Tác giả:

Tôi là bác sĩ tâm lý. Hôm nay là ngày nghỉ của tôi nhưng tôi vẫn đến bệnh viện. Tuy nhiên đây không phải nơi tôi làm việc, mà tôi đến với lý do giúp đỡ thằng bạn làm bên khoa nội. Bạn tôi đang khám cho một bệnh nhân bị xuất huyết dạ dày. Người này không có người nhà. Nghe cậu ta nói cô ấy đang làm việc bỗng dưng lăn ra ngất xỉu, nhân viên gọi cửa không được đành tự mở cửa vào thì phải đưa đi cấp cứu. Và hiện giờ người này đang đòi xuất viện. Thằng bạn đó nhờ tôi ra lấy đồ dùng cá nhân giúp cô ấy. Tôi nhận giỏ đồ từ nhân viên trực quầy. Cũng không có gì nhiều, chỉ có một chiếc áo khoác mỏng, một chiếc khăn quàng cổ và một chiếc hộp hình vuông cỡ hộp kẹo Merci. Không hiểu sao lại có chiếc hộp này nhỉ, cô ấy ở công ti mà. Tôi đem thắc mắc này nói với thằng bạn. Cậu ta chỉ cười qua loa, bảo rằng thấy người nhân viên nói cái hộp này cô gái đó đi đâu cũng mang theo, có vẻ như là rất quan trọng. Chiếc hộp cũng khá xinh xắn nhã nhặn, cộng thêm cái tầm quan trọng của nó đối với cô gái kia nên…

Chương 6: Lá thư thứ tư

Em Là Ai Trong AnhTác giả: HmsilverrabTôi là bác sĩ tâm lý. Hôm nay là ngày nghỉ của tôi nhưng tôi vẫn đến bệnh viện. Tuy nhiên đây không phải nơi tôi làm việc, mà tôi đến với lý do giúp đỡ thằng bạn làm bên khoa nội. Bạn tôi đang khám cho một bệnh nhân bị xuất huyết dạ dày. Người này không có người nhà. Nghe cậu ta nói cô ấy đang làm việc bỗng dưng lăn ra ngất xỉu, nhân viên gọi cửa không được đành tự mở cửa vào thì phải đưa đi cấp cứu. Và hiện giờ người này đang đòi xuất viện. Thằng bạn đó nhờ tôi ra lấy đồ dùng cá nhân giúp cô ấy. Tôi nhận giỏ đồ từ nhân viên trực quầy. Cũng không có gì nhiều, chỉ có một chiếc áo khoác mỏng, một chiếc khăn quàng cổ và một chiếc hộp hình vuông cỡ hộp kẹo Merci. Không hiểu sao lại có chiếc hộp này nhỉ, cô ấy ở công ti mà. Tôi đem thắc mắc này nói với thằng bạn. Cậu ta chỉ cười qua loa, bảo rằng thấy người nhân viên nói cái hộp này cô gái đó đi đâu cũng mang theo, có vẻ như là rất quan trọng. Chiếc hộp cũng khá xinh xắn nhã nhặn, cộng thêm cái tầm quan trọng của nó đối với cô gái kia nên… Chicago, ngày XX tháng 11 năm 2008Thân gửi Jake D.,Mấy tháng nay tớ thực sự rất mệt mỏi. Vẫn là chuyện gia đình như trước ấy mà. Có điều lần này bố mẹ tớ đã kí đơn ly dị và tớ phải chọn giữa bố và mẹ. Sẽ thật thảm hại nếu cả bố và mẹ đều yêu cậu nhưng họ lại không yêu nhau.Thực ra đã có đôi lần tớ nghĩ đến việc bỏ học. Jake D. ạ, ra những quán cà phê sách hay ở nhà nghiền ngẫm những cuốn truyện hay quả thực thú vị hơn nhiều so với việc sáng nào cũng phải dậy sớm ra bến xe buýt đến trường và cắm mặt vào những quyển sách khoa học dày cộp. Rồi lại còn được nghe cả ngàn lời-lẽ-tồi-tệ-nhất-có-thể.Cậu sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác đó đâu Jake D.Cũng đã có nhiều lần tớ cảm thấy ghen tị với cậu đấy. Tớ thường đến trường từ rất sớm và đứng quan sát. Đó là sở thích của tớ, tớ biết, lập dị lắm đúng không?Ngày nào cũng có một chiếc Audi đỏ đậu trước cổng trường. Và cậu bước ra từ đó. Luôn có một người phụ nữ tóc vàng ngồi ở ghế lái phụ kéo cửa kính xuống vẫy cậu. Bên cạnh là một người đàn ông mà theo tớ thì khá to lớn. Họ thường quay sang cười với nhau người đàn ông còn thân mật hôn trán người phụ nữ. Quả thật họ nên để dành cho nơi riêng tư thì tốt hơn đấy.Nhưng tớ đoán họ là bố mẹ cậu. Và cậu thật hạnh phúc Jake D. à.Phải trân trọng điều đó nhé!Hừm bây giờ tớ phải dọn đồ đây. Mặc dù đưa ra quyết định thật khó khăn nhưng tớ đã chọn theo mẹ và sẽ chuyển sang căn hộ khác. Một tháng tớ sẽ được thăm bố hai lần.Chúa ơi, tớ mong những gì đang diễn ra không phải là sự thật.- Colleen -T/b: Tớ cho rằng cậu và Emilia là hai lý do còn sót lại để tớ tiếp tục theo học ở cái ngôi trường chết tiệt này!

Chicago, ngày XX tháng 11 năm 2008

Thân gửi Jake D.,

Mấy tháng nay tớ thực sự rất mệt mỏi. Vẫn là chuyện gia đình như trước ấy mà. Có điều lần này bố mẹ tớ đã kí đơn ly dị và tớ phải chọn giữa bố và mẹ. Sẽ thật thảm hại nếu cả bố và mẹ đều yêu cậu nhưng họ lại không yêu nhau.

Thực ra đã có đôi lần tớ nghĩ đến việc bỏ học. Jake D. ạ, ra những quán cà phê sách hay ở nhà nghiền ngẫm những cuốn truyện hay quả thực thú vị hơn nhiều so với việc sáng nào cũng phải dậy sớm ra bến xe buýt đến trường và cắm mặt vào những quyển sách khoa học dày cộp. Rồi lại còn được nghe cả ngàn lời-lẽ-tồi-tệ-nhất-có-thể.

Cậu sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác đó đâu Jake D.

Cũng đã có nhiều lần tớ cảm thấy ghen tị với cậu đấy. Tớ thường đến trường từ rất sớm và đứng quan sát. Đó là sở thích của tớ, tớ biết, lập dị lắm đúng không?

Ngày nào cũng có một chiếc Audi đỏ đậu trước cổng trường. Và cậu bước ra từ đó. Luôn có một người phụ nữ tóc vàng ngồi ở ghế lái phụ kéo cửa kính xuống vẫy cậu. Bên cạnh là một người đàn ông mà theo tớ thì khá to lớn. Họ thường quay sang cười với nhau người đàn ông còn thân mật hôn trán người phụ nữ. Quả thật họ nên để dành cho nơi riêng tư thì tốt hơn đấy.

Nhưng tớ đoán họ là bố mẹ cậu. Và cậu thật hạnh phúc Jake D. à.

Phải trân trọng điều đó nhé!

Hừm bây giờ tớ phải dọn đồ đây. Mặc dù đưa ra quyết định thật khó khăn nhưng tớ đã chọn theo mẹ và sẽ chuyển sang căn hộ khác. Một tháng tớ sẽ được thăm bố hai lần.

Chúa ơi, tớ mong những gì đang diễn ra không phải là sự thật.

- Colleen -

T/b: Tớ cho rằng cậu và Emilia là hai lý do còn sót lại để tớ tiếp tục theo học ở cái ngôi trường chết tiệt này!

Em Là Ai Trong AnhTác giả: HmsilverrabTôi là bác sĩ tâm lý. Hôm nay là ngày nghỉ của tôi nhưng tôi vẫn đến bệnh viện. Tuy nhiên đây không phải nơi tôi làm việc, mà tôi đến với lý do giúp đỡ thằng bạn làm bên khoa nội. Bạn tôi đang khám cho một bệnh nhân bị xuất huyết dạ dày. Người này không có người nhà. Nghe cậu ta nói cô ấy đang làm việc bỗng dưng lăn ra ngất xỉu, nhân viên gọi cửa không được đành tự mở cửa vào thì phải đưa đi cấp cứu. Và hiện giờ người này đang đòi xuất viện. Thằng bạn đó nhờ tôi ra lấy đồ dùng cá nhân giúp cô ấy. Tôi nhận giỏ đồ từ nhân viên trực quầy. Cũng không có gì nhiều, chỉ có một chiếc áo khoác mỏng, một chiếc khăn quàng cổ và một chiếc hộp hình vuông cỡ hộp kẹo Merci. Không hiểu sao lại có chiếc hộp này nhỉ, cô ấy ở công ti mà. Tôi đem thắc mắc này nói với thằng bạn. Cậu ta chỉ cười qua loa, bảo rằng thấy người nhân viên nói cái hộp này cô gái đó đi đâu cũng mang theo, có vẻ như là rất quan trọng. Chiếc hộp cũng khá xinh xắn nhã nhặn, cộng thêm cái tầm quan trọng của nó đối với cô gái kia nên… Chicago, ngày XX tháng 11 năm 2008Thân gửi Jake D.,Mấy tháng nay tớ thực sự rất mệt mỏi. Vẫn là chuyện gia đình như trước ấy mà. Có điều lần này bố mẹ tớ đã kí đơn ly dị và tớ phải chọn giữa bố và mẹ. Sẽ thật thảm hại nếu cả bố và mẹ đều yêu cậu nhưng họ lại không yêu nhau.Thực ra đã có đôi lần tớ nghĩ đến việc bỏ học. Jake D. ạ, ra những quán cà phê sách hay ở nhà nghiền ngẫm những cuốn truyện hay quả thực thú vị hơn nhiều so với việc sáng nào cũng phải dậy sớm ra bến xe buýt đến trường và cắm mặt vào những quyển sách khoa học dày cộp. Rồi lại còn được nghe cả ngàn lời-lẽ-tồi-tệ-nhất-có-thể.Cậu sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác đó đâu Jake D.Cũng đã có nhiều lần tớ cảm thấy ghen tị với cậu đấy. Tớ thường đến trường từ rất sớm và đứng quan sát. Đó là sở thích của tớ, tớ biết, lập dị lắm đúng không?Ngày nào cũng có một chiếc Audi đỏ đậu trước cổng trường. Và cậu bước ra từ đó. Luôn có một người phụ nữ tóc vàng ngồi ở ghế lái phụ kéo cửa kính xuống vẫy cậu. Bên cạnh là một người đàn ông mà theo tớ thì khá to lớn. Họ thường quay sang cười với nhau người đàn ông còn thân mật hôn trán người phụ nữ. Quả thật họ nên để dành cho nơi riêng tư thì tốt hơn đấy.Nhưng tớ đoán họ là bố mẹ cậu. Và cậu thật hạnh phúc Jake D. à.Phải trân trọng điều đó nhé!Hừm bây giờ tớ phải dọn đồ đây. Mặc dù đưa ra quyết định thật khó khăn nhưng tớ đã chọn theo mẹ và sẽ chuyển sang căn hộ khác. Một tháng tớ sẽ được thăm bố hai lần.Chúa ơi, tớ mong những gì đang diễn ra không phải là sự thật.- Colleen -T/b: Tớ cho rằng cậu và Emilia là hai lý do còn sót lại để tớ tiếp tục theo học ở cái ngôi trường chết tiệt này!

Chương 6: Lá thư thứ tư