Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 583

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phong Vân lạnh lùng thong thả bước tới trước mặt Li Giang, “Lệnh bài của Huyễn Hải mê uyên!”Li Giang nhìn Phong Vân một thân không hề có sát khí nhưng không làm mất đi sự dữ tợn phát ra từ xương tủy của nàng. Hắn khẽ cau mày lại rồi búng tay giữa không trung. Một lệnh bài sẫm màu lập tức xuất hiện.Phong Vân thấy thế liền đưa tay cầm lấy và xoay người rời đi. Một loạt các động tác không chút dây dưa dài dòng và đi thẳng vào vấn đề.Li Giang trông thấy Phong Vân chỉ vung tay lên một cái, đám tội phạm bị giam giữ tại luyện ngục ở đằng sau vốn không từ bất cứ tội ác nào lập tức cung kính đuổi theo nàng. Hành động và tôn ti trật tự đó quả thực làm người ta phải thán phục. Tựa như chỉ cần Phong Vân nói một câu là bọn họ sẽ hy sinh vô điều kiện, sẽ dũng cảm tiến lên.Li Giang không khỏi cau mày thêm cái nữa. Tình hình này rất tốt, Phong Vân lại sắp giúp hắn phá bỏ cái u ác tính lớn nhất của Huyễn Hải đi rồi.“Ngài không đi cùng xem thế nào à?” Á Phi thấy Phong Vân dẫn theo đám tù nhân đi về phía Huyễn Hải mê uyên thì không khỏi liếc mắt nhìn Li Giang một cái.Huyễn Hải mê uyên, Li Á đang ở nơi đó.Ánh mắt của Li Giang vẫn dõi theo hướng Phong Vân vừa rời đi. Hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn khoảng không vô tận dưới đáy biển.Một hồi sau hắn mới hừ nhẹ một tiếng, “Có gì hay ho đâu. Cô ta chưa chắc đã có năng lực để làm chuyện đó.”Huyễn Hải mê uyên nếu có thể dễ dàng phá bỏ như thế thì bọn họ sẽ không để Li Á phải ở trong đó lâu như vậy, lâu đến mức không biết sống chết thế nào.“Xem một chút cũng chẳng làm ngài mất đi sợi lông nào đâu!” Á Lê đứng một bên bất mãn lên tiếng. Hắn lập tức kéo Li Giang đi về hướng Phong Vân vừa đi.Đám tinh linh Hỏa Phượng chờ một bên cũng không nói hai lời mà trực tiếp khiêng Li Giang lên rồi đuổi theo Phong Vân.“Lông á? Các ngươi tưởng ta là người tộc bỉ mông toàn thân đầy lông chắc? Lão tử ta đây sạch sẽ hơn các ngươi nhiều.” Li Giang trề môi bất mãn trả lời nhưng bước chân cũng không tự nguyện mà đuổi theo bọn họ.Á Phi thấy vậy thì trên mặt hiện lên một tia trong trẻo. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Phong Vân vừa rời đi.

Phong Vân lạnh lùng thong thả bước tới trước mặt Li Giang, “Lệnh bài của Huyễn Hải mê uyên!”

Li Giang nhìn Phong Vân một thân không hề có sát khí nhưng không làm
mất đi sự dữ tợn phát ra từ xương tủy của nàng. Hắn khẽ cau mày lại rồi
búng tay giữa không trung. Một lệnh bài sẫm màu lập tức xuất hiện.

Phong Vân thấy thế liền đưa tay cầm lấy và xoay người rời đi. Một
loạt các động tác không chút dây dưa dài dòng và đi thẳng vào vấn đề.

Li Giang trông thấy Phong Vân chỉ vung tay lên một cái, đám tội phạm
bị giam giữ tại luyện ngục ở đằng sau vốn không từ bất cứ tội ác nào lập tức cung kính đuổi theo nàng. Hành động và tôn ti trật tự đó quả thực
làm người ta phải thán phục. Tựa như chỉ cần Phong Vân nói một câu là
bọn họ sẽ hy sinh vô điều kiện, sẽ dũng cảm tiến lên.

Li Giang không khỏi cau mày thêm cái nữa. Tình hình này rất tốt,
Phong Vân lại sắp giúp hắn phá bỏ cái u ác tính lớn nhất của Huyễn Hải
đi rồi.

“Ngài không đi cùng xem thế nào à?” Á Phi thấy Phong Vân dẫn theo đám tù nhân đi về phía Huyễn Hải mê uyên thì không khỏi liếc mắt nhìn Li Giang một cái.

Huyễn Hải mê uyên, Li Á đang ở nơi đó.

Ánh mắt của Li Giang vẫn dõi theo hướng Phong Vân vừa rời đi. Hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn khoảng không vô tận dưới đáy biển.

Một hồi sau hắn mới hừ nhẹ một tiếng, “Có gì hay ho đâu. Cô ta chưa chắc đã có năng lực để làm chuyện đó.”

Huyễn Hải mê uyên nếu có thể dễ dàng phá bỏ như thế thì bọn họ sẽ
không để Li Á phải ở trong đó lâu như vậy, lâu đến mức không biết sống
chết thế nào.

“Xem một chút cũng chẳng làm ngài mất đi sợi lông nào đâu!” Á Lê đứng một bên bất mãn lên tiếng. Hắn lập tức kéo Li Giang đi về hướng Phong Vân vừa đi.

Đám tinh linh Hỏa Phượng chờ một bên cũng không nói hai lời mà trực tiếp khiêng Li Giang lên rồi đuổi theo Phong Vân.

“Lông á? Các ngươi tưởng ta là người tộc bỉ mông toàn thân đầy lông chắc? Lão tử ta đây sạch sẽ hơn các ngươi nhiều.” Li Giang trề môi bất mãn trả lời nhưng bước chân cũng không tự nguyện mà đuổi theo bọn họ.

Á Phi thấy vậy thì trên mặt hiện lên một tia trong trẻo. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Phong Vân vừa rời đi.

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Phong Vân lạnh lùng thong thả bước tới trước mặt Li Giang, “Lệnh bài của Huyễn Hải mê uyên!”Li Giang nhìn Phong Vân một thân không hề có sát khí nhưng không làm mất đi sự dữ tợn phát ra từ xương tủy của nàng. Hắn khẽ cau mày lại rồi búng tay giữa không trung. Một lệnh bài sẫm màu lập tức xuất hiện.Phong Vân thấy thế liền đưa tay cầm lấy và xoay người rời đi. Một loạt các động tác không chút dây dưa dài dòng và đi thẳng vào vấn đề.Li Giang trông thấy Phong Vân chỉ vung tay lên một cái, đám tội phạm bị giam giữ tại luyện ngục ở đằng sau vốn không từ bất cứ tội ác nào lập tức cung kính đuổi theo nàng. Hành động và tôn ti trật tự đó quả thực làm người ta phải thán phục. Tựa như chỉ cần Phong Vân nói một câu là bọn họ sẽ hy sinh vô điều kiện, sẽ dũng cảm tiến lên.Li Giang không khỏi cau mày thêm cái nữa. Tình hình này rất tốt, Phong Vân lại sắp giúp hắn phá bỏ cái u ác tính lớn nhất của Huyễn Hải đi rồi.“Ngài không đi cùng xem thế nào à?” Á Phi thấy Phong Vân dẫn theo đám tù nhân đi về phía Huyễn Hải mê uyên thì không khỏi liếc mắt nhìn Li Giang một cái.Huyễn Hải mê uyên, Li Á đang ở nơi đó.Ánh mắt của Li Giang vẫn dõi theo hướng Phong Vân vừa rời đi. Hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn khoảng không vô tận dưới đáy biển.Một hồi sau hắn mới hừ nhẹ một tiếng, “Có gì hay ho đâu. Cô ta chưa chắc đã có năng lực để làm chuyện đó.”Huyễn Hải mê uyên nếu có thể dễ dàng phá bỏ như thế thì bọn họ sẽ không để Li Á phải ở trong đó lâu như vậy, lâu đến mức không biết sống chết thế nào.“Xem một chút cũng chẳng làm ngài mất đi sợi lông nào đâu!” Á Lê đứng một bên bất mãn lên tiếng. Hắn lập tức kéo Li Giang đi về hướng Phong Vân vừa đi.Đám tinh linh Hỏa Phượng chờ một bên cũng không nói hai lời mà trực tiếp khiêng Li Giang lên rồi đuổi theo Phong Vân.“Lông á? Các ngươi tưởng ta là người tộc bỉ mông toàn thân đầy lông chắc? Lão tử ta đây sạch sẽ hơn các ngươi nhiều.” Li Giang trề môi bất mãn trả lời nhưng bước chân cũng không tự nguyện mà đuổi theo bọn họ.Á Phi thấy vậy thì trên mặt hiện lên một tia trong trẻo. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Phong Vân vừa rời đi.

Chương 583