Tác giả:

Ngoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:-  Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. -  Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. -  Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. -  Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. -  Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói-  Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. -  Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. -  Papa… - Nó và Vi đồng thanh. -  Haha… - Bốn người lớn cùng cười. -  Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi…

Chương 215

Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:-  Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. -  Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. -  Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. -  Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. -  Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói-  Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. -  Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. -  Papa… - Nó và Vi đồng thanh. -  Haha… - Bốn người lớn cùng cười. -  Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… “Cộp…cộp…”Tiếng gót nhọn của giày cao gót va chạn với mặt sàn lát đá hoa cương lạnh ngắt khiến âm thanh đó trở nên khô khốc, có phần ghê rợn. Tiếng bước chân không hề nao núng, ngược lại vô cùng dứt khoát và mạnh mẽ đang tiếng gần đến trước cửa căn phòng 306 Vip có hai tên vệ sĩ mặc vest đen đứng canh chừng bên ngoài.Gương mặt mang một vẻ đẹp mà bất cứ ai cũng phải ganh tị, mái tóc m...àu nâu sữa xoăn lọn thả tự do khiến nét đẹp đó tăng lên gấp bội, môi cười khẽ như kiểu như có như không.- Tránh ra. – Cô gái mỉm cười nhẹ, giọng nói thanh như gió xuân.- Cô là ai? – Một tên vệ sĩ gằn giọng.- Hừ…không cần biết. – Cô gái lắc đầu.- Vậy thì làm ơn đi. Chỗ này không phải muốn vào là vào được. – Tên còn lại đuổi cô gái.- Hừ…là do hai người muốn đấy nhé. Tôi không cố ý đâu. – Cô gái lắc đầu đầy vẻ tiếc rẻ.- Cô… - Một tên đang tính nói gì đó nhưng…“Phập”Cô gái hai tay cầm thứ gì đó đâm thẳng ngay vào cổ 2 tên vệ sĩ không chút do dự, thẳng ngay động mạch chủ làm cả hai sùi bọt mép, máu từ mũi và hai bên tai cứ trào ra thấy phát sợ. Cả hai thăn ảnh cao lớn ngã xuống đất chết ngay tắp lự không kịp hiểu chuyện gì.Một nụ cười mỉa mai được buông xuống. Cái chết đã được ban phát xuống hai kẻ xấu số kia bởi thần chết. Đó là cái giá phải gặp khi chạm mặt ma nữ, không quá nhanh nhưng cũng không quá chậm, cái chết đến một cách vô cùng thư thả.Lấy từ trong túi ra một cây kim mảnh, cô gái cúi người xuống chấm vào lớp máu đã tràn ra sàn kia rồi viết lên bức tường trắng. “Tứ ma nữ” là những gì dưới đầu kim thanh mãnh đã tạo nên. Nét chữ uốn lượn vô cùng đẹp mắt cùng màu đỏ thẫm của máu làm tạo nên sự ghê rợn của nó, cạnh bên còn là một hình hoa hồng sắc sảo.Xong việc, cô gái cất cây kim vào trở lại trong túi. Bộ đàm mini bên tai cô lập tức có tính hiệu:“Trang…xong rồi thì ra lối cửa sau. Anh Minh chờ chị ở đó.” – Nó dặn dò.“Hiểu rồi. Gặp nhau tại Vương gia.” – Trang trả lời rồi quay người bước đi ngay không một chút do dự.…

“Cộp…cộp…”

Tiếng gót nhọn của giày cao gót va chạn với mặt sàn lát đá hoa cương lạnh ngắt khiến âm thanh đó trở nên khô khốc, có phần ghê rợn. Tiếng bước chân không hề nao núng, ngược lại vô cùng dứt khoát và mạnh mẽ đang tiếng gần đến trước cửa căn phòng 306 Vip có hai tên vệ sĩ mặc vest đen đứng canh chừng bên ngoài.

Gương mặt mang một vẻ đẹp mà bất cứ ai cũng phải ganh tị, mái tóc m...àu nâu sữa xoăn lọn thả tự do khiến nét đẹp đó tăng lên gấp bội, môi cười khẽ như kiểu như có như không.

- Tránh ra. – Cô gái mỉm cười nhẹ, giọng nói thanh như gió xuân.

- Cô là ai? – Một tên vệ sĩ gằn giọng.

- Hừ…không cần biết. – Cô gái lắc đầu.

- Vậy thì làm ơn đi. Chỗ này không phải muốn vào là vào được. – Tên còn lại đuổi cô gái.

- Hừ…là do hai người muốn đấy nhé. Tôi không cố ý đâu. – Cô gái lắc đầu đầy vẻ tiếc rẻ.

- Cô… - Một tên đang tính nói gì đó nhưng…

“Phập”

Cô gái hai tay cầm thứ gì đó đâm thẳng ngay vào cổ 2 tên vệ sĩ không chút do dự, thẳng ngay động mạch chủ làm cả hai sùi bọt mép, máu từ mũi và hai bên tai cứ trào ra thấy phát sợ. Cả hai thăn ảnh cao lớn ngã xuống đất chết ngay tắp lự không kịp hiểu chuyện gì.

Một nụ cười mỉa mai được buông xuống. Cái chết đã được ban phát xuống hai kẻ xấu số kia bởi thần chết. Đó là cái giá phải gặp khi chạm mặt ma nữ, không quá nhanh nhưng cũng không quá chậm, cái chết đến một cách vô cùng thư thả.

Lấy từ trong túi ra một cây kim mảnh, cô gái cúi người xuống chấm vào lớp máu đã tràn ra sàn kia rồi viết lên bức tường trắng. “Tứ ma nữ” là những gì dưới đầu kim thanh mãnh đã tạo nên. Nét chữ uốn lượn vô cùng đẹp mắt cùng màu đỏ thẫm của máu làm tạo nên sự ghê rợn của nó, cạnh bên còn là một hình hoa hồng sắc sảo.

Xong việc, cô gái cất cây kim vào trở lại trong túi. Bộ đàm mini bên tai cô lập tức có tính hiệu:

“Trang…xong rồi thì ra lối cửa sau. Anh Minh chờ chị ở đó.” – Nó dặn dò.

“Hiểu rồi. Gặp nhau tại Vương gia.” – Trang trả lời rồi quay người bước đi ngay không một chút do dự.

Hotgirls Siêu QuậyTác giả: Cathy TrầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoại ô thành phố Tokyo, Nhật Bản Trong một căn biệt thư tựa toà lâu đài mang phong cách châu Âu, hai cô gái mang vẻ đẹp của những thiên sứ đang ngồi đối diện với hai cặp vợ chồng trung niên mang phong thái sang trọng, nũng nịu nói:-  Papa…con muốn về Việt Nam! – Nó làm nũng. -  Tại sao? – Ba nó nhíu mày hỏi. -  Con muốn về đó thử một lần, dù sao đó cũng là quê hương của con. Con muốn về thăm một lần cho biết. – Nó cố gắng thuyết phục. -  Đúng đấy ạ. Pama cho tụi con đi nha! Con người ta dù sao cũng phải biết mặt mũi quê hương của mình thế nào chứ? – Bảo Vi ngồi cạnh nó cũng ra sức nài nỉ. -  Nhưng như vậy sẽ nguy hiểm lắm! – Ba Vi nói-  Tụi con sẽ không sao đâu mà…Pama đừng lo. – Nó trả lời. -  Haizz…ta không nói về vấn đề an toàn của hai đứa. Ý ta là những người gặp hai đứa sẽ nguy hiểm mất. – Ba Vi nói bằng giọng lo lắng. -  Papa… - Nó và Vi đồng thanh. -  Haha… - Bốn người lớn cùng cười. -  Thôi…tụi bây muốn làm gì thì làm. Lớn hết rồi, ta cũng không muốn ngăn cản hai đứa làm chi… “Cộp…cộp…”Tiếng gót nhọn của giày cao gót va chạn với mặt sàn lát đá hoa cương lạnh ngắt khiến âm thanh đó trở nên khô khốc, có phần ghê rợn. Tiếng bước chân không hề nao núng, ngược lại vô cùng dứt khoát và mạnh mẽ đang tiếng gần đến trước cửa căn phòng 306 Vip có hai tên vệ sĩ mặc vest đen đứng canh chừng bên ngoài.Gương mặt mang một vẻ đẹp mà bất cứ ai cũng phải ganh tị, mái tóc m...àu nâu sữa xoăn lọn thả tự do khiến nét đẹp đó tăng lên gấp bội, môi cười khẽ như kiểu như có như không.- Tránh ra. – Cô gái mỉm cười nhẹ, giọng nói thanh như gió xuân.- Cô là ai? – Một tên vệ sĩ gằn giọng.- Hừ…không cần biết. – Cô gái lắc đầu.- Vậy thì làm ơn đi. Chỗ này không phải muốn vào là vào được. – Tên còn lại đuổi cô gái.- Hừ…là do hai người muốn đấy nhé. Tôi không cố ý đâu. – Cô gái lắc đầu đầy vẻ tiếc rẻ.- Cô… - Một tên đang tính nói gì đó nhưng…“Phập”Cô gái hai tay cầm thứ gì đó đâm thẳng ngay vào cổ 2 tên vệ sĩ không chút do dự, thẳng ngay động mạch chủ làm cả hai sùi bọt mép, máu từ mũi và hai bên tai cứ trào ra thấy phát sợ. Cả hai thăn ảnh cao lớn ngã xuống đất chết ngay tắp lự không kịp hiểu chuyện gì.Một nụ cười mỉa mai được buông xuống. Cái chết đã được ban phát xuống hai kẻ xấu số kia bởi thần chết. Đó là cái giá phải gặp khi chạm mặt ma nữ, không quá nhanh nhưng cũng không quá chậm, cái chết đến một cách vô cùng thư thả.Lấy từ trong túi ra một cây kim mảnh, cô gái cúi người xuống chấm vào lớp máu đã tràn ra sàn kia rồi viết lên bức tường trắng. “Tứ ma nữ” là những gì dưới đầu kim thanh mãnh đã tạo nên. Nét chữ uốn lượn vô cùng đẹp mắt cùng màu đỏ thẫm của máu làm tạo nên sự ghê rợn của nó, cạnh bên còn là một hình hoa hồng sắc sảo.Xong việc, cô gái cất cây kim vào trở lại trong túi. Bộ đàm mini bên tai cô lập tức có tính hiệu:“Trang…xong rồi thì ra lối cửa sau. Anh Minh chờ chị ở đó.” – Nó dặn dò.“Hiểu rồi. Gặp nhau tại Vương gia.” – Trang trả lời rồi quay người bước đi ngay không một chút do dự.…

Chương 215