Ngoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi…
Chương 213
Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… Kama bực bội lấy khăn ướt lau áo. Lão không hiểu hôm nay là cái ngày quái gì mà xui xẻo thế này? Nhìn mặt con nhỏ phục vụ ấy cũng xinh đáo để mà hậu đậu kinh thật, đang tính bẫy nó để tối nay có đồ chơi mà lại thế đấy. Đâm ra trong người lão lúc này đang rất bực bội.- Chết tiệt! – Lão ta ném cái khăn sang một bên rồi đi vào nhà vệ sinh, ra hiệu cho 2 tên vệ sĩ không cần đi theo.“Mục t...iêu đang đi tới.” – Nó nói nhỏ qua cái bộ đàm mini.“Ok.” – Giọng một cô gái vang lên, nó ngồi bên này cũng đủ hiểu trên môi kẻ đó đang nở nụ cười tinh quái. Tưởng tượng đến thôi cũng khiến nó nổi da gà.Kama bước từ trong phòng vệ sinh ra dãy hành lang có ánh đèn màu vàng nhạt mà không khỏi lầm bầm chửi rủa vài tiếng.“Rầm”Lão ta va phải một người, dù Kama vẫn còn đứng vững nhưng người đó đã ngã xuống đất rồi.Trước mắt lão hiện tại đang là một người đẹp, không phải, phải nói là tuyệt thế giai nhân! Nước da trắng ngần, môi đỏ, mũi cao, mắt xanh (đeo lend ạ) cùng mái tóc nâu xoăn dài (tóc giả nốt ^ ^ ~). Cô gái mặc một cái đầm bó sát màu đỏ khá ngắn không dây làm 3 vòng chuẩn như ẩn như hiện dưới đáy mắt lão Kama, chân mang đôi giày gót nhọn màu đen cao 12 phân.- Cô… - Lão Kama vừa mới hoàn hồn khỏi nhan sắc khuynh nước khuynh thành kia nhưng vẫn chưa biết làm gì.- … - Vi không trả lời, chỉ ngước mắt lên nhìn lão, đôi mắt đẹp đến động lòng người.- Ơ…em không sao chứ? – Lão ta vội vàng đỡ nhỏ ngồi dậy.- Dạ không sao. – Vi cười nhẹ.- Ưm...vậy để chuộc lỗi, cho phép anh mời em tối nay nhé. – Lão ta giở giọng ngọt như mía lùi, xưng hô không biết ngượng miệng trong khi lão còn già hơn cả ba nhỏ. (Keke…lão hơn 40 ùi, còn papa Vi mới có 36 àk).- Như vậy thì phiền anh lắm. – Nhỏ chớp chớp mắt.- Không sao không sao…chỉ cần tối nay em đi với anh thì em muốn gì anh cũng cho tất. – Lão ta lắc đầu rồi nói thầm vào tai Vi trong khi mắt thì không chịu rời khỏi vòng một của nhỏ.- Anh này kì… - Vi nhíu mày, giọng nói vô cùng ngọt mà tới nỗi nhỏ nghe xong cũng không dám tin là mình nói được đến mức ấy.- Ahaha…vậy chúng ta đi ra thôi. – Kama cười to rồi ôm eo Vi bước ra ngoài.Vi mỉm cười không phản kháng còn trong lòng thì như muốn bẻ cổ lão già dê gái bên cạnh. Ngoài ra, cái giọng nói liên tục la hét trong bộ đàm khiến nhỏ nhức tai lắm nhưng không trả lời. Nhỏ nghĩ cũng may là nó quyết định đúng, để tên đó ở nhà chứ không cho hắn theo là to chuyện.“Này Vi, em có cần phải ăn mặc như vậy không? s*x* không chịu nổi. Đến anh còn muốn xịt máu mũi thì cái tên dê gái bên cạnh còn tới mức nào?”“Vi! Sao em dám để lão ta nhìn như thế? Lào già chết bầm đó nhìn em chăm chăm kia kìa. Em có tin là anh chạy ngay tới đó đánh chết lão ta luôn hay không?”“Á? Lão già d* x*m ấy dám ôm eo kìa. Sao không đầy hắn ta ra? Em muốn để ông ta ôm thế à? Em sao không trả lời? Em mà không đẩy hắn ra là anh chạy tới cắt cổ ông ta ngay đó. Grừ…”Giọng Khánh điên tiết vang lên liên tục trong bộ đàm. Tối này, nó giao cho Khánh nhiệm vụ là phải ở nhà canh chừng camera, tuyệt đối không cho anh chàng theo. Mặc cho Khánh năn nỉ ỉ ôi, nó vẫn kiên quyết nói không vì hiểu nếu cho cậu đi theo có khác gì là phá hỏng kế hoạch?Khánh và Đăng hoàn toàn không hiểu kế hoạch của nó, chỉ ngoan ngoãn ngồi nghe chỉ thị còn những người còn lại thì đủ hiểu rồi, làm việc với nó hơn 3 năm trời, có mỗi cách này là hiệu quả nhất nhưng lần nào, mồi nhử cũng là Vi vì nhỏ là đứa có phong cách ăn mặc quyến rũ nhất cả bọn. Nó thì không thích mặc váy, Thảo Anh thì thích kiểu trẻ con còn Trang thì thích phong cách dịu dàng và năng động. Có mỗi Vi là thích hợp với vai diễn này nhất mà thôi.Vi thử tưởng tượng nếu cho Khánh có mặt ở đây thì chuyện gì sẽ xảy ra? Chắc chắn là cái tên dê già đứng cạnh nhỏ sẽ có một kết cuộc không mấy tốt đẹp rồi vì nhỏ biết Khánh cũng ghen khiếp lắm. Gì chứ con trai vốn có tính sở hữu rất cao nên việc lão già này toàn thây là điều hơi khó. Vi hơi rùng mình và không tưởng tượng tiếp, cứ hoàn thành vai diễn cho tốt rồi tính sau.…
Kama bực bội lấy khăn ướt lau áo. Lão không hiểu hôm nay là cái ngày quái gì mà xui xẻo thế này? Nhìn mặt con nhỏ phục vụ ấy cũng xinh đáo để mà hậu đậu kinh thật, đang tính bẫy nó để tối nay có đồ chơi mà lại thế đấy. Đâm ra trong người lão lúc này đang rất bực bội.
- Chết tiệt! – Lão ta ném cái khăn sang một bên rồi đi vào nhà vệ sinh, ra hiệu cho 2 tên vệ sĩ không cần đi theo.
“Mục t...iêu đang đi tới.” – Nó nói nhỏ qua cái bộ đàm mini.
“Ok.” – Giọng một cô gái vang lên, nó ngồi bên này cũng đủ hiểu trên môi kẻ đó đang nở nụ cười tinh quái. Tưởng tượng đến thôi cũng khiến nó nổi da gà.
Kama bước từ trong phòng vệ sinh ra dãy hành lang có ánh đèn màu vàng nhạt mà không khỏi lầm bầm chửi rủa vài tiếng.
“Rầm”
Lão ta va phải một người, dù Kama vẫn còn đứng vững nhưng người đó đã ngã xuống đất rồi.
Trước mắt lão hiện tại đang là một người đẹp, không phải, phải nói là tuyệt thế giai nhân! Nước da trắng ngần, môi đỏ, mũi cao, mắt xanh (đeo lend ạ) cùng mái tóc nâu xoăn dài (tóc giả nốt ^ ^ ~). Cô gái mặc một cái đầm bó sát màu đỏ khá ngắn không dây làm 3 vòng chuẩn như ẩn như hiện dưới đáy mắt lão Kama, chân mang đôi giày gót nhọn màu đen cao 12 phân.
- Cô… - Lão Kama vừa mới hoàn hồn khỏi nhan sắc khuynh nước khuynh thành kia nhưng vẫn chưa biết làm gì.
- … - Vi không trả lời, chỉ ngước mắt lên nhìn lão, đôi mắt đẹp đến động lòng người.
- Ơ…em không sao chứ? – Lão ta vội vàng đỡ nhỏ ngồi dậy.
- Dạ không sao. – Vi cười nhẹ.
- Ưm...vậy để chuộc lỗi, cho phép anh mời em tối nay nhé. – Lão ta giở giọng ngọt như mía lùi, xưng hô không biết ngượng miệng trong khi lão còn già hơn cả ba nhỏ. (Keke…lão hơn 40 ùi, còn papa Vi mới có 36 àk).
- Như vậy thì phiền anh lắm. – Nhỏ chớp chớp mắt.
- Không sao không sao…chỉ cần tối nay em đi với anh thì em muốn gì anh cũng cho tất. – Lão ta lắc đầu rồi nói thầm vào tai Vi trong khi mắt thì không chịu rời khỏi vòng một của nhỏ.
- Anh này kì… - Vi nhíu mày, giọng nói vô cùng ngọt mà tới nỗi nhỏ nghe xong cũng không dám tin là mình nói được đến mức ấy.
- Ahaha…vậy chúng ta đi ra thôi. – Kama cười to rồi ôm eo Vi bước ra ngoài.
Vi mỉm cười không phản kháng còn trong lòng thì như muốn bẻ cổ lão già dê gái bên cạnh. Ngoài ra, cái giọng nói liên tục la hét trong bộ đàm khiến nhỏ nhức tai lắm nhưng không trả lời. Nhỏ nghĩ cũng may là nó quyết định đúng, để tên đó ở nhà chứ không cho hắn theo là to chuyện.
“Này Vi, em có cần phải ăn mặc như vậy không? s*x* không chịu nổi. Đến anh còn muốn xịt máu mũi thì cái tên dê gái bên cạnh còn tới mức nào?”
“Vi! Sao em dám để lão ta nhìn như thế? Lào già chết bầm đó nhìn em chăm chăm kia kìa. Em có tin là anh chạy ngay tới đó đánh chết lão ta luôn hay không?”
“Á? Lão già d* x*m ấy dám ôm eo kìa. Sao không đầy hắn ta ra? Em muốn để ông ta ôm thế à? Em sao không trả lời? Em mà không đẩy hắn ra là anh chạy tới cắt cổ ông ta ngay đó. Grừ…”
Giọng Khánh điên tiết vang lên liên tục trong bộ đàm. Tối này, nó giao cho Khánh nhiệm vụ là phải ở nhà canh chừng camera, tuyệt đối không cho anh chàng theo. Mặc cho Khánh năn nỉ ỉ ôi, nó vẫn kiên quyết nói không vì hiểu nếu cho cậu đi theo có khác gì là phá hỏng kế hoạch?
Khánh và Đăng hoàn toàn không hiểu kế hoạch của nó, chỉ ngoan ngoãn ngồi nghe chỉ thị còn những người còn lại thì đủ hiểu rồi, làm việc với nó hơn 3 năm trời, có mỗi cách này là hiệu quả nhất nhưng lần nào, mồi nhử cũng là Vi vì nhỏ là đứa có phong cách ăn mặc quyến rũ nhất cả bọn. Nó thì không thích mặc váy, Thảo Anh thì thích kiểu trẻ con còn Trang thì thích phong cách dịu dàng và năng động. Có mỗi Vi là thích hợp với vai diễn này nhất mà thôi.
Vi thử tưởng tượng nếu cho Khánh có mặt ở đây thì chuyện gì sẽ xảy ra? Chắc chắn là cái tên dê già đứng cạnh nhỏ sẽ có một kết cuộc không mấy tốt đẹp rồi vì nhỏ biết Khánh cũng ghen khiếp lắm. Gì chứ con trai vốn có tính sở hữu rất cao nên việc lão già này toàn thây là điều hơi khó. Vi hơi rùng mình và không tưởng tượng tiếp, cứ hoàn thành vai diễn cho tốt rồi tính sau.
…
Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:- Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. - Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. - Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. - Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. - Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói- Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. - Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. - Papa… - Nó và Vi đồng thanh. - Haha… - Bốn người lớn cùng cười. - Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… Kama bực bội lấy khăn ướt lau áo. Lão không hiểu hôm nay là cái ngày quái gì mà xui xẻo thế này? Nhìn mặt con nhỏ phục vụ ấy cũng xinh đáo để mà hậu đậu kinh thật, đang tính bẫy nó để tối nay có đồ chơi mà lại thế đấy. Đâm ra trong người lão lúc này đang rất bực bội.- Chết tiệt! – Lão ta ném cái khăn sang một bên rồi đi vào nhà vệ sinh, ra hiệu cho 2 tên vệ sĩ không cần đi theo.“Mục t...iêu đang đi tới.” – Nó nói nhỏ qua cái bộ đàm mini.“Ok.” – Giọng một cô gái vang lên, nó ngồi bên này cũng đủ hiểu trên môi kẻ đó đang nở nụ cười tinh quái. Tưởng tượng đến thôi cũng khiến nó nổi da gà.Kama bước từ trong phòng vệ sinh ra dãy hành lang có ánh đèn màu vàng nhạt mà không khỏi lầm bầm chửi rủa vài tiếng.“Rầm”Lão ta va phải một người, dù Kama vẫn còn đứng vững nhưng người đó đã ngã xuống đất rồi.Trước mắt lão hiện tại đang là một người đẹp, không phải, phải nói là tuyệt thế giai nhân! Nước da trắng ngần, môi đỏ, mũi cao, mắt xanh (đeo lend ạ) cùng mái tóc nâu xoăn dài (tóc giả nốt ^ ^ ~). Cô gái mặc một cái đầm bó sát màu đỏ khá ngắn không dây làm 3 vòng chuẩn như ẩn như hiện dưới đáy mắt lão Kama, chân mang đôi giày gót nhọn màu đen cao 12 phân.- Cô… - Lão Kama vừa mới hoàn hồn khỏi nhan sắc khuynh nước khuynh thành kia nhưng vẫn chưa biết làm gì.- … - Vi không trả lời, chỉ ngước mắt lên nhìn lão, đôi mắt đẹp đến động lòng người.- Ơ…em không sao chứ? – Lão ta vội vàng đỡ nhỏ ngồi dậy.- Dạ không sao. – Vi cười nhẹ.- Ưm...vậy để chuộc lỗi, cho phép anh mời em tối nay nhé. – Lão ta giở giọng ngọt như mía lùi, xưng hô không biết ngượng miệng trong khi lão còn già hơn cả ba nhỏ. (Keke…lão hơn 40 ùi, còn papa Vi mới có 36 àk).- Như vậy thì phiền anh lắm. – Nhỏ chớp chớp mắt.- Không sao không sao…chỉ cần tối nay em đi với anh thì em muốn gì anh cũng cho tất. – Lão ta lắc đầu rồi nói thầm vào tai Vi trong khi mắt thì không chịu rời khỏi vòng một của nhỏ.- Anh này kì… - Vi nhíu mày, giọng nói vô cùng ngọt mà tới nỗi nhỏ nghe xong cũng không dám tin là mình nói được đến mức ấy.- Ahaha…vậy chúng ta đi ra thôi. – Kama cười to rồi ôm eo Vi bước ra ngoài.Vi mỉm cười không phản kháng còn trong lòng thì như muốn bẻ cổ lão già dê gái bên cạnh. Ngoài ra, cái giọng nói liên tục la hét trong bộ đàm khiến nhỏ nhức tai lắm nhưng không trả lời. Nhỏ nghĩ cũng may là nó quyết định đúng, để tên đó ở nhà chứ không cho hắn theo là to chuyện.“Này Vi, em có cần phải ăn mặc như vậy không? s*x* không chịu nổi. Đến anh còn muốn xịt máu mũi thì cái tên dê gái bên cạnh còn tới mức nào?”“Vi! Sao em dám để lão ta nhìn như thế? Lào già chết bầm đó nhìn em chăm chăm kia kìa. Em có tin là anh chạy ngay tới đó đánh chết lão ta luôn hay không?”“Á? Lão già d* x*m ấy dám ôm eo kìa. Sao không đầy hắn ta ra? Em muốn để ông ta ôm thế à? Em sao không trả lời? Em mà không đẩy hắn ra là anh chạy tới cắt cổ ông ta ngay đó. Grừ…”Giọng Khánh điên tiết vang lên liên tục trong bộ đàm. Tối này, nó giao cho Khánh nhiệm vụ là phải ở nhà canh chừng camera, tuyệt đối không cho anh chàng theo. Mặc cho Khánh năn nỉ ỉ ôi, nó vẫn kiên quyết nói không vì hiểu nếu cho cậu đi theo có khác gì là phá hỏng kế hoạch?Khánh và Đăng hoàn toàn không hiểu kế hoạch của nó, chỉ ngoan ngoãn ngồi nghe chỉ thị còn những người còn lại thì đủ hiểu rồi, làm việc với nó hơn 3 năm trời, có mỗi cách này là hiệu quả nhất nhưng lần nào, mồi nhử cũng là Vi vì nhỏ là đứa có phong cách ăn mặc quyến rũ nhất cả bọn. Nó thì không thích mặc váy, Thảo Anh thì thích kiểu trẻ con còn Trang thì thích phong cách dịu dàng và năng động. Có mỗi Vi là thích hợp với vai diễn này nhất mà thôi.Vi thử tưởng tượng nếu cho Khánh có mặt ở đây thì chuyện gì sẽ xảy ra? Chắc chắn là cái tên dê già đứng cạnh nhỏ sẽ có một kết cuộc không mấy tốt đẹp rồi vì nhỏ biết Khánh cũng ghen khiếp lắm. Gì chứ con trai vốn có tính sở hữu rất cao nên việc lão già này toàn thây là điều hơi khó. Vi hơi rùng mình và không tưởng tượng tiếp, cứ hoàn thành vai diễn cho tốt rồi tính sau.…