Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 534
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Ha ha…” Ngay sau đó, những tiếng cười sắc nhọn tàn nhẫn cứ thi nhau vang lên không ngừng, trong tiếng cười lộ rõ sự hưng phấn và hứng thú. Bọn chúng thích những kẻ có thực lực, những kẻ đó mới có đủ hương vị, còn những kẻ yếu đuối như tôm như tép thì bọn chúng chẳng thích thú tẹo nào.“Hà hà…”“Khà khà…”Lập tức, giữa những tiếng cười khà khà âm u quái gở, vài bóng người chợt loé lên nồng nặc mùi máu tanh và hứng thú mà đuổi theo hướng Phong Vân đang bỏ chạy.“A a…” Những kẻ ngồi chồm hỗm trong lao ngục làm bằng linh lực cũng gào ầm lên. Tình cảnh này thực giống như Phong Vân là ma thú của nhà lao đang bị truy đuổi bởi những người đi săn đuổi ma thú, còn bọn chúng chính là những khán giả ngồi xem. Mà lúc này, ma thú hung hãn tàn bạo thì đang chạy trối chết, còn người xem và người đi săn thì đều hưng phấn vô cùng.Cả đám đều như người cá lao nhanh về một phía.Phong Vân mang theo sư tử Hoàng Kim và Tiểu Thực chạy như điên trong lao ngục được phân ra vô số đường đi. Năng lượng kỳ quái trong cơ thể nàng đã bị Thế tử mỹ nhân ngư làm cho đông lạnh. Tuy ngay cả linh lực của nàng cũng đã bị đông lạnh, thế nhưng điều này trái lại lại để cho nàng một con đường sống. Nó khiến nàng có thể chạy, có thể nhảy, có thể không còn phải lo ngay ngáy nữa.Luyện ngục này quả nhiên y như nhận định của Phong Vân lúc trước, nó là vùng đất tập trung toàn bộ tội phạm của thế giới dưới đáy biển. Nguyên mẫu của luyện ngục tuy có chút bất đồng với nơi ở kiếp trước của Phong Vân nhưng cũng là một nơi rất quái dị, về bản chất thì hai nơi này giống nhau.Phong Vân cứ từ nơi ở cũ của mình mà suy ra, nàng có tính mẫn cảm bẩm sinh với những nơi như thế này.“Ầm…” Một luồng linh lực màu đỏ nổ ầm ầm phía sau lưng Phong Vân.Một luồng năng lượng lạnh lẽo từ phía sau dội tới. Phong Vân đang trong tư thế chạy trốn ngay lập tức lộn mèo hai cái ngay tại chỗ mà chân không chạm đất. Khi người hạ xuống, hai chân đã đặt trước một ngã rẽ và đi vào một con đường khác.Linh lực phía sau nổ mạnh nhưng không lan đến được chỗ của nàng.“Bên này bên này…” Một tên tội phạm ngồi trong lao ngục lập tức kêu lên.“Ầm…” Mấy luồng linh lực từ bốn phương tám hướng vội vàng lao về phía Phong Vân.Phong Vân bắt đầu luống cuống, nàng lui lại từng bước mà cũng không thèm nhìn xem mình đang lùi vào nơi đâu. Cuối cùng, Phong Vân tựa vào bên cạnh một phòng giam.
“Ha ha…” Ngay sau đó, những tiếng cười sắc nhọn tàn nhẫn cứ
thi nhau vang lên không ngừng, trong tiếng cười lộ rõ sự hưng phấn và
hứng thú. Bọn chúng thích những kẻ có thực lực, những kẻ đó mới có đủ
hương vị, còn những kẻ yếu đuối như tôm như tép thì bọn chúng chẳng
thích thú tẹo nào.
“Hà hà…”
“Khà khà…”
Lập tức, giữa những tiếng cười khà khà âm u quái gở, vài bóng người
chợt loé lên nồng nặc mùi máu tanh và hứng thú mà đuổi theo hướng Phong
Vân đang bỏ chạy.
“A a…” Những kẻ ngồi chồm hỗm trong lao ngục làm bằng linh
lực cũng gào ầm lên. Tình cảnh này thực giống như Phong Vân là ma thú
của nhà lao đang bị truy đuổi bởi những người đi săn đuổi ma thú, còn
bọn chúng chính là những khán giả ngồi xem. Mà lúc này, ma thú hung hãn
tàn bạo thì đang chạy trối chết, còn người xem và người đi săn thì đều
hưng phấn vô cùng.
Cả đám đều như người cá lao nhanh về một phía.
Phong Vân mang theo sư tử Hoàng Kim và Tiểu Thực chạy như điên trong
lao ngục được phân ra vô số đường đi. Năng lượng kỳ quái trong cơ thể
nàng đã bị Thế tử mỹ nhân ngư làm cho đông lạnh. Tuy ngay cả linh lực
của nàng cũng đã bị đông lạnh, thế nhưng điều này trái lại lại để cho
nàng một con đường sống. Nó khiến nàng có thể chạy, có thể nhảy, có thể
không còn phải lo ngay ngáy nữa.
Luyện ngục này quả nhiên y như nhận định của Phong Vân lúc trước, nó
là vùng đất tập trung toàn bộ tội phạm của thế giới dưới đáy biển.
Nguyên mẫu của luyện ngục tuy có chút bất đồng với nơi ở kiếp trước của
Phong Vân nhưng cũng là một nơi rất quái dị, về bản chất thì hai nơi này giống nhau.
Phong Vân cứ từ nơi ở cũ của mình mà suy ra, nàng có tính mẫn cảm bẩm sinh với những nơi như thế này.
“Ầm…” Một luồng linh lực màu đỏ nổ ầm ầm phía sau lưng Phong Vân.
Một luồng năng lượng lạnh lẽo từ phía sau dội tới. Phong Vân đang
trong tư thế chạy trốn ngay lập tức lộn mèo hai cái ngay tại chỗ mà chân không chạm đất. Khi người hạ xuống, hai chân đã đặt trước một ngã rẽ
và đi vào một con đường khác.
Linh lực phía sau nổ mạnh nhưng không lan đến được chỗ của nàng.
“Bên này bên này…” Một tên tội phạm ngồi trong lao ngục lập tức kêu lên.
“Ầm…” Mấy luồng linh lực từ bốn phương tám hướng vội vàng lao về phía Phong Vân.
Phong Vân bắt đầu luống cuống, nàng lui lại từng bước mà cũng không
thèm nhìn xem mình đang lùi vào nơi đâu. Cuối cùng, Phong Vân tựa vào
bên cạnh một phòng giam.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… “Ha ha…” Ngay sau đó, những tiếng cười sắc nhọn tàn nhẫn cứ thi nhau vang lên không ngừng, trong tiếng cười lộ rõ sự hưng phấn và hứng thú. Bọn chúng thích những kẻ có thực lực, những kẻ đó mới có đủ hương vị, còn những kẻ yếu đuối như tôm như tép thì bọn chúng chẳng thích thú tẹo nào.“Hà hà…”“Khà khà…”Lập tức, giữa những tiếng cười khà khà âm u quái gở, vài bóng người chợt loé lên nồng nặc mùi máu tanh và hứng thú mà đuổi theo hướng Phong Vân đang bỏ chạy.“A a…” Những kẻ ngồi chồm hỗm trong lao ngục làm bằng linh lực cũng gào ầm lên. Tình cảnh này thực giống như Phong Vân là ma thú của nhà lao đang bị truy đuổi bởi những người đi săn đuổi ma thú, còn bọn chúng chính là những khán giả ngồi xem. Mà lúc này, ma thú hung hãn tàn bạo thì đang chạy trối chết, còn người xem và người đi săn thì đều hưng phấn vô cùng.Cả đám đều như người cá lao nhanh về một phía.Phong Vân mang theo sư tử Hoàng Kim và Tiểu Thực chạy như điên trong lao ngục được phân ra vô số đường đi. Năng lượng kỳ quái trong cơ thể nàng đã bị Thế tử mỹ nhân ngư làm cho đông lạnh. Tuy ngay cả linh lực của nàng cũng đã bị đông lạnh, thế nhưng điều này trái lại lại để cho nàng một con đường sống. Nó khiến nàng có thể chạy, có thể nhảy, có thể không còn phải lo ngay ngáy nữa.Luyện ngục này quả nhiên y như nhận định của Phong Vân lúc trước, nó là vùng đất tập trung toàn bộ tội phạm của thế giới dưới đáy biển. Nguyên mẫu của luyện ngục tuy có chút bất đồng với nơi ở kiếp trước của Phong Vân nhưng cũng là một nơi rất quái dị, về bản chất thì hai nơi này giống nhau.Phong Vân cứ từ nơi ở cũ của mình mà suy ra, nàng có tính mẫn cảm bẩm sinh với những nơi như thế này.“Ầm…” Một luồng linh lực màu đỏ nổ ầm ầm phía sau lưng Phong Vân.Một luồng năng lượng lạnh lẽo từ phía sau dội tới. Phong Vân đang trong tư thế chạy trốn ngay lập tức lộn mèo hai cái ngay tại chỗ mà chân không chạm đất. Khi người hạ xuống, hai chân đã đặt trước một ngã rẽ và đi vào một con đường khác.Linh lực phía sau nổ mạnh nhưng không lan đến được chỗ của nàng.“Bên này bên này…” Một tên tội phạm ngồi trong lao ngục lập tức kêu lên.“Ầm…” Mấy luồng linh lực từ bốn phương tám hướng vội vàng lao về phía Phong Vân.Phong Vân bắt đầu luống cuống, nàng lui lại từng bước mà cũng không thèm nhìn xem mình đang lùi vào nơi đâu. Cuối cùng, Phong Vân tựa vào bên cạnh một phòng giam.