Ngoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi…
Chương 157
Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… Phòng Vip1Bốn cô gái đang ngồi đùa giỡn, nhâm nhi rượu trong căn phòng sáng ánh đèn vàng. Sau khi gặp lại mẹ, Trang và Thảo Anh dọn sang nhà bà ở vài hôm để tâm tình. Cũng lâu lắm rồi không được gặp nhau nên ba mẹ con họ có quá nhiều chuyện để tâm sự. Đáng nói nhất là cô em Thảo My rất thích hai chị. Cũng như là hai người chị cũng rất thương cô em gái của mình. Lúc trốn tới bar để gặ...p nó và Vi, cả hai đã tính dắt Tiểu My theo nhưng lại sực nhớ là cô bé chỉ mới 12 tuổi thôi. Thế là đành ngậm ngùi mà chia tay nhau tại nhà.- Này…ra ngoài đi. Tao muốn vận động chút. Lâu rồi không lên sàn. – Vi cười lém lỉnh.- Thôi đi chị…tính đốt con mắt người nhìn à? Ăn mặc đã mát thì thôi chứ. Còn đứng cạnh cái cột thì thằng cha sói già nào chịu nổi? – Nó cười khẩy.- Hơ…thì thích thế. Lâu ngày mới thoát khỏi tầm ngắm của lão Khánh, phải phóng cho đã chứ. Hắn ta đi theo, tao có cho tiền cũng chẳng dám. Lão ta không chỉ cấm không cho tao đi chơi mà có khi còn giết hết cái lũ hám gái ấy đấy chứ. – Vi trề môi.- Ai bảo ăn chơi cho lắm vào. – Thảo Anh hất mặt.- Ơ…cái con này? – Vi tròn mắt nhìn con bản.- Thôi nào…chị thấy thế cũng hay. Nhảy cũng là một phương phải xả stress tốt đấy. Thế đi, chúng ta ra ngoài, lên sàn khởi động một chút cho ấm người chứ ngồi đây uống rượu hoài cũng không tốt. – Trang lên tiếng.- Tại chị tao nói thế nên tao mới đồng ý nhá. – Thảo Anh lườm Vi.- Tao rủ mày à? Không cần miễn cưỡng thế đâu. Haha… - Vi cười khoái chí.- Mày…- Thôi. Ra không thì bảo một tiếng? Chạnh choẹ nhau suốt không chán à? – Nó thở dài.Thảo Anh và Vi đứng dậy đi ra ngoài theo Trang và nó. Tuy nhiên, vừa đi, hai cô gái vẫn cứ tiếp tục võ mồm luân phiên làm nó ong cả đầu. Thật là mệt óc!…
Phòng Vip1
Bốn cô gái đang ngồi đùa giỡn, nhâm nhi rượu trong căn phòng sáng ánh đèn vàng. Sau khi gặp lại mẹ, Trang và Thảo Anh dọn sang nhà bà ở vài hôm để tâm tình. Cũng lâu lắm rồi không được gặp nhau nên ba mẹ con họ có quá nhiều chuyện để tâm sự. Đáng nói nhất là cô em Thảo My rất thích hai chị. Cũng như là hai người chị cũng rất thương cô em gái của mình. Lúc trốn tới bar để gặ...p nó và Vi, cả hai đã tính dắt Tiểu My theo nhưng lại sực nhớ là cô bé chỉ mới 12 tuổi thôi. Thế là đành ngậm ngùi mà chia tay nhau tại nhà.
- Này…ra ngoài đi. Tao muốn vận động chút. Lâu rồi không lên sàn. – Vi cười lém lỉnh.
- Thôi đi chị…tính đốt con mắt người nhìn à? Ăn mặc đã mát thì thôi chứ. Còn đứng cạnh cái cột thì thằng cha sói già nào chịu nổi? – Nó cười khẩy.
- Hơ…thì thích thế. Lâu ngày mới thoát khỏi tầm ngắm của lão Khánh, phải phóng cho đã chứ. Hắn ta đi theo, tao có cho tiền cũng chẳng dám. Lão ta không chỉ cấm không cho tao đi chơi mà có khi còn giết hết cái lũ hám gái ấy đấy chứ. – Vi trề môi.
- Ai bảo ăn chơi cho lắm vào. – Thảo Anh hất mặt.
- Ơ…cái con này? – Vi tròn mắt nhìn con bản.
- Thôi nào…chị thấy thế cũng hay. Nhảy cũng là một phương phải xả stress tốt đấy. Thế đi, chúng ta ra ngoài, lên sàn khởi động một chút cho ấm người chứ ngồi đây uống rượu hoài cũng không tốt. – Trang lên tiếng.
- Tại chị tao nói thế nên tao mới đồng ý nhá. – Thảo Anh lườm Vi.
- Tao rủ mày à? Không cần miễn cưỡng thế đâu. Haha… - Vi cười khoái chí.
- Mày…
- Thôi. Ra không thì bảo một tiếng? Chạnh choẹ nhau suốt không chán à? – Nó thở dài.
Thảo Anh và Vi đứng dậy đi ra ngoài theo Trang và nó. Tuy nhiên, vừa đi, hai cô gái vẫn cứ tiếp tục võ mồm luân phiên làm nó ong cả đầu. Thật là mệt óc!
…
Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… Phòng Vip1Bốn cô gái đang ngồi đùa giỡn, nhâm nhi rượu trong căn phòng sáng ánh đèn vàng. Sau khi gặp lại mẹ, Trang và Thảo Anh dọn sang nhà bà ở vài hôm để tâm tình. Cũng lâu lắm rồi không được gặp nhau nên ba mẹ con họ có quá nhiều chuyện để tâm sự. Đáng nói nhất là cô em Thảo My rất thích hai chị. Cũng như là hai người chị cũng rất thương cô em gái của mình. Lúc trốn tới bar để gặ...p nó và Vi, cả hai đã tính dắt Tiểu My theo nhưng lại sực nhớ là cô bé chỉ mới 12 tuổi thôi. Thế là đành ngậm ngùi mà chia tay nhau tại nhà.- Này…ra ngoài đi. Tao muốn vận động chút. Lâu rồi không lên sàn. – Vi cười lém lỉnh.- Thôi đi chị…tính đốt con mắt người nhìn à? Ăn mặc đã mát thì thôi chứ. Còn đứng cạnh cái cột thì thằng cha sói già nào chịu nổi? – Nó cười khẩy.- Hơ…thì thích thế. Lâu ngày mới thoát khỏi tầm ngắm của lão Khánh, phải phóng cho đã chứ. Hắn ta đi theo, tao có cho tiền cũng chẳng dám. Lão ta không chỉ cấm không cho tao đi chơi mà có khi còn giết hết cái lũ hám gái ấy đấy chứ. – Vi trề môi.- Ai bảo ăn chơi cho lắm vào. – Thảo Anh hất mặt.- Ơ…cái con này? – Vi tròn mắt nhìn con bản.- Thôi nào…chị thấy thế cũng hay. Nhảy cũng là một phương phải xả stress tốt đấy. Thế đi, chúng ta ra ngoài, lên sàn khởi động một chút cho ấm người chứ ngồi đây uống rượu hoài cũng không tốt. – Trang lên tiếng.- Tại chị tao nói thế nên tao mới đồng ý nhá. – Thảo Anh lườm Vi.- Tao rủ mày à? Không cần miễn cưỡng thế đâu. Haha… - Vi cười khoái chí.- Mày…- Thôi. Ra không thì bảo một tiếng? Chạnh choẹ nhau suốt không chán à? – Nó thở dài.Thảo Anh và Vi đứng dậy đi ra ngoài theo Trang và nó. Tuy nhiên, vừa đi, hai cô gái vẫn cứ tiếp tục võ mồm luân phiên làm nó ong cả đầu. Thật là mệt óc!…