Ngoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi…
Chương 82
Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… Ellie, Vanessa và Jersey sững người nhìn nó, muốn tiến lên cản nhưng chần chừ không dám bước lên. Cả ba biết nó sẽ không làm điều gì dại dột đâu, nhất là g**t ch*t người anh hai yêu quý của mình. Thế là cả ba chỉ lạnh lùng đứng phía sau nó nhìn.- Em…em làm cái gì vậy? Bỏ cây…cây súng đó xuống đi! – Minh hoảng.- Đứng im! – Jersey cất tiếng. Cái giọng dịu dàng thường ngày bây giờ lạnh toát khiến Minh đơ ngươi không dám làm gì nữa.- Sao thế? Lên cản nó đi chứ? Không lẽ để nó giết Thiên sao? – Đến lượt Khánh.- Anh không có quyền lên tiếng. – Đến lượt Ellie, nhỏ cũng khiến Khánh gặp tình trạng y như Minh.- Em à… - Thiên nói.- Im. Không xem tôi ra gì sao? Không xem luật của tôi ra gì à? – Nó giương cặp mắt sắc lạnh nhìn Thiên.- … - Thiên không trả lời.- Anh biết hậu quả của việc làm này chứ? – Nó nhếch môi cười nhạt.- Chết! – Thiên buông ra đúng một chữ.- Phải? – Nó gật đầu, hài lòng với câu trả lời, mặc cho hắn và Khánh giật mình nhìn nó.- … - Thiên không nói nữa.- Vậy sao còn làm trái lệnh tôi? – Nó tiếp tục.- … - Anh không nói gì bởi vì biết rằng dù có nói gì cũng chẳng được.- Có vẻ anh biết mà vẫn muốn thử làm trái lệnh nhỉ? – Nó siết chặt tay cầm cây súng.- Nhưng… - Đến lúc này, hắn lên tiếng nhưng câu nói của hắn bị chặn lại bởi một âm thanh khô khốc…“Đoànggg…”Mọi thứ nhưng sững sờ trước âm thanh ấy. Không gian như chìm xuống, tất cả mọi người đều mở to con mắt nhìn. Nó…nó đã…nổ súng? Phải! Nó đã bóp cò. Một viên đạn từ nòng súng vọt ra, thẳng tiến mục tiêu mà phóng tới. Và viên đạn ấy xé toạt thời gian và không gian, c*m v** ngay giữa vầng trán. Máu…từng giọt máu chảy xuống…một thân ảnh ngã vật ra sau…
Ellie, Vanessa và Jersey sững người nhìn nó, muốn tiến lên cản nhưng chần chừ không dám bước lên. Cả ba biết nó sẽ không làm điều gì dại dột đâu, nhất là g**t ch*t người anh hai yêu quý của mình. Thế là cả ba chỉ lạnh lùng đứng phía sau nó nhìn.
- Em…em làm cái gì vậy? Bỏ cây…cây súng đó xuống đi! – Minh hoảng.
- Đứng im! – Jersey cất tiếng. Cái giọng dịu dàng thường ngày bây giờ lạnh toát khiến Minh đơ ngươi không dám làm gì nữa.
- Sao thế? Lên cản nó đi chứ? Không lẽ để nó giết Thiên sao? – Đến lượt Khánh.
- Anh không có quyền lên tiếng. – Đến lượt Ellie, nhỏ cũng khiến Khánh gặp tình trạng y như Minh.
- Em à… - Thiên nói.
- Im. Không xem tôi ra gì sao? Không xem luật của tôi ra gì à? – Nó giương cặp mắt sắc lạnh nhìn Thiên.
- … - Thiên không trả lời.
- Anh biết hậu quả của việc làm này chứ? – Nó nhếch môi cười nhạt.
- Chết! – Thiên buông ra đúng một chữ.
- Phải? – Nó gật đầu, hài lòng với câu trả lời, mặc cho hắn và Khánh giật mình nhìn nó.
- … - Thiên không nói nữa.
- Vậy sao còn làm trái lệnh tôi? – Nó tiếp tục.
- … - Anh không nói gì bởi vì biết rằng dù có nói gì cũng chẳng được.
- Có vẻ anh biết mà vẫn muốn thử làm trái lệnh nhỉ? – Nó siết chặt tay cầm cây súng.
- Nhưng… - Đến lúc này, hắn lên tiếng nhưng câu nói của hắn bị chặn lại bởi một âm thanh khô khốc…
“Đoànggg…”
Mọi thứ nhưng sững sờ trước âm thanh ấy. Không gian như chìm xuống, tất cả mọi người đều mở to con mắt nhìn. Nó…nó đã…nổ súng? Phải! Nó đã bóp cò. Một viên đạn từ nòng súng vọt ra, thẳng tiến mục tiêu mà phóng tới. Và viên đạn ấy xé toạt thời gian và không gian, c*m v** ngay giữa vầng trán. Máu…từng giọt máu chảy xuống…một thân ảnh ngã vật ra sau…
Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… Ellie, Vanessa và Jersey sững người nhìn nó, muốn tiến lên cản nhưng chần chừ không dám bước lên. Cả ba biết nó sẽ không làm điều gì dại dột đâu, nhất là g**t ch*t người anh hai yêu quý của mình. Thế là cả ba chỉ lạnh lùng đứng phía sau nó nhìn.- Em…em làm cái gì vậy? Bỏ cây…cây súng đó xuống đi! – Minh hoảng.- Đứng im! – Jersey cất tiếng. Cái giọng dịu dàng thường ngày bây giờ lạnh toát khiến Minh đơ ngươi không dám làm gì nữa.- Sao thế? Lên cản nó đi chứ? Không lẽ để nó giết Thiên sao? – Đến lượt Khánh.- Anh không có quyền lên tiếng. – Đến lượt Ellie, nhỏ cũng khiến Khánh gặp tình trạng y như Minh.- Em à… - Thiên nói.- Im. Không xem tôi ra gì sao? Không xem luật của tôi ra gì à? – Nó giương cặp mắt sắc lạnh nhìn Thiên.- … - Thiên không trả lời.- Anh biết hậu quả của việc làm này chứ? – Nó nhếch môi cười nhạt.- Chết! – Thiên buông ra đúng một chữ.- Phải? – Nó gật đầu, hài lòng với câu trả lời, mặc cho hắn và Khánh giật mình nhìn nó.- … - Thiên không nói nữa.- Vậy sao còn làm trái lệnh tôi? – Nó tiếp tục.- … - Anh không nói gì bởi vì biết rằng dù có nói gì cũng chẳng được.- Có vẻ anh biết mà vẫn muốn thử làm trái lệnh nhỉ? – Nó siết chặt tay cầm cây súng.- Nhưng… - Đến lúc này, hắn lên tiếng nhưng câu nói của hắn bị chặn lại bởi một âm thanh khô khốc…“Đoànggg…”Mọi thứ nhưng sững sờ trước âm thanh ấy. Không gian như chìm xuống, tất cả mọi người đều mở to con mắt nhìn. Nó…nó đã…nổ súng? Phải! Nó đã bóp cò. Một viên đạn từ nòng súng vọt ra, thẳng tiến mục tiêu mà phóng tới. Và viên đạn ấy xé toạt thời gian và không gian, c*m v** ngay giữa vầng trán. Máu…từng giọt máu chảy xuống…một thân ảnh ngã vật ra sau…