang, ngươi điên rồi!” Á Lê kêu lên sợ hãi.

Li Giang nghe vậy liền quay đầu nhìn Á Lê một cái rồi mỉm cười với hắn.

Á Lê lập tức ngậm miệng lại và tiếp tục ngoan ngoãn trốn phía sau Hỏa Phượng. Li Giang này là loại người hắn không thể trêu vào được, tốt
nhất là trốn thôi.

Còn Á Phi thì xoay người rời khỏi tẩm cung của Li Giang.

“Ngươi dám đưa cô ta ra, ta sẽ phá nát cả ổ tinh linh nhà ngươi!” Li Giang mình đầy sát khí thốt lên một câu.

Á Phi lập tức dừng bước, hắn nhíu mày lại. Người này nói được làm
được, vì những thứ gã thích, gã có thể bất chấp đạo lý mà chọc thẳng đến trời.

“Trên người cô ấy có vết thương, giờ mà vào luyện ngục thì có thể sẽ mất mạng đấy.” Á Phi xoay đầu nhìn Li Giang. Nếu là lúc thường thì hắn sẽ không ngại
để Phong Vân vào luyện ngục rèn luyện một chút. Nhưng lúc này trên người Phong Vân lại đang bị khống chế, vì loại linh lực cổ quái đang quấy phá trong người nàng mà Phong Vân như thể đang bị trói chặt tay chân. Chính vì thế nên hắn mới phải vội vàng đi tìm nàng.

“Liên quan gì đến ta!” Li Giang xinh đẹp lắc lư cái đuôi cá, ngữ khí vô cùng thoải mái.

Á Phi nhìn Li Giang, khí tức lạnh lùng nhưng trong trẻo trong nháy
mắt đã lắng đọng lại, hắn đột nhiên không nóng nảy nữa mà đi về phía
chiếc ghế dựa làm bằng san hô trong tẩm cung của Li Giang và ngồi xuống, “Quan hệ giữa cô ấy và tộc người lùn rất tốt.”

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Li Giang.” Á Phi trầm mặt xuống.Li Giang thấy Á Phi cau mày thì khóe mắt b*n r* một luồng sát khí âm trầm. Hắn cười lạnh, “Ta sao có thể dễ dàng biến cô ta thành thức ăn cho rồng biển được? Không lột được mấy lớp da của cô ta ra thì ta không phải là Li Giang.”Con bà nó! Phong Vân là cái thứ quái nào, lúc này đây, nếu không chơi đùa cho cô ta sống dở chết dở thì khó có thể hả được cơn giận trong lòng hắn.“Ngươi ném cô ấy vào luyện ngục rồi phải không?” Á Phi nghe Li Giang nói thế thì hơi trầm mặt xuống rồi lại cau mày nói.Đáp lại lời hắn là tiếng hừ lạnh của Li Giang.“Ôi ôi, luyện ngục ư? Đó có phải là chỗ dành cho con người đâu! Li Giang, ngươi điên rồi!” Á Lê kêu lên sợ hãi.Li Giang nghe vậy liền quay đầu nhìn Á Lê một cái rồi mỉm cười với hắn.Á Lê lập tức ngậm miệng lại và tiếp tục ngoan ngoãn trốn phía sau Hỏa Phượng. Li Giang này là loại người hắn không thể trêu vào được, tốt nhất là trốn thôi.Còn Á Phi thì xoay người rời khỏi tẩm cung của Li Giang.“Ngươi dám đưa cô ta ra, ta sẽ phá nát cả ổ tinh linh nhà ngươi!” Li Giang mình đầy sát khí thốt lên một câu.Á Phi lập tức dừng bước, hắn nhíu mày lại. Người này nói được làm được, vì những thứ gã thích, gã có thể bất chấp đạo lý mà chọc thẳng đến trời.“Trên người cô ấy có vết thương, giờ mà vào luyện ngục thì có thể sẽ mất mạng đấy.” Á Phi xoay đầu nhìn Li Giang. Nếu là lúc thường thì hắn sẽ không ngại để Phong Vân vào luyện ngục rèn luyện một chút. Nhưng lúc này trên người Phong Vân lại đang bị khống chế, vì loại linh lực cổ quái đang quấy phá trong người nàng mà Phong Vân như thể đang bị trói chặt tay chân. Chính vì thế nên hắn mới phải vội vàng đi tìm nàng.“Liên quan gì đến ta!” Li Giang xinh đẹp lắc lư cái đuôi cá, ngữ khí vô cùng thoải mái.Á Phi nhìn Li Giang, khí tức lạnh lùng nhưng trong trẻo trong nháy mắt đã lắng đọng lại, hắn đột nhiên không nóng nảy nữa mà đi về phía chiếc ghế dựa làm bằng san hô trong tẩm cung của Li Giang và ngồi xuống, “Quan hệ giữa cô ấy và tộc người lùn rất tốt.”

Chương 529