Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 569

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Gió lạnh mãnh liệt quét qua.Cả luyện ngục trong nháy mắt trở nên tĩnh lặng rồi ầm ầm vang lên. Tất cả những phạm nhân đã thua dưới tay Phong Vân đều bắt đầu la hét. Không gian rất ồn ào, thực sự ồn ào, còn có cả hưng phấn nữa.Trên ba phòng giam ở tầng cao nhất, ba người đang đứng đối diện với ngón tay của Phong Vân, cả ba đều đồng thời chau mày lại.Nam nhân tóc đen ở giữa lạnh lùng liếc mắt nhìn Phong Vân một cái, trên mặt hắn không có bất kỳ cảm xúc gì nhưng sâu trong đáy mắt lại hiện lên một tia hưng phấn. Tiếp đó, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía đỉnh luyện ngục.Nơi đó có Li Giang đang đứng.“Hừ, làm bộ làm tịch!” Li Giang khá bất mãn với vẻ kiêu ngạo của Phong Vân. Sau khi ném xuống một câu khinh bỉ, hắn lập tức búng đầu ngón tay một cái.Bên trong luyện ngục phát ra ba tiếng răng rắc. Phong ấn đặt trên ba chiếc khóa đặc biệt khóa ba phòng giam bị tiêu trừ, cửa phòng giam mở ra.“Ầm…” Đám phạm nhân trong luyện ngục lập tức trở nên kích động. Những tiếng huýt sáo, tiếng la hét kêu gào cơ hồ khiến cả luyện ngục phải nổi sóng to.Giữa những tiếng ầm ầm hưng phấn, tam đại vương giả của luyện ngục chậm rãi thong thả bước ra khỏi buồng giam của bọn họ giữa ánh nhìn chăm chú của mọi người. Cả ba đạp trong hư không rồi đáp xuống khoảng sân và đứng đối diện với Phong Vân.“Nữ nhân, lá gan không nhỏ đâu nhỉ!” Nam nhân thanh tú nhìn Phong Vân, đầu mày khóe mắt đều hiện lên vẻ cười. Mà nụ cười của hắn tuyệt đối chứa đựng sự hưng phấn và khát máu.Phong Vân lạnh nhạt nhìn ba người đối diện và trầm giọng nói, “Cần gì nhiều lời!”

Gió lạnh mãnh liệt quét qua.

Cả luyện ngục trong nháy mắt trở nên tĩnh lặng rồi ầm ầm vang lên.
Tất cả những phạm nhân đã thua dưới tay Phong Vân đều bắt đầu la hét.
Không gian rất ồn ào, thực sự ồn ào, còn có cả hưng phấn nữa.

Trên ba phòng giam ở tầng cao nhất, ba người đang đứng đối diện với ngón tay của Phong Vân, cả ba đều đồng thời chau mày lại.

Nam nhân tóc đen ở giữa lạnh lùng liếc mắt nhìn Phong Vân một cái,
trên mặt hắn không có bất kỳ cảm xúc gì nhưng sâu trong đáy mắt lại hiện lên một tia hưng phấn. Tiếp đó, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía đỉnh luyện ngục.

Nơi đó có Li Giang đang đứng.

“Hừ, làm bộ làm tịch!” Li Giang khá bất mãn với vẻ kiêu ngạo của Phong Vân. Sau khi ném xuống một câu khinh bỉ, hắn lập tức búng đầu ngón tay một cái.

Bên trong luyện ngục phát ra ba tiếng răng rắc. Phong ấn đặt trên ba
chiếc khóa đặc biệt khóa ba phòng giam bị tiêu trừ, cửa phòng giam mở
ra.

“Ầm…” Đám phạm nhân trong luyện ngục lập tức trở nên kích
động. Những tiếng huýt sáo, tiếng la hét kêu gào cơ hồ khiến cả luyện
ngục phải nổi sóng to.

Giữa những tiếng ầm ầm hưng phấn, tam đại vương giả của luyện ngục
chậm rãi thong thả bước ra khỏi buồng giam của bọn họ giữa ánh nhìn chăm chú của mọi người. Cả ba đạp trong hư không rồi đáp xuống khoảng sân và đứng đối diện với Phong Vân.

“Nữ nhân, lá gan không nhỏ đâu nhỉ!” Nam nhân thanh tú nhìn
Phong Vân, đầu mày khóe mắt đều hiện lên vẻ cười. Mà nụ cười của hắn
tuyệt đối chứa đựng sự hưng phấn và khát máu.

Phong Vân lạnh nhạt nhìn ba người đối diện và trầm giọng nói, “Cần gì nhiều lời!”

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Gió lạnh mãnh liệt quét qua.Cả luyện ngục trong nháy mắt trở nên tĩnh lặng rồi ầm ầm vang lên. Tất cả những phạm nhân đã thua dưới tay Phong Vân đều bắt đầu la hét. Không gian rất ồn ào, thực sự ồn ào, còn có cả hưng phấn nữa.Trên ba phòng giam ở tầng cao nhất, ba người đang đứng đối diện với ngón tay của Phong Vân, cả ba đều đồng thời chau mày lại.Nam nhân tóc đen ở giữa lạnh lùng liếc mắt nhìn Phong Vân một cái, trên mặt hắn không có bất kỳ cảm xúc gì nhưng sâu trong đáy mắt lại hiện lên một tia hưng phấn. Tiếp đó, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía đỉnh luyện ngục.Nơi đó có Li Giang đang đứng.“Hừ, làm bộ làm tịch!” Li Giang khá bất mãn với vẻ kiêu ngạo của Phong Vân. Sau khi ném xuống một câu khinh bỉ, hắn lập tức búng đầu ngón tay một cái.Bên trong luyện ngục phát ra ba tiếng răng rắc. Phong ấn đặt trên ba chiếc khóa đặc biệt khóa ba phòng giam bị tiêu trừ, cửa phòng giam mở ra.“Ầm…” Đám phạm nhân trong luyện ngục lập tức trở nên kích động. Những tiếng huýt sáo, tiếng la hét kêu gào cơ hồ khiến cả luyện ngục phải nổi sóng to.Giữa những tiếng ầm ầm hưng phấn, tam đại vương giả của luyện ngục chậm rãi thong thả bước ra khỏi buồng giam của bọn họ giữa ánh nhìn chăm chú của mọi người. Cả ba đạp trong hư không rồi đáp xuống khoảng sân và đứng đối diện với Phong Vân.“Nữ nhân, lá gan không nhỏ đâu nhỉ!” Nam nhân thanh tú nhìn Phong Vân, đầu mày khóe mắt đều hiện lên vẻ cười. Mà nụ cười của hắn tuyệt đối chứa đựng sự hưng phấn và khát máu.Phong Vân lạnh nhạt nhìn ba người đối diện và trầm giọng nói, “Cần gì nhiều lời!”

Chương 569