Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 561
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Dùng máu lập lời thề, tuyệt không sửa đổi.Li Giang thấy vậy liền căm giận hừ một tiếng.“Cút!” Tiếng hừ lạnh của Li Giang vừa dứt, Mặc đế đã ngẩng phắt đầu lên và hướng về phía Li Giang mà rống to một tiếng. Đồng thời, một luồng linh lực màu vàng dữ tợn lao về phía Li Giang như sóng dữ ngất trời.“Ngươi, cái lão già này…”“Đi thôi, ngươi muốn học lỏm võ công của tộc người lùn à?” Li Giang còn đang tức giận thì Á Phi ở đằng sau đã tóm hắn lại và kéo một tay hướng lên phía trên.“Đúng vậy đúng vậy, đi thôi đi thôi!” Á Lê thấy vậy cũng lập tức tóm lấy tay kia của Li Giang và cùng Á Phi lôi Li Giang lên trên.“Ta muốn xem cái loại võ công đánh rắm cũng không nên của bọn tộc người lùn kia, ta…” Tiếng nói phẫn nộ của Li Giang vẫn từ xa truyền đến. Một lúc sau thì không còn nghe thấy tiếng nói của hắn nữa. Có thể thấy được tốc độ của Á Phi và Á Lê nhanh đến cỡ nào.“Phong Vân, vậy trước hết cô cứ ở đây nhé, chúng tôi ở bên ngoài, có chuyện gì cô cứ gọi chúng tôi.” Đỗ Như Phi thấy vậy liền hướng về phía Phong Vân mà trầm giọng nói. Mặc đế muốn dạy võ công cho Phong Vân, tộc tinh linh bọn họ cũng nên tránh đi mới phải.“Đa tạ!” Phong Vân quay đầu và gật gật với đám Đỗ Như Phi. Các tinh linh đối xử rất tốt với nàng, nàng đã không thể dùng lời nói để biểu đạt sự cảm động của mình.Những bóng người lập tức lóe lên. Trong nháy mắt, tại sơn động chỉ còn lại Phong Vân, sư tử Hoàng Kim, Tiểu Thực và Mặc đế.“Nếu muốn trở nên mạnh hơn thì rất đơn giản, chỉ cần liều mạng đi vào chỗ chết thì trong thời gian ngắn có thể trở nên siêu việt hơn hẳn.” Nhìn thấy Phong Vân vẫn quỳ trước mặt, Mặc đế chậm rãi mở miệng.Phong Vân gật đầu, “Vâng!”Không ai hiểu rõ những lời này của Mặc đế hơn nàng, bởi vì năm đó nàng cũng đã từng trải qua như vậy. Một đời đó của nàng như luôn đi trên dây, ngươi chết thì ta sống.Thế giới dưới đáy biển cũng có phân biệt buổi sáng và đêm tối, có điều sau khi lọt xuống sơn động dưới đáy biển, người ta sẽ không thể cảm nhận được nhật nguyệt luân phiên, chỉ có thể cảm nhận được cái lạnh rùng mình.
Dùng máu lập lời thề, tuyệt không sửa đổi.
Li Giang thấy vậy liền căm giận hừ một tiếng.
“Cút!” Tiếng hừ lạnh của Li Giang vừa dứt, Mặc đế đã ngẩng
phắt đầu lên và hướng về phía Li Giang mà rống to một tiếng. Đồng thời,
một luồng linh lực màu vàng dữ tợn lao về phía Li Giang như sóng dữ ngất trời.
“Ngươi, cái lão già này…”
“Đi thôi, ngươi muốn học lỏm võ công của tộc người lùn à?” Li Giang còn đang tức giận thì Á Phi ở đằng sau đã tóm hắn lại và kéo một tay hướng lên phía trên.
“Đúng vậy đúng vậy, đi thôi đi thôi!” Á Lê thấy vậy cũng lập tức tóm lấy tay kia của Li Giang và cùng Á Phi lôi Li Giang lên trên.
“Ta muốn xem cái loại võ công đánh rắm cũng không nên của bọn tộc người lùn kia, ta…” Tiếng nói phẫn nộ của Li Giang vẫn từ xa truyền đến. Một lúc sau thì
không còn nghe thấy tiếng nói của hắn nữa. Có thể thấy được tốc độ của Á Phi và Á Lê nhanh đến cỡ nào.
“Phong Vân, vậy trước hết cô cứ ở đây nhé, chúng tôi ở bên ngoài, có chuyện gì cô cứ gọi chúng tôi.” Đỗ Như Phi thấy vậy liền hướng về phía Phong Vân mà trầm giọng nói. Mặc đế muốn dạy võ công cho Phong Vân, tộc tinh linh bọn họ cũng nên tránh
đi mới phải.
“Đa tạ!” Phong Vân quay đầu và gật gật với đám Đỗ Như Phi.
Các tinh linh đối xử rất tốt với nàng, nàng đã không thể dùng lời nói để biểu đạt sự cảm động của mình.
Những bóng người lập tức lóe lên. Trong nháy mắt, tại sơn động chỉ còn lại Phong Vân, sư tử Hoàng Kim, Tiểu Thực và Mặc đế.
“Nếu muốn trở nên mạnh hơn thì rất đơn giản, chỉ cần liều mạng đi vào chỗ chết thì trong thời gian ngắn có thể trở nên siêu việt hơn hẳn.” Nhìn thấy Phong Vân vẫn quỳ trước mặt, Mặc đế chậm rãi mở miệng.
Phong Vân gật đầu, “Vâng!”
Không ai hiểu rõ những lời này của Mặc đế hơn nàng, bởi vì năm đó
nàng cũng đã từng trải qua như vậy. Một đời đó của nàng như luôn đi trên dây, ngươi chết thì ta sống.
Thế giới dưới đáy biển cũng có phân biệt buổi sáng và đêm tối, có
điều sau khi lọt xuống sơn động dưới đáy biển, người ta sẽ không thể cảm nhận được nhật nguyệt luân phiên, chỉ có thể cảm nhận được cái lạnh
rùng mình.
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Dùng máu lập lời thề, tuyệt không sửa đổi.Li Giang thấy vậy liền căm giận hừ một tiếng.“Cút!” Tiếng hừ lạnh của Li Giang vừa dứt, Mặc đế đã ngẩng phắt đầu lên và hướng về phía Li Giang mà rống to một tiếng. Đồng thời, một luồng linh lực màu vàng dữ tợn lao về phía Li Giang như sóng dữ ngất trời.“Ngươi, cái lão già này…”“Đi thôi, ngươi muốn học lỏm võ công của tộc người lùn à?” Li Giang còn đang tức giận thì Á Phi ở đằng sau đã tóm hắn lại và kéo một tay hướng lên phía trên.“Đúng vậy đúng vậy, đi thôi đi thôi!” Á Lê thấy vậy cũng lập tức tóm lấy tay kia của Li Giang và cùng Á Phi lôi Li Giang lên trên.“Ta muốn xem cái loại võ công đánh rắm cũng không nên của bọn tộc người lùn kia, ta…” Tiếng nói phẫn nộ của Li Giang vẫn từ xa truyền đến. Một lúc sau thì không còn nghe thấy tiếng nói của hắn nữa. Có thể thấy được tốc độ của Á Phi và Á Lê nhanh đến cỡ nào.“Phong Vân, vậy trước hết cô cứ ở đây nhé, chúng tôi ở bên ngoài, có chuyện gì cô cứ gọi chúng tôi.” Đỗ Như Phi thấy vậy liền hướng về phía Phong Vân mà trầm giọng nói. Mặc đế muốn dạy võ công cho Phong Vân, tộc tinh linh bọn họ cũng nên tránh đi mới phải.“Đa tạ!” Phong Vân quay đầu và gật gật với đám Đỗ Như Phi. Các tinh linh đối xử rất tốt với nàng, nàng đã không thể dùng lời nói để biểu đạt sự cảm động của mình.Những bóng người lập tức lóe lên. Trong nháy mắt, tại sơn động chỉ còn lại Phong Vân, sư tử Hoàng Kim, Tiểu Thực và Mặc đế.“Nếu muốn trở nên mạnh hơn thì rất đơn giản, chỉ cần liều mạng đi vào chỗ chết thì trong thời gian ngắn có thể trở nên siêu việt hơn hẳn.” Nhìn thấy Phong Vân vẫn quỳ trước mặt, Mặc đế chậm rãi mở miệng.Phong Vân gật đầu, “Vâng!”Không ai hiểu rõ những lời này của Mặc đế hơn nàng, bởi vì năm đó nàng cũng đã từng trải qua như vậy. Một đời đó của nàng như luôn đi trên dây, ngươi chết thì ta sống.Thế giới dưới đáy biển cũng có phân biệt buổi sáng và đêm tối, có điều sau khi lọt xuống sơn động dưới đáy biển, người ta sẽ không thể cảm nhận được nhật nguyệt luân phiên, chỉ có thể cảm nhận được cái lạnh rùng mình.