Chương 1 (1.0) Cái gì? Hôn Ước? Hôn phu? Chíp! Chíp! Chíp! Tiếng những chú họa mi đang hót bên ngoài ô cửa sổ màu hồng nhạt, cái thứ tiếng dễ chịu ấy đánh thức mọi giác quan của con bé đang nằm trên giường . Nó bật dậy, mở cửa sổ ra đón khí trời mát rượi. Từng tia nắng vàng nhạt nhảy nhót trên thành cửa bằng gỗ sồi. -What? Cái gì thế kia? - Đang ngắm trời, ngắm mây thì nó nhìn thấy trước cửa nhà mình có một hàng dài những người mặc áo đen, đeo kính râm trông rất oách - Ba! Mẹ! -Gì vậy? - Mẹ nó ở dưới nhà nói vọng lên. -Mẹ với ba lên phòng con mà nhìn nè! - Nó hét lớn. Ba mẹ nó kéo nhau chạy lên thì thấy đứa con gái yêu dấu đang tròn mắt nhìn xuống dưới qua cửa sổ. -Có chuyện gì mà trông con hốt hoảng thế? - Ba nó sốt sẳng hỏi. -Ba! Mẹ! - Nó giật mình rồi chỉ ra phía ngoài - Hai người xem đi! -Đâu? - Mẹ nó chạy lại, khi đã xác nhận được là ai thì thở dài và nhìn ba nó, nói - Đến rồi đó ông! -Ai vậy ạ? - Ngu ngơ hỏi, nó hết nhìn ba rồi lại nhìn mẹ - Chẳng lẽ! Chẳng lẽ...! -Chẳng lẽ cái…
Chương 29
Vợ À, Cưng... Ngốc Thật!Tác giả: Ếch SocolaTruyện Ngôn TìnhChương 1 (1.0) Cái gì? Hôn Ước? Hôn phu? Chíp! Chíp! Chíp! Tiếng những chú họa mi đang hót bên ngoài ô cửa sổ màu hồng nhạt, cái thứ tiếng dễ chịu ấy đánh thức mọi giác quan của con bé đang nằm trên giường . Nó bật dậy, mở cửa sổ ra đón khí trời mát rượi. Từng tia nắng vàng nhạt nhảy nhót trên thành cửa bằng gỗ sồi. -What? Cái gì thế kia? - Đang ngắm trời, ngắm mây thì nó nhìn thấy trước cửa nhà mình có một hàng dài những người mặc áo đen, đeo kính râm trông rất oách - Ba! Mẹ! -Gì vậy? - Mẹ nó ở dưới nhà nói vọng lên. -Mẹ với ba lên phòng con mà nhìn nè! - Nó hét lớn. Ba mẹ nó kéo nhau chạy lên thì thấy đứa con gái yêu dấu đang tròn mắt nhìn xuống dưới qua cửa sổ. -Có chuyện gì mà trông con hốt hoảng thế? - Ba nó sốt sẳng hỏi. -Ba! Mẹ! - Nó giật mình rồi chỉ ra phía ngoài - Hai người xem đi! -Đâu? - Mẹ nó chạy lại, khi đã xác nhận được là ai thì thở dài và nhìn ba nó, nói - Đến rồi đó ông! -Ai vậy ạ? - Ngu ngơ hỏi, nó hết nhìn ba rồi lại nhìn mẹ - Chẳng lẽ! Chẳng lẽ...! -Chẳng lẽ cái… Chương 8(8.4)...-Mọi người lại đây! - Asa gọi cả ba lại gần chiếc bàn gỗ đặt ở góc phòng.-Biết rồi! - Hắn ngán ngầm đi lại, vừa bực mình vì chuyện của nó và Kevil lại càng tức hơn khi nghe cái giọng của Asa.-Đừng giận cá chém thớt vậy chứ! - Ánh mắt sắc lạnh của Asa lia qua hắn, cô nói một câu trúng tim đen của hắn.-Sao... sao biết? - Mặt hắn lúc này trông rất ngu, ngớ người ra hỏi cô.-Hai con mắt cứ như hai cái đèn pha ô tô to tổ trảng thế kia, xong c*m v** hai người kia thì ai chẳng biết! - Cô lôi trong túi ra chiếc điện thoại rồi tiếp - Thôi! Hai người kia đến rồi đó!Hắn không hỏi gì thêm, quay người lại thì quả nhiên, nó và Kevil đã đi tới."Woa!? Cô ta có con mắt thứ ba hay sao nhỉ?"-Tất cả ngồi vào đi! - Tiếp tục nhắc nhở lần thứ hai, Asa thở dài trong lòng. Mấy người này như trốn trong bệnh viện chữa điếc ra vậy, nói mãi mà không tiếp thu được là sao?-Chị gọi có chuyện gì không ạ? - Nó ngồi xuống, yên vị xong mới dám hỏi. Hắn cũng ngồi xuống cạnh nó, nhìn đi chỗ khác làm nó nghiêng đầu tỏ vẻ tò mò."Sao vậy?"-Ừ! Cũng không có gì nhiều đâu! - Asa trả lời, cô liếc nhìn một kẻ chưa ngồi xuống mà nhắc khéo một cách mỉa mai - Hey! Anh bị bệnh gì không thể ngồi được sao?-Cô... - Kevil hơi tím mặt, hậm hực ngồi xuống - Tôi không thích thì sao?-Bây giờ, tôi muốn mọi người trao đổi số điện thoại để có gì dễ bề liên lạc với nhau! - Cô bỏ qua cái điệu của Kevil mà đưa ra điều mình muốn nói.-Nói cũng có lí đó! - Kevil cười cười.-Vậy ra từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ nói có lí sao? - Asa hỏi vặn lại, ánh mắt cô sắc lạnh.-Thì đúng! - Nhìn xung quanh vẻ vô tội, Kevil nói bâng quơ.-Thì tôi cũng nói là mình nói đúng bao giờ đâu nhỉ? - Cô đáp lại, Asa là vậy, không bao giờ chịu đầu hàng ai cả.-Thôi! - Nó nhăn mặt, dừng cuộc ẩu đả lại.-Hai người dừng lại được rồi đó! - Hắn cũng lên tiếng - Trao đổi thì trao đổi nhanh lên!-Biết rồi! - Cả hai người kia cùng đồng thanh, xong lườm nhau cháy da mặt.Bốn người đọc số điện thoại cho nhau. Kevil vui vẻ đặt trong điện thoại mình cho số của nó ba chữ "Người Tôi Yêu", số của Asa lại là "Con Quỷ Mắt Đỏ" và hắn là "Cái Gai Trong Mắt".-Con quỷ mắt đỏ hả? - Asa đứng đằng sao Kevil tự bao giờ, làm cậu giật mình. Em điện thoại cũng theo chủ mà tuột ra khỏi tay rất tự nhiên. Hắn và nó vẫn mãi mê bấm bấm gì đó nên không chú ý đến hai người kia.Bộp!Một bàn tay cầm lại chiếc điện thoại của cậu, không phải đoán thì đó không có ai ngoai f Asa. Cô lắc đầu chán chường, đặt chiếc điện thoại xuống trước mặt của Kevil.-Ơ... - Cậu không biết phải nói gì, Kevil nhìn Asa.Keng, keng!!!-Ba Hoàng Thái ơi!Hết chương 8
Chương 8
(8.4)
...
-Mọi người lại đây! - Asa gọi cả ba lại gần chiếc bàn gỗ đặt ở góc phòng.
-Biết rồi! - Hắn ngán ngầm đi lại, vừa bực mình vì chuyện của nó và Kevil lại càng tức hơn khi nghe cái giọng của Asa.
-Đừng giận cá chém thớt vậy chứ! - Ánh mắt sắc lạnh của Asa lia qua hắn, cô nói một câu trúng tim đen của hắn.
-Sao... sao biết? - Mặt hắn lúc này trông rất ngu, ngớ người ra hỏi cô.
-Hai con mắt cứ như hai cái đèn pha ô tô to tổ trảng thế kia, xong c*m v** hai người kia thì ai chẳng biết! - Cô lôi trong túi ra chiếc điện thoại rồi tiếp - Thôi! Hai người kia đến rồi đó!
Hắn không hỏi gì thêm, quay người lại thì quả nhiên, nó và Kevil đã đi tới.
"Woa!? Cô ta có con mắt thứ ba hay sao nhỉ?"
-Tất cả ngồi vào đi! - Tiếp tục nhắc nhở lần thứ hai, Asa thở dài trong lòng. Mấy người này như trốn trong bệnh viện chữa điếc ra vậy, nói mãi mà không tiếp thu được là sao?
-Chị gọi có chuyện gì không ạ? - Nó ngồi xuống, yên vị xong mới dám hỏi. Hắn cũng ngồi xuống cạnh nó, nhìn đi chỗ khác làm nó nghiêng đầu tỏ vẻ tò mò.
"Sao vậy?"
-Ừ! Cũng không có gì nhiều đâu! - Asa trả lời, cô liếc nhìn một kẻ chưa ngồi xuống mà nhắc khéo một cách mỉa mai - Hey! Anh bị bệnh gì không thể ngồi được sao?
-Cô... - Kevil hơi tím mặt, hậm hực ngồi xuống - Tôi không thích thì sao?
-Bây giờ, tôi muốn mọi người trao đổi số điện thoại để có gì dễ bề liên lạc với nhau! - Cô bỏ qua cái điệu của Kevil mà đưa ra điều mình muốn nói.
-Nói cũng có lí đó! - Kevil cười cười.
-Vậy ra từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ nói có lí sao? - Asa hỏi vặn lại, ánh mắt cô sắc lạnh.
-Thì đúng! - Nhìn xung quanh vẻ vô tội, Kevil nói bâng quơ.
-Thì tôi cũng nói là mình nói đúng bao giờ đâu nhỉ? - Cô đáp lại, Asa là vậy, không bao giờ chịu đầu hàng ai cả.
-Thôi! - Nó nhăn mặt, dừng cuộc ẩu đả lại.
-Hai người dừng lại được rồi đó! - Hắn cũng lên tiếng - Trao đổi thì trao đổi nhanh lên!
-Biết rồi! - Cả hai người kia cùng đồng thanh, xong lườm nhau cháy da mặt.
Bốn người đọc số điện thoại cho nhau. Kevil vui vẻ đặt trong điện thoại mình cho số của nó ba chữ "Người Tôi Yêu", số của Asa lại là "Con Quỷ Mắt Đỏ" và hắn là "Cái Gai Trong Mắt".
-Con quỷ mắt đỏ hả? - Asa đứng đằng sao Kevil tự bao giờ, làm cậu giật mình. Em điện thoại cũng theo chủ mà tuột ra khỏi tay rất tự nhiên. Hắn và nó vẫn mãi mê bấm bấm gì đó nên không chú ý đến hai người kia.
Bộp!
Một bàn tay cầm lại chiếc điện thoại của cậu, không phải đoán thì đó không có ai ngoai f Asa. Cô lắc đầu chán chường, đặt chiếc điện thoại xuống trước mặt của Kevil.
-Ơ... - Cậu không biết phải nói gì, Kevil nhìn Asa.
Keng, keng!!!
-Ba Hoàng Thái ơi!
Hết chương 8
Vợ À, Cưng... Ngốc Thật!Tác giả: Ếch SocolaTruyện Ngôn TìnhChương 1 (1.0) Cái gì? Hôn Ước? Hôn phu? Chíp! Chíp! Chíp! Tiếng những chú họa mi đang hót bên ngoài ô cửa sổ màu hồng nhạt, cái thứ tiếng dễ chịu ấy đánh thức mọi giác quan của con bé đang nằm trên giường . Nó bật dậy, mở cửa sổ ra đón khí trời mát rượi. Từng tia nắng vàng nhạt nhảy nhót trên thành cửa bằng gỗ sồi. -What? Cái gì thế kia? - Đang ngắm trời, ngắm mây thì nó nhìn thấy trước cửa nhà mình có một hàng dài những người mặc áo đen, đeo kính râm trông rất oách - Ba! Mẹ! -Gì vậy? - Mẹ nó ở dưới nhà nói vọng lên. -Mẹ với ba lên phòng con mà nhìn nè! - Nó hét lớn. Ba mẹ nó kéo nhau chạy lên thì thấy đứa con gái yêu dấu đang tròn mắt nhìn xuống dưới qua cửa sổ. -Có chuyện gì mà trông con hốt hoảng thế? - Ba nó sốt sẳng hỏi. -Ba! Mẹ! - Nó giật mình rồi chỉ ra phía ngoài - Hai người xem đi! -Đâu? - Mẹ nó chạy lại, khi đã xác nhận được là ai thì thở dài và nhìn ba nó, nói - Đến rồi đó ông! -Ai vậy ạ? - Ngu ngơ hỏi, nó hết nhìn ba rồi lại nhìn mẹ - Chẳng lẽ! Chẳng lẽ...! -Chẳng lẽ cái… Chương 8(8.4)...-Mọi người lại đây! - Asa gọi cả ba lại gần chiếc bàn gỗ đặt ở góc phòng.-Biết rồi! - Hắn ngán ngầm đi lại, vừa bực mình vì chuyện của nó và Kevil lại càng tức hơn khi nghe cái giọng của Asa.-Đừng giận cá chém thớt vậy chứ! - Ánh mắt sắc lạnh của Asa lia qua hắn, cô nói một câu trúng tim đen của hắn.-Sao... sao biết? - Mặt hắn lúc này trông rất ngu, ngớ người ra hỏi cô.-Hai con mắt cứ như hai cái đèn pha ô tô to tổ trảng thế kia, xong c*m v** hai người kia thì ai chẳng biết! - Cô lôi trong túi ra chiếc điện thoại rồi tiếp - Thôi! Hai người kia đến rồi đó!Hắn không hỏi gì thêm, quay người lại thì quả nhiên, nó và Kevil đã đi tới."Woa!? Cô ta có con mắt thứ ba hay sao nhỉ?"-Tất cả ngồi vào đi! - Tiếp tục nhắc nhở lần thứ hai, Asa thở dài trong lòng. Mấy người này như trốn trong bệnh viện chữa điếc ra vậy, nói mãi mà không tiếp thu được là sao?-Chị gọi có chuyện gì không ạ? - Nó ngồi xuống, yên vị xong mới dám hỏi. Hắn cũng ngồi xuống cạnh nó, nhìn đi chỗ khác làm nó nghiêng đầu tỏ vẻ tò mò."Sao vậy?"-Ừ! Cũng không có gì nhiều đâu! - Asa trả lời, cô liếc nhìn một kẻ chưa ngồi xuống mà nhắc khéo một cách mỉa mai - Hey! Anh bị bệnh gì không thể ngồi được sao?-Cô... - Kevil hơi tím mặt, hậm hực ngồi xuống - Tôi không thích thì sao?-Bây giờ, tôi muốn mọi người trao đổi số điện thoại để có gì dễ bề liên lạc với nhau! - Cô bỏ qua cái điệu của Kevil mà đưa ra điều mình muốn nói.-Nói cũng có lí đó! - Kevil cười cười.-Vậy ra từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ nói có lí sao? - Asa hỏi vặn lại, ánh mắt cô sắc lạnh.-Thì đúng! - Nhìn xung quanh vẻ vô tội, Kevil nói bâng quơ.-Thì tôi cũng nói là mình nói đúng bao giờ đâu nhỉ? - Cô đáp lại, Asa là vậy, không bao giờ chịu đầu hàng ai cả.-Thôi! - Nó nhăn mặt, dừng cuộc ẩu đả lại.-Hai người dừng lại được rồi đó! - Hắn cũng lên tiếng - Trao đổi thì trao đổi nhanh lên!-Biết rồi! - Cả hai người kia cùng đồng thanh, xong lườm nhau cháy da mặt.Bốn người đọc số điện thoại cho nhau. Kevil vui vẻ đặt trong điện thoại mình cho số của nó ba chữ "Người Tôi Yêu", số của Asa lại là "Con Quỷ Mắt Đỏ" và hắn là "Cái Gai Trong Mắt".-Con quỷ mắt đỏ hả? - Asa đứng đằng sao Kevil tự bao giờ, làm cậu giật mình. Em điện thoại cũng theo chủ mà tuột ra khỏi tay rất tự nhiên. Hắn và nó vẫn mãi mê bấm bấm gì đó nên không chú ý đến hai người kia.Bộp!Một bàn tay cầm lại chiếc điện thoại của cậu, không phải đoán thì đó không có ai ngoai f Asa. Cô lắc đầu chán chường, đặt chiếc điện thoại xuống trước mặt của Kevil.-Ơ... - Cậu không biết phải nói gì, Kevil nhìn Asa.Keng, keng!!!-Ba Hoàng Thái ơi!Hết chương 8