Ngoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi…
Chương 161
Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… Ra đến bãi đỗ xe, bốn đứa tụi nó đi đến bên chiếc Lexus màu đen do Trang cầm lái. Hoàng nói với Dương:- Em lên anh chở.- Thôi khỏi. Em có xe mà. –Thuỵ Dương cười nhẹ. Trước giờ Hoàng cứ nghĩ là Thuỵ Dương không có xe nên đi đâu anh chàng cũng chở. Giờ cô nhóc nói là mình có xe khiến Hoàng cũng hơi bất ngờ.Dương đi tới kế chiếc BMW màu đen đời mới, mở cửa. Điều này càng khiến Hoàng b...ất ngờ hơn. Không ngờ cô nhóc lại có khả năng tậu chiếc xe “khủng” thế này. Nó thấy thế thì ngạc nhiên hỏi:- Xe cũ của chị đâu mà thay xe mới rồi?- Con Audi màu trắng ấy à? Cho vào viện rồi. Ba hôm trước đua xe, hỏng nặng quá. – Thuỵ Dương Nhún vai.- Chậc…mới dùng 2 tháng… - Nó tặc lưỡi đầy vẻ tiếc rẻ.- Nếu em thích thì cứ dùng, chị đưa chìa khoá cho. Cũng chẳng hỏng hóc gì nặng. Chỉ bị bể hết đầu xe thôi.- Chị chạy cái kiểu gì mà xe bể hết thế? – Thảo Anh nhìn Thuỵ Dương, không tin nổi.- Uống rượu rồi đua xe. Tông thẳng vào cột điện. May mà chẳng sao…- Cột điện? – Năm người còn lại củng hét.- Ừ…cũng chẳng có gì to tát.- Ừ…cũng phải… - Vi chẹp miệng đầy vẻ mỉa mai.- Ý gì thế con kia? – Thuỵ Dương lại sừng cộ.- Stop here! Rỗi nhỉ? Chạm mặt là chửi lộn, không chán à? – Nó càu nhàu.- Hừ… - Vi hậm hực.- Thôi, sang xe chị đi luôn cho tiện. Đi nhiều xe quá nhà chị không có chỗ chứa hết. – Thuỵ Dương rủ.- Nhà chị mà không đủ chỗ để có mỗi ba chiếc xe sao? – Nó nhếch môi.- Hết chỗ rồi. Gara nhà tôi mấy chị chứa đầy xe rồi, còn chỗ đâu mà chứa? Có cần tôi liệt kê ra không? Con An kia là 2 chiếc Audi 1 chiếc moto, con Vi 1 con mui trần 1 con Lexus thêm 1 con moto, Thảo Anh 1 chiếc BMW, Trang 1 chiếc Camry, 1 chiếc mui trần, 1 con moto. Đếm xem bao nhiêu rồi? 7 con oto thêm 3 con moto rồi đấy. Phải chừa chỗ để chị mày để xe nữa chứ? – Dương thở hắt ra, bực bội.- Nhiều…nhiều vậy? – Hoàng hốt hoàng. Nhà Thuỵ Dương to đến mức chứa hết từng đó ư? Thật ra gia thế Thuỵ Dương là thế nào. Nghe kể đến đây là biết không tầm thường rồi.Truyện được chia sẻ tại [. - Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! Hãy truy cập san truyen. để đọc chương mới nhất- Ừ…tới nhà bà già ấy anh còn giật mình hơn nhiều. – Vi phẩy tay, leo xuống khỏi xe rồi mở cửa xe Dương leo lên như chết chủ.- Thế nào? Đi được rồi chứ? – Trang hỏi.- Xuất phát thôi. – Dương búng tay, khởi động xe.…
Ra đến bãi đỗ xe, bốn đứa tụi nó đi đến bên chiếc Lexus màu đen do Trang cầm lái. Hoàng nói với Dương:
- Em lên anh chở.
- Thôi khỏi. Em có xe mà. –Thuỵ Dương cười nhẹ. Trước giờ Hoàng cứ nghĩ là Thuỵ Dương không có xe nên đi đâu anh chàng cũng chở. Giờ cô nhóc nói là mình có xe khiến Hoàng cũng hơi bất ngờ.
Dương đi tới kế chiếc BMW màu đen đời mới, mở cửa. Điều này càng khiến Hoàng b...ất ngờ hơn. Không ngờ cô nhóc lại có khả năng tậu chiếc xe “khủng” thế này. Nó thấy thế thì ngạc nhiên hỏi:
- Xe cũ của chị đâu mà thay xe mới rồi?
- Con Audi màu trắng ấy à? Cho vào viện rồi. Ba hôm trước đua xe, hỏng nặng quá. – Thuỵ Dương Nhún vai.
- Chậc…mới dùng 2 tháng… - Nó tặc lưỡi đầy vẻ tiếc rẻ.
- Nếu em thích thì cứ dùng, chị đưa chìa khoá cho. Cũng chẳng hỏng hóc gì nặng. Chỉ bị bể hết đầu xe thôi.
- Chị chạy cái kiểu gì mà xe bể hết thế? – Thảo Anh nhìn Thuỵ Dương, không tin nổi.
- Uống rượu rồi đua xe. Tông thẳng vào cột điện. May mà chẳng sao…
- Cột điện? – Năm người còn lại củng hét.
- Ừ…cũng chẳng có gì to tát.
- Ừ…cũng phải… - Vi chẹp miệng đầy vẻ mỉa mai.
- Ý gì thế con kia? – Thuỵ Dương lại sừng cộ.
- Stop here! Rỗi nhỉ? Chạm mặt là chửi lộn, không chán à? – Nó càu nhàu.
- Hừ… - Vi hậm hực.
- Thôi, sang xe chị đi luôn cho tiện. Đi nhiều xe quá nhà chị không có chỗ chứa hết. – Thuỵ Dương rủ.
- Nhà chị mà không đủ chỗ để có mỗi ba chiếc xe sao? – Nó nhếch môi.
- Hết chỗ rồi. Gara nhà tôi mấy chị chứa đầy xe rồi, còn chỗ đâu mà chứa? Có cần tôi liệt kê ra không? Con An kia là 2 chiếc Audi 1 chiếc moto, con Vi 1 con mui trần 1 con Lexus thêm 1 con moto, Thảo Anh 1 chiếc BMW, Trang 1 chiếc Camry, 1 chiếc mui trần, 1 con moto. Đếm xem bao nhiêu rồi? 7 con oto thêm 3 con moto rồi đấy. Phải chừa chỗ để chị mày để xe nữa chứ? – Dương thở hắt ra, bực bội.
- Nhiều…nhiều vậy? – Hoàng hốt hoàng. Nhà Thuỵ Dương to đến mức chứa hết từng đó ư? Thật ra gia thế Thuỵ Dương là thế nào. Nghe kể đến đây là biết không tầm thường rồi.
Truyện được chia sẻ tại [. - Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! Hãy truy cập san truyen. để đọc chương mới nhất
- Ừ…tới nhà bà già ấy anh còn giật mình hơn nhiều. – Vi phẩy tay, leo xuống khỏi xe rồi mở cửa xe Dương leo lên như chết chủ.
- Thế nào? Đi được rồi chứ? – Trang hỏi.
- Xuất phát thôi. – Dương búng tay, khởi động xe.
…
Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… Ra đến bãi đỗ xe, bốn đứa tụi nó đi đến bên chiếc Lexus màu đen do Trang cầm lái. Hoàng nói với Dương:- Em lên anh chở.- Thôi khỏi. Em có xe mà. –Thuỵ Dương cười nhẹ. Trước giờ Hoàng cứ nghĩ là Thuỵ Dương không có xe nên đi đâu anh chàng cũng chở. Giờ cô nhóc nói là mình có xe khiến Hoàng cũng hơi bất ngờ.Dương đi tới kế chiếc BMW màu đen đời mới, mở cửa. Điều này càng khiến Hoàng b...ất ngờ hơn. Không ngờ cô nhóc lại có khả năng tậu chiếc xe “khủng” thế này. Nó thấy thế thì ngạc nhiên hỏi:- Xe cũ của chị đâu mà thay xe mới rồi?- Con Audi màu trắng ấy à? Cho vào viện rồi. Ba hôm trước đua xe, hỏng nặng quá. – Thuỵ Dương Nhún vai.- Chậc…mới dùng 2 tháng… - Nó tặc lưỡi đầy vẻ tiếc rẻ.- Nếu em thích thì cứ dùng, chị đưa chìa khoá cho. Cũng chẳng hỏng hóc gì nặng. Chỉ bị bể hết đầu xe thôi.- Chị chạy cái kiểu gì mà xe bể hết thế? – Thảo Anh nhìn Thuỵ Dương, không tin nổi.- Uống rượu rồi đua xe. Tông thẳng vào cột điện. May mà chẳng sao…- Cột điện? – Năm người còn lại củng hét.- Ừ…cũng chẳng có gì to tát.- Ừ…cũng phải… - Vi chẹp miệng đầy vẻ mỉa mai.- Ý gì thế con kia? – Thuỵ Dương lại sừng cộ.- Stop here! Rỗi nhỉ? Chạm mặt là chửi lộn, không chán à? – Nó càu nhàu.- Hừ… - Vi hậm hực.- Thôi, sang xe chị đi luôn cho tiện. Đi nhiều xe quá nhà chị không có chỗ chứa hết. – Thuỵ Dương rủ.- Nhà chị mà không đủ chỗ để có mỗi ba chiếc xe sao? – Nó nhếch môi.- Hết chỗ rồi. Gara nhà tôi mấy chị chứa đầy xe rồi, còn chỗ đâu mà chứa? Có cần tôi liệt kê ra không? Con An kia là 2 chiếc Audi 1 chiếc moto, con Vi 1 con mui trần 1 con Lexus thêm 1 con moto, Thảo Anh 1 chiếc BMW, Trang 1 chiếc Camry, 1 chiếc mui trần, 1 con moto. Đếm xem bao nhiêu rồi? 7 con oto thêm 3 con moto rồi đấy. Phải chừa chỗ để chị mày để xe nữa chứ? – Dương thở hắt ra, bực bội.- Nhiều…nhiều vậy? – Hoàng hốt hoàng. Nhà Thuỵ Dương to đến mức chứa hết từng đó ư? Thật ra gia thế Thuỵ Dương là thế nào. Nghe kể đến đây là biết không tầm thường rồi.Truyện được chia sẻ tại [. - Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! Hãy truy cập san truyen. để đọc chương mới nhất- Ừ…tới nhà bà già ấy anh còn giật mình hơn nhiều. – Vi phẩy tay, leo xuống khỏi xe rồi mở cửa xe Dương leo lên như chết chủ.- Thế nào? Đi được rồi chứ? – Trang hỏi.- Xuất phát thôi. – Dương búng tay, khởi động xe.…