Chap 1: Hôn lễ thế kỷ Người ta bàn tán đây là một hôn lễ thế kỷ! Tổng tài tập đoàn Lâm Lập, Lâm thị đại gia tộc – trưởng nam Lâm Lập Phong và siêu mẫu Hạ Tử Tinh kết hôn! Chú rể anh tuấn bất phàm, khí vũ hiên ngang; cô dâu cao quý, mỹ lệ động lòng người. Thật là tuấn nam mỹ nữ, trời sanh một cặp! Hôn lễ được cử hành rầm rộ, toàn bộ giới doanh nhân cũng đều tham dự, xem sự kiện náo nhiệt hiếm thấy này! Chú rể tinh thần thoải mái, thần thái hạnh phúc. Cô dâu lại lạnh lùng, trên mặt không có chút vui sướng nào. Đối với nàng mà nói, tình cảnh này chỉ là một loại hành hạ! Gả cho người mình không thương, trừ là hành hạ ra, còn có thể có cảm tưởng gì nữa? “Cô dâu mỹ lệ của tôi, tại sao không cười một cái?” Chú rể Lâm Lập Phong nhắc nhở cô dâu bên cạnh không có nửa điểm cười. “Tôi không đạo đức giả như anh, sao có thể cười giả tạo được!” Cô dâu Hạ Tử Tinh nghiêng mắt nhìn anh một cái, lạnh giọng nói. “Nụ cười của tôi là từ nội tâm, không có nửa điểm giả dối. Một mình cô giả dối cũng được,…

Chương 12: Ôm nhau cùng ngủ

Tổng tài bức hôn: Ngạo thê khó thuần phụcTác giả: Yến Ngữ Yên NhiênTruyện Ngôn TìnhChap 1: Hôn lễ thế kỷ Người ta bàn tán đây là một hôn lễ thế kỷ! Tổng tài tập đoàn Lâm Lập, Lâm thị đại gia tộc – trưởng nam Lâm Lập Phong và siêu mẫu Hạ Tử Tinh kết hôn! Chú rể anh tuấn bất phàm, khí vũ hiên ngang; cô dâu cao quý, mỹ lệ động lòng người. Thật là tuấn nam mỹ nữ, trời sanh một cặp! Hôn lễ được cử hành rầm rộ, toàn bộ giới doanh nhân cũng đều tham dự, xem sự kiện náo nhiệt hiếm thấy này! Chú rể tinh thần thoải mái, thần thái hạnh phúc. Cô dâu lại lạnh lùng, trên mặt không có chút vui sướng nào. Đối với nàng mà nói, tình cảnh này chỉ là một loại hành hạ! Gả cho người mình không thương, trừ là hành hạ ra, còn có thể có cảm tưởng gì nữa? “Cô dâu mỹ lệ của tôi, tại sao không cười một cái?” Chú rể Lâm Lập Phong nhắc nhở cô dâu bên cạnh không có nửa điểm cười. “Tôi không đạo đức giả như anh, sao có thể cười giả tạo được!” Cô dâu Hạ Tử Tinh nghiêng mắt nhìn anh một cái, lạnh giọng nói. “Nụ cười của tôi là từ nội tâm, không có nửa điểm giả dối. Một mình cô giả dối cũng được,… Chap 12: Ôm nhau cùng ngủThật lạnh a! Ở trên giường cô lăn qua lộn lại cũng không cách nào ngủ được. Đêm càng khuya khí trời càng lạnh! Mặc dù trong phòng có sự ấm áp, nhưng cô vẫn cảm thấy như thế vẫn không đủ!Cô phát hiện tay chân mình cũng lạnh cóng rồi, còn có chút tê dại. Làm sao đây? Cô hà hơi thổi khí vào tay, nhẹ nhàng xoa xoa để tay mình ấm áp.Sau đó, cô phát hiện làm vậy không có ích gì! Thân thể cô lạnh cóng đến phát run! Không biết nên làm gì bây giờ?Lúc này, Lâm Lập Phong xoay người, nằm gần bên cạnh cô. Một giây sau, anh đưa tay kéo cô đến trước ngực ôm thật chặt!Cô bị giật mình bởi động tác đặc biệt đó. Ở trong lòng ngực của anh, cô muốn né tránh liền ngọ nguậy, sau đó phát hiện anh không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ là ôm thật chặt lấy cô không buông, không tiến hành bước kế tiếp. Cô còn tưởng rằng anh muốn nhân cơ hội ăn đậu hũ chứ?Ở trong lòng ngực anh, cô ngẩng đầu, anh đang nhắm chặt hai mắt, ngủ say. Chẳng lẽ đây chỉ là động tác lơ đãng nhất thời, không có ý đồ bất lương?Anh không nhúc nhích ôm chặt cô, nhìn dáng vẻ giống như vẫn còn ngủ say! Anh ta có thói quen ôm gối ôm đi ngủ sao? Không chừng, hiện tại cô là “gấu bông” cũng nên!Bất quá, ngực của anh thật là ấm áp! Hạ Tử Tinh ở trong lòng ngực anh khẽ động, suy tư xem mình có muốn rời khỏi sự ấm áp như thế không? Cuối cùng, cái lạnh đánh bại lý trí, cô lựa chọn khuất phục! Chịu ấm áp ở trong ngực anh!Cô không kìm nổi mong muốn ấm áp đó a! Coi như mình là một con “gấu bông” cũng tốt lắm! Nêu lý do chính đáng cho mình, cô an tam thoải mái ngủ trong lồng ngực ấm áp.Hạ Tử Tinh nhẹ nhàng đem thân thể lạnh lẽo của mình gần sát vào anh. Gương mặt cô dặt trước ngực anh, lắng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ vững vàng, hơi thở đều đều nhẹ thổi tóc cô, trên người anh còn có mùi thơm đặc biệt…Cô nhắm mắt lại, cảm thấy mình như đang ở trong một đại hoa viên có ánh mặt trời rực rỡ, ấm áp. Rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tinh ở trong ngực mình đã nhanh chóng ngủ say, lộ ra vẻ mỉm cười. ‘Nha đầu bất hảo’ này, anh vốn không muốn để ý tới cô! Nhưng nghĩ đến, ngày mai có thể anh sẽ thấy một thi thể đông cứng nằm ở bên cạnh, anh đành chấp nhận để cô có chút ấm áp.Mặc dù anh thật hận cô đã cố tình sắp đặt ăm mưu làm anh mất hết mặt mũi bằng những hình ảnh đó, nhưng anh cũng không muốn cô chết! Anh còn muốn hảo hảo dạy dỗ cô, tại sao cô có thể chết được? Hơn nữa còn là chết rét! Ở thời đại này mà phát sinh chuyện như vậy, chắc chắn sẽ bị cười chết!Anh vì bản thân tìm một lý do thật tốt…Sáng sớm thứ hai, ánh nắng từ cửa sổ chiếu lên người Hạ Tử Tinh, cô mới thức dậy. Nhìn sang bên cạnh Lâm Lập Phong đã không biết đi đây, cô dậy mặc quần áo, đi tới cửa sổ nhìn ra phía ngoài xa.Cảnh tượng thật tươi đẹp a! Dưới bầu trời rộng lớn, là cỏ xanh ngắt, hoa dại nở rộ, những con bò béo tốt, lũ cừu khả ái, còn có những con tuấn mã đang phi nước đại…Hạ Tử Tinh duỗi lưng mệt mỏi, thần kinh căng thẳng cũng được thả lỏng. Ngựa con khả ái, ta tới đây…

Chap 12: Ôm nhau cùng ngủ

Thật lạnh a! Ở trên giường cô lăn qua lộn lại cũng không cách nào ngủ được. Đêm càng khuya khí trời càng lạnh! Mặc dù trong phòng có sự ấm áp, nhưng cô vẫn cảm thấy như thế vẫn không đủ!

Cô phát hiện tay chân mình cũng lạnh cóng rồi, còn có chút tê dại. Làm sao đây? Cô hà hơi thổi khí vào tay, nhẹ nhàng xoa xoa để tay mình ấm áp.

Sau đó, cô phát hiện làm vậy không có ích gì! Thân thể cô lạnh cóng đến phát run! Không biết nên làm gì bây giờ?

Lúc này, Lâm Lập Phong xoay người, nằm gần bên cạnh cô. Một giây sau, anh đưa tay kéo cô đến trước ngực ôm thật chặt!

Cô bị giật mình bởi động tác đặc biệt đó. Ở trong lòng ngực của anh, cô muốn né tránh liền ngọ nguậy, sau đó phát hiện anh không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ là ôm thật chặt lấy cô không buông, không tiến hành bước kế tiếp. Cô còn tưởng rằng anh muốn nhân cơ hội ăn đậu hũ chứ?

Ở trong lòng ngực anh, cô ngẩng đầu, anh đang nhắm chặt hai mắt, ngủ say. Chẳng lẽ đây chỉ là động tác lơ đãng nhất thời, không có ý đồ bất lương?

Anh không nhúc nhích ôm chặt cô, nhìn dáng vẻ giống như vẫn còn ngủ say! Anh ta có thói quen ôm gối ôm đi ngủ sao? Không chừng, hiện tại cô là “gấu bông” cũng nên!

Bất quá, ngực của anh thật là ấm áp! Hạ Tử Tinh ở trong lòng ngực anh khẽ động, suy tư xem mình có muốn rời khỏi sự ấm áp như thế không? Cuối cùng, cái lạnh đánh bại lý trí, cô lựa chọn khuất phục! Chịu ấm áp ở trong ngực anh!

Cô không kìm nổi mong muốn ấm áp đó a! Coi như mình là một con “gấu bông” cũng tốt lắm! Nêu lý do chính đáng cho mình, cô an tam thoải mái ngủ trong lồng ngực ấm áp.

Hạ Tử Tinh nhẹ nhàng đem thân thể lạnh lẽo của mình gần sát vào anh. Gương mặt cô dặt trước ngực anh, lắng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ vững vàng, hơi thở đều đều nhẹ thổi tóc cô, trên người anh còn có mùi thơm đặc biệt…

Cô nhắm mắt lại, cảm thấy mình như đang ở trong một đại hoa viên có ánh mặt trời rực rỡ, ấm áp. Rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.

Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tinh ở trong ngực mình đã nhanh chóng ngủ say, lộ ra vẻ mỉm cười. ‘Nha đầu bất hảo’ này, anh vốn không muốn để ý tới cô! Nhưng nghĩ đến, ngày mai có thể anh sẽ thấy một thi thể đông cứng nằm ở bên cạnh, anh đành chấp nhận để cô có chút ấm áp.

Mặc dù anh thật hận cô đã cố tình sắp đặt ăm mưu làm anh mất hết mặt mũi bằng những hình ảnh đó, nhưng anh cũng không muốn cô chết! Anh còn muốn hảo hảo dạy dỗ cô, tại sao cô có thể chết được? Hơn nữa còn là chết rét! Ở thời đại này mà phát sinh chuyện như vậy, chắc chắn sẽ bị cười chết!

Anh vì bản thân tìm một lý do thật tốt…

Sáng sớm thứ hai, ánh nắng từ cửa sổ chiếu lên người Hạ Tử Tinh, cô mới thức dậy. Nhìn sang bên cạnh Lâm Lập Phong đã không biết đi đây, cô dậy mặc quần áo, đi tới cửa sổ nhìn ra phía ngoài xa.

Cảnh tượng thật tươi đẹp a! Dưới bầu trời rộng lớn, là cỏ xanh ngắt, hoa dại nở rộ, những con bò béo tốt, lũ cừu khả ái, còn có những con tuấn mã đang phi nước đại…

Hạ Tử Tinh duỗi lưng mệt mỏi, thần kinh căng thẳng cũng được thả lỏng. Ngựa con khả ái, ta tới đây…

Tổng tài bức hôn: Ngạo thê khó thuần phụcTác giả: Yến Ngữ Yên NhiênTruyện Ngôn TìnhChap 1: Hôn lễ thế kỷ Người ta bàn tán đây là một hôn lễ thế kỷ! Tổng tài tập đoàn Lâm Lập, Lâm thị đại gia tộc – trưởng nam Lâm Lập Phong và siêu mẫu Hạ Tử Tinh kết hôn! Chú rể anh tuấn bất phàm, khí vũ hiên ngang; cô dâu cao quý, mỹ lệ động lòng người. Thật là tuấn nam mỹ nữ, trời sanh một cặp! Hôn lễ được cử hành rầm rộ, toàn bộ giới doanh nhân cũng đều tham dự, xem sự kiện náo nhiệt hiếm thấy này! Chú rể tinh thần thoải mái, thần thái hạnh phúc. Cô dâu lại lạnh lùng, trên mặt không có chút vui sướng nào. Đối với nàng mà nói, tình cảnh này chỉ là một loại hành hạ! Gả cho người mình không thương, trừ là hành hạ ra, còn có thể có cảm tưởng gì nữa? “Cô dâu mỹ lệ của tôi, tại sao không cười một cái?” Chú rể Lâm Lập Phong nhắc nhở cô dâu bên cạnh không có nửa điểm cười. “Tôi không đạo đức giả như anh, sao có thể cười giả tạo được!” Cô dâu Hạ Tử Tinh nghiêng mắt nhìn anh một cái, lạnh giọng nói. “Nụ cười của tôi là từ nội tâm, không có nửa điểm giả dối. Một mình cô giả dối cũng được,… Chap 12: Ôm nhau cùng ngủThật lạnh a! Ở trên giường cô lăn qua lộn lại cũng không cách nào ngủ được. Đêm càng khuya khí trời càng lạnh! Mặc dù trong phòng có sự ấm áp, nhưng cô vẫn cảm thấy như thế vẫn không đủ!Cô phát hiện tay chân mình cũng lạnh cóng rồi, còn có chút tê dại. Làm sao đây? Cô hà hơi thổi khí vào tay, nhẹ nhàng xoa xoa để tay mình ấm áp.Sau đó, cô phát hiện làm vậy không có ích gì! Thân thể cô lạnh cóng đến phát run! Không biết nên làm gì bây giờ?Lúc này, Lâm Lập Phong xoay người, nằm gần bên cạnh cô. Một giây sau, anh đưa tay kéo cô đến trước ngực ôm thật chặt!Cô bị giật mình bởi động tác đặc biệt đó. Ở trong lòng ngực của anh, cô muốn né tránh liền ngọ nguậy, sau đó phát hiện anh không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ là ôm thật chặt lấy cô không buông, không tiến hành bước kế tiếp. Cô còn tưởng rằng anh muốn nhân cơ hội ăn đậu hũ chứ?Ở trong lòng ngực anh, cô ngẩng đầu, anh đang nhắm chặt hai mắt, ngủ say. Chẳng lẽ đây chỉ là động tác lơ đãng nhất thời, không có ý đồ bất lương?Anh không nhúc nhích ôm chặt cô, nhìn dáng vẻ giống như vẫn còn ngủ say! Anh ta có thói quen ôm gối ôm đi ngủ sao? Không chừng, hiện tại cô là “gấu bông” cũng nên!Bất quá, ngực của anh thật là ấm áp! Hạ Tử Tinh ở trong lòng ngực anh khẽ động, suy tư xem mình có muốn rời khỏi sự ấm áp như thế không? Cuối cùng, cái lạnh đánh bại lý trí, cô lựa chọn khuất phục! Chịu ấm áp ở trong ngực anh!Cô không kìm nổi mong muốn ấm áp đó a! Coi như mình là một con “gấu bông” cũng tốt lắm! Nêu lý do chính đáng cho mình, cô an tam thoải mái ngủ trong lồng ngực ấm áp.Hạ Tử Tinh nhẹ nhàng đem thân thể lạnh lẽo của mình gần sát vào anh. Gương mặt cô dặt trước ngực anh, lắng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ vững vàng, hơi thở đều đều nhẹ thổi tóc cô, trên người anh còn có mùi thơm đặc biệt…Cô nhắm mắt lại, cảm thấy mình như đang ở trong một đại hoa viên có ánh mặt trời rực rỡ, ấm áp. Rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tinh ở trong ngực mình đã nhanh chóng ngủ say, lộ ra vẻ mỉm cười. ‘Nha đầu bất hảo’ này, anh vốn không muốn để ý tới cô! Nhưng nghĩ đến, ngày mai có thể anh sẽ thấy một thi thể đông cứng nằm ở bên cạnh, anh đành chấp nhận để cô có chút ấm áp.Mặc dù anh thật hận cô đã cố tình sắp đặt ăm mưu làm anh mất hết mặt mũi bằng những hình ảnh đó, nhưng anh cũng không muốn cô chết! Anh còn muốn hảo hảo dạy dỗ cô, tại sao cô có thể chết được? Hơn nữa còn là chết rét! Ở thời đại này mà phát sinh chuyện như vậy, chắc chắn sẽ bị cười chết!Anh vì bản thân tìm một lý do thật tốt…Sáng sớm thứ hai, ánh nắng từ cửa sổ chiếu lên người Hạ Tử Tinh, cô mới thức dậy. Nhìn sang bên cạnh Lâm Lập Phong đã không biết đi đây, cô dậy mặc quần áo, đi tới cửa sổ nhìn ra phía ngoài xa.Cảnh tượng thật tươi đẹp a! Dưới bầu trời rộng lớn, là cỏ xanh ngắt, hoa dại nở rộ, những con bò béo tốt, lũ cừu khả ái, còn có những con tuấn mã đang phi nước đại…Hạ Tử Tinh duỗi lưng mệt mỏi, thần kinh căng thẳng cũng được thả lỏng. Ngựa con khả ái, ta tới đây…

Chương 12: Ôm nhau cùng ngủ